Phía bên ngoài, một ánh mắt tràn ngập sự đố kị lén hé cánh cửa nhìn toàn bộ những chuyện diễn ra ở bên trong. Mạc Đào nghiến chặt răng. Cô không ngờ Mạc Phi vừa vào Lục thị chưa được bao lâu lại chiếm được tình cảm của Lục Tây. Việc cô được giao cho nhiều việc chắc hẳn là do Mạc Phi tác động vào nhằm đuổi khéo cô ra khỏi nơi này.
- "Mạc Phi, người con gái cố tỏ ra thanh cao nhưng thực chất cũng là thứ phụ nữ trắc nết, chuyên quyến rũ đàn ông mà thôi. Tôi sẽ khiến Lục Tây trở thành người đàn ông của mình. Sau đó sẽ trở thành Lục phu nhân cùng anh ấy điều hành tập đoàn."
Khóe môi Mạc Đào khẽ nhếch, liền sau đó khép nhẹ cửa lại mà xoay người rời đi.
Bên trong phòng, sau một lúc hôn triền miên, Lục Tây mới chịu rời khỏi cánh môi anh đào của người con gái. Anh khẽ đưa hai tay vuốt ve gương mặt của Mạc Phi khiến cô xấu hổ đến đỏ bừng như quả ớt. Ánh mắt không dám nhìn thẳng vào người đối diện mà cố lảng tránh nhìn sang nơi khác. Lục Tây chau mày, hai tay giữ chặt lấy gương mặt bé nhỏ của cô mà kề sát vào chóp mũi mình, giọng ma mị nói:
- "Đặc quyền chỉ mỗi em thôi đấy."
Mạc Phi cúi đầu xấu hổ, hai má cô ửng hồng trông vô cùng đáng yêu khiến người đối diện không kìm lòng được mà tiến sát hôn chầm lấy cô.
Biệt thự Lục gia...
Trời đã vào tối, Mạc Phi lúc này cũng đã chìm sâu vào giấc ngủ. Về phía Lục Tây, anh hiện tại đang đọc sách ở bên trong phòng làm việc của mình. Bất ngờ, anh cảm nhận trong lòng nóng như lửa đốt. Dường như đang có chuyện gì đó đang xảy ra.
Xoạt...Xoạt...
- "Mày có chắc rằng sau khi nghe thấy âm thanh này, xà vương sẽ xuất hiện chứ?"
Tiếng bước chân vang vọng cả khu rừng. Một tên áo đen tỏ ra lo lắng mà níu lấy vạt áo của người đi trước chậm rãi tiến sâu vào bên trong khu rừng. Nghe những lời này, người trước mặt lập tức xoay người lại mà kí mạnh vào đầu tên phía sau khiến hắn kêu đau, tức giận đáp:
- "Chúng ta dùng âm thanh giả của loài rắn nhằm dẫn dụ xà vương xuất hiện. Nghe bảo trước giờ, khu rừng này chính là lãnh địa của nó cho nên nó chắc chắn sẽ không trơ mắt chứng kiến đồng loại của mình bị người khác săn lùng đâu."
- "Nhưng...chỉ có hai chúng ta thì làm sao đối phó được với Xà vương?"
Người bên cạnh khẽ nhếch môi, liền sau đó chậm rãi rút ra bên trong một chiếc lọ đựng đầy thứ bột màu vàng cam có mùi vô cùng khó chịu, phút sau nhanh chóng đậy kín nắp lại, trầm giọng nói:
- "Đây là thứ bột mà ngài Nam Cung bí mật cho người điều chế dành để thu phục hắc xà. Chỉ cần tung thứ bột này vào người xà vương thì toàn thân sẽ nóng như lửa đốt. Toàn bộ sức mạnh sẽ biến mất hoàn toàn. Đến lúc đó, chúng ta chỉ có nhiệm vụ vác xác xà vương mang đến cho ngài Nam Cung mà thôi."
Dứt lời, cả hai nhìn nhau bật cười thật lớn mà dõng dạc đi sâu vào bên trong khu rừng. Chúng giả vờ chặt phá cây rừng nhằm khiến hắc xà nổi cơn thịnh nộ. Âm thanh đồng loại đang gặp nguy hiểm phát ra ngày một lớn. Hai mắt Lục Tây lúc này đã đỏ ngầu liền sau đó biến thành hình dạng hắc xà mà rời khỏi biệt thự. Đêm nay trăng khuyết cho nên nguồn năng lượng mà hắc xà có được chỉ bằng một phần ba so với những khi trăng tròn.
Núi Phong Vân...
Cầm quẻ xăm trong tay, hàng lông mày của thầy tu bỗng nhíu chặt, sau đó ông nhìn sang Lục phu nhân mà trầm giọng nói:
- "Không hay rồi. Tối đêm nay, Lục Tây sẽ gặp phải họa lớn."
Lục phu nhân vốn đang tịnh tâm ngay khi nghe những lời này sắc mặt trở nên lo lắng mà gấp gáp hỏi:
- "Đám người xấu đó vẫn không tha cho con trai tôi à?"
Nghe bà hỏi, thầy tu lập tức lắc đầu, liền sau đó trầm giọng đáp:
- "Vẫn chưa. Bọn chúng sẽ không từ bỏ cho đến khi nhìn thấy xác của xà vương."
Lục phu nhân nghe những lời này tựa như sét đánh ngang tai, suýt chút nữa đã ngã khụy. Hàng nước mắt khẽ lăn dài xuống gương mặt bà, gắng gượng thốt lên từng chữ mà van xin người trước mặt:
- "Làm ơn hãy cứu thằng bé. Tôi...tôi không muốn kết cục Lục Tây giống như cha của nó."