Uyên Ương

Chương 15: Chương 15




Những lời nói của đám nhân viên kia vô tình lọt vào tai của Thẩm Hạo và Triệu Cửu Uyên.

Thẩm Hạo nghe được câu “trời sinh một cặp” liền rất cao hứng, anh cúi người nói nhỏ vào tai cô :”Cửu Uyên, em nói xem chúng ta có phải trời sinh một cặp không?”
Nghe câu nói của anh, cô khẽ rùng mình đánh nhẹ vào tay anh :”Anh đừng nghe lời nói của bọn họ”
“Sao có thể không tin chứ? Anh cảm thấy bọn họ nói rất đúng”: Anh xoa càm cười cười lên tiếng.

Khóe môi của cô giật giật nói :”Chưa thấy người nào tự luyến như anh”
“Này này, anh không có tự luyến nhé, là bọn họ nói mà”
[…]
Thẩm Hạo ngồi trên sô pha chờ cô chọn váy cưới.

Nhìn cô gái trong lòng tỉ mỉ chọn từng chiếc váy cưới do mình thiết kế, trong lòng anh liền tràn ngập ấm áp.

Triệu Cửu Uyên nhìn những chiếc váy cưới trắng tinh được cắt may nhiều kiểu dáng không biết nên chọn cái nào

Cuối cùng cô chán nản đi đến ngồi bên cạnh anh than thở :”Thẩm Hạo, em không biết chọn cái nào cả.

Cái nào cũng đẹp hay là anh chọn cho em đi”
Nghe lời khen của cô, anh nhướng mày cười cười ôm lấy vai cô nói :”Em nói mấy chiếc váy kia đẹp sao? Hay chúng ta dùng tất cả để chụp ảnh cưới, sẽ không cần lựa chọn nữa”
“Hả? Nhiều như vậy sao? Còn váy cho hôn lễ thì sao?”: Cô nhíu mày bĩu môi lên tiếng.

Nhìn gương mặt đáng yêu trước mắt, anh cười dịu dàng đưa tay nhéo má cô :”Anh đưa em xem cái này”
Quản lý cửa hàng dẫn hai người họ đến một căn phòng khác sau đó rời đi chừa lại không gian cho hai người bọn họ.

Thẩm Hạo quay đầu nhìn cô khẽ cười rồi tay cầm tay nắm cửa đẩy vào trong
Bên trong có đặt một chiếc váy cưới thật sự rất rất đẹp, vừa hở hang lại vừa kín đáo, vừa sang trọng lại vừa đơn giản.

Triệu Cửu Uyên há hốc miệng đi đến sờ tay vào chiếc váy cưới kia rồi quay lại nhìn anh
“Cái này?”
“Là váy cho hôn lễ, anh đã đặc biệt thiết kế”: Thẩm Hạo đút tay vào túi quần ôn nhu nhìn cô gái trước mắt :”Anh giúp em mặc thử nhé?”
“Mặc… mặc thử? Bây giờ luôn sao?
Triệu Cửu Uyên nhìn chiếc váy cưới rồi nhìn xuống thân thể của mình mím môi, lập tức bên tai cô vang lên giọng nói của người đàn ông kia :”Thân thể của em có chỗ nào anh chưa thấy chứ, chúng ta còn gì phải ngại”
“Thẩm Hạo, từ khi nào anh lại không biết liêm sỉ như vậy chứ?”
Cô vừa ngại ngùng vừa tức giận nhìn anh lên tiếng.

Anh còn dám nhắc lại chuyện đó sao? Chưa kịp nói gì, cánh tay người kia đã đặt trên eo cô kéo cô dán chặt vào lòng ngực của anh.

Cô ngẩn đầu liền đón nhận đôi môi lạnh của anh đang áp xuống
[…]
Mọi chuyện xong xuôi, Thẩm Hạo ôm cô trong lòng ngồi trên sô pha, cô gái nhỏ bị anh làm cho khàn cả giọng mà mệt mỏi tựa đầu vào lòng ngực của anh.


Triệu Cửu Uyên im lặng chơi đùa với cúc áo sơ mi trên người của anh
Anh khẽ lên tiếng trêu chọc, làn hơi phả vào tai khiến cho cô rùng mình :”Cửu Uyên không mệt sao? Hay chúng ta làm một chút nữa”
“Thẩm Hạo, anh thật vô sỉ”: Giọng nói phát ra khàn khàn khiến cô trợn tròn mắt nhìn anh :”Còn làm nữa dáng đi của em sẽ rất kì.

Bọn họ nhìn vào chắc chắn sẽ phát hiện chuyện chúng ta đã làm, như vậy sẽ mất mặt chết”
“Mất mặt gì chứ? Chẳng phải đây là chuyện vợ chồng nên làm sao? Nếu em sợ anh sẽ bế em ra không để em tự đi”
“Thẩm Hạo, anh đúng thật là không biết xấu hổ.

Đây là nơi công cộng đấy”
Nghe lời nói không có một chút liêm sỉ nào của anh, cô đánh nhẹ vào ngực anh một cái trừng mắt cảnh cáo.

Nào ngờ người kia liền nắm lấy bàn tay của cô khẽ cười rồi tiếp tục vào việc không cho cô bất kì cơ hội nào để phản kháng
[...]
Hơn hai tuần, cuối cùng cũng xong xuôi việc chuẩn bị cho hôn lễ.

Chiều cuối tuần, Thẩm Hạo đến đón Triệu Cửu Uyên đi đến quán bar.


Có lẽ điều giống nhau nhất giữa hai người bọn họ chính là uống rượu.

Vui cũng uống mà buồn cũng uống, hôm nay cũng không ngoại lệ
Anh nắm tay cô đứng trước cửa quán bar, tay vươn lên chỉnh lại mái tóc của cô :”Được rồi, thật xinh đẹp”
Lời khen bất ngờ đến từ anh khiến cô ngượng ngùng đỏ cả mặt.

Suy nghĩ một lúc Triệu Cửu Uyên quay sang nhìn anh khẽ nói :”Anh mời tất cả bọn họ đến đây sao?”
“Tất nhiên”: Thẩm Hạo nhướng mày đáp :”Tiền mừng cưới phải lấy của tất cả chứ, thiếu một người cũng không ổn lắm”
Ôi trời, trước mặt cô đây chính là Thẩm đại thiếu gia sao? Sao tính toán chi ly đến vậy chứ.

Cô cười cười lắc đầu, sau đó lại nghe anh nói :”Từ nhỏ đến giờ Triệu Cửu Uyên là em gái của tất cả bọn anh, nhưng bây giờ em chỉ là vợ của anh, chỉ riêng của mình anh thôi”
“Em không ngờ tính chiếm hữu của anh lại cao như vậy”: Cô thở dài lắc đầu :”Dù sao chúng ta cũng cùng nhau lớn lên mà”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.