An Thải Trí lần đầu tiên
trong đời hối hận vì quyết định của mình ── đó là cùng Niếp Thiểu Ưng đi vào
một khách sạn của An Thị.
Trong khách sạn của nàng
toàn bộ là những mỹ nữ tóc vàng đề từ các nơi của nước Mĩ, các nàng mỗi người
đều là ngực tròn gợi cảm, chân dài thắt lưng nhỏ, hai vú ở trong cái vải thiếu
thốn của Bikini đang hiện ra sinh động, làm cho người khác không mê say cũng
khó.
Ở trong những người
Phương Đông, thân hình của nàng xem như cao gầy, cái áo cup C ở trên coi như
cũng là hoàn mỹ, nhưng mà ở trong đống mỹ nữ Tây Phương này làm nàng tức giận,
cái đầu của nàng liền có vẻ không thấy đâu.
“Khách sạn của em rất có
sáng ý, những mỹ nữ này thật hấp dẫn người khác.”
Nhân viên phục vũ đã sớm
đưa hành lý của bọn họ đưa vào trong phòng tổng thống, bốn phía đều là thanh
máy thủy tinh trong suốt đi lên, Niếp Thiểu Ưng ở trong thang máy thanh thản
phát biểu ý kiến của hắn.
Tại vì sao mà trong một
tiệm cơm năm sao, đi đến đều là đường đi thanh lịch, nhưng cái khách sạn An Thị
này lại có một cái đột phá, phong cách nhiệt tình này thật thích hợp với sa
mạc.
Hắn không phải không thừa
nhận, nữ nhân hắn yêu này quả thật là có ý nghĩ buôn bán.
“Em đã nghiêm cấm các
nàng cùng khách lén làm giao dịch gì.” An Thải Trí nói xong liếc mắt cho hắn
một cái.
Nàng cũng biết!
Ánh mắt nam nhân là không
thể nào dời khỏi người những nữ nhân xinh đẹp mặc Bikini.
Mỹ nữ ở khách sạn An Thị
này như mây, còn mặc Bikini, vòng eo có mảnh vải sa mỏng màu vàng, nguyên bản
đây đều là chỉ đạo của nàng, hiện tại nàng lại hối hận không nên để cho những
mỹ nữ tóc vàng mặc lộ liễu như vậy.
Báu vật gợi cảm này làm
cho hắn động tâm sao?
Nàng có chút không phải
nhìn lại bộ đồ trên người của mình ── bảo thủ, khô khan, lạc hậu. (_
__!)
Nếu nàng mặc gợi cảm một
chút, chưa chắc đã kém chút nào so với cô gái gầy cao Tây kia, lúc nàng đưa hắn
trở về phòng, không phải là trực tiếp đến phòng làm việc của nàng nghe tin vắn
của chủ quản, mà là đi đến con phố có những nhãn hiệu nổi tiếng.
Nàng điên như vậy vì muốn
mua sắm mấy bộ âu phục gợi cảm, còn có mấy đôi giày cao gót tinh xảo không thể
đi được, thậm chí mua cả quần lót gợi cảm.
Đêm đó, nàng cùng Tịch
tổng giám đốc làm xong công việc tốt đẹp, trực tiếp ở trong văn phòng đổi một
bộ âu phục màu bạc thấp hơn ngực rất nhiều trở về phòng.
Trong lúc nàng đi ở trong
khách sạn thì ánh mắt kinh ngạc của mọi người đã làm cho nàng tràn ngập tự tin.
Nàng chưa từng có làm một
việc khêu gợi như vậy bao giờ, tham gia tiệc tối nàng toàn mặc quần áo trang
nhã, hôm nay vì muốn để cho đôi mắt của Niếp Thiểu Ưng sáng lên, nàng sẽ trả
bất cứ giá nào.
Nàng hưng phẩn mở cánh
cửa phòng tổng thống chuyên thuộc về nàng cùng Niếp Thiểu Ưng, sau khi mở ra
thì lại ngây ngẩn cả người.
Một mỹ nữ tóc vàng mặc Bikini cùng
tạp dề gợi cảm màu trắng đang dùng máy hút bụi để hút bụi sàn nhà, cái mông
tròn của nàng ta nâng cao lên nửa ngày, động tác nghiêng người tới trước này
khiến cho ngực của nàng ta cơ hồ cũng đã lộ liễu.
Niếp Thiểu Ưng ngồi ở sô
pha xem tạp chí tiếng anh, tùy ý nữ lang Bikini ở trước
mặt hắn lúc ẩn lúc hiện, mang kỳ danh là hút bụi, nhưng kì thực là bày ra thân
thể.
Ôi trời ơi, đây là đang
xảy ra chuyện gì?
Sự không đồng tình của An
Thải Trí đều viết lên trên mặt.
“Mọi việc đều xử lý xong
rồi sao?” Niếp Thiểu Ưng nhìn nàng trở về liền bỏ tờ báo xuống rồi đứng dậy
nghênh đón nàng trở về.
Hắn là muốn ngủ một giấc
trước, ai biết cái người phục vụ này nói cần dọn sạch phòng, hắn bảo tùy ý
nàng, căn cứ vào quy tắc phi lễ chớ nhìn, ánh mắt của hắn chỉ nhìn chằm chằm
vào tờ báo.
“Nơi này không cần dọn
dẹp, cô đi ra ngoài trước đi.”
An Thải Trí trưng khuôn
mặt cười lạnh lên, chu đôi môi đỏ mọng.
Nàng quyết định cần khai
trừ công nhân có mưu đồ gây rối này.
Dùng đầu gối cũng biết là
đang xảy ra chuyện gì, có được tổng tài của tập đoàn Mộc Thiên trị giá trăm
triệu đến khách sạn An Thị này, tin tức này đã lan truyền khắp các con đường
Las Vegas này rồi, những người lẳng lơ này là tới cưa con rùa kim quy!
“Nơi này vừa mới phát
sinh chuyện gì sao?” Ánh mắt của nàng tuần tra lên trên sàn nhà, xem đã có dấu
vết của một vụ quay cuồng chưa.
“Em muốn nói cái gì?” Hắn
buồn cười nhìn nàng, nàng đối với công nhân mình mà tràn ngập địch ý như vậy,
đây cũng không phải là thái độ mà một ông chủ nên có nha.
“Nữ nhân kia đến được bao
lâu rồi?” Nàng một chút cũng cười không được, ngữ khí nghiêm khắc giống như một
quan tòa.
“Nữ nhân kia đến được bao
lâu rồi?” Nàng một chút cũng cười không được, ngữ khí nghiêm khắc giống như một
quan tòa.
Bản mặt nàng vẫn cười như
cũ. “Anh vì sao lại để cho cô ta vào?”
“Bởi vì cô ta nói cô ta
muốn tới quét dọn a.” hắn dở khóc dở cười trả lời, lập tức chú ý tới nàng không
giống như lúc trước, hắn kéo nàng vào lòng. “Em mặc thế này rất gợi cảm nha.”
An Thải Trí ngâm nga hừ
một tiếng. “Sẽ không gợi cảm bằng cô gái Tây kia nha.”
Người ta còn không lộ
liễu đến 3 giờ, nàng coi như là một Case nhỏ vậy.
“Không có.” Nàng khẩu thị
tâm phi cúi đầu. (miu: miệng nói một
đằng tâm nghĩ một nẻo)
Kỳ thật, từ lúc Ngôn Kỳ
Hiên lựa chọn Trương Kỳ Kinh mà không phải là nàng, nàng đã bắt đầu mất đi tin
tưởng với chính mình.
Nàng thường xuyên cảm
thấy hoài nghi, có phải bởi vì nàng không có mị lực của một nữ nhân, cho nên
Ngôn Kỳ Hiên mới có thể phản bội nàng?
Cho nên bây giờ đối với
Niếp Thiểu Ưng, nàng cũng không tin tưởng lắm, hắn cùng với một mỹ nữ gợi cảm
đến trêu chọc ở cùng một phòng, hắn không có cảm giác nào sao?
Nàng đã nói qua, trên
công việc, nàng là một cường nhân, nhưng ở trên mặt tình cảm, nàng không đủ đầu
óc.
“Tức giận sao?” hắn lật
người nàng lại. “Em nói đi, anh bỏ lại công việc là vì ai? Trong mắt của anh
chỉ có một mình em mà thôi, cho dù người khác cởi sạch đứng trước mặt anh cũng
vô dụng mà thôi, anh chỉ muốn mỗi em thôi.”
Hắn cúi đầu hôn lên môi
của nàng, tình cảm mãnh liệt như ngọn lửa nháy mắt bốc cháy lên.
Hắn ôn nhu vỗ về bầu ngực
mềm mại của nàng, cởi ra cái nơ con bướm buộc ở phía sau cổ nàng, âu phục liền
rơi xuống, hơi thở nam tính của hắn bao vây lấy nàng, nàng cùng hắn lại hợp lại
làm một… Vào đêm thứ nhất ở Las Vegas, như hắn muốn
là một tình cảm mãnh liệt.
Sau khi tất cả đều bình
tĩnh, hắn ở trên giường ôm lấy nàng, lôi ra một cái hộp bằng bạc được chế tạo
tinh xảo.
“Tặng cho em, mở ra xem
đi.”
Nàng nghe theo lời mở ra,
nghĩ đến đầu tiên là một cái nhẫn kim cương linh tinh, lại nhìn thấy một cái
vòng tay có tạo hình một đầu ưng, đôi mắt con ứng xanh biếc, thân hình lại là
màu bạc, gắn đầy ngọc bích, cực kỳ hoa lệ.
“Vòng tay đẹp quá…” Nàng
cầm lấy vòng tay ở trong bàn tay thưởng thức, tán thưởng không thôi.
Vật này khẳng định là
không hề rẻ, là một bảo vật cổ.
“Đây là đồ gia truyền của
Niếp gia nhà anh, bốn người anh em bọn anh đều có một con, vì bà cố anh là một
vu nữ thần bí nước Anh, nàng có một chút năng lực kỳ lại, cũng biết trước được
chúng ta sinh ra, cho nên để phân biệt nên lưu lại bốn cái vòng tay này cho anh
em bọn anh, muốn khi mà chúng anh gặp được một nửa đời mình thì đưa nàng đeo.”
Nàng nhẹ nhàng vỗ về cái
vòng tay. “Vòng tay của bốn anh em bọn anh giống nhau cả ư?”
“Vô cùng giống nhau
luôn.” Hắn chỉ vào hai cái đầu ưng. “Của lão nhị Thiểu Sư là hai cái đầu sư,
lão tam Thiểu Hổ là hai cái đầu hổ, lão tứ Thiểu Long là hai cái đầu long.”
Nàng nghe giải thích gật
gật đầu, đôi môi đỏ mọng cong lên một nụ cười.
“Nghe thật thần bí nha.”
Về lời đồn thần bí của
Niếp gia, nàng đã nghe qua một ít rồi, nhưng chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ
có quan hệ đến nàng như thế này.
“Nhớ rõ anh đã từng nói
với em, lúc anh tức giận thì sẽ chảy nước mắt không? Đó chính là khả năng mà bà
cố anh để lại cho anh đó. Chả hay ho gì cả.”
Nàng kinh ngạc trừng lớn
đôi mắt. “Em vẫn cho rằng là anh chỉ muốn cho em vui vẻ thôi.”
“Coi như là anh muốn em
vui vẻ đi.” Dù sao cái kia cũng không phải là việc gì hay ho. “Chỉ mong em vĩnh
viễn không có nhìn được ngày mà anh tức giận thôi.”
Cũng chính là không muốn
cho nàng xem bộ dạng hắn rơi lệ vậy.
Tức giận sẽ khóc ── căn
bản là phản ứng mà chỉ trẻ con mới có nha, lại ngờ hắn một đại nam nhân như vậy
mà lại có thể giống như trẻ con, hắn cảm thấy rất mất mặt nha.
An Thải Trí nở nụ cười.
“Tin tưởng em sẽ tìm một cơ hội làm anh tức giận.”
Năng lực đặc biệt, không
nhìn thì rất đáng tiếc nha.
“Nữ nhân này ──”
Niếp Thiểu Ưng cười lại
đè thân thể của nàng xuống, chế trụ cái cổ tay mảnh khảnh của nàng, đeo vào cái
vòng, lớn nhỏ vừa vừa nha, như là đặc biệt làm cho nàng nha.
Nàng sách sách chuyển
động cái vòng.
“Vị bà cố vu nữ kia của
anh giống như đã nhìn qua em nha.”
Hắn cúi đầu xuống hôn
nàng, hơi thở phật phờ ngay trên chóp mũi nàng. “Cho nên anh nói, bà cố anh là
vũ nữ thần bí mà.”
Nàng tựa tiếu phi tiếu
nháy đuôi lông mày. “Nói như vậy, duyên phận chúng ta là nhất định sao?”
Loại ý nghĩa này làm nàng
cảm thấy được cùng với hắn càng thêm thân mật không thể phân ra.
Tuy rằng trước kia nàng
không tin quỷ thần, nhưng hiện tại như có một chút tin.
“Anh thích lời nói này
của em nha.” Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cái mi dày đoan trang ngay
thẳng của nàng, gắt gao nhìn chăm chú vào nàng với ánh mắt đầy tình ý.
Nàng cũng dùng một ánh
mắt thâm tình nhìn lại hắn, đem cái tay đem vòng hợp với cái bàn tay của hắn,
ngón tay hắn người nháy mắt gắt gao quấn lấy.
~~~^_________^~~~~
Tập đoàn khách sạn Nhã
Trì ở Châu A đầu tư dự án đang thận trọng trong việc tuyển đối tượng hợp tác,
hơn nữa đã tiến vào giai đoạn mấu chốt, một tháng sau, Eric tự mình mời họp
phóng viên để công bố người sẽ hợp tác với bọn họ.
“Em rất tò mò nha, lúc mà
hai người nói chuyện yêu đương, cũng sẽ không đề cập đến công việc sao?”
Sau khi kết thúc hội nghị
chủ quản, thân là phó tổng tài Niếp Thiểu Long lưu lại cùng huynh trưởng rảnh
rỗi nói chuyện phiếm vài câu.
Bình thường huynh đệ bọn
hắn đều bận bịu, muốn có một chỗ để nói chuyện thật không dễ dàng.
“Về điểm ấy em không cần
phải lo lắng.” Niếp Thiểu Ưng cười như đã định liệu trước. “Chúng anh đều là
những người trưởng thành rồi, sớm đã có chung nhận thức, công và tư rõ ràng, vô
luận là cuối cùng tập đoàn Nhã Trì chọn đối tượng hợp tác là ai đi nữa, cũng sẽ
không ảnh hưởng đến tình cảm của tụi anh.”
Niếp Thiểu Long không nói
gì.
Hắn cảm thấy được mấy
ngày sau sẽ có mưa gió, đây không phải là hắn bỗng nhiên cảm thấy, chỉ là tốt
nhất hắn không nên nói ── có được năng lực dự đoán như hắn, cũng sẽ không thể
mỗi việc đều nói ra được.
“Nói vậy An Thải Trí đối
với anh mà nói, là một người rất quan trọng sao?”
Thời điểm trước đó, lão
đại đem công ty giao lại cho hắn, tự mình bay đến Las Vegas bồi An Thải Trí làm
việc, một người điên cuồng công việc như hắn mà lại làm như vậy, hành động phá
lệ này của hắn làm mình cùng lão nhị, lão tam suýt rớt mắt.
Cho nên hắn có một kết
luận ── lúc mà người điên cuồng công việc rơi vào bể tình, cũng sẽ biến thành
một nam nhân bình thường.
Bởi vậy hiện tại, cái
người An tổng tài mà không bao giờ cũng nam nhân hẹn hò, một tuần lễ có sáu
ngày đều theo chân lão đại của bọn họ ở một chỗ.
Mà cái lão đại mà luôn
luôn nói rằng sẽ không lãng phí thời gian cùng nữ nhân nói chuyện yêu đương,
hiện tại cũng luôn luôn lãng phí thời gian.
“Nàng có thể là đại tẩu
của các ngươi.” Niếp Thiểu Ưng bỗng dưng mỉm cười đắc ý.
Hắn đều có kế hoạch, chờ
cho khi tập đoàn Nhã Trì công bố đối tượng hợp tác, hắn sẽ cầu hôn nàng.
“Ai có thể là đại tẩu của
chúng em?”
Một tiếng nam giới hứng
thú xen vào, tiếng bước chân dài đi đến phòng họp, người tới chính là phó tổng
tài tập đoàn Mộc Thiên Thị Dã.
Niếp Thiểu Ưng nén giận
quát Niếp Thiểu Sư một cái. “Có lầm hay không, hội nghị đều xong rồi mới đến?” (miu:
anh em nhà này (_ __!))
May mắn hắn đã có dự kiến
sớm, sớm đã lệnh cho lão Tứ làm phó tổng tài, nếu như công ty không hoạt động
có phải còn có chút vui mừng không?
Niếp Thiểu Sư cười liếc
Niếp Thiểu Long. “Người thay mặt của em đến là được rồi, em tới chỉ là góp vui
mà thôi, cùng những anh em tranh thủ tình cảm mà, hai người không cần để ý tới
em, tiếp tục tán gẫu đi.”
Cốc cốc ──
Ván cửa bị khẽ gõ hai
tiếng, Phương Huân Hà đang đứng ở cửa.
“Thật có lỗi, quấy rầy
rồi, tôi đến lấy văn kiện để quên.”
Nàng đi vào trong phòng
họp lấy văn kiện, dáng người thướt tha mềm mại, bộ đồ màu xám nhạt thật thích
hợp với nàng.
Thật sự là một mỹ nhân
đoan trang nha… Niếp Thiểu Sư nhìn
thấy Phương Huân Hà xinh đẹp, nháy mắt trái một cái.
Hắn muốn uống cà phê mà
Phương đại thư kí tự pha a.
Cầm lấy văn kiện, Phương
Huân Hà nâng mắt cười với hắn. “Sư Thiểu, khó được lúc nhìn thấy anh đến công
ti nha, tôi pha cho anh ly cà phê được không?”
Tuy rằng giai nhân không
bỏ qua việc trêu chọc hắn, Niếp Thiểu Sư vẫn là tiêu sái nở nụ cười. “Có thể
uống cà phê do chính Phương thưa kí pha chính là vinh hạnh của tôi.”
“Như vậy cà phê sẽ lập
tức được đưa lên.”
Nàng đi ra khỏi phòng
họp, có điểm buồn bực mình làm sao lại không có việc đi tìm việc vậy.
Rõ ràng vẫn còn nhiều
công việc phải xử lý, nàng cư nhiên còn chủ động đề nghị đi pha cà phê thay
Niếp Thiểu Sư, hơn nữa Sư Thiểu này đối với công ty một chút cống hiến đều
không có, nàng thật sự là điên rồi.
“Cẩn thận một chút!”
Niếp Thiểu Long nhanh
nhẹn đi lên giữ chặt Phương Huân Hà đang muốn đi ra khỏi phòng họp kia, nàng hô
nhỏ một tiếng, nguy hiểm là có một đoàn liều lĩnh như quỷ xông qua hành lang.
“Cảm ơn anh, Long Thiểu…”
Phương Huân Hà kinh hồn vỗ ngực, hắn giống như có năng lực đoán trước, biết
nàng sẽ đụng vào người.
Sau khi Phương Huân Hà
rời khỏi phòng họp, Niếp Thiểu Long lập tức lọt vào sự công kích của huynh đệ.
“Quá không công bằng, làm
sao mà em luôn luôn có thể cứu mỹ nhân.” Tâm lý Niếp Thiểu Sư không thăng bằng
nói.
Đối với cái điểm này, hắn
thật ra tương đương như ăn đắng.
Nếu hắn cũng biết năng
lực đoán trước này chẳng phải hay ư? Tùy thời tùy chỗ làm anh hùng cứu mỹ nhân,
mỹ nhân vì muốn báo đáp, lấy thân báo đáp… “Em cũng không kém cạnh nha” Niếp
Thiểu Sư nhướng mày nhìn về phía Phương Huân hà biến mất nhún vai. “Bắt Phương
thư kí pha cà phê.”
Hắn lại còn không biết
lão nhị ở trong bóng tối động tay động chân gì sao.
Đại thư kỹ vĩ đại của hắn
sẽ không nhàm chán đến nỗi không có việc gì mà thay hắn đi pha cà phê đâu.
Vào đêm thứ sáu, thân ảnh
An Thải Trí nhanh nhẹn lần đầu tiên đi vào tập đoàn Mộc Thiên.
Nếu không phải là lấy
Niếp Thiểu Ưng làm trung tâm thì việc quyết định tổ cũng sẽ không làm xong,
nàng cũng sẽ không qua đây.
Trên thực tế, nàng muốn
cho hắn một sự vui mừng.
Nàng có thể tưởng tượng,
khi hắn mệt mỏi không thôi trở về văn phòng mà liếc mắt một cái đã gặp nàng,
hắn nhất định sẽ cực kỳ cao hứng, bởi vì hắn dài dòng nói hội nghị đã làm ảnh
hưởng đến lộ trình buổi tối của bọn họ ── một buổi tối với sự xuất hiện của
nhạc rock.
“An tiểu thư, muốn tôi
thay cô chuẩn bị bữa tối không, hội nghị của Ưng Thiểu chỉ sợ trong khoảng thời
gian ngắn sẽ chưa chấm dứt.” Trợ lý thư ký khách khí tiến vào hỏi.
Nếu không phải là người
trong công ti đã về nhiều rồi, tổng tài An Thải Trí của tập đoàn khách sạn An
Thị đại giá quang lâm, thì mọi người nhất định sẽ đến nhìn nàng một chút.
Nàng thật sự rất đẹp, cái
loại thần thái tự tin này thì không ai có thể bắt chước được, một tổng tài
cuồng công việc của bọn hắn đã yêu nàng, bọn họ thật xứng đôi.
“Cảm ơn anh, cho tôi một
ly cà phê là được rồi.” An Thải Trí mỉm cười.
Nàng ngồi ở ghế sô pha
xem tạp chí tài chính và kinh tế, không gian của văn phòng tổng tài này tương
đối thoải mái, màu sắc giống như phòng làm việc của nàng, đều là màu sám.
Sau khi đưa cà phê vào,
bên trong đã khôi phục lại yên tĩnh.
Xem xong tạp chí tài
chính và kinh tế rồi, kim đồng hồ đã chỉ tám giờ.
Không biết khi hắn mở cửa
ra sẽ là dạng gì đây? Bụng đã có chút đói rồi.
Nàng đứng dậy đi về phía
bàn công tác to lớn, trên mặt bàn có chút hỗn độn, nàng xem đến một tập giấy
viết chữ “Tập đoàn Nhã Trì”.
Lòng của nàng đập chậm
một nhịp.
Đây là phong thư muốn đưa
đến tập đoàn Nhã Trì để xin hợp tác sao?
Không biết thiết kế của
bọn họ viết sẽ như thế nào nhỉ? Có thể so với bản thiết kế của nàng hoàn mỹ hơn
sao?
Nếu như thua mất cơ hội
lần này, nàng sẽ làm cho thị trường khách sạn của mình mất đi một cơ hội tốt,
tập đoàn Nhã Trì là một khách sạn đệ nhất, nàng thật sự rất muốn bắt lấy cơ hội
để nổi danh quốc tế lần này.
Tim nàng đập nhanh, trong
lòng giãy dụa một hồi, sau một lúc lâu, nàng rốt cuộc đã cầm lấy tập hồ sơ.
Nàng
nhanh chóng rút tờ thiết kế ra, dùng tốt độ nhanh nhất để xem hết, rồi bỏ vào
như cũ.