Tiểu trợ lý đột ngột bị thương, đương nhiên cũng chẳng đem hành lý của mình theo.
Cũng may uy mãnh tiên sinh làm việc nhanh gọn lẹ, xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua vật phẩm cho cậu.
Tiểu trợ lý nhận khăn lông thì nghe thấy uy mãnh tiên sinh nói.
“Có cần thay qυầи ɭóŧ không? Nếu không để tâm thì tôi có mấy cái mới mua, giặt qua rồi để đó chưa mặc qua đấy.”
Anh mặc rồi cũng được mà!
Tiểu trợ lý biếи ŧɦái trong lòng mất năm giây, mới khắc chế mà mở miệng.
“Được mà, làm phiền anh rồi.”
Cậu nhón một chân lên định đứng dậy, lại bị uy mãnh tiên sinh nhấc bổng lên, nhanh chóng đi vào phòng tắm.
“Đặt ghế ở đây cho cậu rồi, lát cậu cứ ngồi đây tắm rửa. Mọi thứ đều bỏ vào bọc rồi để bên cạnh rồi, tôi mở nước cho cậu, quần áo dơ cứ bỏ vào giỏ trước đi…… Có việc gì thì gọi tôi một tiếng là được, tôi sẽ nghe thấy.”
Tiểu trợ lý rung động muốn chết, người trước mắt trông thì tuỳ tiện không quan tâm cái gì, lúc chăm sóc cho người khác thì tỉ mỉ tinh tế, nhìn như thế nào cũng là ân cần chu đáo.
“…… Được.” Tiểu trợ lý hít thở sâu một hơi, bình phục lại con tim bé nhỏ đang đập như điên của mình, tất cả ái mộ đều được giấu đi, chỉ còn lại đôi mắt sáng lấp lánh, “Cám ơn anh nhiều.”
——————
Nước chảy rào rào, tiểu trợ lý ngồi trên ghế nhỏ cố gắng dùng xà bông chà cho bản thân thêm thơm chút nữa.
Cuộc sống của uy mãnh tiên sinh quá mức đơn giản rồi, một cục xà bông dùng hết cả người, đến sữa tắm dầu gội cũng không có, càng đừng nói sữa rửa mặt hay dầu xả gì đó.
“Biết trước như vậy đã đem theo bịch tắm gội theo rồi.” Tiểu trợ lý lẩm bẩm thở dài, nhưng mà cậu nắm xà phòng trong tay cũng không nhịn được cười hí hí.
Cái thứ này đã được uy mãnh tiên sinh sử dụng qua á nha, hí hí hí.
Như vậy có được tính là gián tiếp tắm uyên ương dục hông?
Tiểu trợ lý đang rất vui vẻ, có thể nói là rất thuận lợi dằn vặt xong bản thân.
Đáng tiếc không có lotion, cũng không có serum có thể thoa, mong là hai cánh mông tròn của cậu không giống như những cánh hoa tươi mất nước nhanh chóng héo tàn kia.
Sờ không đã phải làm sao bây giờ.
Tiểu trợ lý vừa nghĩ bậy nghĩ bạ, tay thì mở cửa phòng tắm ra, đã nhìn thấy uy mãnh tiên sinh đang đứng đợi cậu bước ra.
“Tắm xong rồi?” Hảo Vệ Manh nhướng mày, hắn nhét cái chai nhỏ trong tay vào tay tiểu trợ lý, lại nhanh gọn lẹ ôm người lên, khí lực của hắn lớn đến đáng sợ, tiểu trợ lý vậy mà có thể trực tiếp ngồi trên một cánh tay của hắn, ôm trong lòng giống như một một đứa nhỏ.
“Trong tiểu khu không có gì để xài hết, hôm nay cậu dùng đỡ cái này đi.”
Tiểu trợ lý hồi thần lại nhìn chai nhỏ đang nằm trong tay, cái chai nhìn như một cây nấm màu hồng, ba chữ trên đó vừa to rõ vừa dễ thương, nhưng lại khiến cho tiểu trợ lý đỏ cả mang tai.
——— Baby Nourishing Lotion*.
*: gốc là 宝宝香, tiếng Việt là sữa dưỡng da cho em bé, tại truyện để ba chữ tên phải lấy tiếng Anh cho đúng số lượng.