Uyên Ương

Chương 22: Chương 22




“Thẩm tổng, anh định dời trụ sở chính thật sao?”: Cậu thư ký nhìn anh lên tiếng.

Thẩm Hạo đang làm việc liền ngẩn đầu lên nhìn, sau đó trả lời một cách hiển nhiên :”Đúng vậy, tôi đã bảo cậu đi xem đất chỗ đó rồi mà”
“Đúng là tôi đã đi xem rồi.

Nhưng chỗ đó vốn dĩ dùng để làm chi nhánh sao sếp lại đổi như vậy?”
“Không được sao? Ở đó là trung tâm thành phố, chúng ta cũng nên dời vào trung tâm thì hợp hơn”: Anh nhướng mày lên tiếng.

Nhưng cậu thư ký kia lại không tin, cậu có thể nhìn thấu đấy sếp ạ.

Ai không biết chỗ đó đối diện với Triệu thị chứ, sếp muốn gần vợ thì đúng hơn
Cậu thư ký thở dài đưa kẹp tài liệu lên bàn :”Đây là bản thiết kế công ty mới, mời sếp xem”
“Được rồi, cậu ra ngoài đi”: Nói rồi, anh liền lật bản thiết kế kia ra xem.

Bỗng nhiên điện thoại của anh để trên bàn lại phát sáng, là tin nhắn gửi đến :”Thẩm Hạo, em về rồi”
Anh nhìn tin nhắn mà đen mặt, sau đó cầm điện thoại xóa đi tin nhắn kia đi
[…]

“Triệu tổng, có cô Cao đến gặp”: Cô nhân viên gõ cửa phòng làm việc của Triệu Cửu Uyên lên tiếng
“Vào đi”
Lúc Triệu Cửu Uyên ngước mắt lên nhìn đã thấy Cao Thanh bước vào.

Cô ấy nhìn cô mím môi khẽ lên tiếng chào hỏi :”Triệu tổng”
“Cô ngồi đi”
Cao Thanh ngồi đối diện với cô, ngập ngừng một chút rồi lên tiếng :”Triệu tổng thật xin lỗi.

Chuyện trước kia là do tôi không đúng.

Thời gian qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều…”
“Thật ra bởi vì hoàn cảnh sống của tôi trước kia không được tốt lắm.

Mọi người chẳng ai tôn trọng tôi cả, sau này tôi vì không muốn sống như vậy nên…”
“Nên cô mới ra sức vênh váo?”: Triệu Cửu Uyên nhướng mày, Cao Thanh nghe vậy liền cúi đâu.

Sau đó cô lại nghe thấy giọng nói của Triệu Cửu Uyên vang lên :”Tôi không trách cô, chỉ là cách làm của cô đã sai rồi.

Thứ cho tôi nói thẳng, cô vốn dĩ không hợp làm diễn viên”
“Hả?”: Đây là người đầu tiên nói cô như vậy, dù bị cư dân mạng chê đủ điều nhưng lần đầu tiên bị phủ định như thế này.

Cao Thanh nhíu mày lên tiếng :”Triệu tổng cô nói vậy là sao?”
Triệu Cửu Uyên khẽ cười :”Chưa từng nghe lời thẳng thắn? Cao Thanh, dáng người cô không tệ, cô lại cao đáng lẽ nên làm người mẫu sẽ hợp hơn là diễn viên.

Đường Thiên Lạc không hề nói điều này cho cô biết sao?”
Có, anh có nói nhưng mà chỉ là muốn để cô sang nghề khác chứ chưa từng thẳng thừng như vậy.

Nhưng mà…
“Cô định hỏi tại sao tôi biết được chuyện giữa Đường Thiên Lạc và cô?”: Triệu Cửu Uyên bình tĩnh lên tiếng :”Tôi và anh ấy chơi chung từ nhỏ, anh ấy như thế nào tôi hiểu được.


Đối với ánh mắt của hai người dành cho nhau, không đơn thuần là kim chủ và diễn viên”
“Nếu anh ấy chỉ xem cô là tình nhân mình bao nuôi, anh ấy đã vứt bỏ từ sớm.

Còn cô không đơn giản vì tài nguyên mà bên cạnh anh ấy, trong lòng cô chắc chắn có vị trí của Đường Thiên Lạc”
Cao Thanh biết không thể che giấu liền bật cười :”Đúng, là tôi yêu anh ấy, rất lâu rất lâu trước kia rồi.

Khi tôi bị người nhà chế giễu đánh đập, anh ấy đã đến bên cạnh làm chủ cho tôi.

Anh ấy cho tôi những thứ tôi muốn nhưng tôi…”
“Không sao, không biết không có tội.

Dù sao bây giờ cô cũng đã biết rõ ràng rồi”: Cô thở dài :”Tôi cũng không phải người nhỏ nhen, vai diễn kia tôi không thể cho cô được.

Nhưng đại diện sản phẩm lần này của công ty, tôi sẽ chọn cô”
“Tôi sao?”: Ai không biết Triệu thị mỗi lần tung sản phẩm ra thị trường sẽ hot cỡ nào.

Bây giờ Triệu tổng lại chọn cô làm người đại diện?
Nhìn bộ dạng suy nghĩ của Cao Thanh, cô lên tiếng :”Cô cũng đừng bất ngờ, tôi giúp cô lần này, nợ sẽ do Đường Thiên Lạc trả, cô sợ cái gì?”
“Nhưng mà…”
“Đau lòng cho anh ta hay cô không nhận?”
“Tôi nhận”
Triệu Cửu Uyên khẽ nhếch môi cười, tốt vừa kiếm được nhà đầu tư là Đường Thiên Lạc, vừa kiếm được người đại diện cho công ty.


Sản phẩm tung ra lần này chắc công ty sẽ không tốn nhiều chi phí rồi ha ha ha, một công đôi chuyện
Ây da, Cửu Uyên à cô thật thông minh đó nha.

Cô tự suy nghĩ rồi mỉm cười mãn nguyện
5 giờ chiều, Triệu Cửu Uyên lái xe đến nhà hàng, chỗ hẹn bàn chuyện hợp đồng giữa cô và Dương thị.

Dương tổng đã đứng đợi cô sẵn từ sớm, thấy cô xuất hiện liền tiếng đến chào
Cô đáp lại cái bắt tay của người đàn ông kia, môi khẽ mỉm cười :”Dương tổng, vào trong thôi”
“Triệu tổng, mời”: Không phải là cô may mắn hay không nhưng đa số thương nhân cô hợp tác đều có chỉ số ga lăng nhất định.

Triệu Cửu Uyên cùng Dương tổng đi đến căn phòng được đặt sẵn
Đi giữa chừng thì bắt gặp Thẩm Hạo đang nói chuyện với một cô gái rất lạ mặt.

Chân mày cô khẽ nhíu lại, Dương tổng bên cạnh thấy được biểu hiện thay đổi liền lên tiếng hỏi :”Triệu tổng, có chuyện gì sao?”
“Không sao, chúng ta vào trong thôi”: Triệu Cửu Uyên lắc đầu gượng cười đi vào bên trong phòng



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.