" Chu Cửu Đồng, nếu như ngươi còn chút lương tâm, hãy giúp ta cầu xin Hà bí thư, ta sẽ cảm kích ngươi, tương lai sau khi ngươi chết, thanh minh hàng năm ta đều thắp hương cho ngươi."Đái Tân Ni thở dài một hơi, nàng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, thế cục trước mắt làm cho nàng lần nữa khẩn cầu Chu Cửu Đồng.
" Muốn trù ta chết sớm sao? Không có dễ dàng như vậy đâu! Dù sao thân xử nữ của ngươi đều cho Lý Trung Hàn rồi, lần này ngươi dùng thân thể đi cầu xin Hà bí thư cũng không tính là thiếu đâu, đây là phương pháp duy nhất có thể cứu Lý Trung Hàn đó."
Chu Cửu Đồng cười bỉ ổi hai tiếng, sau đó quay mặt lại nhìn Đái Tân Ny bằng ánh mắt dâm tà cùng chọc ghẹo. Nàng thống khổ ngã xuống trên ghế, nước mắt lại chảy ra. Ta biết điều nàng đang suy nghĩ. Thế nhưng làm sao mà ta có thể để cho nàng đi làm việc ngốc nghếch đó chứ? Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn nữ nhân của mình chịu nhục? Kéo tay Tiểu Nguyệt, chúng ta lén lút rời khỏi cửa thoát khi.
Đứng bên bể bơi hình tròn, ta phát hiện trong cái biệt thự này ngoại trừ Tiểu Nguyệt cùng hồ nước xanh thẳm, khắp nơi đều dơ bẩn, hơn nữa dơ bẩn đến đáng sợ. Nghe mấy bí mật không muốn người biết này, ta đã minh bạch chuyện gì đang xảy ra. Nguyên lai chính là vì mấy cuốn băng ghi hình kia, mấy cuốn băng này ghi chép chuyện phong lưu xấu xa của Hà bí thư, hắn đương nhiên muốn lấy trở về. Ta cũng có thể trả lại cho hắn, nhưng hắn không thể tổn thương Tân Ny, một ngón út cũng không thể đụng vào.
Bên cạnh ta, Nguyệt nhỏ giọng hỏi: " Bên kia là phòng lão già thường dùng khi đến đây sao?"
" Ừ, hắn là Hà bí thư, là một tên quan rất lớn, hắn thường xuyên đến đây đánh bạc."
Tiểu Nguyệt nhẹ gật đầu, trên người nàng cũng có mùi thơm đồng dạng như Tiểu Quân đang chui vào mũi của ta. A, ta lại nghĩ tới Tiểu Quân.
" Tiểu Nguyệt, ngươi tại sao lại khóc?"Ta lại nhớ tới lúc Tiểu Nguyệt khóc thút thít trong căn phòng.
Tiểu Nguyệt e lệ nói: " Ta sợ Tân Ny tỷ gặp chuyện không may. Hà bí thư rất xấu, Hà Đình đình, Hồng Ngọc tỷ đều bị hắn khi dễ, hắn còn muốn khi dễ ta. Trước khi ngươi lúc, ta nhìn thấy Tân Ny tỷ có vẻ rất thương tâm, ta...... Ta đã biết Hà bí thư vừa ý Tân Ny tỷ , ta đã cầu xin tổng giám đốc buông tha Tân Ny tỷ, nhưng hắn không nghe, hắn còn khóa ta lại trong phòng. Ta rất khổ sở nên bật khóc, khóc một hồi thì ngươi đã tới."
" Cám ơn ngươi, Tiểu Nguyệt."Ta không nén nổi sự thổn thức.
" Không cần cám ơn, Tân Ny tỷ là người tốt, tên kia...... Chu tổng giám đốc là người xấu."Tiểu Nguyệt chửi nhỏ một tiếng.
Ta cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì không có đứa con gái nào lại mắng cha mình, đương nhiên, nếu như người cha thật sự không bằng cầm thú vậy thì không dám nói.
" Cánh cửa bị ta đá hỏng nên làm sợ ngươi ư?"Ta càng ngày càng có hảo cảm với Tiểu Nguyệt thiện lương. Nàng dán ta gần như vậy, người lại xinh đẹp như vậy, trong nội tâm của ta có chút là lạ cảm giác.
" Hiện tại không có việc gì , ta sẽ nói cửa là do ta làm hỏng."Tiểu Nguyệt mỉm cười.
" Ngươi tốt hơn cha của ngươi nhiều."
Ta cười khổ, nữ hài xinh xắn, nhu nhược như thế làm sao có thể phá hỏng một cánh cửa lớn chứ? Xem ra trách nhiệm này tựu lại để cho Tiểu Nguyệt lưng, nàng cũng không cách nào lưng.
" Ngươi...... Ngươi biết tổng...... Tổng giám đốc là cha ta?"Tiểu Nguyệt trừng lớn cặp mắt sưng đỏ.
Ta không trả lời Tiểu Nguyệt, chỉ là mỉm cười với nàng. Trong sự kinh ngạc của Tiểu Nguyệt, ta kiên định đi về phía tầng hầm.
" Hà thư ký, chỉ cần ngươi đáp ứng buông tha Lý Trung Hàn, ta đáp ứng mọi điều kiện của ngươi." Đến gần cửa, ta đã nghe được âm thanh của Đái Tân Ni.
"Ha ha, những lời này có vẻ thương tổn đến tỉnh cảm của chúng ta đó, chẳng lẽ Hà mỗ ta cần phải giao dịch mới có thể nói chuyện cùng Đái tiểu thư sao?"Một âm thanh hùng hậu của đàn ông từ bên trong vọng ra.
" Ngươi có thể đáp ứng không?"Đái Tân Ni chỉ hỏi lại.
" Được, ta đáp ứng."Là giọng sảng khoái đắc ý của kẻ kia.
Nghe câu nói này, ta không chút do dự đẩy cửa phòng ra. Trong nháy mắt, trừ ta ra, bốn người khác đều sợ ngây người.
" Trung Hàn."Phản ứng nhanh nhất dĩ nhiên là Đái Tân Ni.
Ta dịu dàng mỉm cười với Đái Tân Ni: " Thay ta làm giao dịch với người khác là không đúng. Về sau đừng như vậy nữa, biết không?"
" Trung Hàn, ta...... Ta......"Đái Tân Ni theo kinh chuyển thành bối rối. Thân thể nàng đang run rẩy, không biết nói gì.
Ta đi đến trước, nhẹ nhàng ôm Đái Tân Ni trong ngực: " Không cần giải thích gì cả, ta đã nghe được hết rồi, cho nên ngươi không cần giải thích gì cả. Nào, ngươi cùng Hồng Ngọc rời khỏi đây trước đi, ta muốn nói chuyện với Hà bí thư."
Ta vừa nói, vừa nhìn về phía nam nhân trên giường, hắn chính là bí thư của thành phố. Bên cạnh hắn là một nữ nhân thiên kiều bá mị, tuy tên của nàng hơi tục tằn, nhưng bàn về dung mạo điên đảo chúng sinh cùng dáng người hoàn mỹ của nàng, ngay cả Chương Ngôn Ngôn, Phàn Ước, Hà Đình Đình cũng thua sút một chút, ngang hàng Đường Y Lâm cùng Đái Tân Ni. Huống chi nàng rất hay làm dáng, vẻ quyến rũ luôn khiến nam nhân xiêu lòng, đặc biệt là khóe mắt hẹp dài, dù nàng không cười cũng có thể khiến hồn phách nam nhân bay ra ngoài. Nàng chính là Triệu Hồng Ngọc. Cả loại người nhân tài kiệt xuất chốn quan trường như Hà bí thư này còn mê luyến nàng như thế, phàm phu tục tử như ta càng không cần phải nói.
Tuy không biểu hiện gì nhưng ta thầm cảm thấy giật mình với dáng người và dung mạo của Triệu Hồng Ngọc, nhìn về phía Hà bí thư, ta thừa cơ ngắm vài lần chiếc áo mỏng sợi mặc trên người Triệu Hồng Ngọc, xem ra sau này tuyệt đối không thể dùng danh tự tục nhã để phán định tướng mạo một người. Không biết có phải hay không trước kia quá chú ý Đái Tân Ni nên ta không cảm nhận được vẻ đẹp của Triệu Hồng Ngọc? Tóm lại, ta đã nhìn lầm.
Hà bí thư quả nhiên là đại nhân vật, trên khuôn mặt góc cạnh hình chữ quốc luôn tỏ vẻ trấn tĩnh, tưởng như núi thái sơn sụp đổ mà mặt không đổi sắc. Đối với mọi sự việc phát sinh, hắn không có một chút kinh hoảng nào cũng không nói một câu, ánh mắt bình tĩnh quan luôn chiếu lên người ta. Từ trong đó luôn tỏa ra một loại khí chất coi thường, tựa như không thèm coi ta là một kẻ đáng để quan tâm, đây là một loại cảnh giới siêu nhiên chỉ có trên những kẻ làm quan dày dặn.
Chu Cửu Đồng ngồi ở một góc xa xa biểu hiện hoàn toàn không giống, trong đôi mắt cú vọ bắn ra đầy hàn quang, tuy thân thể còng xuống phải chống gậy nhưng khí thế ào ào bức đến trước mặt ta như thác lũ, phảng phất tùy thời muốn quật ta xuống mặt đất.
Chu Cửu Đồng là một kẻ rất nguy hiểm, nhưng ta biết rõ, nguy hiểm chính thức không đến từ hắn, mà là Hà bí thư. Cho nên, dù Chu Cửu Đồng lãnh mang như điện, nhưng ta vẫn đưa lưng về phía hắn, quay mặt về phía Hà thư ký.
Hà bí thư lộ ra một chút tán thưởng khó có thể phát giác, hắn vỗ vỗ Triệu Hồng Ngọc bên người. Nàng lúc này mới lười biếng trượt xuống giường, từ từ cầm lấy một chiếc áo ngủ ngắn ngủn choàng trên người ngăn trở đường cong lung linh uyển chuyển. Đi đến bên cạnh ta, Triệu Hồng Ngọc dắt bàn tay nhỏ bé của Đái Tân Ni, vừa cười vừa nói: "Tân Ny tỷ, chúng ta đi thôi."
" Không, ta không đi! Ta muốn đi cùng với Trung Hàn."Đái Tân Ni vẫn bắt chặt lấy cánh tay của ta.
" Đi thôi. Có một số việc có nữ nhân bên cạnh, nam nhân không thể nói chuyện được, cứ về nhà nấu cơm chờ ta."
Ta nhẹ nhàng vỗ lên tay nàng, vụng trộm ngắt lòng bàn tay nàng một cái. Đái Tân Ni u oán nhìn ta, sau đó mới bất đắc dĩ gật đầu.
Đợi các nàng đi xa rồi, ta vẫn chưa thể nói nửa lời, ta biết rõ, trước tiên nói về cấp bậc. Hà bí thư là một lão đại trong thành phố, đương nhiên là hắn có địa vị hơn xa ta, cho nên ta chẳng những không thể nói trước mà còn không dám ngồi, chỉ đành đứng một bên.
" Ngươi là ai?"Hà bí thư vừa hỏi, vừa mặc một chiếc áo ngủ. Mặc dù mọi người đều là nam nhân, nhưng áo rách quần manh xác thực hơi mất thể thống, huống chi hắn trần truồng cũng chướng tai gai mắt.
" Tôi là Lý Trung Hàn, nhân viên của Chu tổng giám đốc."Ta mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Hà bí thư tự châm lên một điếu thuốc rồi từ từ nói " Ngươi có biết thân phận của ta không?"
" Tôi biết."Ta gật đầu.
" Ừ, trách không được ngươi dám sờ mông ông chủ của ngươi. Xem ra ngươi là một kẻ thức thời, biết cân nhắc lợi hại."
Giọng điệu của Hà bí thư có vẻ hòa hoãn, lạnh nhạt ổn trọng, sắc mặt rất bình thản, không có một chút kiêu ngạo làm ta cảm thấy hắn như một vị thầy, một vị trưởng bối, nói một cách khác, rất là bình dị gần gũi.
"Trước mặt Hà bí thư, tôi không dám cân nhắc lợi hại."
Ta có chút sợ hãi, có đôi khi đối thủ cường đại yếu thế cũng không phải vì uất ức, bởi vì ta biết rõ, Hà bí thư bình dị gần gũi trước mắt này có thể lập tức nghiền ta thành bột phấn.
" Ha ha, mồm mép rất trơn đó. Ta thích những người trẻ tuổi như ngươi vậy, thời nay những kẻ như ngươi không ít, nhưng khiến ta thích thú không nhiều. Ngươi cũng đừng đứng nữa, ngồi xuống nói chuyện đi."Hà bí thư phát ra tiếng cười cởi mở.
Ta không chút do dự, bởi vì xác thực đứng quá mỏi chân. Tìm một cái ghế, ta ngồi xuống ngay ngắn, cặp mắt vẫn không rời khỏi vị bí thứ.
"Tuy ta thưởng thức ngươi, nhưng nếu như ngươi tạo thành uy hiếp với ta, dù là một sự uy hiếp bé xíu, ta cũng sẽ diệt trừ ngươi. Ta có năng lực như thế nào, ngươi có tin hay không?"
Bộ dạng Hà bí thư chẳng những bình dị gần gũi, quả thực là hòa ái dễ gần, nhưng ta cuối cùng cảm thấy sống lưng lạnh toát.
" Tôi tín."Ta rất chân thành gật đầu, đối với sự uy hiếp của lão, ta không có bất cứ hoài nghi nào.
" Mà bây giờ ngươi đã trở thành một sự uy hiếp với ta, mà cũng không chỉ một tí tẹo. Nghe lão Chu nói, ngươi đã cầm đi một ít đồ đạc thuộc về ta?"Hà bí thư nhàn nhạt hỏi, giống như bất kỳ chuyện gì cũng không trọng yếu.
" Thưa Hà thư ký tôn kính, tôi căn bản không cầm bất kỳ vật gì của ngài." Ta cung kính mà trả lời.
" A, theo như ngươi nói vậy có hai khả năng. Thứ nhất, ngươi đang chống chế; Thứ hai, lão Chu đang nói xạo."Hà bí thư có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ là ta sẽ phủ nhận.
" Hà thư ký, chắc chắn là Lý Trung Hàn đang chống chế." Chu Cửu Đồng bên cạnh tựa hồ cảm thấy phẫn nộ với câu trả lời của ta, hắn vội vàng cài vào một câu.
" Lão Chu, đợi lát nữa ta hỏi ngươi thì là lúc ngươi nói, có thể chứ?"Trên khuôn mặt luôn bình tĩnh của Hà bí thư đã hiện lên sự tức giận, hắn lạnh lùng nhìn Chu Cửu Đồng.
" Vâng, vâng, đương nhiên có thể."Tuy không cam lòng nhưng Chu Cửu Đồng vẫn phải im mồm lại, không dám xen ngang.
Hà bí thư lại chuyển hướng về phía ta hỏi: "Được rồi, Lý Trung Hàn, ngươi cứ tiếp tục nói. Tuy nhiên, ngươi nhất định phải hiểu rõ, nếu như ta phát hiện là ngươi nói dối, như vậy ngươi chính là tử địch của ta, ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để tiêu diệt ngươi, ngươi hiểu chứ?"
"Vâng, tôi hiểu."Ta khẽ gật đầu một cái.
"Được, ta chờ lời giải thích của ngươi."Hà bí thư trên mặt vẫn bình tĩnh ôn hòa.
"Vâng, tôi không lấy đồ của ngài, là Chu tổng giám đốc bịa ra."Ta tỉnh táo hồi đáp.
" Lý Trung Hàn, ngươi dám ăn nói bừa bãi, ngươi chết chắc rồi."Chu Cửu Đồng nổi trận lôi đình.
Hiển nhiên câu nói của ta đã đẩy Chu Cửu Đồng lên nơi đầu sóng ngọn gió, hắn đã không thể chỉ lo thân mình. Tuy hắn rất lạnh lùng âm độc nhưng vẫn bị ta chọc giận. Hắc hắc, ta phi thường mong muốn chứng kiến trường hợp như vậy.
" Lão Chu, ngươi bây giờ cánh cứng cáp rồi, coi lời của ta như không khí sao?"
Nụ cười hòa ái trên mặt Hà bí thư đột nhiên biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng khiến cho người ta không rét mà run.
" Hà thư ký, tôi...... Tôi nhất thời nộ khí công tâm, mong ngài thứ lỗi."Chu Cửu Đồng lập tức ý thức được điều gì, thân thể run lên, đành gục đầu xuống.
" Ta mặc kệ ngươi là tức giận thật hay tức giận giả, dù ngươi thật sự oan uổng, ta cũng sẽ cho ngươi cơ hội giải thích, nhưng ngươi phải chờ ta hỏi xong, chờ ta đồng ý thì ngươi mới được nói, ngươi có thể làm được không? Đây là ta lần thứ hai cảnh cáo ngươi, nếu như có lần thứ ba, mọi hậu quả là do ngươi gánh chịu."
" Vâng, thưa Hà bí thư, tôi biết rồi. Sẽ không có lần thứ ba nữa."Chu Cửu Đồng hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.xyz"Ừ, như vậy hiện tại xin mời Lý Trung Hàn nói lý do của ngươi."Hà bí thư lần nữa hỏi ta, trên mặt đã đen kịt, ta nhìn mà thấy kinh hãi, hiển nhiên đã bị lão Chu Cửu Đồng đáng giận này phá hỏng tâm tình.
Mặc dù kinh hãi lạnh mình, nhưng hiện tại ta chỉ có thể kiên trì chống đỡ. Trong đầu đã nghĩ vô số phương pháp tự cứu mình nhưng không có một phương pháp nào khả thi, đối thủ cường đại như thế ta chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng .