U Minh Trinh Thám

Chương 366: (a) Chuyện ngoài ý liệu



- Nhìn tình hình này, báo cáo kết thúc vụ án của cục trưởng rất nhanh sẽ đưa xuống đi!

Cung pháp y mang theo dáng tươi cười trào phúng nói:

- Vụ án kiểu này chỉ sợ cũng không cần chúng ta quan tâm, vẫn nên đem tinh lực vào vụ án nào mà chúng ta có quyền giải quyết thì tốt hơn!

- Báo cáo kết thúc vụ án?

Từ Mẫn vừa có chút phân tâm, không nghe được lời nói của Cung pháp y:

- Báo cáo kết thúc vụ án gì?

- Chính là vụ án đặc biệt này a!

Cung pháp y nói:

- Khi cô tới chẳng lẽ không phát hiện có hai người mặc tây phục màu đen còn giống hơn xã hội đen đã đi vào văn phòng cục trưởng hay sao?

- Vậy sao?

Linh quang chợt lóe trong đầu Từ Mẫn:

- Một lát tôi tới tìm anh!

Từ Mẫn để lại một câu, rời khỏi phòng đặt xác thật nhanh. Nàng chạy nhanh lên lầu, đi tới ngay cửa ban công phòng cục trưởng. Nếu như nàng không đoán sai, hai người tìm tới cục trưởng chính là thành viên của hiệp hội thần quái kia. Từ Mẫn suy đoán có thể ở ngoài phòng cục trưởng nghe lén một chút, nói không chừng sẽ nghe được một ít tin tình báo không thể tưởng tượng được.

- Tôi xin các anh mau nhanh đem chuyện này thu phục cho xong đi.

Thanh âm có chút buồn bực của cục trưởng vang lên trong phòng.

- Đã có bốn người chết mất rồi! Các anh có thể chỉ cần vẫy vẫy tay, chuyện gì cũng không cần quản, nhưng tôi lại phải đối mặt với truyền thông dân chúng! Không biết lại là ai đem chuyện này thống ra ngoài, hôm nay đã có phóng viên gọi điện thoại đến hỏi tôi về sự kiện giết người liên tục này. Bọn hắn còn đặt tên hung thủ là Thủy Quỷ. Trời ạ, rốt cục tôi cũng không biết nên làm sao trả lời!

- Chuyện này đã không phải là vấn đề. Tòa soạn báo cùng phóng viên kia chúng tôi cũng đã xử lý xong.

Một thanh âm trầm thấp vang lên, Từ Mẫn suy đoán hẳn là một trong hai người áo đen nói chuyện.

- Mục đích mà tôi tới là muốn thông tri với ông một tiếng, vụ án này cũng giống như trước, cứ xem là ngoài ý muốn rồi kết thúc vụ án thì tốt hơn.

- Ngoài ý muốn, mấy anh nói chuyện thật quá thoải mái!

Nghe giọng cục trưởng tựa hồ cũng thật căm tức, thanh âm của hắn đề cao:

- Anh tới nói cho tôi biết xem, một người sống sờ sờ lại ở ngay trong xe đỗ dưới tòa lầu nhà mình, lại bị nước biển làm cho chết đuối, đây là ngoài ý muốn kiểu gì vậy?

- Lý do chính ông nghĩ đi!

Thanh âm nam nhân kia đáp:

- Chúng tôi cảnh cáo ông thêm một lần, loại chuyện này không thể bị quần chúng biết được, công tác giữ bí mật của cục cảnh sát nhất định phải làm cho tốt, không cần để bị tình trạng tiết lộ cho truyền thông xảy ra lần nữa.

- Tôi không phải luôn luôn hợp tác hay sao!

Trên gương mặt luôn lộ vẻ hòa ái tươi cười của cục trưởng cũng hiện lên vẻ tức giận, hắn mắng ra lời thô tục:

- Các anh không chịu đem tinh lực đi bắt tên hung thủ giết người, mà chỉ chạy đi lo làm sao phong tỏa tin tức, đây là chuyện gì xảy ra vậy? Đã chết bốn người rồi, là bốn mạng người, mấy anh có hiểu không chứ?

- Thân phận của hung thủ lần này có chút đặc thù.

Thanh âm nam nhân kia cũng có vẻ bất đắc dĩ:

- Cho nên chúng tôi cũng không có biện pháp gì, hơn nữa nàng hẳn sẽ rất nhanh rời khỏi nơi này, cho nên không cần lo lắng sẽ tiếp tục có loại chuyện này xảy ra. Người chết thứ tư này thật sự chỉ là chuyện hoàn toàn ngoài ý muốn!

- Ngoài ý muốn ngoài ý muốn, nếu như tôi có thể được bình an ngồi yên trên chiếc ghế này cho tới lúc về hưu, đó mới thật sự là ngoài ý muốn!

Cục trưởng có chút ủ rũ nói:

- Tôi biết rồi, chuyện bên ngoài tôi sẽ thu phục, tạm biệt, không tiễn!

Từ Mẫn nghe được có tiếng bước chân chậm rãi đi ra, nàng ngồi thẳng lên, làm ra bộ dáng như vừa mới đi tới văn phòng cục trưởng, đưa tay như muốn gõ cửa. Ngón tay nàng còn chưa chạm tới cửa, cửa đã được mở ra. Hai nam nhân mặc tây phục màu đen từ trong văn phòng cục trưởng đi ra, hai nam nhân nhìn Từ Mẫn đang đứng ngoài cửa, liền xoay người rời đi.

- Cục trưởng!

Từ Mẫn gõ cửa đi vào văn phòng cục trưởng.

- Vụ án đặc biệt sáng hôm nay đã có báo cáo xét nghiệm, tôi nghĩ mang đến cho ông nhìn xem một chút!

- Là Từ Mẫn sao.

Cục trưởng ngồi trên ghế, diễn cảm có chút buồn bực, nhìn thấy người đi vào là Từ Mẫn, trên mặt gắng gượng nở nụ cười. Nhưng dáng tươi cười này của hắn thật khác biệt với dáng tươi cười thường ngày.

- Vụ án kia cô có ý kiến gì?

- Tôi cảm thấy được vụ án này có điểm kỳ quái.

Từ Mẫn nghĩ nghĩ nói:

- Nạn nhân chết trong xe của mình, là vì bị ngâm nước ngạt thở mà chết, căn cứ theo báo cáo xét nghiệm thi thể trong phổi của nạn nhân tràn ngập nước biển, nhưng thi thể lại không có dấu vết bị di chuyển qua. Vết máu trên cửa kính xe cùng mu bàn tay nạn nhân nói rõ trước khi chết nạn nhân từng giãy dụa vùng vẫy, hình như muốn rời khỏi xe nhưng không thành công. Ở băng ghế sau xe lại phát hiện dấu vết vũng nước kỳ quái, sau khi kiểm tra chất nước chứng minh đó là nước biển, hoàn toàn trùng hợp với chất nước biển trong phổi của nạn nhân.

- Còn có điểm nào nữa không?

Diễn cảm của cục trưởng nhìn qua có chút không yên lòng, đối với những lời Từ Mẫn vừa nói căn bản không nghe lọt tai được bao nhiêu. Trong lòng Từ Mẫn hiểu được hiện tại trong đầu cục trưởng đều đang nghĩ làm sao đem vụ án quỷ dị này chế tạo thành một cái chết ngoài ý muốn, đối với tình hình cụ thể cùng tỉ mỉ của án kiện hắn căn bản không muốn hiểu được quá nhiều.

- Đã hết rồi.

Từ Mẫn cũng lười nói tiếp, dù sao có nói thêm cũng chỉ là vô ích, còn không bằng tiết kiệm chút khí lực cùng nước bọt.

- Được rồi, tôi đã biết.

Cục trưởng gật đầu:

- Cô đi ra ngoài trước đi!

Từ Mẫn liếc mắt nhìn cục trưởng, không nói gì, rời khỏi văn phòng của hắn. Tuy rằng nàng không nói ra ngoài miệng, nhưng trong lòng lại vô cùng sốt ruột. Dựa theo tin tức vừa rồi nàng nghe lén câu chuyện giữa mấy người áo đen với cục trưởng mà xem, chỉ sợ Bối Lạp cũng sẽ không bị trừng phạt gì, hơn nữa cô ta sẽ rất nhanh đào tẩu khỏi nơi này. Nếu nói như vậy cộng thêm ba người chết trước đó, vụ án bốn mạng người này toàn bộ đều sẽ biến thành tử vong ngoài ý muốn, mà bốn người kia cứ thế mà trở thành chết không minh bạch.

- Phải tranh thủ trước khi Bối Lạp rời đi mà bắt lấy cô ta!

Trong lòng Từ Mẫn thầm nghĩ:

- Cho dù thật sự không thể bắt lại được cô ta, cũng nhất định phải đem tất cả chuyện này làm cho rõ ràng, tuyệt đối không thể để bốn nạn nhân chết không được minh bạch!

- Tiểu Manh, em cùng a Trạch có tra xét được gì hay không?

Trở lại phòng làm việc của mình, Từ Mẫn lập tức gọi điện thoại cho Diệp Tiểu Manh.

- Thật ra tụi em đã tra xét được một chút tin tức hữu dụng, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn xác định.

Diệp Tiểu Manh đem chuyện đêm qua a Trạch đã ở trên inte tra được tư liệu về thủy hầu tử kể lại cho Từ Mẫn nghe một lần.

- Tuy rằng phương thức giết người của loại quỷ quái này cùng dấu vết mấy vụ án lưu lại rất giống nhau, nhưng chúng ta cũng chưa nghĩ ra rốt cục có phải là Bối Lạp đã lợi dụng loại quỷ quái này đi giết người hay không!

__________________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.