Uống Một Ngụm - Nặc Danh Hàm Ngư

Chương 14: Mẩu chuyện nhỏ số 14



Sau khi quan hệ thay đổi, hai người họ cũng không cảm thấy có gì không giống lúc trước, nếu khác, cũng chỉ là ánh mắt Dư Thời nhìn chằm chằm Vu Tễ khi ăn cơm chiều, hệt như sắc đẹp có thể ăn chung với cơm. 

Vu Tễ bị ánh mắt cún con đáng thương kia nhìn chằm chằm đến bất lực, duỗi tay bóp mặt Dư Thời, miết cánh môi no đủ đến đỏ cả lên, sau đó thò lại gần hôn một cái. 

Tiếng “chụt” vang vọng cả căn phòng. 

Sau khi lùi về, Vu Tễ xấu hổ không chịu nổi, đành phải bưng bát lên uống hai ngụm canh che giấu. Dư Thời nhìn vành tai đỏ bừng của hắn, khoé miệng cười suýt thì kéo tới tận mang tai, ngây ngây ngô ngô, không sao ép xuống nổi. 

“Vợ ơi —” 

Dư Thời kêu, âm cuối như rung động. Giờ cậu chỉ cảm thấy trái tim hệt như được ngâm trong hũ đường, ngọt đến mức đầy đầu chỉ toàn là bóng dáng người trước mắt. 

Thời gian cứ thế trôi qua, hai người cọ tới cọ lui ăn cơm xong, lại dọn dẹp một chút rồi quay trở lại trường học tiết tự học buổi tối. 

Dư Thời còn chưa đi tới chỗ ngồi đã bị mấy nam sinh thân thiết trong lớp vây kín, ồn ào hỏi có phải có chuyện gì vui hay không, nếu không sao lại cười đến mức lộ liễu như thế, khoé mắt cũng sắp chứa đầy ý xuân đến nơi rồi. Dư Thời cũng không tức giận, cười hì hì nói đôi câu qua loa, dư quang liếc thấy Vu Tễ đã ngồi xuống dọn dẹp bàn học gọn gàng, thấy khoé miệng đối phương hơi nhếch lên, cũng không nhịn được mà cười trộm. 

Tiết tự học buổi tối bị nhà trường quản chặt, học sinh cả lớp mỗi người ngồi một bàn, nên Dư Thời không xơ múi gì Vu Tễ được, bài tập cũng không yên tĩnh viết nổi, chỉ lo lén lút quay đầu nhìn Vu Tễ. Chờ hết một tiết văn, hai chữ “Vu Tễ” như đã phủ kín toàn bộ giấy nháp của cậu. 

Cậu nhanh nhẹn xé trang giấy này đi, gấp gọn bỏ vào túi quần, vội vàng tan học rồi chạy tới dính lấy Vu Tễ. 

Ngày hôm nay Dư Thời như đếm từng giây từng giây, vất vả lắm mới tan học, đến cặp sách cũng không kịp cầm đã túm lấy Vu Tễ, hệt như gió lốc nhanh nhanh chóng chóng chạy thẳng về nhà. 

Vừa bước vào nhà, cậu đã không nhịn được túm cổ áo Vu Tễ hôn lên, thậm chí còn vì quá nóng vội mà va vào răng hắn. Vu Tễ không để ý tới chút tê dại nho nhỏ, ấn lấy gáy Dư Thời, nghiêm túc triền miên cùng cậu. 

Đôi tình nhân nhỏ mới nhậm chức, ai cũng không muốn buông ra trước, chờ tới khi thở hồng hộc mà buông ra, cổ áo vốn cài khuy chỉnh tề của Vu Tễ đã bị nắm mở ra, quần Dư Thời cũng bị kéo xuống, lộ ra nửa cái mông mượt mà. 

Vu Tễ bị túm ngã lên sô pha. Chạng vạng hôm nay chỉ lo nói lời âu yếm, cả hai quên mất chuyện tiết sữa, vừa rồi thân mật đã động tình, cơ ngực trướng sữa không được giải phóng càng thêm căng đau, thậm chí tràn cả ra vài tia sữa trắng đục. 

Đương nhiên Dư Thời cũng nhớ tới chuyện này. Cậu khoá ngồi trên đùi Vu Tễ, hệt như cún nhỏ hít hít chóp mũi, ngửi lấy mùi sữa mê người kia. Động tác của cậu vô cùng nghiêm túc, lại tựa như đùa dai ác ý giữ vững một khoảng cách nho nhỏ, đôi mắt cún tròn xoe rõ ràng đang làm bộ làm tịch dò hỏi người kia. 

“… Chuyện như thế này không cần phải hỏi.” 

Vu Tễ nhanh tay cởi áo ra, hai đầu v/ú phồng lên đã nhuốm sắc thắm hồng. Hắn thật sự không thoải mái chút nào, còn dung túng cho chút thú vui hư hỏng của người yêu nhỏ, duỗi tay túm chặt đầu tóc bông xù của Dư Thời, ấn thẳng đối phương vào ngực mình. 

Dư Thời vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đi sữa tươi trào ra kia, lòng bàn tay nhẹ nhàng ấn lên quầng thịt đã trướng lớn, thi thoảng lại cọ móng tay vào đầu v/ú mẫn cảm, đến làn da cũng như run lên. Cậu há miệng ngậm lấy, đầu lưỡi linh hoạt vòng quanh liếm láp đầu v/ú, thi thoảng lại chọc nhẹ gai lưỡi vào đường sữa, bàn tay cũng chẳng nhàn rỗi, năm ngón mở ra nắm lấy cơ ngực bên kia, xoa bóp bắp thịt mềm dẻo đến biến dạng. 

“Ưm…”

Vu Tễ ngẩng đầu rên lên, cánh tay đè lên mặt che khuất tầm mắt đi. Hắn cảm giác được Dư Thời đang tinh tế đùa giỡn ngực mình, cơ thể cũng theo đó càng ngày càng mẫn cảm, kích thích nhỏ bé hệt như dòng điện chạy thẳng vào ngực rồi truyền khắp cơ thể, dương v/ật đang ngủ say dưới hàng cũng từ từ ngẩng đầu lên. 

Dư Thời đã uống sữa mấy lần, đã sớm học được cách kích thích cho đường sữa mở ra. Hàm răng cậu cắn nhẹ đầu v/ú đang dựng thẳng lên, hơi kéo ra bên ngoài, sau đó mút mạnh lấy da thịt, sau mấy lần như thế, sữa tươi thơm ngọt cứ thế chảy ra, bị Dư Thời nuốt sạch, một giọt cũng không chừa. Ngay sau đó, cậu lại chiếu cố bên ngực đã bị xoa nắn đến phát đỏ kia, nhưng không vội vàng như vừa nãy nữa. Dư Thời dùng đầu ngón tay kẹp lấy đầu v/ú, siết kẽ tay lại để đỉnh nhũ Vu Tễ dựng đứng lên, hệt như đỉnh ngực nho nhỏ của thiếu nữ vừa mới dậy thì rồi kề sát vào hôn một cái. 

Còn hôn đến vang ra tiếng “chụt”. 

Vu Tễ quả thực bái phục sở thích nho nhỏ này của cậu, tiếng hôn vang lên khiến hắn ngượng đến đỏ bừng vành mắt. Hắn duỗi tay kéo quần lót Dư Thời xuống, men tay đi vào, thành công nắm lấy tính khí cũng đã nửa cứng của đối phương. 

“Nghiêm túc nào.” 

Lòng bàn tay hắn rất nóng, ngón tay khoanh tròn trên đỉnh gậy th/ịt, mới ve vuốt vài cái tính khí trong tay đã hoàn toàn cương cứng, sau đó cứ thế dừng lại, khiến Dư Thời gấp không chịu được, tự mình đẩy hông đâm vào lòng bàn tay hắn. 

“Vợ tớ thật là quá đáng.” 

Dư Thời nhỏ giọng hừ hừ, lại vẫn ngoan ngoãn cúi đầu liếm láp bờ ngực căng trướng của người kia. Môi lưỡi cậu không ngừng di động trên cơ bắp chắc nịch, lưu lại từng vệt nước ướt át mập mờ. Khoang miệng ấm áp như chẳng thể rời xa đầu v/ú thơm hương sữa, đường sữa cũng theo lực liếm hút mà buông lỏng phòng bị, từng tia sữa trắng nhạt cứ thế trào ra. 

Một tay Dư Thời chống lên eo bụng rắn chắc của Vu Tễ, thẳng người dậy, sau đó trao cho Vu Tễ một nụ hôn đầy vị sữa ngọt ngào. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.