U Minh Trinh Thám

Chương 564: Đại Dung Hợp Thuật (2)



Mà đúng lúc này, đột nhiên Lilith vẫn đang ngồi như chuyện này không liên quan gì tới nàng cũng hành động. Vào thời điểm bờ môi của Eva động đậy, nơi Lilith đang ngồi lại biến mất. Chén trà mất đi tay nắm lại. Từ không trung từ từ chảy xuống, nước trà cũng từ miệng chén nghiêng đi mà chảy ra.

Nhưng khi chén trà còn chưa rơi xuống đất, Lilith đã ở sau lưng của Eva. Bàn tay đặt ở sau lưng của nàng lúc này phát ra hào quang không người nào có thể nhìn thẳng. Mái tóc bị lực lượng cường đại thổi bay, bay múa trên không trung, lộ ra gương mặt trẻ trung. Chỉ thấy gương mặt đó vốn đang tươi cười, giống như không mang theo khói lửa của nhân gian, vào lúc này lại bị thay thế bằng kiên quyết và ngưng trọng. Phối hợp với động tác giơ tay cao lên, Lilith từ một nữ ác ma đùa giỡn nhân tâm. Nhìn nàng lúc này giống như nữ chiến thần uy phong lẫm lẫm.

Trong nội tâm của Eva vô cùng tức giận, khi đánh một kích toàn lực lên tên nhân loại kia dám mạo phạm thân thể của nàng, sau lưng truyền đến cổ năng lượng cường đại tới mức làm cho nàng rùng mình. Bị một nhân loại vũ nhục, nàng đã tức giận tới mức đầu óc choáng váng, đem tất cả tinh lực đặt lên người của tên nhân loại đó, cho nên nàng đã quên đi nữ địch nhân của mình đang ngồi ở phía sau quan sát. Sau lưng truyền đến áp lực thật lớn, làm cho nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi. Loại cảm xúc này cơ hồ bị nàng quên đi từ một thời gian rất lâu rồi, hình như cách hiện tại thật nhiều năm trước, nhớ tới khi nàng vừa bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng, dùng thạng thái linh thể bàng hoàng mà rơi xuống nhân gian. Mới có loại cảm xúc này. Eva quay đầu lại, thấy rõ khuôn mặt nữ nhân ở sau lưng mình. Tuy hình dạng khác với lúc trước, nhưng Eva biết rõ, người này đã hai lần làm cho mình cảm nhận cảm giác này, chính là nữ nhân này. Mà bây giờ nữ nhân này lại giơ một chưởng có quang mang cường liệt kia, có một cổ hương vị quen thuộc.

Nàng bừng tỉnh, trên mặt lộ ra thần sắc thấp thỏm lo âu. Đây là chiêu thức cấm của thần linh. Nữ nhân này, muốn ngọc thạch câu phần. Nàng muốn quay người đi ngăn cản, nhưng bởi vì lúc trước ra tay với nhân loại kia đã dùng toàn bộ lực lượng, hiện tại đúng vào lúc lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh. Hơn nữa nhìn trạng thái bây giờ, nàng muốn chạy trốn cũng đã muộn.

- Lạch cạch!

Âm thanh chén trà từ giữa không trung rơi xuống, nát bấy, nước trà đỏ như máu vẩy ra trên mặt đất. Một cột sáng cực lớn từ trên trời giáng xuống, bao phủ Lilith và Eva vào bên trong.

Bàn tay của Lilith nắm chắc cổ của Eva, mặc cho Eva giãy dụa thế nào cũng không chút sứt mẻ.

- Cùng ta rời khỏi thế giới này a.

Lilith nhìn quanh cung điện của chính mình, trong mắt lóe ra một chút không bỏ được. Nhưng thời điểm nhìn thấy ánh mắt tràn đầy hoảng sợ của Eva, Lilith rất vui vẻ.

- Chúng ta vốn không nên xuất hiện ở đây, trên thế giới này.

- Không, thả ta ra, ngươi điên sao?

Eva cố gắng thoát khỏi tay của Lilith, vì không làm nên chuyện gì, cho nên Eva càng thêm sợ hãi.

- Đây là chiêu thức cấm kỵ. Ngươi như thế nào có thể...

- Có cái gì không thể?

Trên mặt Lilith mang theo nụ cười được giải thoát, nói:

- Ta chưa bao giờ là đứa con ngoan của lão đầu tử, cho tới bây giờ cũng không phải.

- Không, không muốn.

Hai mắt Eva trợn lên, lộ ra biểu hiện sắp sụp đổ.

- Ngươi làm thế sẽ hại chết hai chúng ta, Đại Dung Hợp Thuật là không thể.

- Ha ha, chỉ cần ta cao hứng, thì có cái gì không thể?

Lilith nhìn Eva sợ hãi, trên mặt của nàng lúc này giống như thiếu nữ đang đùa dai và đã thực hiện được.

- Ngươi có được thân thể này, đã là thần, mà ta là bán thần. Một thần cùng một bán thần dung hợp. Ha ha, là chuyện đáng mong chờ thế nào nhỉ?

Eva luống cuống tay chân. Nàng vốn cho rằng Lilith là một đối thủ giảo hoạt, nhưng hiện tại nàng mới phát hiện, địch nhân của nàng là tên điên thông minh. Thế giới có quy tắc của nó, nhân loại giống như một cơn lốc xoáy giữa dòng sông lớn, có thể hút tất cả, không có bất cứ vật gì có thể thoát khỏi trong phạm vi ảnh hưởng của nó, mà thần, chính là tồn tại cường đại nhất mà quy tắc này cho phép. Nhưng một khi vượt qua giới hạn, vượt qua phạm vi quy tắc ngầm cho phép, cho dù ngươi có được lực lượng cường đại như thế nào, đều bị quy tắc này gạt bỏ vô tình. Giống như dùng cục tẩy lau đi mấy chữ, thậm chí dấu vết cũng không lưu lại.

Lilith không phải thần, nàng là một ác ma. Cũng bởi vì như thế, nàng cảm ngộ phồn hoa của thế gian này vượt xa ADam và Eva, tất cả những truyền thuyết dối trá về thần linh kia, cho dù là tốt, hay là xấu, đối với nàng mà nói, đều đáng giá quan sát, đi ghi nhớ, đi tham dự vào trong đó. Cho nên nàng chưa bao giờ muốn đem thế giới rực rỡ xinh đẹp này hủy diệt đi, cho nên không chỉ một lần phá hoại phương pháp trọng sinh của ADam. Nàng chưa từng nghĩ tới phải rời khỏi cái thế giới này, bởi vì thế giới này cấp cho nàng quá nhiều khoái hoạt, nàng không bỏ được. Nhưng hiện giờ đã tới mức này, nếu tiếp tục bỏ mặc Eva, cho dù nàng có thể may mắn đào thoát, thì cái thế giới này biến thành rách nát không chịu nổi. Thần linh có lẽ không nên tồn tại trên thế giới này, huống chi trong lòng của thần linh này tràn ngập oán hận với nam nhân, là nữ nhân điên cuồng mà nguy hiểm. Chính mình và vận mệnh thế giới, nàng lựa chọn thế giới.

- Khục khục...

Minh Diệu cảm giác ngực khó chịu, ho ra mấy ngụm máu tươi, mới cảm giác đỡ một ít. Hắn mở to mắt, lại phát hiện mình đã bị cổ lực lượng cường đại kia đánh văng ra khỏi phòng ngủ của Lilith, bay ra ngoài sân rộng. Mà cách đó không xa, Âu Phàm nhìn mình cười quái dị, hình như có chút hả hê.

- Cười cái rắm ah, một chút đồng tình cũng không có.

Minh Diệu giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng toàn thân mệt mõi rã rời, cố gắng mấy lần lại thất bại. Bàn tay chèo chống trên mặt đất, sờ lên một ít mãnh kim loại vỡ, Minh Diệu nắm lên một nắm, không khỏi cười khổ. Một kích toàn lực của Eva quá mức cường đại, nếu bị đánh chính diện, chỉ sợ hắn mình cũng biến thành đám kim loại này. Tuy có cổ ấn bảo vệ, Minh Diệu cũng không bị tổn thương bao nhiêu, nhiều lắm chỉ bị đụng một cái mà thôi. Nhưng là cổ ấn cũng bởi vì phát ra lực lượng cường đại của nó, cũng hoàn thành nhiệm vụ sau cùng, hóa thành kim loại rơi vãi trên mặt đất, căn bản không phân biệt được hình dáng vốn có.

- Thời điểm thấy ngươi đi vào tràn đầy tự tin, ta còn tưởng rằng ngươi rất nhanh sẽ xong đời. Không nghĩ tới ngươi cũng rơi xuống kết cục giống như ta.

Âu phàm vừa cười vừa nói.

- Quay lại đánh tiếp đi, cao thủ.

- Nghỉ ngơi giữa trận, không được à?

Minh Diệu nhìn hắn, ngổ một ngụm nước bọt xen lẫn máu, giãy dụa vất vả lắm mới đứng dậy. Đi một bước là gian khổ, thậm chí hắn không dám xác định là mình có thể đi vào phòng ngủ của Lilith nữa được hay không.

Cho dù quay lại, hắn có thể làm cái gì? Nghĩ tới đây Minh Diệu cũng có chú ủ rũ, cổ ấn cũng không có, Ngũ Hành thuật của mình đối với Eva không phải là cái gì, chính mình căn bản không có biện pháp làm cho Eva bị tổn thương, thậm chí ngay cả làm dơ quần áo của nàng cũng không được. Cho dù quay về, dùng thân thể bị trọng thương thế này, chỉ còn lại một thanh Ích Tà không có bao nhiêu tác dụng, thì có thể làm được cái gì đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.