Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 72: Đàm phán (1)




" Vậy lão Chu Cửu Đồng cứ như vậy buông tha các ngươi sao?"Ta tò mò hỏi.

" Chu Cửu Đồng đương nhiên không đơn giản buông tha chúng ta như vậy, lúc ấy hắn đã bức bách chúng ta lập tức đồng ý, nhưng rất kỳ quái, về sau hắn đột nhiên tỏ ra phóng khoáng, cho chúng ta ba tháng thời gian để chúng ta trả hết nợ nợ nần. Nếu như không được, chúng ta phải đáp ứng cả ba điều kiện của hắn, nếu như chúng ta không đáp ứng, hắn sẽ báo án."La Tất buồn bực cực kỳ.

" Ừ, thứ hai là đại hội cổ đông, xem ra, các ngươi hiện tại còn chưa chuẩn bị tốt."Ta nhàn nhạt nói, trong lòng cũng dần dần có một ý nghĩ thông suốt. Ta đoán chừng Chu Cửu Đồng đột nhiên buông lỏng điều kiện cũng là bởi vì Sở Huệ đã lén đáp ứng Chu Cửu Đồng. Ai ! thật đáng thương cho Sở Huệ.

" Đúng vậy! Chúng ta gần như đã tuyệt vọng. Bất quá, ông trời còn có mắt! Chúng ta đã có đại cứu tinh là Trung Hàn lão đệ, ha ha......"La Tất đột nhiên hai mắt tỏa sáng cười lên ha hả.

" Ta là cứu tinh? La tổng quá đề cao ta rồi. Ta bất quá chỉ là đem kết quả phân tích của mình nói cho ngươi biết, ngươi có thể kiếm tiền đó là phúc khí của ngươi, đừng nói ta là cứu tinh nữa."Ta cười tủm tỉm nhìn La Tất, nghĩ thầm ngươi còn chưa nói hết ra.

" Trung Hàn lão đệ, ngươi cũng đừng pha trò. Lúc rạng sáng, tổng thanh tra tài vụ Hầu Thiên Kiệt đã điện thoại cho ta, hắn cho ta biết Trung Hàn lão đệ đại phát thần uy kiếm lời ba tỷ. A, ta thật không dám tin Trung Hàn lão đệ dũng mãnh phi thường cái thế. Mọi chuyện đã qua, ta muốn học một chút kỹ xào của Trung Hàn lão đệ."

" Rạng sáng?"Ta sờ lên cái mũi, trong lòng thật sự là vừa buồn cười vừa tức giận, ngẫm lại lúc ta liều mạng đã có ánh mắt theo dõi từng cử động của ta, thế mà ta lại ngây ngốc lấy vận mệnh cùng tiền đồ của mình ra để mạo hiểm giúp người ta giành thiên hạ, thật đúng là một con lợn.

" Kỳ thật trong lòng ngươi muốn cái gì chúng ta cũng tinh tường. kt từ khi thành lập đến nay, tiến hành giao dịch không tuân theo quy định không phải chỉ một mình ngươi, nhưng dám dùng chín trăm ngàn đôla để thao tác , ngươi là người thứ nhất. Ha ha, La Tất ta cúi đầu bội phục ngươi, Tiểu Huệ nhà ta vừa biết chuyện này cũng bội phục Trung Hàn lão đệ. Ha ha......"

" Đúng vậy, thật lợi hại."Sở Huệ liếc mắt với ta khiến tâm trạng ta trở nên kích động, rất muốn mỉm cười đắc ý . Nhưng bên cạnh chiếu lên một chùm lãnh mang khiến ta sợ hãi, Cát Linh Linh ở bên tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt nhưng ta cũng không dám làm càn, thành thật tránh đi ánh mắt Sở Huệ.

La Tất vừa ngừng tiếng cười, Cát Linh Linh đã bật tiếng cười lạnh. Xem biểu tình trên mặt nàng, đối với việc ta kiếm được ba tỷ cũng chẳng cao hứng chút nào:

" Thật lợi hại, nhưng ngươi có nghĩ tới tình cảnh nếu thua lỗ? ngươi Không những mình ngươi xong đời, chỉ sợ cả Tiểu Quân cũng dính vào. Ta không sợ nói cho ngươi biết, Chu lão cẩu kia đã để ý tiểu di của ngươi, nếu như ngươi lần này thua lỗ, hắc hắc, ta cam đoan kết quả của ngươi cũng tương tự như chúng ta vậy."

" Cái gì? Chu Cửu Đồng đã để ý Tiểu Quân ư?"Ta vừa sợ vừa giận.

" Hừ, lần trước Tiểu Quân tới công ty, ta mang Tiểu Quân đến phognf hành chính làm hồ sơ, chẳng may đụng phải Chu lão cẩu. Lão ta vừa thấy Tiểu Quân thì cả người đã thay đổi, đuổi theo ta hỏi Tiểu Quân là ai, ta nói cho hắn biết là tiểu di của ngươi, ngươi đoán Chu lão cẩu nói như thế nào?"Cát Linh Linh lạnh lùng hỏi ta.

" Nói như thế nào?" Gân xanh trên cổ ta đã bạo lên, hai con mắt sắp phun lửa. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Chu lão cẩu nói:" Tiểu di đã tuyệt sắc như thế, vậy lão bà ngươi cũng nhất định cũng rất đẹp , hai người đều......"" Cát Linh Linh không định thêm gì đi nữa.

" Hai người đều kéo lên giường, phải không?"Ta cười lạnh.

" Chu lão cẩu cũng có ý này, may là khi Tiểu Quân điền bản khai không nghe được lời Chu lão cẩu nói."Cát Linh Linh nói ra.

"Chu Cửu Đồng dám ở trước mặt ngươi nói những lời này sao?"Ta giận dữ hỏi.

" Chúng ta đã thành thịt cá dưới đao của hắn, hắn còn sợ ta làm càn sao?"Cát Linh Linh giận dữ nói với ta. Nghĩ thầm ngươi còn đang cầu ta, thế mà còn dám hung dữ với ta? Thật tức chết đi được! Có thời gian nhất định phải sửa trị con cọp cái này.

" Vậy hôm nay các ngươi mời ta đến cụ thể muốn ta làm gì?"Ta dứt khoát nói thẳng.

" Ơ."La Tất ngượng ngùng cười cười, hắn không trả lời ngay mà nhìn nhìn đỗ Đại Duy:" Đại Duy, ngươi cùng Trung Hàn lão đệ nói thử coi."

Đỗ Đại Duy đang có vẻ vtối tăm phiền muộn, hắn trầm mặc một lát rồi thẹn thùng ho khan hai tiếng:" La tổng, ngươi cứ nói đi"

Đỗ Đại Duy đương nhiên xấu hổ, vừa rồi hắn còn muốn cho ta một viên đạn, hiện tại làm sao có thể không biết xấu hổ đi cầu ta? Ta âm thầm cười lạnh. Đồ heo mập đáng chết! Ta chính là thích Cát Linh Linh, ta chính là ân ái với Cát Linh Linh, ngươi cắn ta à? Có bản lĩnh ngươi nổ súng đi? Kỳ thật ta cũng đã nghĩ kỹ, hiện tại vô luận là vì mình, hay là vì Tiểu Quân, Đái Tân Ni, Cát Linh Linh cùng với Sở Huệ, ta đã có quyết định, đem hết khả năng giúp bọn họ. Nghĩ đến Sở Huệ bị Chu Cửu Đồng đùa bỡn, trong lòng ta chua chát.

" Trung Hàn lão đệ, tuy ta rất khâm phục ngươi gan dạ sáng suốt, nhưng việc ngươi giao dịch không tuân theo quy định đã bị báo cáo lên bộ giám sát, nói cách khác tài khoản của ngươi đã bị đóng băng, ba tỷ này ngươi không thể nào vận dụng được nữa."La Tất nghiêm túc nhìn ta.

" Ta biết, nhưng không có của ta mật mã, ai cũng không di chuyển được số tiền kia."Ta cười nhạt.

" Đúng vậy, cho nên ta hi vọng ngươi trả số tiền này lại cho công ty, thứ nhất, ngươi có thể giúp chúng ta bù lại chỗ thiệt hại, thứ hai, Chu Cửu Đồng đã đáp ứng thưởng cho ngươi 3000 vạn. Kể từ đó, mọi người đều vui vẻ, Trung Hàn lão đệ ngươi, cảm thấy như thế nào?"La Tất biểu lộ càng ngày càng khẩn trương, sợ ta không đáp ứng hắn.

" Các ngươi đã thương lượng qua với Chu Cửu Đồng sao?"Ta cười mà không phải cười nhìn xem La Tất, thuận tiện liếc qua Đỗ Đại Duy.

" Không tệ, buổi sáng ta và Đại Duy đã cùng bàn bạc với Chu Cửu Đồng."La Tất nói ra chi tiết.

" Nói cách khác, ta mạo hiểm cả mạng sống mà kết quả chỉ được 3000 vạn sao?"Ta thăm dò thử ném ra điều kiện của mình, vừa rồi Chu Cửu Đồng lúc nãy còn không hưởng dụng để mỹ nhân mật đường, hóa ra là có chuyện muốn thương lượng.

"Trung Hàn, ngươi phải hiểu, nếu công ty báo án......"La Tất uyển chuyển cảnh cáo ta.

" Ha ha, ta biết, nếu công ty báo án thì ta sẽ bị tống vào tù, nhưng nếu như ta được lợi ích không tương xứng, ta tình nguyện ngồi tù."Ta hiện tại càng ngày càng có lòng tin , bởi vì ta đã nhìn ra, kẻ càng phải vội là Chu Cửu Đồng cùng La Tất bọn hắn.

Ta tin tưởng chỉ cần có thể đạt thành hiệp nghị, ta nhất định sẽ bình an vô sự, tối đa là cuốn gói rời khỏi kt. Nếu như có thể kiếm được một khoản thù lao lớn, ta cũng không ngại rời khỏi nơi này, chỉ là không thể nhìn thấy một đám mỹ nữ để khiến ta hơi đau lòng.

" Như thế này được không? Ta sẽ thương lượng với Chu Cửu Đồng, tăng tiền thưởng lên 5000 vạn. Trung Hàn lão đệ ngươi cảm thấy như thế nào?"

La Tất cũng bảo trì vẻ bình thản, chỉ là trong ánh mắt đã hiện lên sự lo lắng. Trong lòng ta âm thầm kích động, kỳ thật 5000 vạn so với mục tiêu chín trăm ngàn của ta kém một nửa nhưng đã là một con số tài phú kếch xù, ít nhất đối với ta mà nói cũng đã là rất lớn , ta có chút chần chờ, cũng có thỏa hiệp ý. Bất quá, ta không muốn lập tức trả lời La Tất.

Không khí ngưng trệ, bốn người, bốn cặp mắt đang nhìn ta, đặc biệt là Cát Linh Linh, trong ánh mắt vậy sáng quắc đầy vẻ phức tạp, u oán mang theo sự bất đắc dĩ, lo lắng mang theo chờ đợi. Ai ! Nàng hao tâm tổn trí chuẩn bị kỹ lưỡng tiếp cận ta, hấp dẫn ta, vì cứu trượng phu của mình, vì chính là chứng minh chính cô ta giá trị mà không tiếc bỏ ra hết thảy.

Ta cảm thấy sống mũi cay xè, tuy ta so với Đỗ Đại Duy trẻ tuổi, đẹp trai hơn rất nhiều, nhưng trong mắt Cát Linh Linh, ta vĩnh viễn kém Đỗ Đại Duy. Có lẽ nàng không ngờ rằng trong trò chơi mèo vờn chuột này cả mình cũng rơi vào, lén lút thích ta. Ta nhìn ra được Cát Linh Linh thật sự có cảm tình với ta.

Ta bất đắc dĩ thở dài, cũng không lập tức trả lời La Tất, mà là nhìn về phía Đỗ Đại Duy.

" Đỗ quản lý, ý La tổng ngươi có đồng ý không?"Ta hỏi.

" Ừ, đúng vậy, La Tất đại biểu bốn người chúng ta."Đỗ Đại Duy gật gật đầu.

" Được, ta còn có một điều kiện."Ta nhìn đỗ Đại Duy.

" Ngươi nói."

" Ý ta là chỗ thiếu hụt của Đái Tân Ni cũng xóa bỏ."Ta nhìn thẳng vào mắt Đỗ Đại Duy mà không phải nhìn khẩu súng săn trên bàn trà. Bởi vì ta từ trên cao nhìn xuống, bởi vì ta chiếm cứ chủ động. Đỗ Đại Duy không phải kẻ ngốc, hắn cân nhắc lợi hồi lâu, sau đó rốt cục gật đầu đồng ý.

" Được rồi, thứ hai, ta sẽ giao số tiền kia cho công ty. Bất quá, ta phải có một hiệp nghị do Chu Cửu Đồng ký tên, cái này cũng không thể qua loa được."

"Điều đó là đương nhiên! Hôm nay thật là cao hứng, buổi tối chúng ta tìm chỗ ăn mừng một phen. Trung Hàn lão đệ buổi tối hôm nay không say không về chứ? Ha ha......"La Tất quả nhiên là tên hoa hoa Công Tử (Play Boy), chưa gì đã nghĩ tới nữ nhân và rượu.

Ta cười khoát khoát tay: "Buổi tối ta còn có việc, muốn ăn mừng hay là để tới thứ hai được không?"

" Cũng được! Đợi tới thứ hai, ta nhất định sẽ an bài thật kỹ. Ha ha......"

La Tất cười rất thật tâm, hắn là một người đàn ông ngay thẳng, nói chung không phải người có tâm kế, nhưng thật đáng tiếc hắn còn chưa nói ra chi tiết kế hoạch hãm hại ta. Cho nên ta không thể coi hắn làm bằng hữu, hắn không thẳng thắn thành khẩn.

Ai ! Đúng vậy, trên thế giới này có bao nhiêu người là thẳng thắn thành khẩn hay sao? Ngẫm lại chính mình cũng là đầy ý nghĩ xấu trong đầu, nữ nhân xinh đẹp vừa gặp đã yêu, tuyệt đối là một đại dâm trùng. Tựa hồ hết thảy đều đã viên mãn, cho dù còn một chút tiếc nuối, bất quá, có thể giải quyết như thế này ta vẫn rất cao hứng.

Sau đó, ta muốn cáo từ, tuy La Tất cực lực giữ lại nhưng ta rất muốn đem tin tức này chính miệng nói cho hai mỹ nữ trong nhà. La Tất cùng Cát Linh Linh đều muốn mời ta, Cát Linh Linh càng kiên trì hơn.

" Ông......"Vẫn là tiếng động cơ Ferrari phát ra đều đều nhu hòa, âm thanh này ta càng ngày càng quen thuộc. Có lẽ là do tâm tình tốt, có lẽ là do thưởng thức nụ cười của mỹ nhân, ta nghe tiếng động cơ Ferrari như là nghe một ca khúc nhịp nhàng. Cát Linh Linh đang cười, cười rất đẹp. Chẳng biết từ lúc nào trên tóc nàng, kẹp tóc đổi thành màu đỏ au hình chữ S.

Ta tò mò hỏi:" Linh Linh tỷ, ngươi đến cùng là có bao nhiêu chiếc kẹp tóc?"

Cát Linh Linh vũ mị lắc đầu: "Không rõ lắm."

"Nhiều đến mức không rõ ràng ư?"Ta lại hỏi.

" Ừ."Cát Linh Linh gật đầu.

" Nếu như ta tặng ngươi một cái, ngươi có ném đi hay không?"

Ta thâm tình nhìn Cát Linh Linh, cố hít vào mùi hương trên đầu "Nếu ngươi tặng ta, ta đem vứt tất cả kẹp tóc trước đây đi, chỉ đeo cái ngươi đưa."Cát Linh Linh chớp chớp xinh đẹp mắt to.

" Linh Linh tỷ, có những lời này đủ để ta liều mạng vì ngươi."Ta thở dài.

Cát Linh Linh cười rộ lên. Xe mới vừa lên đường cao tốc, nàng cho xe chậm rãi ngừng lại. Ta còn chưa biết chuyện gì xảy ra, Cát Linh Linh đột nhiên duỗi cổ hôn ta, trong miệng ta liền có vị ngọt nhơn nhớt:" cám ơn ngươi, Trung Hàn, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi."

Ta làm bộ không hiểu:" Cám ơn ta vì cái gì?"

" Đương nhiên là cảm ơn ngươi đã giúp chúng ta. Nếu như ngươi không giúp, có lẽ chỉ hai ngày sau, ta đã biến thành một người khác, ta sẽ trở nên tự ti, trở nên tục tằng, trở thành kẻ ai cũng có thể làm chồng."

Cát Linh Linh dùng ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng lướt qua môi ta, tại sống mũi cao thẳng trên nhẹ nhàng điểm một cái.

" Có lẽ ta là ân nhân do trời định của ngươi."

Ta cười hì hì, cánh tay dài ôm Cát Linh Linh vào trong ngực, thầm cảm thán nhân sinh biến ảo vô thường, có lẽ chỉ cần một sự kiện cũng có thể cải biến cuộc sống một người. Đúng như lời Cát Linh Linh, nếu như hai ngày sau nàng sẽ không thể không ủy thân cho một lão già họm hẹm, chịu đựng vô cùng khuất nhục, như vậy cuộc đời nàng có lẽ thật sự bị cải biến, tốt đẹp hơn hay là đồi bại hơn? Ta nghiêng về khuynh hướng thứ hai.

" Ngươi chính là ân nhân của ta. Vừa rồi trông thấy Đại Duy dùng súng chỉ vào ngươi, ta rất lo lắng, sợ ngươi ghi hận trong lòng không chịu hỗ trợ. Ha ha, xem ra lo lắng của ta là dư thừa , ngươi không nhỏ mọn như vậy. Nam nhân độ lượng mới là nam nhân, ta rất thích nam nhân như vậy."Cát Linh Linh tựa đầu gối lên bờ vai ta ôn nhu thổ lộ.

" Đừng nói nữa, cây súng kia đúng thật là rất đáng sợ, lúc đó thực khiến ta sợ hãi, tiểu đệ đệ cũng bị dọa mềm nhũn. Ô...... Hình như bị héo rồi."Ta tỏ vẻ muốn khóc như đưa đám.

" Cái gì? Ngươi nói không thể lên sao, sẽ không thật sự có chuyện chứ? Nào, nhanh cho ta xem một chút."Cát Linh Linh cả kinh, ngồi thẳng người lên thò tay vào đũng quần của ta.

" Ở chỗ này sao?"Ta kinh hãi. Tuy đường cao tốc xe không nhiều xe cộ qua lại, nhưng trong một phút cũng có hơn mười chiếc đi qua. Cát Linh Linh lại ở trong xe vạch dương v*t của ta ra, thật sự là rất điên cuồng .

"Sợ cái gì? Nhanh cho ta xem một chút." Cát Linh Linh vẫn muốn làm theo ý mình, đang nói chuyện nàng đã kéo khóa quần ta ra, móc ra nhục hành nửa mềm nửa cứng rắn. Chỉ là tên gia hỏa này vừa tiếp xúc bàn tay nhỏ bé của Cát Linh Linh lập tức ngẩng đầu uy vũ được không ai bì nổi, ta nhịn không được cười ha ha.

Cát Linh Linh hung dữ trừng mắt với ta, lớn tiếng gắt giọng: " Ngươi định lừa gạt ta sao? Có tin ta cắn thứ này hay không?"

Ta phát lạnh, lạnh lùng nói:" Ta không tin."

Cát Linh Linh cắn cặp môi đỏ mọng, nhìn ra ngoài của sổ xe thấy không có xe khác đến gần, nàng liền cúi xuống ngậm đại nhục bổng của ta vào trong miệng, thè lưỡi ra liếm rồi mút vào, linh hồn nhỏ bé của ta như bay lên trời.

" Linh Linh tỷ...... Linh Linh tỷ yêu quý của ta, ngươi...... Ngươi từ khi nào mà trở nên dâm đãng như vậy?"Ta cắn chặt răng, tận lực không để cho mình phát ra tiếng kêu.

" Ta sao? Ta là thục nữ mà."Cát Linh Linh nôn ra quy đầu thô to, làm dáng trừng mắt với ta, sau đó lại ngậm đại nhục bổng của ta vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn. Đây là lần thứ hai Cát Linh Linh ngậm dương v*t của ta, so với lần thứ nhất thì công phu đã có sự tiến bộ, hiểu được cách đem quy đầu của ta xâm nhập đến cổ họng của nàng, ta quá mức hưng phấn cơ hồ suýt nữa thất thủ, may mà có mấy chiếc xe đi qua phân tán lực chú ý. Mặc dù như vậy, ba phút sau ta vẫn bị đánh tơi bời, phun ra tinh dịch tràn đầy vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Ta rống to như một kẻ tâm thần: "Nuốt vào, mau nuốt vào."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.