Ức Vạn Hào Môn: Boss Lạnh Lùng Hung Hăng Yêu

Chương 9: Đổ ước phải thua không thể nghi ngờ



Gặp quỷ, cái gì mà tiện đường chứ!

Tính nhẫn nại của Đường Dĩ Phi gần như mất hết, đi một đoạn không xa nữa thì sẽ đến chỗ đậu xe của chú Trương, cô cũng không muốn bị tên nhị thế tổ này phát hiện thân phận của mình!

“Được, vậy cậu đi trước đi, tôi chờ một lúc rồi đi sau!” Rõ ràng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi vậy mà nét mặt của cô vẫn như cũ không có một chút dao động nào .

Ai biết Mạc Duẫn Sâm dĩ nhiên lại chơi xấu, đưa qua hai tay lười biếng để ở sau ót, nhàn nhã nhìn xung quanh, “Phong cảnh thật tốt, mình nghỉ một lát .”

“. . .”

Đường Dĩ Phi nhăn mặt lại, giọng nói đã rõ ràng muốn bộc phát, “Mạc Duẫn Sâm! Cuối cùng cậu muốn quấn mình đến khi nào ? Cậu có biết bởi vì cậu mà mình đã bị mọi người cô lập không? !”

Mạc Duẫn Sâm ngây người, tuy nhiên lại thuận theo cười nhạt một tiếng, giơ lên ngón tay thon dài, giọng nói cũng rất đáng đánh đòn, “Người có mắt đều có thể nhìn ra được .”

“Cậu . . .”

“Vậy thì thế nào? Bản thiếu gia thích, cầu làm gì được mình!” Khóe môi nhếch lên nụ cười tình thế bắt buộc, dáng vẻ lưu manh tự đắc nhìn Đường Dĩ Phi!

“Mạc Duẫn Sâm!” Đường Dĩ Phi không thể kiềm chế mà cất cao giọng, cậu ta luôn luôn có cách đánh tan lớp mặt nạ dịu dàng mà cô vất vả lắm mới làm được, “Nói đi, cậu muốn mình làm thế nào mới chịu buông tha cho mình?”

Nghe lời Đường Dĩ Phi nói, Mạc Duẫn Sâm híp lại đôi mắt tà mị, cuối cùng cũng cũng chịu bàn điều kiện, hừ.

Đường Dĩ Phi ngươi dám cả gan viết báo cáo nộp thầy, hại anh bị phê bình, thù này Bản Thiếu Gia không thể không báo!

“Nghe qua Long học trưởng chưa?” Đôi mắt đen láy xảo quyệt nhìn chằm chằm người đang giận dữ trước mặt, Mạc Duẫn Sâm bỗng nhiên cảm thấy vui vẻ.

Đường Dĩ Phi vô cùng kinh ngạc gật đầu, tuy nhiên cô cũng không có nói nhảm với cậu ta, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi câu ta, “Liên quan gì đến anh ấy?”

“Đánh cược đi, chỉ cần cậu có thể thuận lợi lấy được đến số điện thoại của anh ta.” Đường Dĩ Phi thở phào nhưng còn chưa kịp hài lòng lại bị câu nói tiếp theo của cậu ta làm cho kinh ngạc, “Đầu tiên trở thành bạn gái của anh ta, làm cho anh ta ở trước mặt đông đảo học sinh trong trường thừa nhận mối quan hệ với cậu, sau đó mình tuyệt đối sẽ không quấn quít lấy cậu nữa.”

Thế này là thế nào?

Đường Dĩ Phi nghe xong trực tiếp vỡ mộng, chuyện của cô cùng Mạc Duẫn Sâm tại sao lại phải kéo học trưởng vô tội vào?

“Ấu trĩ .” Lạnh lùng phun ra hai chữ, Đường Dĩ Phi nhấc chân lên chuẩn bị rời đi.

“Cộng thêm mình sẽ làm thuộc hạ dưới trướng của cậu. cậu nói gì mình sẽ nghe nấy!” Duẫn Sâm vươn cánh tay ngăn cản đường đi của cô.

“Chuyện này không nên lôi kéo người khác vào, Mạc Duẫn Sâm cậu đùa giỡn đủ chưa?”

“Vậy mình vẫn cứ tiếp tục quấn quít lấy cậu, làm cho tất cả mọi người không chơi với cậu nữa.” Anh tùy ý cười, trong lòng cũng bắt đầu tính toán phương án khác.

Trong truyền thuyết Long Thiếu Tôn không đến gần nữ sinh, ở trường chưa bao giờ có nữ sinh can đảm khiêu khích bày tỏ tình cảm với anh ta, tuy trong lòng mọi người có thầm mến, nhưng lại không có một ai có dũng khí bày tỏ với anh ta.

Bởi vì . . . Nghe đồn anh ta thích con trai.

Mà người được mọi người truyền đi bàn tán xôn xao Trầm Tâm Vũ chỉ là tấm chắn anh ta dùng để che dấu tính hướng không bình thường của mình mà thôi.

Vụ cá cược này đối với Đường Dĩ Phi mà nói chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ!

“Cậu . . .” Đường Dĩ Phi thở hổn hển “Nếu như mình không đáp ứng cá cược thì sao?”

“Vậy thì cô một tuần nay làm sai việc gì với tôi đèu hướng tôi xin lỗi, đồng thời trước mặt bạn học cả lớp cho ta niệm tạ lỗi thư cúc ba cung, tôi sẽ bỏ qua cho cô.”

Vừa nghĩ tới Đường Dĩ Phi dáng dấp thất bại chủ động hướng anh mở miệng xin lỗi, Mạc Dĩnh Sâm khóe miệng cười cười càng ngày càng kỳ lạ .

“Mạc Duẫn Sâm, cậu đây là cố ý!” Bao nhiêu rụt của Đường Dĩ Phi đầu bị cậu ta chọc cho tức giận bỏ nhà đi hết!

“Đúng vậy, mình là cố ý đấy, vậy thì thế nào? Bạn học Đường?”

Ngữ điệu kỳ quái vang lên, làm cho Đường Dĩ Phi nhớ ngay đến chuyện xảy ra trong tiết học số học tuần trước, không ngờ cậu ta lại ghi hận lâu như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.