Đệ bát chương: Mẫu thân đại nhân! Ngài có thể nhặt tiết tháo của mình lên không? Xin ngài!
Kỳ nghỉ đông hoành tráng xuất hiện.
Nhậm Thanh Nghiên luôn ở ngoài lêu lổng nửa năm rốt cuộc cũng trở về. Nhậm Yên Vũ đã sớm chờ đợi Nhậm Thanh Nghiên về, mỗi ngày đều ghé vào cửa sổ nhìn ra ngoài, điều này khiến cho thân làm tỷ tỷ Nhậm tiểu đồng chí bị tổn thương. Nàng đối xử Nhậm Yên Vũ tốt như vậy nhưng Nhậm Yên Vũ lại thích mẹ hơn.
Tối giao thừa hôm đó Nhậm Thanh Nghiên trở về, vừa về đến nhà người đầu tiên ra đón nàng chính là cô con gái nhỏ Nhậm Yên Vũ, tiểu quỷ này đã đi đứng vững vàng hơn một năm trước, thậm chí đã học được chạy chậm một quãng đường mà không ngã.
Nhậm Thanh Nghiên vừa vào cửa đã bị một đứa trẻ ấm ấm thơm thơm tròn tròn nhào vào trong lòng, loại cảm giác này. . . đúng là quá tốt a~
Nhậm Thanh Nghiên bồng Nhậm Yên Vũ quả thật muốn nội ngưu đầy mặt, tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh cho tới bây giờ cũng không có nhiệt tình nghênh tiếp nàng như vậy a~
"Mẹ. . ."
"Hey~ bảo bảo~ " Mama không có trách nhiệm ngay cả bồng con nít cũng không biết cách, trên thực tế nàng bồng Nhậm Yên Vũ như vậy khiến Nhậm Yên Vũ vô cùng khó chịu. Thế nhưng vì trong lòng có việc muốn xin, cho nên Nhậm Yên Vũ tuy khó chịu nhưng vẫn ráng nhịn.
Nhậm Thanh Nghiên bồng Nhậm Yên Vũ đến trước mặt Nhậm Bình Sinh, vẻ mặt ủy khuất quay qua con gái lớn của mình nói: "Tiểu Sinh à~ con có thấy không a~ đây mới là chiếc áo bông thân thiết của mẹ a, làm con gái lớn mà tới bây giờ chưa từng nhiệt tình đón mẹ như vậy, con nên thấy xấu hổ đi nha~~ "
Nhậm Bình Sinh trực tiếp liếc mắt khinh thường. Hận không thể nhảy dựng lên một phát cắn chớt Nhậm Thanh Nghiên trước mặt, muốn con gái nhiệt tình chào đón thì ngài nên có trách nhiệm làm mẹ một chút có được hay không? Con gái còn chưa cai sữa đã vứt bỏ còn dám nói những lời này tư cách ở đâu hả mẫu thân đại nhân?! Có phải ngài xem phim truyền hình nhiều quá rồi hay không! Đương nhiên Nhậm Bình Sinh sẽ nói ra những lời này, nàng nhất định sẽ nhảy dựng lên rồi nói, nhưng đáng tiếc Nhậm Bình Sinh hiện tại ngôn ngữ còn chưa phát triển tốt như vậy, cho nên những lời này, coi như là tương lai của nàng giúp đỡ nàng nói ra đi. . . A di đà phật.
Nhậm Thanh Nghiên cảm động ôm Nhậm Yên Vũ, tiếp tục liên miên cằn nhằn tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh, "Tiểu Sinh à~ mẹ thiệt đau lòng a~ một năm nay con và Yên Vũ sống chung lâu như vậy, sao vẫn chưa học tập được tí nào từ Yên Vũ a? Vừa thấy mẹ về mà lại lạnh nhạt như vậy. . . ¥#@¥%. . ." Giản lượt N từ.
Nhậm Bình Sinh liếc mắt xem thường, lấy quyển sách trẻ em trong cặp mình ra, lạnh nhạt nói: "Nhậm Thanh Nghiên người còn ôm như vậy nữa, Tiểu Vũ sẽ tắt thở." Lạnh nhạt nói như vậy xong, cầm sách trẻ em quay về sofa đọc.
Nhậm Thanh Nghiên nhìn Nhậm Yên Vũ đã sắp trợn trắng mắt trong lòng mình, xấu hổ buông con bé xuống, vẻ mặt ủy khuất khóc lóc kể lể: "Tiểu Sinh đối xử với mẹ thật lạnh nhạt~~ "
"Mẫu thân đại nhân, ngài xem TV hơi nhiều." Lời này cỡ nào trưởng thành a~~~ Nhậm tiểu đồng chí ngươi có thể đừng đáng yêu như vậy không~
"Tiểu Sinh thật cổ hữu~~ mẹ rất đau lòng có được không."
". . ." Lúc này Nhậm Bình Sinh đã thẳng thắn mặc kệ nàng, cúi đầu xem sách trẻ em học chữ mới.
Nhậm Yên Vũ thiếu chút nữa đã bị mẫu thân đại nhân của mình mưu sát, đứng dưới đất ngả nghiêng, choáng váng hoa mắt. Tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ rất đáng tiếc chưa được 3 tuổi đã biết được phàm chuyện gì cũng có cái giá của nó, đương nhiên cái giá này rất thê thảm, ví dụ như yêu cầu mẹ làm chuyện gì thì chính là phải trả cái giá rất là thê thảm.
Bài học đầy máu a~ tự mình trải nghiệm a~ trước tiên đưa tay lau nước mắt cái đã.
Trả cái giá rất thê thảm Nhậm Yên Vũ lập tức nhớ đến mục đích của mình, chạy đến bên người Nhậm Thanh Nghiên, cánh tay nhỏ bé dắt ống quần Nhậm Thanh Nghiên, giọng nói ngọt ngào nói: "Mẹ~ "
"Hey~~~ " Nhậm Thanh Nghiên lập tức híp mắt lại, mắt thấy sắp sửa ôm Nhậm Yên Vũ nữa.
". . ." Tiểu mỹ nữ dè dặt dè dặt lui về sau một chút. Cái này xuất phát từ bản năng sinh tồn a~ người lớn ở Nhậm gia đã biết đau lòng chưa?
"Mẹ~~ bảo bảo không muốn có tên này nữa." Tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ giả đáng yêu giả ngoan ngoãn nói ra mục đích của mình.
Không ngờ nàng vẫn nhớ lời Nhậm Bình Sinh nói với mình như thế, mỗi ngày đều trông ngóng Nhậm Thanh Nghiên trở về là vì để đổi tên cho mình! Ai nói tiểu quỷ chỉ biết giả đáng yêu, ai nói a? Ai nói tiểu quỷ ngây thơ, ai nói a a? Đám tiểu quỷ Nhậm gia không có chút dính dáng gì tới hai chữ ngây thơ hết!
Nhậm Thanh Nghiên có chút tổn thương, kỳ thực nàng rất tự tin với nghệ thuật đặt tên của mình, cho nên rất có tự tin với tên của Nhậm Bình Sinh và Nhậm Yên Vũ, tuyệt đối không tin bảo bảo của mình vậy mà lại không thích tên mình đặt, tuyệt đối không có khả năng! Vì vậy Nhậm Thanh Nghiên có chút tổn thương giả ra vẻ mặt vô cùng tổn thương hỏi: "Tại sao bảo bảo không muốn tên này? Mẹ thật đau lòng, Yên Vũ Nhậm Bình Sinh nha~ tên nghe rất êm tai."
Nhậm Yên Vũ chớp mắt, dùng vẻ mặt càng đau lòng hơn nói: "Nhưng mà a di nói bảo bảo và tỷ tỷ là cùng họ, bảo bảo không thể làm vợ của tỷ tỷ. . . tỷ tỷ nói mẹ có thể đổi tên cho bảo bảo, bảo bảo có thể làm vợ." Được rồi mấy lời này hơi dài a để nhớ được hết khó khăn cỡ nào a, có thể nói một câu dài như thế tiểu bằng hữu Nhậm Yên Vũ đã phải tập luyện bao nhiêu lần bao nhiêu lần a~
". . ." Lời này khiến Nhậm Thanh Nghiên sửng sốt hai giây. Sau đó mới phản ứng về, "Phì ha ha ha ha ha ha ha ha. . . tỷ tỷ nói với con hả? Ha ha ha ha ha ha. . ." Nhậm Thanh Nghiên ngươi có thể giữ hình tượng thục nữ một chút không? Có như thế nào cũng xin ngươi giữ hình tượng mẫu thân đại nhân có được hay không?! Có được hay không a?
Cái này rõ ràng là cười nhạo! Nhậm Bình Sinh vẫn ở bên kia giả bộ ngoan ngoãn đọc sách lập tức nổi giận.
"Cười cái đầu ngươi, là ta nói thì làm sao?!" Gần một năm nay, ngôn ngữ của Nhậm Bình Sinh phát triển tốt, đã học được rất nhiều từ, lời này nói ra vô cùng trôi chảy.
"Phì ha ha ha ha ha ha. . ." Nhậm Thanh Nghiên tiếp tục hoàn toàn không có bất cứ hình tượng gì, "Cùng giới không thể kết hôn biến thành cùng họ không thể kết hôn?! Ha ha ha ha ha ha. . ."
Tiếng cười này, tiếng cười này thật sự làm người khác không thể nhịn được nữa a! Nhậm Bình Sinh thẹn quá hóa giận, vứt quyển sách trẻ em trên tay, chống nạnh nhảy đến trước mặt Nhậm Thanh Nghiên, cả giận nói: "Chẳng lẽ không đúng?! Chúng ta chính là cùng họ, mà cùng họ là không thể kết hôn!"
"Phì ha ha ha. . . đúng đúng đúng ha ha ha. . . cùng giới thì không thể kết hôn." Nhậm Thanh Nghiên còn đang cười a còn đang cười, làm một mẫu thân đại nhân lại cười nhạo con mình như vậy sẽ tạo thành ám ảnh cho con bé là việc phi thường sai trái nha đồng chí Nhậm Thanh Nghiên, xin ngài tỉnh táo lại một chút có được không?
"Nếu đúng sao ngươi còn cười?" Cảm thấy mình vô cùng mất mặt, nhất là cảm giác mình vô cùng mất mặt trước Nhậm Yên Vũ, tiểu đồng chí Nhậm nổi giận đùng đùng hỏi, cố gắng tìm mặt mũi mình về.
"Không được không được rồi đúng là quá đáng yêu~~~ "Nhậm Thanh Nghiên hoàn toàn không nhìn tới Nhậm Bình Sinh đang tức giận, hung hăng kẹp cổ Nhậm tiểu đồng chí. Sau đó kẹp tới lúc thiếu chút nữa Nhậm tiểu đồng chí của chúng ta tắt thở, hung hăng ôm đầu Nhậm tiểu đồng chí, hung hăng hôn lên mặt một cái!
"Chóc!"
". . ." Toàn là nước bọt bẩn muốn chết! Bởi vì từ trước đến nay mẫu thân đại nhân rất ít tiếp xúc lại càng ít thân thiết cho nên Nhậm tiểu đồng chí có chút khiết phích không thể nhịn được nữa.
Bất qua mẫu thân đại nhân Nhậm gia hiện tại quá mức kích động, nàng hoàn toàn mặc kệ biểu tình rõ ràng là ghét bỏ trên mặt Nhậm tiểu đồng chí, buông Nhậm Bình Sinh xuống, vội vã bảo quản gia đi lấy máy quay đến. Quản gia có chút khó hiểu, nhưng mà vẫn ngoan ngoãn đi lấy. Lúc hắn cầm máy quay trở về tay có hơi run rẩy, rốt cuộc phu nhân cũng trở về, nhanh một chút sửa lại quan niệm lệch lạc của tiểu thư và nhị tiểu thư đi!
Quản gia vô cùng kích động, hắn run rẩy đi lấy máy quay, sau đó run rẩy giao máy quay cho Nhậm Thanh Nghiên, trong đôi mắt đều là chờ mong a!
Phu nhân! Hết thảy nhờ ngài!
Nhậm Thanh Nghiên cầm lấy máy quay, sau khi mở lên thì quay Nhậm Bình Sinh, hỏi: "Tiểu Sinh muốn ta đổi tên cho Tiểu Vũ à~ " Lời này toàn bộ đều là dụ dỗ trắng trợn a~
Nhậm Bình Sinh chớp mắt, khó chịu nói: "Phải, rốt cuộc ngài có muốn sửa hay không a?" Tuy Nhậm Bình Sinh tính tình cáu kỉnh hoàn toàn là một quỷ kiến sầu, thường ngày tỏa sát khí ai cũng không dám tới gần, tuy tính tình tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh của chúng ta có hơi hung hãn một chút cáu kỉnh một chút, thế nhưng trong tâm kỳ thật là một người tốt, chí ít thì trong nội tâm là vậy, có lẽ do sát khí của nàng quá mạnh, cho đến bây giờ muốn cái gì đều dễ dàng có được cho nên Nhậm Bình Sinh tiểu đồng chí cho tới bây giờ cũng chưa từng dùng não để dụng tâm tính kế để có được cái gì, cho nên Nhậm Bình Sinh 5 tuổi đâu phải đối thủ của Nhậm Thanh Nghiên, đương nhiên mặc dù Nhậm Bình Sinh chỉ mới 5 tuổi, nhưng nàng cũng không sợ đối thủ cáo già Nhậm Thanh Nghiên kia, cho nên tiểu đồng chí quỷ kiến sầu Nhậm Bình Sinh của chúng ta, thật ra cũng rất đáng thương.
Lúc này Nhậm Thanh Nghiên đang kích động ôm máy quay, vừa dụ dỗ Nhậm tiểu đồng chí và Nhậm tiểu mỹ nữ ngây thơ vô tri bán đáng yêu quay hết tất cả vào máy.
"Sao Tiểu Sinh lại muốn đổi tên cho muội muội a?"
Nhậm Bình Sinh nhíu mày, vấn đề đã rõ ràng tại sao còn muốn hỏi a? Dù khó chịu, thế nhưng tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh của chúng ta luôn phi thường ngoan ngoãn, dù tính khí của nàng có hơi cáu kỉnh một chút, nhưng nàng vẫn rất có gia giáo trả lời vấn đề không đứng đắn của mẫu thân, "Đầu óc Nhậm Thanh Nghiên ngài bị hỏng rồi hả? Đương nhiên là bởi vì chúng ta cùng họ thì không thể kết hôn a." Đối với Nhậm Yên Vũ chỉ biết làm vợ mà nói, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta đã biết cái gì là kết hôn rồi.
"Vậy Tiểu Vũ sửa lại tên thì hai đứa không cùng họ nữa hả?"
Tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh trực tiếp trợn trắng mắt. Đối với người mẹ đã ngu ngốc còn không có trách nhiệm này, nàng bày tỏ khinh thường cũng chả bỏ. Bất quá tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ ở bên kia đã sốt ruột lắm rồi, thấy mẹ hỏi vội vã ngọt ngào nói: "Tỷ tỷ nói sửa lại tên sẽ không cùng họ nữa, bảo bảo có thể làm vợ của tỷ tỷ~ "
Tốc độ Nhậm Thanh Nghiên cực nhanh, máy quay thuận lợi quay được câu nói này của Nhậm Yên Vũ.
"Tiểu Vũ muốn làm vợ của tỷ tỷ hả?"
"Dạ~ "
"Đợi Tiểu Vũ lớn rồi mẹ sửa tên cho Tiểu Vũ, Tiểu Vũ sẽ làm vợ của tỷ tỷ hả?" Mẫu thân đại nhân Nhậm gia, ngươi có thấy hành vi của mình rất không thích hợp không hả? Ngươi có thấy hành vi của mình chính là dụ dỗ trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên đi lên con đường không có lối về không hả? Ngài thực sự không có chút hổ thẹn nào hả?
Mẫu thân đại nhân a~ ngài có cần vô trách nhiệm với con cái của mình như vậy không a~~~~
"Dạ~~~ Tiểu Vũ sẽ làm vợ của tỷ tỷ~ "
Hiển nhiên mẫu thân đại nhân hoàn toàn không có chút hổ thẹn nào, bởi vì lúc này nàng vẫn đang ôm máy quay phim vô cùng kích động tiếp tục dụ dỗ hai đứa con chưa đủ tuổi vị thành niên của mình.
"Tiểu Vũ nói phải giữ lời nha~ tới đây chúng ta ngoéo tay~ "
"Dạ~~~ " Kỳ thật không biết cái gì là giữ lời thế nhưng nghe lời thì lúc nào cũng đúng, nghe lời là có thể làm vợ của tỷ tỷ rồi~ tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ từ lúc này đã bắt đầu lộ ra bản tính không từ thủ đoạn để đạt được mục đích rồi.
Nhậm Thanh Nghiên kéo ngón tay mập mập mềm mềm của tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ, rất kích động ngoéo tay, "Tiểu Vũ có yêu tỷ tỷ không?"
"?" Tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ không biết cái gì là yêu làm sao bây giờ?
Nhậm Yên Vũ không biết, thế nhưng tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh tự nhận mình là kiến thức rộng rãi vô cùng trưởng thành biết, tuy lúc này bộ dạng của nàng "ta hoàn toàn không có hứng thú với các người" nhưng thật ra nàng ở bên cạnh có chăm chú lắng nghe. Cho nên khi nghe đến mẹ nói một chữ yêu kia, tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta thật ra phi thường khẩn trương. Tuy nàng cũng không hiểu rõ ràng hàm nghĩa của từ yêu, thế nhưng từ trong TV lúc nào cũng thích thích thương thương nàng đã biết, yêu là điều kiện cần có để kết hôn, nếu không yêu thì không thể kết hôn. Cho nên nàng rất lưu ý đến việc Nhậm Yên Vũ có yêu mình hay không.
Thấy nhị cô nương nhà mình dường như không biết cái gì là yêu, mẫu thân đại nhân Nhậm gia của chúng ta rất tích cực giải thích: "Tiểu Vũ phải yêu tỷ tỷ mới có thể làm vợ của tỷ tỷ nha~ cho nên Tiểu Vũ chỉ cần nói yêu tỷ tỷ, mẹ sẽ đổi tên cho Tiểu Vũ~ " Nhưng mà mẫu thân đại nhân ngài xác định mình đang giải thích chứ không phải dụ dỗ thêm một bước hả? Thật vậy hả?!
Bị Nhậm Thanh Nghiên nói như vậy, Nhậm Yên Vũ vội vã gật đầu nghiêm túc nói: "Bảo bảo yêu tỷ tỷ~ " Tiểu mỹ nữ Nhậm Yên Vũ ngài thực sự biết cái gì là yêu hả? Sớm như vậy đã bán mình đi có phải ngài nên lo lắng một chút không có phải ngài nên lo lắng một chút rồi hẵng quyết định có được hay không?
Nhậm Thanh Nghiên vô cùng thoả mãn với câu trả lời của Nhậm Yên Vũ, lại đem máy quay lia về phía Nhậm Bình Sinh, cười nói: "Tiểu Vũ yêu Tiểu Sinh~ muốn làm vợ của Tiểu Sinh~ Tiểu Sinh có muốn kết hôn cùng Tiểu Vũ không a?" Thôi rồi, gây họa cho đứa nhỏ, bây giờ tới gây họa cho đứa lớn, đúng là lớn nhỏ ăn hết một đứa cũng không buông tha a?!
Tiểu đồng chí Nhậm Bình Sinh thập phần ngạo kiều "Hừ~ " một tiếng. Hey~ tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh hừ là do rất vui đúng không? Có thể đem từ ngữ cao cấp "hừ" này phân tích thành rất nhiều loại ý tứ, bao gồm hừ lạnh, hừ ngạo kiều, hừ giận dỗi, hừ phẫn nộ vân vân vân.
"Ai da Tiểu Sinh nhanh trả lời đi mà~ không thôi mẹ sẽ không đổi tên nha~ " Mẫu thân đại nhân! Tiết tháo của ngài đã rớt hết rồi có phát hiện hay không vậy? Nhanh nhặt lên đi đừng đùa giỡn nữa.
"Đã sớm trả lời là ta muốn kết hôn với Tiểu Vũ rồi!" Tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh rốt cuộc khó chịu cộng thêm khinh thường đem chính mình. . . bán đi.
Đương nhiên chuyện này lúc tiểu bằng hữu Nhậm Bình Sinh của chúng ta biết được cái gì gọi là "Cùng giới thì không thể kết hôn" vẫn luôn hối hận và đau khổ nghĩ làm sao để hủy thi diệt tích a hận không thể xuyên không đem bản thân nói những lời này ra bóp chết một vạn lần a một vạn lần!
Nhậm Thanh Nghiên có được đáp án khẳng định của hai đứa nhỏ, hoàn toàn hưng phấn rồi! "Được~ đợi Tiểu Vũ lớn rồi mẹ sẽ đổi tên, cho hai đứa không cùng họ, có thể kết hôn nha~~~ " Sau đó nàng kích động quyết định phải đem đoạn phim này đăng lên mạng! = =||||
Quản gia đứng ở bên kia, chảy hai hàng nước mắt, rốt cuộc xác định được người duy nhất có thể sửa đúng Tam Quan* của hai vị tiểu thư. . . đã hoàn toàn đánh mất tiết tháo rồi.
*Gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan
Cho nên mới nói phu nhân à, tiểu thư và nhị tiểu thư sở dĩ trở nên như vậy là bởi vì không phải người một nhà không vào cùng một cửa* hả? Cho nên mới nói phu nhân ngài mới là kẻ đầu sỏ gây nên hả?!
*Ý bảo là giống nhau đó
Quản gia cảm thấy thật đau khổ, quản gia càng cảm thấy. . . tất cả chủ nhân của Nhậm gia đều sai lệch Tam Quan rồi. . . hắn có thể lo giữ vững thân mình thật sự là vất vả a hắn hoàn toàn chính là một đóa Bạch Liên Hoa thánh khiết sinh trưởng trên đỉnh núi cao~
Tiểu thư và nhị tiểu thư à, quản gia không xứng đáng với chức vụ của mình a, cứ như thế để phu nhân gây tai họa cho hai người, quản gia có lỗi với hai người, xin hãy tha thứ cho quản gia a~
Quản gia khóc thầm, trên mặt là hai dòng nước mắt tự mình an ủi mình, sau này nên làm gì thì làm cái đấy thôi.
Năm mới đến rồi, hắn làm quản gia thật ra rất bận rộn.
Cho nên quản gia tiên sinh à, ngài đang dùng công việc để trốn tránh hiện thực mình không xứng đáng với chức vụ hả?