Uy Chấn Cương Tộc

Chương 66: Chạy



Đại Thiên dùng đôi mắt hằn đầy tơ máu lạnh lùng nhìn đàn trâu xung quanh. Sát khí từ trong thân thể của hắn mạnh mẽ tỏa ra, dường như là hội tụ tất cả sát khí từ trước đến giờ của hắn vậy.

Thực lực của hắn tỏa ra lúc này cũng có một sự thay đổi rất lớn. Tuy vẫn cảm nhận được chỉ là cảnh giới Chiến Sĩ, nhưng khí thế tỏa ra này hoàn toàn có thể so sánh được với Chiến Sư, thậm chí còn là một Chiến Sư không yếu nữa.

Những con trâu xung quanh, khi đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo này đều tự giác lui lại, chừa ra một khoảng trống quanh đây.

Bọn chúng lui lại một phần là do kiêng kị với khí thế mà Đại Thiên tỏa ra, còn phần quan trọng nhất là do phạm vi ở đây quá nhỏ hẹp, hơn nữa lại đông đúc, nếu bọn chúng phát ra công kích, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến đàn nhiều hơn là tiêu diệt đối thủ.

Ánh mắt vẫn giữ nguyên trạng thái không cảm xúc nhìn những con trâu lui lại.

Hít một hơi thật sâu vào, từng khối cơ bắp của hắn lại đột ngột căng phồng lên, màu đỏ như máu dưới da cũng trở nên đậm hơn rất nhiều, thậm chí nhìn từ xa còn có cảm giác, đây căn bản không phải là một con người.

Đại Thiên cũng không quan tâm bản thân đã trở nên như thế nào, đúng hơn là hắn thần trí hiện tại không tỉnh táo, cũng không đủ sức để quan tâm nữa.

Hai tay nắm chặt gồng lên, từng tia Đấu Khí cùng Lôi Điện mạnh mẽ hội tụ lại.

Tiếp sau đó, Đại Thiên như phát điên gầm lên, hai chân dậm mạnh xuống đất, cả người lao nhanh về phía đàn trâu.

Hai tay giơ cao, hai đấm hướng thẳng về phía một con trâu đánh tới.

Tốc độ của một kích này phát ra nhanh như điện, những kẻ chỉ có thực lực Chiến Sư cũng chỉ thấy thoang thoáng được mà thôi.

Mà mục tiêu của Đại Thiên cũng vậy, nó đơn thuần chỉ là một con Tam Giai Yêu Thú, tuy trong đàn thực lực của nó cũng xem như là dạng khá cao rồi, nhưng đối mặt với một kích này, nó cũng chỉ có thể lúng túng không biết làm sao, dù muốn né cũng không né được, đàn trâu đứng san sát vào nhau, đầu óc nó tuy ngu ngốc, nhưng cũng không dám lại gây ra một cuộc hỗn loạn được nữa, hậu quả từ những cuộc hỗn loạn đã khắc sâu vào trong đầu của đàn trâu này rồi.

Hai đấm rất nhanh liền đấm thẳng vào người nó.

Lực đạo cùng lực xuyên thấu của một chiêu này vô cùng khủng khiếp.

Con trâu chỉ cảm giác thân thể mình đột ngột tê rần, đồng thời cũng có một nguồn năng lượng bén nhọn, tựa như một mũi kiếm sắc bén, đâm xuyên qua tầng phòng ngự bên ngoài của nó, hướng thẳng về nội tạng bên trong công kích

Ngay nơi va chạm, con trâu còn cảm giác được nơi đó dường như biến mất, không cảm giác được một chút gì, tầng phòng ngự cùng từ nơi đó lan ra mà biến mất dần, dường như cũng bị tê dại đi như thân thể, thậm chí bị ăn mòn dần.

Con trâu dưới sự nguy hiểm ập đến, bản năng phản kích được kích phát ra. Cái đầu to lớn của nó quét mạnh về phía Đại Thiên, lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Đại Thiên hai mắt vẫn giữ nguyên lạnh lẽo, hai tay vẫn không thu lại, vẫn lại tiếp tục hướng về phía trước đánh tới.

Một kích lần này tốc độ vẫn nhanh, đã vậy lực lượng còn mạnh hơn rất nhiều lần, công kích của con trâu còn chưa tới đã bị một kích này đánh văng ngã sang một bên, cũng may là đàn trâu trong thời gian ngắn ngủi này đã di chuyển không ít, nếu không thì xui xẻo lại một lần nữa đến với chúng rồi.

Bất lực ngã xuống đất, con trâu cảm giác toàn thân của mình hư thoát không còn sức lực, đã vậy thân thể còn co giật lên từng cơn, cả người nóng ran lên như bị lửa đốt, mất hẳn đi sức chiến đấu.

Chỉ một chiêu, Đại Thiên đã nhẹ nhàng đem một con Tam Giai Yêu Thú đánh gục. Tuy là có nhiều yếu tố hạn chế sức chiến đấu của con trâu này, nhưng Đại Thiên vẫn coi như là thắng.

Sở dĩ có thể nhẹ nhàng đoạt được thắng lợi như vậy, một phần là do lực lượng sau khi thân thể bị biến thành thế này đột nhiên tăng mạnh, nhưng đây không phải là điểm mấu chốt.

Nếu so sánh lực lượng của Cương Nhân với con trâu rừng trước mắt thì cũng chỉ có thể là kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi, không thể nào dưới một chiêu đạt thắng lợi như vậy được, trừ khi Đại Thiên thật sự đạt được cảnh giới Chiến Sư Đỉnh Phong, cộng thêm may mắn thì còn có cơ hội làm được, nhưng hiện tại thì còn rất khó.

Điểm mấu chốt ở đây, chính là Lôi Điện.

Không thể phủ nhận được nguồn năng lượng Lôi Điện đã giúp ích cho Đại Thiên rất nhiều, nếu không có nó, chiến lực của Đại Thiên giảm xuống không phải một hai thành, thậm chí là nếu không có nó, Đại Thiên đã sớm chết ở trong khu rừng rồi.

Nhưng nguồn năng lượng không biết làm sao mà có này, Đại Thiên phát huy một phần cũng không ra phát huy được. Với khả năng Chiến Sĩ của hắn thì chỉ có thể dùng đến một phần trăm, thậm chí là một phần ngàn nguồn năng lượng này.

Tuy là hắn đã xem như là miễn cưỡng dung hợp được nó, nhưng để dùng được hết thì Đại Thiên còn chưa đủ khả năng.

Mà lúc này, cùng với thực lực tăng lên, nguồn năng lượng Lôi Điện này cũng sử dụng được nhiều hơn.

Dù Đại Thiên chỉ có thực lực là Chiến Sĩ thì cũng đủ sức dùng Lôi Điện làm cho những con Tam Giai Yêu Thú khác không dễ chịu rồi, lúc này lại mạnh hơn nữa, con trâu trước mắt chịu công kích khủng bố như thế nào có thể nghĩ ra được, chưa kể đến tốc độ của một chiêu này còn quá nhanh.

Chỉ thoáng một thời gian ngắn hồi sức, Đại Thiên quét mắt nhìn đàn trâu đã ổn định trận thế, từng cặp sừng chỉ hướng về phía hắn, tạo thành một vòng vây, đem hắn nhốt ở giữa.

Tuy nhìn tình thế, Đại Thiên hoàn toàn không đủ sức so với bọn chúng, hay có thể nói là tình cảnh chắc chắn phải chết. Nhưng ánh mắt cùng khí thế tỏa ra từ hắn, cùng với khí thế của đàn trâu thì lại khác.

Đại Thiên tựa như là một thợ săn, còn đàn trâu lại như một đám cừu non chờ bị bắt. Dù sao, ngày hôm nay đàn trâu đã phải chịu quá nhiều đả kích cùng thương vong rồi, tinh thần bị đả kích không hề nhẹ, đã vậy sát khí tỏa ra từ Đại Thiên cũng không hề yếu một chút nào.

Khóe miệng cong lên một nụ cười điên cuồng, Đại Thiên lại một lần nữa động.

Hai chân như có như không nổi lên từng tia sét, ngay sau đó, thân thể Đại Thiên đột nhiên biến mất khỏi vị trí cũ.

Đợi đến khi hắn xuất hiện lại, đã là ở bên cạnh một con trâu gần đó.

Một đấm toàn lực mạnh mẽ đánh thẳng vào người con trâu còn chưa kịp phản ứng. Đại Thiên dễ dàng đem đối phương đánh bị thương, ngay khi con trâu hơi thoáng giảm phòng ngự, Đại Thiên lại một lần nữa chuyển hai tay nắm lấy sừng trâu.

Hai chân dậm mạnh lún xuống đất, Đại Thiên gầm lên một tiếng, sau đó dưới sự phản kháng kịch liệt của con trâu, Đại Thiên dùng nó như một khúc cây, quét ngang đánh bật toàn bộ những con trâu khác còn đang không kịp phản ứng lại.

Tốc độ của Đại Thiên lúc này quá nhanh rồi, ít nhất là phần lớn những kẻ tồn tại ở đây đều không theo kịp.

Đừng nói đến những con trâu ở gần, tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều, cho dù là những Cương Nhân ở trên cây, tầm nhìn bao quát xung quanh cũng chỉ thấy Đại Thiên loáng một cái biến mất, ngay sau đó lại xuất hiện bên một con trâu khác, rồi một loạt con trâu bị đánh ngã, bọn họ hoàn toàn trân mình ngơ ngác nhìn phía dưới rồi.

Đại Thiên đột nhiên biểu hiện ra thực lực tăng mạnh đem đến cảm giác vô cùng rung động cho những người ở đây, nếu lúc trước, Đại Thiên có tốc độ như thế này thì làm sao có thể bị đàn trâu công kích cho mất tích hồi lâu như vậy.

Đi song song với cảm giác kinh ngạc, trong lòng những Cương Nhân này còn nổi lên cảm giác lo lắng, dù sao Đại Thiên hiện tại vẫn còn bị vây nhốt giữa đàn trâu, tình cảnh không thể nào nói là tốt được.

Trong lòng muốn giúp, nhưng những con trâu đầu đàn còn đang đứng ở dưới gốc cây, bọn chúng đang dùng ánh mắt lạnh lẽo, hết nhìn những Cương Nhân ở trên, lại quay sang nhìn Đại Thiên, có lẽ là đang chờ đợi những Cương Nhân này có xuống cứu giúp đồng loại của mình hay không.

Tuy vậy, trong những Cương Nhân, vẫn có người có tâm tư khác. Những người này chính là những Binh Sĩ đi cùng với Đại Thiên từ nhà tù.

Thời gian dài giam giữ dưới nhà tù, dùng mọi cách cũng không thể bức Đại Thiên sử dụng ra thực lực mạnh mẽ hơn, những tưởng là mọi thứ chỉ thế là xong, thật không ngờ hiện tại thực lực của đối phương lại đột nhiên tăng mạnh, trong lòng bọn họ đã bắt đầu thật sự không tin tưởng Đại Thiên được rồi.

Ánh mắt lóe lên từng tia cảm xúc bất định, sát khí dần lộ ra từ mắt họ, nhưng chỉ một chốc, lại một lần nữa trở nên do dự, sau đó thở dài một hơi, bọn họ yên tĩnh quan sát tình huống trước mắt.

Giữa đàn trâu, Đại Thiên sau khi đánh một chiêu bất ngờ đắc thủ, cũng không dừng lại tại đó.

Một lần nữa, thân thể Đại Thiên lại đột ngột biến mất, đợi đến khi xuất hiện thì đã là bên cạnh một con trâu bị rối loạn vừa rồi đẩy hơi mất cân bằng.

Chân phải đưa sang ngang, co lại, sau đó đã mạnh vào một chân còn chưa kịp giữ thăng bằng của con Yêu Thú, Đại Thiên trực tiếp đem một cái chân này đá gãy làm đôi, trông cảnh tượng này vô cùng đáng sợ.

Tiếng gãy xương giòn rã vang lên, chấn kinh những con trâu còn chưa kịp phản ứng.

Ánh mắt chuyển hết về phía này, đàn Yêu Thú này đã dần dần nổi lên cảm giác sợ hãi đối với Đại Thiên, tốc độ của hắn quả thật khiến bọn chúng kiêng kị rồi.

Mà con trâu bị Đại Thiên tấn công, dưới sự phản ứng không kịp, lại bị mất cân bằng cùng thương tổn trầm trọng, bất lực ngã quỵ xuống đất.

Đại Thiên cũng không để mọi chuyện kết thúc như vậy.

Hai tay lại một lần nữa nắm chặt sừng trâu, con trâu cũng không kịp làm ra một hành động nào đã bị Đại Thiên kéo đi.

Lại gầm lên, nhưng lần này Đại Thiên cũng không vứt nó sang ngang nữa. Hai tay hướng lên cao vứt mạnh lên, thân thể to lớn của con trâu này bay cao lên trời.

Từng ánh mắt khó hiểu nhìn về phía con trâu biết bay này. Ngay khi đã hết lực, thân thể của con trâu này dừng giữa không trung, rồi lại rơi xuống đất.

Lúc này thì đàn trâu đã thoáng hiểu chuyện gì xảy ra rồi.

Một đám lớn Yêu Thú ở ngay vị trí mà con trâu kia có thể sẽ rơi xuống lập tức trở nên hỗn loạn, trái chen phải lấn, bọn chúng muốn tìm cách thoát ra khỏi nơi này. Nhưng đàn trâu quá đông, nhất thời cũng không thể chạy được, ngược lại tốc độ rơi kia lại rất nhanh.

Cuối cùng đàn trâu vẫn không cách nào phản ứng kịp, con trâu kia rơi mạnh xuống, đè ngã vài con trâu ở dưới, chịu công kích mạnh mẽ, hai con trâu trong số đó trực tiếp bị đè bẹp ứa máu ra, chết không thể chết lại.

Mà lợi dụng sự chú ý toàn bộ đều tập hợp vào con trâu vừa rồi, Đại Thiên lại một lần nữa tiến tới một con trâu khác.

Lại một công kích bất ngờ, lại một con trâu biết bay. Tiếp nối sau đó lại là một pha rơi xuống khủng khiếp.

Không dừng lại ở đó, Đại Thiên lại tiếp tục gây ra vài vụ như vậy nữa. Nếu ở đây không phải là một cuộc chiến với máu tanh cùng xác chết khắp nơi, thì còn tưởng là Đại Thiên đang chơi đùa cùng đàn trâu đây.

Được vài lần, đàn trâu đã trở nên đề phong với Đại Thiên, từng ánh mắt lạnh lẽo như khóa chặt lại hắn, chỉ có điều dù bọn chúng có tập trung thế nào đi nữa thì Đại Thiên vẫn cứ đắc thủ, dù có khó khăn hơn một chút.

Xuất hiện bên cạnh một con trâu khác, vừa định tấn công, vài con trâu bên cạnh đã kịp phản ứng lại trước, từng cặp sừng hướng về phía hắn đánh tới.

Vội vàng lui lại, Đại Thiên đứng tại một chỗ trống khác, thở hồng hộc nhìn đàn trâu đang củng cố lại trận hình vậy kín hắn lại.

Tốc độ cùng thực lực mạnh, tốt thì có tốt, nhưng khả năng chịu đựng của thân thể không thể theo kịp, chưa kể đến lúc trước còn bị thương không hề nhẹ, máu còn đang chảy loang lổ trên người.

Sức lực dần bị cạn kiệt, trạng thái thân thể cũng dần dần bình thường lại, thân thể héo rút, màu đỏ như máu cũng dần trở thành trắng bệch. Cũng may tốc độ trở về bình thường không phải rất nhanh, đủ thời gian để làm ra phản ứng.

Không chần chờ thêm nữa, Đại Thiên lao vút đi, vừa biến mất liền xuất hiện ở phía trên đầu một con trâu.

Đạp vào người con Yêu Thú mượn lực chạy đi, Đại Thiên nhanh chóng thoát ra khỏi vòng vây của đàn trâu.

Chỉ có điều đi ở trên đầu đàn Yêu Thú, tốc độ nhanh thì nhanh thật, nhưng ngược lại lại trở thành mục tiêu quá rõ ràng. Đại Thiên chưa chạy được bao lâu, đã bị một con trâu khác phản ứng kịp hất ngã văng xuống đất.

Cảm nhận được thân thể ngày càng suy yếu, thần trí lại càng ngày càng tỉnh táo, Đại Thiên thoáng không biết làm sao nhìn xung quanh.

Biện pháp gây hỗn loạn đã không còn sử dụng được rồi. Ngay vừa nãy, hắn đã tạo ra vài chục lần hỗn loạn, nhưng chỉ được một lát, đàn trâu đã ổn định lại như cũ. Xem ra là hôm nay Đại Thiên tuy là đạt được thắng lợi vài lần, nhưng ngược lại đem đàn trâu này “dạy dỗ” cho hàng ngũ trật tự chỉnh tề, xem như là đàn trâu được một bài học nhớ đời với cái giá vô cùng đắt.

Nhanh chóng bật người dậy, Đại Thiên vội vàng né tránh vài công kích của những con trâu gần đó, sau đó đổi một hướng khác chạy đi.

Nhưng trên đường chạy lần này, Đại Thiên dùng toàn bộ khả năng, tấn công những con trâu gần đó, cố gắng gây ra từng trận hỗn loạn, tranh thủ chút ít cơ hội bỏ trốn cho mình.

Nhưng rồi vẫn thất bại, đàn trâu nhận ra tốc độ cùng khí thế của Đại Thiên dần dần yếu bớt, can đảm hoàn toàn bộc phát lên, quyết tâm vây giữ Đại Thiên lại, đem hắn giết chết.

Không từ bỏ, Đại Thiên lại tiếp tục chạy, rồi lại chạy rồi lại thất bại, tạo thành một vòng lặp như vậy liên tục.

Qua một lúc lâu vẫn không bắt được hắn, đàn trâu càng lúc càng điên cuồng.

Số ít còn chủ động hướng về phía Đại Thiên lao lên tấn công, làm trong đàn xáo trộn lên, suýt chút nữa hỗn loạn, cũng may, bọn chúng kịp thời trấn an ổn định lại.

Lại một lần nữa bỏ chạy, rút kinh nghiệm từ những lần trước, Đại Thiên chạy qua trái qua phải, đánh tới đánh lui, cố gắng chạy đi.

Lần này xem như là thành công rồi. Đại Thiên vui cười hớn hở nhìn khoảng cách rời ra khỏi đàn trâu này càng lúc càng gần.

Còn khoảng mười lăm bước, Đại Thiên không dám đứng lâu trên đầu những con Yêu Thú này nữa, nguy hiểm thật sự quá cao. Hai chân dậm mạnh vào người những con trâu ở dưới để mượn lực, Đại Thiên bay vút đi ra khỏi đàn.

Đột nhiên, một bóng đen lại đột ngột che mắt hắn.

........................................................................................................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.