Uyên Ương

Chương 7: Chương 7




"Cậu...!cậu nói vậy là sao?": Lý Lan Anh nhìn ra sau lưng Triệu Cửu Uyên.

Sau đó, cô cũng trợn tròn mắt từ từ ngồi bệch xuống đất, đầu cô vẫn ngẩn nhìn Triệu Cửu Uyên
"Nói với mình không phải sự thật đi"
Hai người đàn ông trong phòng làm việc của Triệu Cửu Uyên là Thẩm Hạo và Tống Hàn.

Mọi chuyện phải kể lại từ nửa tiếng trước
Lúc đó, Thẩm Hạo đưa Tống Hàn đến đón cô đi gặp mặt đoàn làm phim.

Nhưng công việc của cô vẫn chưa xong nên đành mời hai người bọn họ vào phòng làm việc ngồi chờ
Vốn chuẩn bị một chút nữa đã rời đi rồi nhưng Lý Lan Anh đột ngột không gõ cửa mà bước vào
Thẩm Hạo và Tống Hàn nhìn nhau cũng bất ngờ không kém.

Một lúc sau, Tống Hàn liền đen mặt bước đến chỗ Lý Lan Anh rồi bỗng dưng bế thốc cô lên rời đi
Triệu Cửu Uyên định hồn lại thì hai người kia đã khuất khỏi tầm mắt, cô xoay người nhìn Thẩm Hạo :"Chúng ta sẽ đi tiếp chứ?"
Thẩm Hạo khẽ chớp mắt :"Đi chứ.


Dù sao nhà đầu tư là chúng ta mà"
Cô thu xếp công việc ổn thoả rồi lên xe của Thẩm Hạo đi đến một nhà hàng mới nổi ở Phòng Thành.

Sau khi đến thì cô mới biết nhà hàng này của Thẩm thị
"Nhà anh còn chuyển sang làm về mảng ăn uống sao?"
Thẩm Hạo khẽ cười :"Anh nghe bà nội nói em rất thích ăn những thứ độc lạ nên mới mở"
"Mở vì em sao?": Cô nhướng mày nhìn anh lên tiếng.

Anh vuốt nhẹ mái tóc dài của cô không nhanh không chậm đáp
"Phải, muốn ôm người đẹp về nhà thì phải thể hiện một chút tấm lòng chứ"
Thẩm Hạo nhìn cô mỉm cười, ánh mắt hiện rõ sự ôn nhu sâu bên trong đó.

Nghe như vậy trong lòng cô cũng cảm thấy vui vẻ hơn
Sau đó hai người họ bước xuống xe rồi đi vào bên trong
[...]
“Ban tổng, Cẩn Du lão sư không đến sao?”: Người đàn ông mập mạp ngồi chính giữa bàn ăn nhìn Ban Hạ nhíu mày lên tiếng.

Ban Hạ khẽ cười lịch sự đáp :”Đạo diễn Chu xin thứ lỗi, Cẩn Du rất hiếm khi lộ mặt.

Bình thường đều là tôi thay cô ấy đến xem chuyện hợp tác”
Đạo diễn Chu cũng rất dễ tính nên không so đo với những chuyện như thế này.

Nhà tiểu thuyết không đi thì tổng giám đốc đi giúp, không cần phải so đo.

Nhưng cô diễn viên mà đạo diễn Chu mời đóng chính kia lại tỏ vẻ chế giễu
“Tiểu thuyết gia thì hay lắm sao? Dù sao chúng ta đều là quan hệ hợp tác, mọi người đã đến đầy đủ rồi lại thiếu đi cô ấy.

Cô ấy quan trọng vậy đạo diễn Chu không quan trọng sao…”
“Đủ rồi, cố ấy chẳng phải nhờ Ban tổng đến đây sao?”: Đạo diễn Chu không vui nhìn cô diễn viên kia mà lên tiếng cắt lời.

Anh biên tập cũng chẳng thích cô diễn viên kia liền cầm theo bản thảo của mình soạn ra đưa đến cho Ban Hạ xem

“Ban tổng, kịch bản như thế này chị xem còn chỗ nào không hợp không?”
Cô diễn viên kia tên là Cao Thanh, một tiểu hoa mới nổi của showbiz.

Nghe nói đằng sau cô ta có kim chủ rất lớn, lúc nào cũng được người ta đeo theo xua nịnh.

Bây giờ lại bị mất mặt trước nhiều người như vậy, Cao Thanh tức giận nhưng vẫn cố duy trì gương mặt bình tĩnh
Ban Hạ liếc mắt nhìn cô ta rồi nhìn lại kịch bản cậu biên tập vừa đưa sau đó lấy điện thoại trong túi xách ra lên tiếng :”Cậu gửi file kịch bản này qua mail cho tôi đi.

Tôi đưa cho Cẩn Du đọc”
“Được, chị chờ một chút”: Anh biên tập mỉm cười lịch sự đáp lại
Cùng lúc đó, cánh cửa phòng mở ra, người bước vào là Thẩm Hạo và Triệu Cửu Uyên.

Đạo diễn thấy Thẩm Hạo, hai mắt liền sáng lên đứng dậy tiếp đón :”Thẩm tổng, xin chào.

Chúc ta hợp tác vui vẻ”
“Đạo diễn Chu, xin chào.

Được đầu tư cho ông là vinh hạnh của chúng tôi”: Thẩm Hạo lịch sự bắt tay đạo diễn Chu.

Ông bắt tay anh rồi nhìn sang người phụ nữ bên cạnh Thẩm Hạo khẽ nhướng mày lên tiếng hỏi :”Thẩm tổng, đây là?”
Thẩm Hạo xoay người nhìn Triệu Cửu Uyên đầy dịu dàng :”Đây là Triệu tổng của Triệu thị, cũng đến để hợp tác đầu tư”
Đạo diễn Chu nghe vậy liền khẽ mỉm cười với cô :”Triệu tổng, hợp tác vui vẻ”

“Đạo diễn Chu, hợp tác vui vẻ”: Cô mỉm cười đáp lại ông
Ngồi xuống bàn ăn, Triệu Cửu Uyên ngồi kẹp giữ Thẩm Hạo và Ban Hạ, đối diện cô là cô diễn viên Cao Thanh kia.

Trên người ăn mặc hở hang, hai mắt luôn dán chặt vào Thẩm Hạo, nhìn đến đây trong lòng Triệu Cửu Uyên liền không vui
Liền đá vào chân của Thẩm Hạo bên cạnh, anh liền quay sang cô khẽ nhướng mày :”Em sao vậy?”
Mặt mũi cô không có biểu hiện gì mà cầm đũa bình tĩnh gắp thức ăn.

Ánh mắt anh nhìn cô rồi nhìn sang Cao Thanh đối diện đang nhìn mình liền hiểu ra vấn đề.

Thẩm Hạo nhìn cô khẽ cười, ghé sát lỗ tai cô nhỏ tiếng nói
“Em ghen sao?”
“Ai thèm chứ”: Triệu Cửu Uyên bĩu môi không thèm để ý nhưng biểu hiện của cô đã nói lên tất cả.

Cô nhìn anh hừ lạnh tiếp tục việc ăn uống của mình.

Thẩm hạo nhìn bộ dạng ghen tuông của cô mà cười cười vô cùng sủng nịnh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.