U Minh Trinh Thám

Chương 340: Lilith ủy thác



- Toàn bộ thu phục, đã có thể quay trở về nhà rồi!

Minh Diệu duỗi lưng nói:

- Hai ngày đều trốn trong tủ âm tường của H, ngay thuốc lá cũng không được hút, loại ngày này thật sự là quá tệ hại!

- Thừa dịp cơ hội này cai thuốc thì tốt nhất!

Ada nói:

- Anh lúc nào cũng không rời thuốc lá trong tay, tuyệt không biết yêu quý thân thể của chính mình!

- Trước kia là bởi vì biết mình không sống qua bốn mươi tuổi, cho nên đối với mấy thứ này thật không quá để ý.

Minh Diệu cười cười nói:

- Mà bây giờ trong thân thể của tôi đã có máu của quỷ hút máu, vậy càng không cần để ý tới những thứ này, chút độc tố ấy lại đáng là gì đây?

- Sống không quá bốn mươi tuổi?

Ada lần đầu tiên nghe Minh Diệu nhắc tới chuyện này.

- Anh chưa từng nói qua về chuyện này, vì sao lại vậy?

- Ha ha, chuyện xưa hơi dài. Chờ khi nào tôi có rảnh sẽ kể cho cô nghe.

Minh Diệu khoát tay nói:

- Khi nào thì lấy được tiền đây?

- Tham tài quỷ!

Ada từ trong túi xách lấy ra một tờ chi phiếu đưa cho Minh Diệu.

- Trả thù lao cho anh lần này, hai vạn Euro!

- Như thế nào được nhiều hơn một vạn?

Minh Diệu tiếp nhận chi phiếu, kỳ quái nhìn Ada.

- Một vạn là trả thù lao công việc lần này của anh, còn lại một vạn là do H vì cảm tạ anh đã cứu Lana trong bệnh viện.

Ada nói tiếp:

- Nếu anh ngại nhiều thì đừng lấy!

- Lấy, sao lại không lấy được chứ!

Minh Diệu lập tức xếp chi phiếu bỏ vào trong túi áo:

- Ha ha, xem ra thu hoạch trong lần hành trình Châu Âu này thật đúng là không tệ!

- Minh Diệu, có một chuyện tôi muốn anh thành thật trả lời tôi.

Ngay khi Minh Diệu muốn đi ra khỏi phòng sách, Ada đột nhiên mở miệng nói.

- Ân? Chuyện gì?

Minh Diệu sửng sốt, biểu tình của Ada thật nghiêm túc.

- Anh có biết tôi rất thích anh, có đúng không?

Ada nhìn thẳng vào ánh mắt Minh Diệu, nói:

- Tiểu Manh cũng đã nói với tôi, nàng cũng rất thích anh. Mà chị Từ Mẫn tuy không nói gì, nhưng tôi cũng nhìn ra được nàng đối với anh cũng rất có ý tứ. Anh có rất nhiều phụ nữ quay chung quanh anh, mà anh vẫn luôn cùng chúng tôi duy trì mối quan hệ như ẩn như hiện, điều này có quan hệ đến việc anh mới nói mình không sống qua bốn mươi tuổi có đúng không?

- Bây giờ nói tới chuyện này còn trọng yếu nữa sao?

Minh Diệu lặng người một thoáng, tiếp theo cười khổ nói:

- Tôi cùng Lilith làm giao dịch, loại đồ vật tình cảm này tôi đã hoàn toàn bị cách ly!

Ada không nói gì thêm, nàng nhìn thấy Minh Diệu đóng cửa phòng rời đi, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

- Ở thời gian không đúng, gặp phải người không đúng!

Ada nhìn chén trà đen đã lạnh đặt trên bàn, thì thào lẩm bẩm:

- Có lẽ chúng ta thật sự không có duyên phận…

- Lilith điện hạ!

Alie mặc chiếc váy dài màu đen cung kính đứng bên cạnh một nữ tử áo trắng vô luận là dáng người hay bộ dạng đều được xưng tụng là hoàn mỹ.

- Bên phía Sheen truyền đến tin tức, lời đồn đãi kia đã được chứng thực, thật sự bọn hắn đã chiếm được văn thư của Biển Chết!

- Thật sự là một đám nhàm chán đáng ghét!

Lilith có chút bực dọc nói:

- Ta vốn tưởng rằng ta đã né tránh những người này, là có thể bình an vô sự, lại thật không ngờ bọn người kia đối với loại chuyện này cuồng nhiệt chấp nhất đến như vậy!

- Nếu như thực nghiệm của bọn hắn thành công, thật sự không biết sẽ phát sinh chuyện gì!

Alie lo lắng nói:

- Loại đồ vật này căn bản không nên tồn tại trên thế giới!

- Thật phiền quá đi!

Lilith bĩu môi, vẻ mặt thật khó chịu:

- Tuy rằng nhân loại có biến thành bộ dáng gì nữa cũng không quan hệ gì tới ta, nhưng nếu quả thật lại giống như lời tiên đoán kia đã nói, vậy cuộc sống của ta nhất định sẽ vô cùng nhàm chán!

- Bằng không tập hợp lực lượng của Huyết tộc, mạnh mẽ đem thư văn của Biển Chết phá hủy tốt nhất!

Alie nói:

- Chỉ cần phá hủy văn thư của Biển Chết, như vậy thực nghiệm của bọn hắn tuyệt đối sẽ không thành công!

- Không được!

Lilith lắc lắc đầu:

- Tuy rằng ta thật chán ghét lão nhân dông dài kia, nhưng ước định chính là ước định. Dù sao cũng là chuyện ta đã đáp ứng, tuyệt đối không khả năng đổi ý, càng không khả năng để ta phá hư!

- Như vậy chúng ta cứ thờ ơ không xen vào?

Alie hỏi:

- Tuy rằng hiện tại Huyết tộc không còn dựa vào máu của nhân loại vẫn có thể sinh tồn như trước, nhưng nếu như thế giới này thật sự biến thành hư vô…

- Việc mà chúng ta không thể làm, nhưng cũng không có nghĩa là người khác không thể làm a!

Lilith giảo hoạt nhìn Alie mở to đôi mắt:

- Bản thân ta có một nhân tuyển rất tốt nha!

- Nhân tuyển rất tốt?

Alie khó hiểu mở to hai mắt:

- Chẳng lẽ là…

- Ngươi đoán đúng rồi, tiểu Alie của ta!

Lilith dùng đầu lưỡi đỏ tươi của nàng liếm liếm đôi môi:

- Chính là vị trượng phu kia của ngươi!

- Di?

Alie há to miệng:

- Nhưng hắn lại là nhân loại thôi, làm sao có thể…

- Cũng chính vì hắn là nhân loại, cho nên mới có được khả năng vô hạn!

Vẻ mặt Lilith cười xấu xa nhìn Alie:

- Thế nào, cảm giác có người đi cùng ngươi thật sự không tệ đi?

- Ta…ta…ta không có!

Alie đỏ bừng mặt, phản bác nói:

- Rõ ràng chính do Lilith điện hạ để cho ta cùng hắn tiến hành nghi thức Huyết Hôn, cũng không phải do chính bản thân mình lựa chọn…

- Vậy thì thế nào, ngươi còn không phải thật cao hứng?

Lilith nói:

- Ta giúp ngươi tìm một người bạn chơi tốt như vậy, ngươi còn không biết cảm ơn ta!

- Tự dưng không hiểu vì sao lại nói với người ta mấy tháng sau sẽ có một nam tử nhân loại tới bái phỏng ta, lại không hiểu vì sao lại tiến hành nghi thức Huyết Hôn với hắn. Sau đó chính mình lại chạy tới một chỗ mà không ai tìm thấy để lẩn trốn, làm cho người ta muốn hỏi rõ nguyên nhân cũng không được!

Alie quyệt mồm nhỏ giọng than thở:

- Còn nói là tìm một bạn chơi cho người ta, rõ ràng là vì bản thân mình thích món đồ chơi kia nên không muốn đồ chơi nhanh như vậy bị hỏng mất!

- Hắc hắc, lần đầu tiên nhìn thấy người kia, ta đã biết ở trên người hắn nhất định sẽ phát sinh rất nhiều việc thú vị!

Lilith nói:

- Đồ chơi vui vẻ như vậy, chỉ chơi được mười năm không phải thật đáng tiếc hay sao. Như bây giờ không tốt sao? Ngươi có người chơi với ngươi, ta cũng có thêm ít niềm vui. Ngươi cũng biết ở trong sinh mệnh đăng đẵng buồn chán có thể tìm được niềm vui, là một chuyện thật không dễ dàng.

- Không tốt, tuyệt không tốt chút nào!

Alie lớn tiếng kháng nghị nói:

- Ngươi lại không cho ta nói ra chân tướng, còn muốn ta tự mình nghĩ ra lý do để giải thích với những trưởng lão kia, phiền muốn chết!

- Đây đều là chuyện nhỏ thôi, không cần để trong lòng vậy!

Lilith thật không lương tâm khoát tay:

- Cứ quyết định như vậy đi, để cho hắn đi, nhất định sẽ phát triển thành chuyện thật thú vị!

- Hành lý đều thu thập xong chưa?

- Đều tốt lắm!

- Quần áo đều xếp rồi?

- Đã xong xuôi!

- Đồ trang điểm của cô đâu?

- Ở trong túi!

- Những món thuốc kỳ kỳ quái quái của cô đâu?

- Đã ở trong túi!

- Bàn chải đánh răng khăn mặt xà phòng đồ trang điểm?

- Ở bên trong!

- Áo lót quần lót đây?

- …

- Cô phải xác định nga, lần này thật sự phải rời đi nga, lên máy bay rồi muốn cũng không xuống được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.