Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 97: Tiệc rượu (2)




"La tổng vừa đi tiếp đãi mấy vị khách, ách...... Ta mong Sở Huệ tiểu thư gọi ta là Trung Hàn, như vậy sẽ thân thiết hơn." Ta cười tủm tỉm trả lời, lúc này bất cứ nam nhân nào cũng muốn lưu mỹ nhân đường mật lại, chỉ là mùi thơm trên người nàng làm ta như say như dại.

"A, thân thiết sao? Một ít người cả ngày coi ta là kẻ ngốc, ta còn muốn thân thiết với hắn sao?"

Sở Huệ cũng không để ý tới ánh mắt tràn ngập địch ý bắn ra từ Cát Linh Linh, nàng cười nhạt một tiếng, thuận tay tiếp một ly cocktail. Bờ môi màu tím hơi mở ra, ưu nhã nhấm nháp một ngụm nhỏ.

"Ai dám coi Sở đại lão bản là kẻ ngốc chứ?" Ta cười hỏi.

"Là ngươi." Sở Huệ lười biếng nhìn ta.

"Ta ư?" Ta rất không hiểu.

"Hừ, ta nhìn thấy Thu Yên Vãn đi cùng ngươi, vì sao buổi chiều nay ngươi cùng Thu Yên Vãn làm bộ không biết? Hẳn là các ngươi......" Sở Huệ nhìn ta với ánh mắt hoài nghi.

Cát Linh Linh nghe Sở Huệ nói vậy cũng nhìn ta đầy ngờ vực. Vừa rồi nàng vẫn luôn nhìn chăm chú lên lễ phục dạ hội của Sở Huệ, Sở Huệ cũng biết Cát Linh Linh quan sát lễ phục nàng, cho nên nàng rất hưng phấn, rất đắc ý. Nếu như đây là một cuộc chiến giữa các nữ nhân, như vậy rõ ràng Sở Huệ đã thắng. Điều này cũng khó trách, ngành nghề kinh doanh của nàng liên quan rất lớn đến vấn đề thời trang, tiếp xúc đều là tin tức thời trang cấp cao nhất trên thế giới, nàng đương nhiên càng hiểu được cách ăn mặc chỗ mang đến lực rung động cùng cực độ hư vinh.

"Ai, hôm nay là lần đầu tiên ta đến nhà Hà bí thư làm khách. Lúc trước ta thật không biết người khách hàng kia của ngươi là vợ Hà bí thư, càng không biết nàng là Thu Yên Vãn ." Ta thầm buồn cười, hai cái siêu cấp đại mỹ nữ này tranh đấu có lẽ một trăm năm sau cũng sẽ không dừng lại.

"Thật sao?" Sở Huệ tỏ vẻ bán tín bán nghi. Nguồn truyện: Truyện FULL

" Ta sao dám lừa ngươi chứ." Ta dùng sức gật đầu.

" Vậy bây giờ Thu Yên Vãn đâu rồi?" Sở Huệ hỏi.

" Trong phòng kia." Ta dùng ngón tay chỉ một căn phòng đóng chặt cửa.

"Linh Linh, chúng ta cùng đi chào hỏi Thu Yên Vãn nào."

Sở Huệ duỗi bàn tay trắng như ngọc ra, còn dám ôm cánh tay ta, địa phương cao cao trước ngực không biết hữu ý hay vô ý mà đụng một cái vào cánh tay ta. Cát Linh Linh ở ngay bên cạnh nên thấy rõ ràng, ánh mắt nàng như muốn phun lửa, nhưng lại không thể phát tác, nàng chỉ có thể đen mặt lại nói: " Ta không biết nàng, ta không đi." Nói xong, oán hận nhìn ta rồi mới quay người bỏ đi.

"Hì hì......"Sở Huệ đắc ý cười rộ.

" Ngươi lại lợi dụng ta chọc giận Cát Linh Linh ." Ta thở dài một hơi.

" Nếu Cát Linh Linh không thích ngươi, ta cũng không chọc giận được nàng, cũng không biết ngươi có nhiều ưa thích Cát Linh Linh ?" Sở Huệ giảo hoạt nhìn ta.

" Ta không sợ nói cho ngươi, đúng là ta rất thích Linh Linh tỷ." Ta cười xấu xa. Nghĩ thầm muốn chiếm được Sở Huệ, có lẽ nên lợi dụng sự ganh đua cùng lòng hư vinh giữa nàng cùng Cát Linh Linh, hình như có chút hèn hạ thì phải.

" Vậy ngươi nói xem, nàng xinh đẹp hơn hay là ta xinh đẹp hơn?" Sở Huệ biểu lộ có chút cứng ngắc.

" Còn phải nói gì nữa sao? Buổi tối hôm nay thì Sở đại tiểu thư là viên minh châu chói mắt nhất." Ta phát ra lời tán thưởng từ đáy lòng.

" Hừ, coi như ngươi có mắt." Sở Huệ trên mặt như tắm gió xuân nở nụ cười phong tình vạn chủng.

" Nếu như lễ phục lại......" Ta thở dài một hơi, muốn nói lại dừng.

" Lại cái gì?" Sở Huệ nghe ta vừa nói như vậy, lập tức nhướn mày, nhẹ nhàng lắc eo nhỏ. Chỉ giây lát đó, địa phương mà nữ nhân tiết niệu đập vào mặt ta. Nàng cúi đầu nhìn cặp đùi lỏa lồ của mình hờn dỗi hỏi tiếp: " Lại cái gì? Nói mau."

Ta biết rõ Sở Huệ hiện rất hi vọng ta nói tiếp, nếu như ta không nói, nàng sẽ hận ta đến chết, thế nhưng nếu như ta nói, nàng cũng sẽ hận ta. Ta rất muốn Sở Huệ hận ta, bởi vì giới tuyến giữa yêu và hận rất mơ hồ. Sở Huệ cùng Cát Linh Linh giống nhau, đều là vợ người khác, đã không cách nào cả đời có được, ta tựu lại để cho cái này phân bận lòng càng thêm đầm đặc. Huống chi, Sở Huệ còn không có để ta ôm ấp, ta hiện tại chỉ hy vọng nàng thường xuyên nhớ tới ta. Hận ta, cũng là một loại hình thức nhớ tới ta.

"Ê, mau nói đi!" Sở Huệ thấy ta ngơ ngác, nàng lại càng giận hơn.

Ta lập tức tỉnh táo lại, nhìn vẻ sốt ruột cua Sở Huệ, ta thầm buồn cười. Đoán chừng trong mắt nàng, lễ phục dù chỉ có một chút không xíu hài lòng thì nàng coi đó là thất bại. Ta nhịn cười, con mắt nhìn chằm chằm vào hai khe núi thật sâu giữa ngực Sở Huệ, thở dài một hơi: " Nếu như trước ngực lại thấp hơn một chút thì càng tốt hơn."

" Ngươi...... Ngươi là tên khốn." Ngực Sở Huệ đột nhiên kịch liệt phập phồng, nàng hiển nhiên đã tức giận. Bất quá, khẩu khí mắng chửi người của nàng vẫn mang theo sự lười biếng .

" Ta chỉ là đem ý nghĩ của tất cả nam nhân trong buổi tối nay nói ra mà thôi." Ta làm bộ nghiêm trang, nhưng trong bụng lại nở hoa.

" Ngươi muốn ta kéo thấp một chút?" Sở Huệ lạnh lùng hỏi.

" Rất muốn." Ta nói đúng như một người thành thật.

" Ngươi không sợ ta đem ngươi những lời này nói cho bảo bối sao?" Khẩu khí Sở Huệ càng lạnh hơn.

" Sợ, nhưng vẫn muốn." Những lời này của ta vừa giả vừa thực .

" Vậy ngươi tới giúp ta kéo xuống." Sở Huệ trong mắt bắn ra lãnh mang.

" Không vội, đợi lát nữa tìm chỗ không có người, chúng ta......" Ta tại cười xấu xa, nhưng lời còn chưa nói hết, Sở Huệ đã tức giận bỏ đi đến chỗ Thu Yên Vãn, chỉ để lại hai chữ:"hạ lưu". Nhìn bóng lưng thướt tha của Sở Huệ, ta đặc biệt thấy sảng khoái, lại uống một hớp rượu Whiskey lớn. Ta phát hiện hôm nay Whiskey đặc biệt hương thuần, khiến cho ta chìm đắm trong dư vị.

" Không cần nhìn , ngươi không có cơ hội."

Ta vẫn đang thưởng thức ly rượu ngon trong miệng thì một giọng nói từ đằng sau ta truyền tới làm ta bị nghẹn họng, giống như trong ly rượu ngon lại phát hiện mấy con sâu. Ta xoay người, phát hiện tên nam nhân mũi ưng đang đi tới, trong ánh mắt hắn tràn ngập sự ghen ghét.

" Ta không có cơ hội, nhưng cơ hội của ngươi cũng rất xa vời." Ta vốn định mỉa mai lại tên Vạn Quốc Hào này, nhưng ta lại nghĩ không nên tạo ra thêm một địch nhân, đành phải uyển chuyển khẩu khí.

" Không, ta có rất lớn cơ hội." Vạn Quốc Hào tỏ ra ngạo khí mười phần.

" Vậy sao?" Ta cười lạnh.

" Không tin ư? Không tin thì chúng ta có thể đánh cuộc." Vạn Quốc Hào nhàn nhạt nói.

" Đánh cuộc gì?" Ta nhịn xuống một bụng tức giận, nhàn nhạt hỏi.

"Cược xem tối hôm nay ta có thể thể đưa Sở Huệ lên giường được không." Vạn Quốc Hào nhướn đôi mày rậm lên.

"A, ngươi tự tin như vậy sao? Thế tiền đặt cọc là gì?" Ta cố nén sự buồn cười trong lòng, nghĩ thầm cái tên trước mắt này nếu không phải uống say thì là tên điên. Tuy ta không hiểu rõ Sở Huệ lắm, nhưng nàng tuyệt đối không phải loại nữ nhân chỉ cần dăm ba câu có thể lừa gạt lên giường. Huống chi La Tất vẫn còn ở đây, Vạn Quốc Hào dù là tình thánh cũng không có khả năng một buổi tối kéo Sở Huệ vào tay.

" Nếu như ta thắng, ta chỉ muốn những tấm băng ghi hình của Chu Cửu Đồng trên tay ngươi." Vạn Quốc Hào bình tĩnh cười với ta.

Ta cảm thấy rất kỳ quái, cũng rất khiếp sợ. Theo lý thuyết, người biết những tấm băng ghi hình của Chu Cửu Đồng trong tay ta không nhiều lắm, tính ra cũng cũng chỉ có Hà bí thư , Chu Cửu Đồng, Đỗ Đại Duy, Sở Huệ, Quách Vịnh Nhàn, Vương Di mấy người này. Nhưng nếu tính những kẻ muốn chiếm thứ này, hoàn toàn có thể loại trừ hai nữ nhân ra, vậy thì chỉ còn lại Hà bí thư, Chu Cửu Đồng và Đỗ Đại Duy. Mà Đỗ Đại Duy vừa rồi đã cùng ta hòa giải, băng ghi hình đối với hắn cũng không có tác dụng gì, bởi vậy có thể loại trừ Đỗ Đại Duy, như vậy cũng chỉ còn lại có Hà bí thư cùng Chu Cửu Đồng .

Hà bí thư sao? Có khả năng. Là Chu Cửu Đồng sao? Điều này càng có khả năng.

"Còn nếu ta thua, ta sẽ đưa cho 29% cổ phần kt."

Vạn Quốc Hào vẫn ngạo khí mười phần như cũ, hắn cầm chén rượu ngửa đầu dốc cạn. Điều này càng khiến ta chấn động, bởi vì cổ phần kt phân bố rất rộng. Chu Cửu Đồng là người nắm giữ số cổ phần lớn nhất cũng vẻn vẹn chiếm toàn bộ 21%, Tào Gia Dũng cùng Trương Tư Cần làm đại cổ đông như thế cũng chỉ chiếm khoảng 20%. Nhưng Vạn Quốc Hào dám nói mình có 29% cổ phần, nếu là thật, hắn sẽ nhảy lên trở thành cổ đông lớn nhất kt. Chỉ bằng điểm ấy, hắn hoàn toàn có thể tổ chức đại hội cổ đông một lần nữa, đưa ra kiến nghị bãi miễn tổng giám đốc.

Cho dù đề nghị này có thể không được thông qua dưới sức ép của Hà bí thư, nhưng đại cổ đông có lực ảnh hưởng cực lớn đối với kt. Nếu như ta, một tân nhiệm tổng giám đốc, trong phương diện công tác xuất hiện chút sai lầm nào đó, Vạn Quốc Hào hoàn toàn dùng cổ đông lợi ích bị hao tổn danh tiếng để tố cáo ta không dứt, cho đến khi ta rơi đài.

" Ngươi thoạt nhìn không giống như đang nói giỡn."

Ta nhấp qua một ly rượu nhỏ, tuy rất muốn uống một ly Whiskey thật lớn để áp chế sự sợ hãi nhưng ta biết rõ, nếu như ta làm vậy, tên Vạn Quốc Hào này sẽ biết được nỗi bất an của ta.

" Đương nhiên là ta không nói giỡn." Vạn Quốc Hào nói rất lãnh đạm.

" Thật sao muốn cược sao?" Ta hỏi.

" Nếu ngươi sợ đương nhiên có thể từ bỏ, ta có thời gian để thay thế vị trí của ngươi."

" Không phải ta sợ, ta chỉ lo lắng ngươi uống quá nhiều rồi. Ai, lời người say không thể tin được." Ta thở dài một hơi, ngoài mặt rất nhẹ nhàng thoải mái nhưng trong đầu lại tuôn ra hàng loạt đối sách.

" Ngươi yên tâm, ta rất tỉnh táo. Ta có thể nói cho ngươi biết, ngươi là Lý Trung Hàn, tốt nghiệp khoa quản lý tài chính. Từng nhậm chức tại công ty kỹ thuật Phương Đông ba năm, hoàn toàn tầm thường vô vi, sau đó bởi vì một lần phát sinh xung đột với thủ trưởng mà bị buộc phải thôi việc. Hai năm trước ngươi gia nhập kt......"

Vạn Quốc Hào đọc thuộc lý lịch của ta như lòng bàn tay. Quan trọng là chuyện ở công ty kỹ thuật Phương Đông vẫn luôn khiến ta canh cánh trong lòng, chưa hề nhắc đến trước bất kỳ ai. Ta khiếp sợ sự tinh tường của Vạn Quốc Hào, hắn nhất định là có chuẩn bị mà đến.

" Như thế nào đây? Xin hỏi Lý tổng tài, ta có tỉnh táo hay không?" Vạn Quốc Hào đắc ý cười lạnh.

" Rất tỉnh táo, nhưng ta không thể nào chứng minh chuyện về cổ phần kt đúng như lời ngươi nói?" Ta bắt đầu có chút luống cuống, Vạn Quốc Hào đã nhận ra, hắn càng thêm vui vẻ.

" Được, ta sẽ để cho ngươi tin tưởng."

Vạn Quốc Hào vừa nói, lại ngoắc tay với một gã mặc âu phục cách đó không xa. Người này bước đi đến trước mặt của ta, đưa ra các giấy tờ chứng minh 29% cổ phần công ty kt của Vạn Quốc Hào.

" Ha ha ha ha......" Ta đột nhiên cười to. Sở dĩ cười to là để phát tiết sự phẫn nộ cùng sợ hãi trong lòng, ta bị đè nén quá lớn. Đương nhiên, tiếng cười của ta khiến mọi người để ý.

Vạn Quốc Hào cười lạnh nhìn ta, không nói một lời. Chờ ta ngừng tiếng cười, hắn mới phất phất tay, người kia lui về chỗ ngồi.

" Biết vì sao ta cười không?" Ta hỏi Vạn Quốc Hào.

" Có lẽ ngươi cảm thấy đã nắm chắc." Vạn Quốc Hào giang tay ra.

" Không tệ, lần này đánh bạc coi như hái hoa thôi. Băng ghi hình với ta chẳng có một chút giá trị gì, ta có thể vứt nó đi như rác rưởi. Nếu như ta thua cuộc, thì cũng chỉ là mất đi một đống rác mà thôi, còn nếu như ta thắng, ta lại chiếm số cổ phần trị giá vài trăm triệu. Lần đánh bạc có lợi như thế, nếu ta không đồng ý thì chẳng phải ta là một tên ngốc sao? Ha ha......" Ta lại bắt đầu cười to, cười đến độ nước mắt chảy ra.

" Ngươi đương nhiên không phải một tên ngốc." Vạn Quốc Hào gật đầu.

" Tuyệt đối không phải." Ta ngoắc tay với nhân viên phục bảo hắn đưa cho ta một ly Whiskey màu hổ phách, dùng rượu mạnh làm thanh tỉnh đầu óc.

" Vậy chúng ta bắt đầu chứ." Vạn Quốc Hào cái mũi chẳng những như mũi ưng, mà ngay cả ánh mắt cũng như đôi mắt ưng giống như sắc bén.

" Nhất định phải có một người làm chứng, bằng không vu khống, ai thua cũng có thể chơi xấu, vậy thì không dễ làm . Ngươi nói đi? Vạn tiên sinh." Ta cười tủm tỉm.

" Không tệ, phải tìm một người đến làm chứng. Nếu như ngươi không ngại, ta tìm La Tất tiên sinh đến được chứ?"

Ta quả thật không ngờ Vạn Quốc Hào lại đưa người này ra. Về tình về lý, ta đều không có gì để từ chối, hắn là phó tổng giám đốc kt, đồng thời cũng là một trong những cổ đông của kt, La Tất. Mặt khác, người liên quan đến lần cá cược này lại là vợ hắn

" Ha ha, ngươi muốn đưa vợ lão La lên giường, còn muốn hắn đến làm chứng sao. Ha ha, thú vị, thật thú vị." Ta nhịn không được muốn cười to.

" Đúng, vậy chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện." Ta đúng là phải vỗ tay cho sự cẩn thận chu đáo của Vạn Quốc Hào.

Trong phòng tổng thống của khách sạn Burton có tám gian nhỏ, mỗi gian đều rộng gấp hai so với phòng trước kia ta ở, ngoài ta còn có ba gian phòng khách, hai gian nhà hàng, ba gian phòng tắm, một gian phòng tập thể thao, một phòng giải trí đa chức năng. Nghe nói, để thue căn phòng tổng thống này thì một ngày là một vạn tám ngàn Đôla.

Ta ngồi trên ghế sa lon rộng rãi bằng da mềm mại màu trắng, nhìn lên bức tường là những bức tranh phảng phất như của Picasso mà ngẩn người. Dưới chân là tấm thảm Ba Tư dày cộm, trên chiếc bàn thủy tinh là một bộ chén sứ rất cổ, mọi thứ trong căn phòng này đều rất xa hoa.

" Ai, cuộc sống thật là mỹ hảo." Ngẩn người cả buổi, ta rốt cục phải phát ra cảm thán với căn phòng này.

" Đúng vậy, chỉ cần có tiền, cuộc sống nhất định sẽ rất mỹ hảo."

Vạn Quốc Hào cũng ngồi trên chiếc ghế sa lon, hai chân bắt chéo. Hắn cười tủm tỉm gật đầu, hiển nhiên cũng đồng ý quan điểm của ta. Đương nhiên, hắn cường điệu cuộc sống tốt đẹp phải có tiền.

"La tổng, ngươi rất thiếu tiền sao?" Ta lạnh lùng hỏi La Tất.

" Trước kia không thiếu, nhưng từ khi thất bại trong lần giao dịch kia, ta biết đồng tiền trọng yếu đến mức nào." La Tất cũng ngồi cạnh đó, tư thế ngồi của hắn rất đặc biệt, thân thể thẳng tắp như một tấm ván gỗ.

" Cho nên ngươi cam nguyện để cho Sở Huệ lên giường với người khác sao?" Ta cảm thấy khó có chút tiếp nhận mà phải hỏi.

" Không có cách nào, Chu Cửu Đồng ép người quá đáng. Vì tự bảo vệ mình, ta chỉ có thể cầu xin Vạn tiên sinh giúp đỡ." Ánh mắt La Tất đờ đẫn, thể hiện sự cô đơn tới cực điểm.

" Thế nhưng ta đã tiếp nhận vị trí của Chu Cửu Đồng, hắn đã không thể bức ngươi nữa, mà ta càng không cưỡng bức ngươi. Khoàn nợ của ngươi ta sẽ nghĩ biện pháp bổ sung, chuyện ta đáp ứng ngươi chắc chắn sẽ làm được, vì sao ngươi còn muốn làm Sở Huệ khó xử? Chẳng lẽ Sở Huệ nguyện ý cùng tên xấu xí này lên giường sao?"

Ta lạnh lùng nói hết lời với La Tất, ngược lại tỏ vẻ áy náy với Vạn Quốc Hào đang tái nhợt: "Thực xin lỗi, Vạn tiên sinh, ngươi xác thực rất xấu xí, ta không có vũ nhục ngươi."

" Không có sao."

Vạn Quốc Hào nhẹ nhàng phun ra ba chữ, nhưng ta biết rõ, Vạn Quốc Hào rất phẫn nộ. Cho dù vậy, hắn vẫn kìm nén rất tốt, ta không thể không bội phục hắn.

" Ai có thể nghĩ tới Trung Hàn lão đệ sẽ leo lên vị trí tổng giám đốc kt trong vòng vài ngắn ngủn như vậy chứ ngày? Dù là thần tiên cũng không thể đoán được. Trung Hàn, ngươi rất nghĩa khí, là người bạn chí cốt, ta đã sớm biết rõ, nhưng ta không có khả năng đặt tất cả hi vọng vào ngươi. Nói thực, ta thậm chí không tin ngươi có thể tránh được độc thủ của Chu Cửu Đồng."

" Ai." La Tất thở dài một tiếng, tiếp tục nói: " Chuyện cho tới mức này, ta cũng không sợ mà thẳng thắn với ngươi. Lúc trước, ta còn cùng Chu Cửu Đồng, Đỗ Đại Duy cùng bày kế hại ngươi, mục đích đúng là để ngươi chịu tội thay, chờ ngươi vào tù rồi, ta cùng Đại Duy có thể an toàn thoát thân. Không thể tưởng được ngươi lại có tài năng kinh người, hồng phúc tề thiên, kiếm được tận ba tỷ. Phi thường tiếc nuối, ngày ngươi kiếm lớn, cũng là lúc lão hồ ly Chu Cửu Đồng thay đổi, hắn đã muốn một mình nuốt trọn ba tỷ lại muốn bảo vệ ngươi, hi vọng ngươi về sau lại kiếm nhiều hơn cho hắn. Chu Cửu Đồng đã muốn bảo vệ ngươi, như vậy sẽ hi sinh ta cùng Đại Duy. Không có biện pháp, ta chỉ có nhờ Vạn tiên sinh che chở."

" Ngươi theo Vạn tiên sinh được chỗ tốt gì?" Ta hỏi.

La Tất trầm giọng nói: "Vạn tiên sinh cho ta mượn bốn trăm triệu."

Ta lại hỏi: "Vạn tiên sinh cũng sẽ không cho ngươi mượn không công chứ?"

" Đương nhiên, điều kiện của hắn ngoại trừ ủy khuất Tiểu Huệ, còn phải trợ giúp hắn trở thành tổng giám đốc kt, ta cùng Đỗ Đại Duy đều phải bán cổ phần kt trong tay cho Vạn tiên sinh. Đồng dạng là hi sinh, Chu Cửu Đồng muốn Cát Linh Linh cùng Tiểu Huệ ở với hắn một năm, Vạn tiên sinh chỉ cần một lần, ta đương nhiên lựa chọn Vạn tiên sinh." La Tất bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Ta cố nén sự phẫn nộ, hỏi:"Sở Huệ đã đáp ứng sao?"

La Tất do dự một chút, mới chậm rãi nói:" Ta đã thuyết phục Tiểu Huệ."

"La tổng, ngươi bây giờ đem trả tiền lại cho Vạn tiên sinh, khoản nợ của ngươi ta sẽ nghĩ biện pháp bổ sung."

" Tuy La Tất ta vô sỉ, nhưng ta coi trọng chữ tín. Lúc trước cầu Vạn tiên sinh, ta thật sự rất thành khẩn . Hiện tại chuyện lật lọng ta là làm không được, trừ phi Vạn tiên sinh buông tha cho ta cùng với hiệp nghị của hắn."

" Hắc, coi trọng chữ tín. Ngươi có thể bán ngay cả vợ của mình, ngươi còn có tín nghĩa sao?" Ta cười lạnh một tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.