Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 85: Đại hội cổ đông (2)




Đúng vào lúc ta thoả thuê mãn nguyện nhất, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, tiến vào là hai nam một nữ. Ba người này toát ra khí thế bức người, bọn họ đều mặc đồng phục nhân viên thanh tra. Trong thời điểm này lại đột nhiên xuất hiện nhân viên công vụ khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ cùng nghi hoặc, bao gồm cả ta.

Ta cảm giác được cái gì đó, vô ý thức nhìn về phía Chu Cửu Đồng, ta phát hiện Chu Cửu Đồng đang cười lạnh, hắn đang cười lạnh với ta.

" Xin hỏi ai là Lý Trung Hàn tiên sinh?"Một gã trung niên lớn tuổi nhất trong ba người dùng ánh mắt nghiêm trọng quét qua đài chủ tịch cất tiếng hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

" Tôi đây, xin hỏi các ngươi là ai?"Ta hít một hơi khí lạnh, nghĩ thầm chẳng lẽ là tới bắt ta sao?

" Chúng tôi là cảnh sát phòng kinh tế, ngài bị nghi ngờ tham ô công quỹ, sử dụng thủ đoạn bất chính cùng hối lộ, hiện tại mời ngài theo chúng tôi về hiệp trợ điều tra. Trong quá trình này, mỗi câu nói của ngài đều bị coi là chứng cứ điều tra, ngài có thể gọi điện thoại tìm luật sư bào chữa."

Ta nghe những lời của vị cảnh sát này thì trong đầu trống rỗng. May mắn còn không tê liệt ngã xuống đất, đợi tỉnh táo lại, ta liền thở dài một hơi, cảm thán thế sự vô thường cũng như xã hội hiểm ác. Không cần đoán cũng biết thủ đoạn hung ác này là của Chu Cửu Đồng. Ta buồn bực không hiểu đây là do hắn tự bày ra hay là ý của Hà bí thư? Nếu như là ý của Hà bí thư thì ta nhất định phải chết.

Phòng họp xôn xao tiếng xì xào bàn tán, người phẫn nộ chiếm đa số, cũng có khối người thấy hả hê, đương nhiên, cũng có người đứng ra bênh vực cho ta. Người đứng ra đầu tiên là La Tất, lý do của hắn cũng rất đầy đủ, nếu như ta té ngã, hắn cũng sẽ có phiền toái kèm theo.

"Chào đồng chí, mời ngươi trước đưa ra giấy chứng nhận."La Tất đi đến trước mặt của ta ngăn trước mặt ta cùng vị cảnh sát.

" Ngài là ai?"Cảnh sát ngạo mạn không thể tưởng được có người ngăn trở, hắn lạnh lùng hỏi La Tất.

" Ta là công dân, ta hiện tại muốn ngươi lập tức đưa ra giấy chứng nhận. Nếu như ngươi cự tuyệt, ta sẽ lập tức đánh ngươi."La Tất rất không bình tĩnh phất phất tay.

Lúc này sau lưng ba gã cảnh sát lóe ra một người, thấp giọng nói thầm bên tai kẻ đứng đầu: " Hắn là phó tổng giám đốc của công ty."

Ta lắp bắp kinh hãi, người cất lời nịnh nọt ton hót tên cảnh sát lại là Lãng Khiêm. Tên cảnh sát tái nhợt sắc mặt, do dự một hồi, rất không tình nguyện lấy ra giấy tờ xác minh đưa cho La Tất.

" Giấy tờ có chút không rõ ràng, mời hai vị cũng đưa giấy chứng nhận cho ta xem một chút."La Tất lớn tiếng nói.

Cảnh sát trung niên trên mặt cơ bắp tại run rẩy, hắn cười lạnh nói: "Nếu như ngươi đang định gây phiền toái cho chúng ta vậy thì rất không sáng suốt đâu."

" Cái gì gọi là gây phiền toái? Các ngươi muốn dẫn tổng giám đốc mới của chúng ta đi, ta muốn các ngươi đưa ra giấy chứng nhận thì cái gì không đúng? Ngươi lại nói ta làm như vậy là không sáng suốt? Ngươi có phải là đang uy hiếp ta hay không?"La Tất trợn trừng hai mắt, nước miếng phun lên mặt cảnh sát trung niên.

"Đúng, đúng......"Bốn phía ồn ào, ta liếc nhìn Chu Cửu Đồng thấy hắn không còn cười được nữa mà nghiêm mặt lên.

" Lão đại thôi đi, chúng ta đưa giấy chứng nhận cho hắn xem là được."Nữ cảnh sát cũng không chịu nổi sức ép, đành đưa giấy tờ cho La Tất.

" Tiểu Hầu, ngươi ghi lại con số trên ba tờ giấy này, sau đó gọi điện đến phòng cảnh sát kinh tế thành phố kiểm tra lại xem có ba người này hay không. Hừ, đầu năm nay lừa đảo ngày càng nhiều, mọi việc phải cẩn thận một chút."

La Tất gọi một chàng trai thoạt nhìn rất khôn khéo đến phất phất tay đưa ba tờ giấy chứng nhận. lúc người này nhận ba tấm giấy, La Tất còn nhiều lần dặn dò hắn: "Phải cẩn thận đó, không thể qua loa được, mất thời giờ một chút cũng không sao, biết không?"

Chàng trai gật đầu: " Vâng, tôi đã hiểu, thưa La tổng. Tôi sẽ hỏi cẩn thận, mong ngài kiên nhẫn ngồi xuống đợi một chút."

La Tất nở nụ cười, tựa hồ ưng ý sự khéo léo, nhanh trí của người này. Khi người này rời đi , La Tất kéo một cái ghế qua, ngồi xuống chắn giữa ta cùng vị cảnh sát, còn nhấc chân bắt chéo rất thoải mái. Ba gã cảnh sát không còn là tức giận, mà đã phẫn nộ. Có lẽ bọn họ còn chưa bao giờ đụng phải kẻ dám can đảm không phối hợp lại mình, cảnh sát trung niên lau vết nước miếng trên mặt, hung dữ cười lạnh: "Rất ngông cuồng, phi thường ngông cuồng, xem ra cái công ty này phải triệt để kiểm tra lại. Tiểu Đinh, ngươi lập tức gọi điện thoại cho đơn vị gọi tất cả mọi người đến, thuận tiện để cho bên trinh thám hình sự cũng phái người tới, ta không tin các ngươi còn không ngoan ngoãn."

" Ai, ai, xin ngài đừng nóng giận, đừng làm phức tạp tình hình. La tổng chỉ là nhất thời hồ đồ thôi."Lãng Khiêm nghe thấy tên cảnh sát đứng đầu còn muốn phái người đến, hắn có chút luống cuống, vội vã khuyên ngăn không để hắn làm lớn mọi chuyện. Ta phát hiện thấy Chu Cửu Đồng vừa đưa mắt liếc Lãng Khiêm ra hiệu.

" Hồ đồ? Ngươi đã tố giác công ty của các ngươi có phần tử phạm tội, nên đem tất cả tình huống cùng bằng chứng phạm tội nói rõ ràng. Hừ, cơ quan chức năng đến kiểm tra lại bị ngăn cản nghiêm trọng, không cần phải nói, trong này nhất định có vấn đề lớn. Hiện tại không triệt để tra xét thì không được !"

Cảnh sát trung niên tỏ thái độ chánh nghĩa lẫm nhiên. Xem ra vô luận về công hay về tư, vị cảnh sát này đều tỏ ra rất quyết đoán với những kẻ có thái độ chống đối, đây là cơ hội tốt để bọn hắn biểu hiện thực lực. Chỉ là hắn vừa nói như vậy, ta lập tức minh bạch nguyên lai là Lãng Khiêm luồn tin ra bên ngoài.

Lãng Khiêm né tránh ánh mắt của ta, hắn thậm chí còn lén lút chuồn ra khỏi phòng họp. Ta không thể tin, nhưng lại không thể không tin, Lãng Khiêm chính là kẻ muốn đưa ta vào chỗ chết. Tuy ta biết rõ hắn đều là nghe lệnh Chu Cửu Đồng, nhưng ta vẫn rất thương tâm, dù sao Lãng Khiêm là người ta kính trọng nhất ở kt, hắn đã dạy cho ta rất thứ. Ta đã từng coi là người thầy của mình, là người anh cả.

Trong phòng họp hào khí nặng nề tới cực điểm. Kỳ thật ta vẫn luôn buồn bực, theo lý thuyết cho dù chấp hành công vụ, cũng không cần phải mang ta đi trước mặt nhiều người như vậy, huống chi ta là người lãnh đạo tối cao trong công ty, bọn hắn muốn mang ta đi thì có thể làm nhẹ nhàng hơn , tôn trọng hơn một chút.

Nhưng ba gã cảnh sát tỏ thái độ như thế, hiển nhiên là muốn công khai làm xấu mặt ta, công khai làm nhục ta, đả kích ta, để cho ta không cách nào giữ uy tín trước các cổ đông. Đương nhiên, mục đích đúng là để cho ta không cách nào ngồi lên vị trí tổng giám đốc. Ai là người hy vọng nhất ta không thể ngồi lên vị trí này tổng giám đốc? Trong thiên hạ cũng chỉ có Chu Cửu Đồng .

Ta nở nụ cười, tuy ta cũng cảm thấy rất hứng thú với vị trí tổng giám đốc, nhưng ta sở dĩ làm đến bước này thì nguyên nhân chủ yếu vẫn là để đuổi Chu Cửu Đồng đi, trả thù Đỗ Đại Duy. Ta không muốn làm cho kt suy sụp, bởi vì nơi này là đế quốc mỹ nữ như mây, nơi này nuôi rất nhiều nữ nhân thiên kiều bá mị, ta cũng không hy vọng tòa thánh địa xinh đẹp này bị phá hỏng.

Từ xưa dân không đấu cùng quan, có đấu cũng không thắng. Nếu như hôm nay khiến cho công ty rối tinh rối mù thì sẽ chẳng có người nào đồng tình với ta, hay là ta ủy khuất chút đây?

" Chào đồng chí cảnh sát, tôi nguyện ý phối hợp điều tra của đồng chí. Chỉ là tôi vừa được bầu làm tổng giám đốc công ty, cho nên mong đồng chí bớt chút thời gian cho phép tôi sắp xếp công việc."

Ta vượt qua La Tất, đi đến trước mặt cảnh sát trung niên ánh nhìn thẳng vào hắn.

" Có thể."Có lẽ bị khí thế nhiếp người của ta chấn trụ, cảnh sát lạnh lùng gật gật đầu. Ừ, xác thực hắn rất ngạo mạn, ngay cả ta thậm chí cũng muốn đánh hắn.

Ta nện bước trầm ổn một lần nữa đi đến đài chủ tịch, lớn tiếng tuyên bố với tất cả mọi người: "Thưa các vị cổ đông, các vị đồng nghiệp, tôi đã được quyết định là người đứng đầu kt. Bất kể như thế nào, khi chuyện cá nhân của tôi chưa được kết luận, lời của tôi là đại biểu quyết định cao nhất của công ty. Tôi tuyên bố, trong thời gian tôi phối hợp với cơ quan điều tra làm sáng tỏ vấn đề của mình, tôi ủy nhiệm phó tổng giám đốc La Tất tiên sinh tạm thời quản lý tất cả mọi sự vụ của công ty."

" Trung Hàn lão đệ, a, không, Lý tổng tài, tôi không dám nhận."La Tất đi tới, thấp giọng nói.

Ta thần bí cười cười cười cười với La Tất: "La tổng, chẳng lẽ ngài đã quên cuộc nói chuyện giữa chúng ta tại nhà hàng Tạp Bang sao?"

La Tất sững sờ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ. Hắn có chút kích động, nói chuyện cũng có chút cà lăm: " Không...... Không quên, không quên. Thực không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi......"

Lúc trước, ta đã từng đồng ý trợ giúp La Tất trở thành tổng giám đốc, nhưng bỗng nhiên mọi chuyện lại xảy ra biến hóa quá lớn. Đối với La Tất, tựa như đã mọi hi vọng đã lâm vào sơn cùng thủy tận lại bỗng nhiên nhen nhóm, hắn đương nhiên hưng phấn!

Chỉ là này trong đó phát sinh rất nhiều chuyện, La Tất làm sao có thể biết rõ? Ta xảo diệu lợi dụng La Tất một chút, vì vị trí tổng giám đốc này, La Tất nhất định phải toàn lực cứu ta. Ta thế đơn lực bạc, nếu có nhiều nhân vật như La Tất hỗ trợ, nguy hiểm của ta sẽ ít đi rất nhiều.

Quả nhiên, thời điểm ta sắp rời khỏi phòng, La Tất bước nhanh đến bên cạnh ta nhỏ giọng nói: "Ngươi đến cục cánh sát rồi thì cái gì cũng không nên nói, ta sẽ tìm luật sư tốt nhất cho ngươi, cứ yên tâm."

Ta cười tủm tỉm gật đầu, dưới hàng trăm ánh mắt soi mói, ta ngẩng đầu bước vào thang máy. Ngay lúc cửa thang máy đóng lại, một tiểu mỹ nữ dáng người xinh xắn, tóc dài như thác nước vội xuất hiện trong tầm mắt ta. A, Tiểu Quân của ta làm sao lại tới đây? Có lẽ là do rất quan tâm ta, Tiểu Quân quá lo lắng, sợ hãi trước mặt tất cả mọi người lớn tiếng gọi ta: " Ca......"

Giờ khắc này, ta trái tim tan nát. Lúc đi đến cửa công ty, ta thực cảm giác mình như một tên tội phạm, kỳ thật đúng là một kẻ tội phạm. Ai, nếu để cho ta một lần nữa lựa chọn, ta nhất định sẽ không phạm phải cái sai lầm này. Nhìn qua bầu trời trong xanh, ta cảm thấy hi vọng xuất hiện trở lại, nỗi sợ hãi bị ánh sáng mặt trời rực rõ quét sạch.

Một chiếc Honda suv màu xanh sẫm trên cửa xe phun bốn chữ to màu trắng" cảnh sát kinh tế" , mặc dù không có đèn báo hiệu, nhưng đồng dạng có lực uy hiếp cường đại. Đứng trước cửa xe, tâm tình của ta lại thêm tổi tệ.

Đúng lúc này, ta lại nhìn thấy một cỗ xe màu đỏ lao tới. Ta phát hiện chiếc xe này không phải là chiếc Ferrari của Cát Linh Linh, mà là một chiếc xe kim quy rất bình thường.

Hả? Chẳng lẽ là xe của Hà Phù? Trong lòng ta khẽ động, lập tức muốn tiến đến nhìn xem chủ nhân chiếc xe này.

" Lý tiên sinh đừng làm chậm trễ thời gian của chúng ta, mau mời lên xe."Cảnh sát trung niên lập tức đứng ra chắn trước người ta.

Ta thở dài một hơi, bất đắc dĩ nâng chân trái định bước vào chiếc Honda, đột nhiên từ đằng sau ta truyền đến một giọng nói rất thanh thúy: " Lý Trung Hàn sao?"

Là ai gọi ta? Ta quay đầu nhìn lại. A, ta nở nụ cười, bởi vì ta nhìn thấy một đại mỹ nữ có con mắt sáng như những vì sao.

" Hà Phù."Ta hưng phấn kêu to.

" Nhanh lên xe, đừng lề mề nữa."

Một gã khác cảnh sát đến gần bắt lấy cánh tay của ta, đẩy ta vào trong xe.

" Đây là làm sao vậy?"Hà Phù lớn tiếng hỏi, vẻ kinh hỉ trên mặt nàng lập tức biến mất. Mang theo khuôn mặt lạnh như băng, nàng đi đến trước mặt ta cẩn thận đánh giá ba gã cảnh sát.

" Thưa tiểu thư, mong cô tránh ra, đừng làm trờ ngại chúng ta chấp hành công vụ."Gã cảnh sát trung niên nhìn thấy là một mỹ nữ, khẩu khí hòa hoãn hơn rất nhiều. Mặc dù như thế, hắn vẫn không tỏ ra khách khí, tỏ rõ vẻ cương quyết.

" Ta hỏi một chút cũng không được sao?"Hà Phù sắc mặt càng lạnh hơn.

" Cô sao? Cô không có tư cách hỏi, nếu như cô còn tiếp tục cản trở, chúng tôi đành phải mời cô theo chúng tôi trở về cục. Đến đó, cô muốn hỏi cái gì cũng có thể."Cảnh sát trung niên dùng ngữ khí trêu chọc mỉa mai Hà Phù.

"Nếu ta không có tư cách, vậy ta tìm người có tư cách đến hỏi."Hà Phù lãnh đạm nói ra, sau đó ưu nhã quay người, vẫy vẫy tay với một người đàn ông trung niên đằng sau lưng cách đó không xa: " Chu thư ký, ngươi tới đây một chút."

Nam nhân gọi chu thư ký này thoạt nhìn như một vị học giả, đeo một bộ chiếc kính viền rộng mắt đen, bên cạnh hắn là một chiếc Audi màu đen.

" Tiểu Phù, làm sao vậy? Không phải đang vội tham gia đại hội cổ đông kt sao? Ôi, cô xem, muộn một tiếng rồi này."Chu thư ký nhìn có chút khẩn trương, tựa hồ đang vội chạy tới kt.

" Tham gia đại hội cổ đông còn có cái ý nghĩa gì? Tổng giám đốc kt ngay ở chỗ này này."Hà Phù chỉ tay về phía ta.

" Cái gì? Hắn là tổng giám đốc kt sao?"Chu thư ký kinh hãi, bất quá hắn lập tức lịch sự đưa tay phải về phía ta: " Hạnh ngộ, hạnh ngộ. Hôm nay là thứ hai, phòng thị chính có rất nhiều chuyện cần phải làm, cho nên tôi đến muộn. Ha ha, hi vọng tổng giám đốc thứ lỗi, tiểu đệ họ Chu."

" Chào ngài! Chu thư ký, tôi họ Lý."Ta mỉm cười bắt tay với Chu thư ký.

" Lý Trung Hàn, ngươi có ý gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn không coi ai ra gì, ngươi sẽ phải hối hận ! Mời ngươi lập tức lên xe."

Cảnh sát trung niên cũng tiến lên đẩy ta vào trong xe, tựa hồ như áp giải phạm nhân. Chu thư ký sắc mặt đại biến, hắn lập tức chạy lên ngăn cản hai tên cảnh sát: " Xin đợi một chút, xin hỏi các ngươi là đơn vị gì? Phiền các ngươi đưa giấy chứng minh thân phận cho ta xem."

" Ha ha, kt các người thủ đoạn thật sự là tầng tầng lớp lớp a, một người tiếp một người, ta hôm nay không đi nữa. Tiểu Đinh, các ngươi trước tiên mang người về, cẩn thận trông giữ."

Cảnh sát trung niên cười cười, bởi vì hắn trông thấy ba chiếc xe đồng dạng in bốn chữ " cảnh sát kinh tế" chạy đến trước tòa nhà công ty. Từ trên xe đi xuống mười nam nhân khí thế phi phàm, trong đó một người dẫn đầu trẻ tuổi bước nhanh tới, trước mặt cảnh sát trung niên lớn tiếng hỏi: " Thưa trưởng phòng, chúng tôi đã đem người đến, mong ngài chỉ thị."

Cảnh sát trung niên đắc ý gật gật đầu: " Các ngươi lập tức đi vào, cẩn thận kiểm tra toàn bộ bộ phận tài vụ công ty kt, ta lập tức lại để Tiểu Đinh bổ sung lệnh kiểm tra."

Khi người trẻ tuổi lên tiếng, tay cũng không nhàn rỗi, quơ quơ hai cái, dẫn đầu một đám mặc nhân viên đồng phục công vụ đầy khí thế giết vào kt.

" Ngươi là trưởng phòng ư, phiền ngươi nghe điện thoại của thượng cấp."Chu thư ký sắc mặt tái nhợt, hắn đưa di động tới trước mặt cảnh sát trung niên dẫn đầu. Chu thư ký là thừa dịp mấy người này phát lệnh truy quét, lặng lẽ bấm điện thoại. Ta thầm cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm hôm nay có trò hay để nhìn.

Quả nhiên, lúc cảnh sát trung niên nhìn thấy điện thoại Chu thư ký đưa liền sửng sốt một chút, hắn do dự rồi mới nhận chiếc điện thoại. Sau khi nói ba câu với người trong điện thoại, tên cảnh sát này trở nên kinh ngạc, rồi sợ sệt không còn dám thở mạnh, thần thái kiêu ngạo vừa rồi biến mất không còn tăm hơi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.