Tỷ Tỷ, Xin Ngươi

Chương 56







Đệ ngũ thập lục chương: Lại một chương bị khóa, không có gì đâu luận võ trên giường thôi.




Tết năm nay Nhậm Bình Sinh 21 tuổi rồi, năm tháng không buông tha một ai, bất tri bất giác đã qua lâu như vậy. Năm nay Nhậm Thanh Nghiên cũng đã hơn 40, dù mẫu thân đại nhân vẫn giữ gìn vô cùng tốt, nhưng đã có thể nhìn ra vết tích của năm tháng trên người nàng, không phải trên mặt, mà là những nơi rất nhỏ nhặt trên cơ thể.


Vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, rốt cuộc Nhậm Thanh Nghiên cũng đã muốn ổn định.


Cho nên mới nói, giao thừa năm nay vô cùng đặc biệt, thấy đặc biệt thấy kích động không ai hơn được nhị tiểu thư, bởi vì qua cái giao thừa này, nhị tiểu thư của chúng ta cũng đã 18 tuổi rồi, độ tuổi có thể làm rất nhiều chuyện, có thể cần làm gì là làm đó.


Cho nên nhị tiểu thư bày tỏ kích động vô cùng, đương nhiên còn có rất nhiều người cũng bày tỏ vô cùng vô cùng kích động. Ví dụ như tác giả và độc giả.


Nhậm Bình Sinh cảm thấy khẩn trương, khắc khắc nào cũng có một ý nghĩ, đến rồi à? Quả nhiên trốn không thoát được.


Ngày càng gần đêm 30, dây thần kinh của Nhậm Bình Sinh hoàn toàn căng thẳng. Đối với chuyện Nhậm Yên Vũ muốn, đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta luôn không nguyện ý, nhưng hiện tại không phải là vấn đề nàng không chịu tiếp thu, mà là vấn đề nàng phải nắm thế chủ đạo như nào.


Không xx hôn nhân không hạnh phúc, trong nhiều năm kháng cự như vậy, đồng chí Nhậm Bình Sinh mới được cho là tu thành chính quả, đương nhiên nàng sẽ không nguyện ý trồng ra quả lại không ăn mà cứ như thế vứt đi. Đương nhiên nếu như muốn nói đơn giản hơn một chút, dùng câu đầu tiên đã có thể khái quát rồi: Thật ra tiểu thư không phải kẻ cấm dục.


Trên nhu cầu, dù không mãnh liệt, cũng có cần.


Cho nên 'vận động tình yêu' là phải có, nhưng vận động này làm sao bắt đầu đủ để hai bên đều thỏa mãn? Vì vậy trong một ngày hè rảnh rỗi, đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta lao lực vắt óc suy nghĩ, nói bóng nói gió vân vân để thám thính ý tứ của Nhậm Yên Vũ.


"Tiểu Vũ, tết năm nay là 18 tuổi rồi, ngươi muốn quà gì?" Tiểu thư không thuần khiết vô cùng thuần khiết hỏi.


Nhị tiểu thư không thuần khiết vô cùng không thuần khiết nhìn tiểu thư, nụ cười mang theo chút làm xương cốt người ta mềm nhũn nhưng lại có chút sợ sệt, nói: "Tỷ tỷ chính là món quà tốt nhất rồi."


Đúng là một câu trả lời vừa thuần khiết vừa không thuần khiết a.


Nhậm Bình Sinh nghiêm trọng cảm giác được nguy hiểm! Nghiêm trọng! Rất nghiêm trọng! "Tiểu Vũ có thể muốn món khác."


"Tiểu Vũ có tỷ tỷ là đủ rồi."


". . ." Đơ mặt.


"Tỷ tỷ. . ." Mỉm cười.


". . ." Tiếp tục đơ mặt.


". . ." Tiếp tục mỉm cười.


Cứ tiếp tục như vậy thật sự rất không hay, phương thức khéo léo dường như không có tác dụng, cho nên cần phương thức trực tiếp tiến hành trò chuyện?!


"Rất đau, ngươi còn nhỏ." Tiểu thư nói như vậy.


Gương mặt nhị tiểu thư có chút khó xử, "Cái này. . ."


"Cho nên hay là thôi đi." Tiểu thư tiếp tục nói như vậy.


Nhị tiểu thư vô cùng khó xử. "Bọn họ nói lần đầu tiên sẽ rất đau, nhưng mà ta nhất định sẽ rất cẩn thận, tỷ tỷ, bọn họ nói sau đó làm nhiều sẽ không đau nữa, sẽ rất thoải mái." Nhị tiểu thư vẻ mặt kiên định tiếp tục nói: "Tỷ tỷ nhất định sẽ thích."


". . ." Đối thoại cái nồi gì vậy!? Cho tới bây giờ ta cũng không ghét cảm giác đó, nhưng quan trọng ta là công! ! ! ! ! !


Nội tâm tiểu thư rít gào.


Rít gào mất bình tĩnh.


Nhị tiểu thư luôn rất chờ mong chuyện này, nhưng rất rõ ràng, nhị tiểu thư thật không ngờ Nhậm Bình Sinh sẽ chủ động bàn luận với mình, đương nhiên nếu như Nhậm Bình Sinh chịu giao lưu với nàng, đợi đến khi các nàng thật sự không muốn thuần khiết nữa, bảo đảm có thể càng thêm vui vẻ, cho nên nhị tiểu thư rất vui vẻ nói với Nhậm Bình Sinh: "Tỷ tỷ yên tâm đi."


Yên tâm cái nồi nha!


Nội tâm tiểu thư rít gào nói. Ngươi phải làm thụ ta mới yên tâm có được không?


Đương nhiên nội tâm tiểu thư rít gào nhị tiểu thư của chúng ta không có nghe, Nhậm Bình Sinh nhìn vẻ mặt chờ mong của Nhậm Yên Vũ trong lòng thầm quyết định, nếu như không có khả năng thỏa hiệp với đối phương, vậy chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết.


Đến lúc đó trực tiếp đập nhau đi!


Nhậm Bình Sinh thầm đánh giá chênh lệch thực lực đôi bên, cảm thấy nàng vẫn không thay đổi, dù bây giờ thực lực của Nhậm Yên Vũ đã cao hơn lúc trước rất nhiều, nhưng với mình thì hẳn vẫn có chút chênh lệch, tự biết bản thân mấy năm nay vì học tập mà không có luyện tập, nhưng dù sao vẫn còn bản lĩnh, huống chi sức lực của mình vẫn rất mạnh.


Tiểu thư đã hạ quyết định hạ quyết tâm đột nhiên cảm thấy cũng không có gì phức tạp lắm, vì vậy rất bình tĩnh và chờ đợi đêm 30 đến, thậm chí còn có chút chờ mong.


Vì vậy trong lúc hai vị tiểu thư đều chờ mong, đêm 30 rốt cuộc cũng vang tiếng pháo nổ.


Trong tiếng pháo ngày giao thừa. Nhậm Bình Sinh 21 tuổi, Nhậm Yên Vũ rốt cuộc cũng thành niên rồi!


Giao thừa, bốn người Nhậm gia đều vô cùng kích động, bởi vì ôm ý xấu trong người, hơn nữa đều cho rằng mình nắm chắc phần thắng, cho nên ai cũng có chút không giữ được mình, không cẩn thận ăn hơi nhiều một chút, uống hơi quá một tí.


Bởi vì sắp sửa có chuyện xảy ra cho nên Nhậm Bình Sinh khẩn trương chút chút, cũng bởi vì có ý định đánh nhau với muội muội của mình cho nên nhiều ít cũng có chột dạ chút chút. Buổi tối thấy Nhậm Thanh Nghiên uống rượu, liền muốn mượn rượu đánh bạo, cũng uống một chút, sau đó lại nghĩ, người say dễ bị lật kèo, cho nên liền khuyên Nhậm Yên Vũ uống rượu. Sau đó bản thân uống một ngụm nhỏ thì khuyên Nhậm Yên Vũ uống ba ngụm.


Nhưng mà rất đáng tiếc, rõ ràng vì chột dạ mà tiểu thư quên mất nhị tiểu thư giống như Nhậm Thanh Nghiên, ngàn ly không say a cưng!


Vì vậy, làm bộ uống rượu, tiểu thư một ngụm nhỏ không có làm nhị tiểu thư ba ngụm lớn quá chén, ngược lại còn làm bản thân có chút choáng váng.


Cái này. . . bất lợi tiếp tục phát triển a cưng.


Bởi vì hơi say, cho nên sau đó Nhậm Bình Sinh vẫn bị vây trong trạng thái tinh thần không tốt ngủ gà ngủ gật, sau đó xảy ra chuyện gì đều quên hết, dù sao chờ đến lúc nàng hơi hơi tỉnh, cũng đã nằm trên giường rồi, mà Nhậm Yên Vũ thì ở trên người.


". . ." Trong nháy mắt Nhậm Bình Sinh dại ra.


"Tỷ tỷ. . ." Gương mặt đẹp quá phận của Nhậm Yên Vũ kề trong gang tấc, đôi mắt sâu nhìn chằm chằm vào Nhậm Bình Sinh, nhìn đến tim Nhậm Bình Sinh đập vội.


". . ." Đột nhiên Nhậm Bình Sinh lại không biết nên nói gì. Chuyện này cũng là lần đầu tiên nàng trải a, hoàn toàn không có kinh nghiệm.


"Tỷ tỷ. . ." Nhậm Yên Vũ cũng không có kinh nghiệm, nhưng Nhậm Yên Vũ thắng ở điểm da mặt đủ dày, cho nên lúc này Nhậm Yên Vũ thâm tình gọi tên Nhậm Bình Sinh, sau đó vô cùng thâm tình cúi đầu, hôn lên môi Nhậm Bình Sinh. Đương nhiên Nhậm Yên Vũ của chúng ta cũng là lần đầu tiên hoàn toàn không có kinh nghiệm, nhưng Nhậm Yên Vũ của chúng ta có thể giả bộ như mình tình trường dày dạn.


Nụ hôn này rất thâm tình, đôi môi xinh của Nhậm Yên Vũ kề sát môi Nhậm Bình Sinh, đầu lưỡi dò vào trong miệng Nhậm Bình Sinh, tinh tế mút, hai tay vốn đặt bên người Nhậm Bình Sinh, giữa nụ hôn này cũng chầm chậm luồn vào trong áo nàng, vuốt ve, vén áo nàng lên.


Tứ chi giao nhau, khi áo của Nhậm Bình Sinh bị Nhậm Yên Vũ cởi ra, Nhậm Bình Sinh mới đột nhiên cảm thấy không ổn!!!


Bộ dạng hiện tại vô cùng không ổn!! Nếu thật sự không vãn hồi cục diện này, sẽ làm thụ a!


Ý thức được điểm này Nhậm Bình Sinh cũng không trì hoãn nữa, lập tức hành động, vì vậy vốn vây trong trạng thái bị động đột nhiên Nhậm Bình Sinh chủ động đáp trả hôn lại Nhậm Yên Vũ, sau đó hai tay cũng giống như Nhậm Yên Vũ, luồn vào trong áo nàng.


Bây giờ là mùa đông, dù trong phòng rất ấm áp, nhưng nhất khắc hai tay Nhậm Bình Sinh luồn vào, Nhậm Yên Vũ vẫn không nhịn được nhẹ hô "si" một tiếng. Nhưng rất nhanh nàng lại trầm mê, càng thêm nhiệt tình đáp lại Nhậm Bình Sinh.


Vì muốn giành lại quyền chủ động Nhậm Bình Sinh vô cùng nhiệt tình, chủ động hôn sâu, tay đã cởi áo Nhậm Yên Vũ, đồng sự cố sức xoay người, vậy mà lại đặt Nhậm Yên Vũ dưới thân.


". . . Tỷ tỷ. . ." Nhậm Yên Vũ nằm trên giường, vẻ mặt mê ly gọi Nhậm Bình Sinh. Cái dạng này thật sự là không ** không được. ** khiến cho cả người Nhậm Bình Sinh nóng lên.


Đúng là đòi mạng mà! Nhậm Bình Sinh kích động bắt đầu điên cuồng cởi quần Nhậm Yên Vũ.


Hai người cứ dằn vặt như vậy, chiếc quần kia cũng đã bị cởi một nửa, bây giờ Nhậm Bình Sinh kéo một cái, cả người Nhậm Yên Vũ đều không còn gì. Thậm chí Nhậm Bình Sinh còn lo lắng đưa cơ thể mình kề lên Nhậm Yên Vũ, giống như là bản năng, hai chân bắt đầu ma sát gì đó giữa hai chân nàng.


Hơi thở bắt đầu trở nên nặng trĩu, nụ hôn càng thêm cuồng nhiệt, động tác cũng đã không còn nhiệt tình, bắt đầu lộ ra nôn nóng. Mồ hôi đổ, chảy dọc theo làn da. Cả gian phòng đều tràn ngập cảnh xuân, hầu như chỉ một khắc sau là đã có thể phá cánh cửa cấm kỵ này. Nhưng mà phút chốc. . .


Đột nhiên hai chân Nhậm Yên Vũ gập lại, hai tay dùng lực, vậy mà lại lật Nhậm Bình Sinh về!


Xoay tròn một trăm tám mươi độ, nháy mắt làm Nhậm Bình Sinh trở về vị trí ban đầu, từ bên trên một lần nữa bị đặt ở dưới!


Đây là có chuyện gì?! Không thực tế?! Đang trầm mê trong cơn kích tình Nhậm Bình Sinh cảm thấy không ổn, sau đó bắt đầu cố sức đẩy người dậy, cố gắng lật Nhậm Yên Vũ trở lại.


". . ."


". . ."


Nhưng mà kỳ quá! Nàng vậy mà lại không thể lật về! Đây là sao?! Bị đặt ở dưới Nhậm Bình Sinh sốt ruột, một lòng nghĩ, phải sử dụng bạo lực để giải quyết.


Vì vậy hai vị tiểu thư Nhậm gia dùng bạo lực giải quyết vấn đề cứ như vậy chẳng hiểu tại sao bắt đầu luận võ!


Trong phòng giống như vừa có bão quét qua, màn đấu này đánh đến đẹp, trong lúc Nhậm Bình Sinh kinh ngạc mình vậy mà lại không phải đối thủ của Nhậm Yên Vũ, đồng thời chiếc quần trên người Nhậm Bình Sinh cũng bị Nhậm Yên Vũ cởi xuống.


Trống trơn Nhậm Bình Sinh kinh hãi!


Không phải võ công của Tiểu Vũ luôn kém cỏi sao?! Không phải Tiểu Vũ luôn không là đối thủ của mình sao?! Tại sao bây giơ lại trở nên như vậy?!


Tại sao lại trở nên như vậy tạm thời Nhậm Bình Sinh có muốn cũng không thể nghĩ tới, sự thật là, lúc này Nhậm Yên Vũ đã thoáng cái giữ chặt Nhậm Bình Sinh trên giường, sau đó híp mắt, nụ cười trên mặt dần mở rộng, mang theo chút thâm sâu không thể lường mà nói: "Tỷ tỷ. . . ta yêu ngươi. . ."


Vì vậy một câu ta yêu ngươi, tiểu thư đã bị đè rồi sao?!


Hãm hại!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.