V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 51: Đến ủng hộ (2)



Đạo diễn chỉ cần dùng một ngón tay liền lên đủ khí phách. Khóe miệng của Severus hung hăng giật một cái, Eileen triệt để trợn tròn mắt, Fowler vốn không có bao nhiêu cảm giác, bất quá hắn là người đầu tiên nhận ra sắc mặt của Severus không đúng, vì vậy lập tức chỉ huy trợ lý lôi Peter từ trong phòng thử đạo cụ ra.

Tobias vốn muốn làm người đầu tiên phụ họa, thế nhưng tốt xấu ông còn nhớ rõ vợ mình là một Slytherin, mà lúc nãy khi chào hỏi tựa hồ có nhắc đến người kia cũng là một Slytherin.

Slytherin = quý tộc.

Gãi đầu, để một quý tộc cởi trần tựa hồ không tốt lắm. Ông đẩy nhẹ vợ mình lại hắng giọng một cái, Eileen lập tức lấy lại phản ứng, cô bước lên biểu thị mình có thể giúp che giấu vết sẹo kia trên lưng diễn viên, bảo đảm không thể nhìn ra.

“Che giấu và tự nhiên làm sao có thể giống nhau chứ!! Tôi còn định quay một cảnh đặc tả đấy.”

Eileen lập tức nuốt ngược lời bảo chứng của mình vào, cái này là kỹ thuật cô vẫn chưa để lộ ra ngoài, lúc ký hợp đồng bọn họ đã thỏa thuận, những kỹ năng chưa thống nhất cùng Peter cô sẽ không biểu hiện ra ngoài.

Tobias không hiểu được pháp thuật, cô lại không hiểu khoa học kỹ thuật của Muggle, vì vậy cái kỹ năng gì có thể mang ra, cái gì phải giấu diếm đều là những việc bọn họ cần suy xét kỹ càng.

Dù sao tại giới phù thủy cũng có luật không thể để cho Muggle biết sự tồn tại của bọn họ, ngươi cam tâm tình nguyện sống ở giới Muggle là một chuyện, muốn sống thế nào chúng ta cũng không xen vào, thế nhưng không thể để Muggle biết đến sự tồn tại của phù thủy.

“Đặc tả… đạo diễn…” Lúc này là thợ quay phim.

“Cái này gọi là nghệ thuật!”

“… …” Tôi chỉ muốn hỏi một chút về vấn đề góc độ, đạo diễn, anh suy nghĩ nhiều quá rồi.

Severus ngẩng đầu nhìn giáo sư ‘môn thể dục’ của mình, phát hiện đối phương vẫn cười híp mắt như trước không lộ ra bất kỳ phản ứng nào. Được rồi, ngươi đừng mong có thể để một quý tộc tiêu chuẩn biểu lộ ra sự tức giận của bọn họ, đừng nói đến đối phương căn bản chính là một đại quý tộc hợp tiêu chuẩn chứ không phải loại Muggle được huấn luyện từ một trường dạy lễ nghi nào đó.

“Làm sao vậy?” Giữa lúc một nhà Snape và Fowler vẫn đang xoắn xuýt không biết nên làm thế nào, Peter vạn năng rốt cuộc cũng xuất hiện.

Vừa rồi Peter là đang bị dán lên trần nhà, phải nói y muốn đem mình cố định ở tư thế như vậy cũng không quá dễ dàng. Chủ yếu là do Bộ pháp thuật quy định phù thủy vị thành niên trong lúc nghỉ đông và nghỉ hè không thể vận dụng pháp thuật, trừ khi có được giấy phép đặc biệt của bộ.

Lúc nãy y vừa len lén nhờ Eileen gia trì cho mình một thần chú giảm trọng lượng, đang định cố gắng một lần quay cho xong luôn cảnh này, nào ngờ còn chưa thấy đạo diễn đến thì trợ lý của Fowler đã đến ném cho y vài ánh mắt lôi y ra ngoài. Hơn nữa biểu tình kia chính là đang ám chỉ có tình huống khẩn cấp…

Peter buồn bực ra hiệu cho nhân viên bên cạnh tháo mình xuống khỏi trần nhà, vừa đi ra ngoài nhìn… quả thực là vô cùng khẩn cấp.

“V… thầy thế nào…”

Quá tốt, V đại, ngươi đã thành công, chí ích trong cụm từ vừa vui vừa sợ kia ngươi đã thành công áp dụng một nửa lên hai học sinh của mình, đương nhiên là nửa mệnh đề sợ hãi kia.

Những người khác thật ra không có phản ứng gì, thế nhưng Severus lại giận đến không thở nổi. Hắn vốn tưởng rằng chỉ có Voldemort đối với bạn tốt của mình có suy nghĩ đen tối khiến người không thể nhìn thấy gì đó (Dù sao cũng là quý tộc, có vài sở thích cổ quái cũng là chuyện bình thường), kết quả bạn tốt của mình còn thân thiết gọi người kia là V!!!

Peter tự nhiên cảm giác được khí thế âm trầm cuồng nộ mà Severus đang phát ra ở bên cạnh, y chỉ đành hướng về phía đối phương nháy mắt một cái. Sau đó chế độ Ảnh đế thân thiện toàn bộ mở ra, Peter lập tức cười híp mắt, bước chân mang theo chút nhảy nhót chạy đến bên cạnh Voldemort, sau đó bắt đầu giới thiệu cho đạo diễn và các nhân viên công tác xung quanh.

“Đây là giáo sư trong trường học, lúc ở trường cũng rất quan tâm em. Giáo sư, sao thầy lại đến đây?” Nhiệt tình vừa đủ, đồng thời còn giải quyết được nghi hoặc của cả hai bên.

Chỉ là đạo diễn thật ra có chút ngượng ngùng, hóa ra là giáo sư sao, đúng là để một giáo sư tùy tiện chạy tới làm khách mời, lại còn là loại cảnh quay cởi trần như vậy tựa hồ không tốt lắm. Đạo diễn vừa định xoay người cho vị diễn viên phụ kia thay áo choàng tắm để che vết sẹo, dù sao có những lúc bọn họ cũng không thể bảo đảm được tính nghệ thuật toàn vẹn….

Nhưng mà… diễn viên phụ đã không thấy nữa rồi.

Người nàyvốn cũng không phải là diễn viên phụ chuyên nghiệp gì đó, mà chỉ là bạn trai của một nhân viên nội bộ của X-space mà thôi. Nghe nói đạo diễn muốn tìm diễn viên phụ thì định lên hình một chút, thuận tiện còn có thể xin được chữ ký của ngôi sao, vì thế mới nhờ bạn gái mình để cử nhận vai. Vốn là vóc người của anh ta thật sự rất tốt, nhận vai người qua đường làm đẹp màn ảnh lại không có lời thoại này thật sự là vô cùng thích hợp. Không ngờ đến vết sẹo trên lưng kia lại gây phiền toái lớn như vậy, trong lúc đạo diễn còn đang mãi mê mắng người anh ta đã lặng lẽ trốn đi, tránh gây thêm phiền toái cho bạn gái mình.

“Đàn anh…” Eileen nhìn đạo diễn đã bắt đầu mở máy mắng người lần nữa, rất muốn kiến nghị Voldemort cũng nên nhanh chóng đi thôi.

“Chỉ là cảnh quay như vậy, hẳn là không có chuyện gì khó khăn đi.” Voldemort vừa mở miệng đôi chân của Eileen đã mềm nhũn ngã vào trong lòng Tobias, mà Severus nhất thời cũng cảm thấy mình bị sét đánh đến ngoài cháy mà trong cũng khét đen cả rồi, sau đó liền dùng một ánh mắt ‘Cậu đúng là kẻ gây họa’ nhìn Peter.

Mà biểu tình của Peter lại đủ để cho Voldemort cảm thấy cái quyết định này cực kỳ giá trị.

So với Eileen và Severus xem Voldemort như thần tượng và cột trụ của Slytherin đến sùng bái, góc độ nhìn nhận của Peter đơn giản hơn nhiều. Ngay từ đầu đối phương là boss lớn ngu ngốc mà y muốn tiêu diệt, sau đó lại thành người lãnh đạo cần phải mau chóng lấy lòng, cuối cùng nữa là bạn vong niên và giáo sư thân thiết.

Một nhân vật mà y vốn đã chuẩn bị tiến công chiếm đóng, hiện tại lại chính thức bước vào cuộc sống của y, đứng trước một đám Muggle còn rất sảng khoái tiếp nhận loại yêu cầu này.

Sợ rằng nếu chuyện này xảy ra ở giới phù thủy, vô luận ai cũng sẽ cho rằng Voldemort quá nhún nhường đánh mất giá trị bản thân, mà ngay cả Peter cũng cho là như vậy. Mà hiện tại đối phương lại đến chỗ của y, còn đáp ứng rồi, đồng thời…

Nhìn đôi mắt vẫn nhìn chăm chú vào mình kia, Peter lập tức âm thầm thề với lòng mình… từ nay về sau chúng ta là anh em, chuyện của anh cũng là chuyện của tôi.

“Giáo sư đồng ý? Tốt quá rồi, ha ha ha.” Đạo diễn ha ha nở nụ cười, ánh mắt lập tức quét qua vai, hông, mông, chân của Voldemort.

Bộ âu phục này cắt may ôm sát, vóc người như ẩn như hiện của đối phương đủ làm người ta thỏa mãn, đây cũng chính là lý do đạo diễn vừa liếc mắt qua một vòng liền chú ý đến hắn.

‘Trên thực tế loại cảm giác cấm dục này cũng không sai, nếu như cởi áo ra làn da không được tốt lắm… như vậy cứ dùng tạo hình mặc âu phục là được…’ Thế nhưng chỉ một phút sau đạo diễn lập tức đánh bay cái phương án bảo thủ kia.

Voldemort cho rằng đạo diễn đang cân nhắc góc độ cơ thể của hắn, vì vậy liền trực tiếp cởi áo khoác ra, tháo bỏ caravat, đồng thời còn bắt đầu mở nút sơmi…

Một nút, hai nút, ba nút…

Lồng ngực lộ ra một nửa đủ để hấp dẫn tầm mắt mọi người, đạo diễn càng là không có chỗ nào để soi mói, câu đầu tiên liền đưa ra lời mời hy vọng Voldemort có thể chính thức bước vào giới giải trí.

“Anh không muốn suy tính một chút sao? Trong tay tôi còn có một kịch bản rất tốt, vai chính còn chưa quyết định đâu, tôi có thể…”

“Thành thật xin lỗi, tôi rất thỏa mãn với công việc hiện tại.” Đây chính là thứ mà hắn đã để trong lòng cả mấy thập niên, thậm chí còn phải dùng đến uy hiếp đe dọa mới có thể nhận được vào tay.

Hơn nữa, mục tiêu của hắn liền định sẵn hắn đối với những thứ điện ảnh giải trí này không có bao nhiêu hứng thú, hôm nay hắn có mặt ở đây cũng chỉ là vì người kia mà thôi. Một công việc trong trường học, một là ở ngoài trường học, với loại trường học toàn thời gian như Hogwarts, lựa chọn nào mới có nhiều cơ hội ở chung hơn đã quá rõ ràng. Hắn làm sao có thể vì những thứ vụn vặt này đánh mất lợi thế sẵn có đâu.

Chỉ cần dựa vào ánh mắt vừa chấn động vừa hài lòng lúc nãy của Peter, hắn liền biết hành động ngày hôm nay đáng giá được một phiếu khen. Về phần những vấn đề còn lại… hoàn toàn không ở trong phạm vi cân nhắc của hắn.

Bất quá… cho dù hắn không lo lắng nhưng Peter lại có chút băn khoăn.

“Cám ơn thầy, V… thế nhưng nếu như phân đoạn này được chiếu lên phim, sau đó để các học sinh trong trường nhìn thấy…”

“Ta nghĩ kỹ năng biểu diễn của mình còn chưa đến mức khiến các người bị ném đá.” Trên người quấn khăn tắm, mái tóc ướt sũng, trên người còn mang theo chút hơi nước mơ màng. Voldemort mỉm cười nhìn Peter bị dán lên trần nhà, đồng thời còn len lén giúp đỡ gia cố thần chú. “Về phần bên kia… Peter, em phải hiểu, ta là lord của bọn họ…”

Đây là việc hắn đã bắt đầu mưu tính từ thời học sinh, nếu đến hiện tại chỉ vì chút chuyện này mà không khống chế được, như vậy hắn không còn mặt mũi tự xưng Hắc Ma Vương.

Tử thần thực tử không giống Hội Phượng Hoàng, Dumbledore phải có lời giải thích về kế hoạch của mình với những người thân tín, thậm chí còn phải cho bọn họ biết kẻ địch có bao nhiêu xấu xa đám người kia mới chịu vì lão mà chiến đấu. Mà Tử thần thực tử… bọn họ chỉ biết quỳ xuống trước mặt hắn, đồng thời tin tưởng vững chắc hắn có thể mang đến vinh quang và của cải đến cho bọn họ là đủ rồi.

Hơn nữa, vừa rồi hắn còn nghe được bên cạnh có nhân viên nói, cái phim điện ảnh này ít nhất cũng phải mất nửa năm mới có thể công chiếu.

Thời gian nửa năm này còn chưa đủ để hắn giúp đám quý tộc kia chuẩn bị tâm lý sao?

Hơn nữa cái kế hoạch đưa nguồn máu mới vào giới phù thủy này của Peter cũng sẽ mang một lượng lớn galleon đến cho bọn họ, ở trước mặt tiền tại, sức chống cự của đám quý tộc thậm chí còn thấp hơn so với bản thân bọn họ tưởng tượng rất nhiều.

Bọn họ căn bản sẽ không có suy nghĩ, cũng không đủ tư cách chỉ trích hành động ‘khảo sát’ này của hắn. Ừ, cái từ này thật sự dùng đến không sai.

Về phần Dumbledore? Càng không cần phải để tâm, bọn họ càng hỗn loạn càng tốt.

“Được rồi, Lord vĩ đại, để đề phòng một ngày nào đó mỗi người trong đám thuộc hạ trung thành điên cuồng của ngài đều có một tấm ảnh cởi trần từ Lord… Đạo diễn, lát nữa đừng quay thẳng mặt giáo sư được không?”

Voldemort có chút không để tâm nhướn mày, bất quá đây là Peter đang lo lắng cho hắn, chỉ một điểm như vậy đã đủ khiến độ cong khóe miệng của người nào đó càng lúc càng lớn.

Đạo diễn có chút luyến tiếc nhìn gương mặt của Voldemort, sau khi suy nghĩ một chút vẫn là gật đầu. Thứ ông cần là mỹ cảm trong thước phim, thế nhưng nếu diễn viên phụ đẹp đến mức khiến toàn bộ những chi tiết sau đó đều trở nên ảm đạm… đây chính là việc cực kỳ vô trách nhiệm đối với tác phẩm của chính mình.

Hơn nữa, tuy rằng ông không hiểu hết được hàm nghĩa sau tầng đối thoại của Peter và Voldemort, thế nhưng ông cũng có thể lờ mờ nhận ra, vị giáo sư này là người rất có thân phận, mà loại người như vậy luôn có một chút cố kỵ.

Bất quá… ông cũng có thể quay nhiều hơn một chút giữ riêng để làm kỷ niệm. Loại người sở hữu bề ngoài cùng với khí chất tột đĩnh như vậy không phải ngày nào cũng có thể tùy tiện gặp được.

Nhắc đến mới nói, Pettigrew rốt cuộc là học ở trường nào vậy? Ngay cả một vị giáo sư trẻ trung giàu có lại cực kỳ có thân phận như thế cũng có thể mời về đến…

“Được rồi, mọi người chú ý! Máy quay, ánh sáng, diễn viên, action…” Quay đầu lại nhìn tất cả mọi người vẫn còn đang bất động, đạo diễn hung hăng nhặt cái ghế lên ném mạnh xuống, “Các ngươi choáng váng hết rồi sao, tôi nói chuẩn bị action!!!”

Đạo diễn chuyên nghiệp thành công lĩnh ngộ kỹ năng sư tử hống. Kinh nghiệm +50

Điệp viên nhí nhanh nhẹn lách người men theo cửa sổ vào phòng, chỉ dùng vài bước đã nhảy lên đến trần nhà, lợi dụng trang bị đặc thù trong người dùng tư thế như con nhện cố định cơ thể mình… đây chính là cảnh quay đầu tiên. Lần thứ hai mở máy, cánh cửa phòng tắm mở ra, một người đàn ông hông quấn khăn tắm vừa lau tóc vừa bước ra.

Mức độ quyến rũ trong lúc này cũng không cần phải nói, hiện trường có đến hai người chảy máu mũi cần sơ cứu. Thế nhưng điều duy nhất khiến Voldemort đáng tiếc là, cho dù hắn đã dùng thần chú gian lận để dò xét biểu tình của Peter lại phát hiện đứa trẻ kia vẫn chỉ chìm trong trạng thái kịch bản yêu cầu, một chút cũng không bị quyến rũ đến.

Nhất thời… thật tiếc nuối.

Ánh mắt của thiếu niên vẫn luôn dõi theo người đàn ông vừa ra khỏi phòng tắm, sau đó chọn thời cơ thích hợp lộ ra nụ cười tinh quái, thậm chí còn làm một dấu thánh hoàn mỹ trước ngực. Tiếp theo thiếu niên nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất như một con mèo, trong quá trình rơi xuống còn rất cẩn thận cầm một con dao kề sát vào sau lưng người đàn ông đã ngấm thuốc mê ngã xuống kia.

Toàn bộ quá trình đều làm được trơn tru thoải mái, vừa chân thực sinh động lại vừa dứt khoát đủ lực, thực sự mang đến sự rung động cho người xem, tin rằng một khi được ghép với âm nhạc hậu kỳ sẽ càng có hiệu quả tốt hơn.

Điệp viên nhí mượn lực ném người đàn ông lên giường, còn rất săn sóc giúp đối phương đắp chăn thật tốt. Sau đó thiếu niên lại xoay người tìm kiếm tấm thiệp mới cất trong hành lý của đối phương, nhanh nhẹn cất vào trong người mình, trước khi đi còn không quên để lại một tờ giấy an ủi, bất quá là dùng tay trái viết ra.

“Cut!” Một lần liền xong, hiệu quả cực kỳ hoàn mỹ, bất quá hai cô gái có nhiệm vụ đưa quần áo bên cạnh đều mang theo biểu tình tiếc nuối nhìn Voldemort cởi trần nửa thân trên đang lười biếng ngồi dậy chậm rãi chỉnh lý kiểu tóc.

Peter ngẩng đầu nhìn hàng lông mày cau chặt vừa rồi của đạo diễn, rất chu đáo hỏi có cần quay lại lần nữa hay không.

“… …” Cho dù quay lại lần nữa cũng chưa chắc tốt được như vừa rồi, thiên sứ và ác ma trong lòng đạo diễn đang tranh đấu không ngừng. Cảnh quay vừa rồi, trạng thái và vị trí của Peter cùng với vị giáo sư kia đều cực kỳ tốt.

Đạo diễn vốn tưởng rằng vị giáo sư này lần đầu tiên tiếp xúc máy quay, sẽ không cẩn thận bước sai vị trí hoặc biểu cảm không đúng gì đó, thế nhưng vừa rồi phương hướng của anh ta di chuyển thật sự là quỹ tích hoàn mỹ nhất, có thể phối hợp cực kỳ chặt chẽ với hành động của Peter.

‘Năm đó lúc Peter vừa ra mắt cũng là như vậy, chẳng lẽ hiện tại thiên tài lại nhiều đến thế sao?’

Severus lập tức để Eileen ếm cho đạo diễn vài cái bùa lú lẫn, lại tìm thêm một ít chuyện vụn vặt đến quấy rầy đối phương, khiến trọng tâm suy nghĩ của đạo diễn dời đi nơi khác.

Mà một cảnh này quay xong, Voldemort liền có thể đi mặc quần áo, mà Peter lại phải chuẩn bị đi quay cảnh khác.



“Giáo sư Voldemort…” Severus cầm một đống danh thiếp bước đến gần Voldemort, không biết vị giáo sư này rốt cục đã tự ếm cho mình bao nhiêu bùa đuổi Muggle, thế nhưng toàn bộ những nhân viên trong đoàn phim không có một ai có ý định đi tìm vị giáo sư đẹp trai thần bí này nói chuyện liên lạc tình cảm gì đó. Bất quá trên người Severus tự nhiên sẽ không có Thần sáng thần chú này rồi, vì vậy ma dược đại sư trong tương lai liền bị nhét cho một đống lớn danh thiếp, thậm chí còn có vài tờ giấy vụn viết đầy số điện thoại cá nhân.

“Ném đi.”

Severus lập tức biến ra một cái túi nhỏ đem toàn bộ những thứ kia vứt vào bên trong, sau đó còn thắt thành một nút chết, chính xác ném đến thùng rác cạnh đó.

“Còn muốn nói chuyện gì?”

“Chuyện em muốn nói giáo sư hẳn là cũng hiểu rõ.” Mặc dù vẫn cảm thấy mình không nên biết nhiều chuyện như vậy, thế nhưng Severus vẫn cảm thấy mình nên bày tỏ một ít lập trường trong vấn đề này của bạn tốt.

Hắn là Slytherin, thế nhưng Slytherin cũng có tình bạn gắn bó.

“Đích xác hiểu được, bất quá trò cũng biết, nếu ta đã xuất hiện ở đây tự nhiên cũng không phải là một trò đùa thông thường..”

“Thế nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, giống như trước giờ em đều không biết người đàn ông kia tốt ở điểm nào, chỉ là mẹ em rất thích ông ta.” Ám ảnh tuổi thơ kiến Severus hoàn toàn không thể bỏ qua cho Tobias, nếu không có mặt mẹ mình ở đó, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng hòa hảo với ông ta.

“Cũng theo lý đó, thầy cho dù rất tốt, Peter cũng không nhất định sẽ chọn thầy.”

“Về điểm này ta đích thực cũng đồng tình với quan điểm của trò.” Bi kịch của Voldemort cũng bắt nguồn từ thứ ‘tình yêu’ điên cuồng đến mức ích kỷ của mẹ mình.. “Vì vậy thứ ta muốn mang ra không phải thực lực, của cải hay địa vị, mà là… ta có thể chấp nhận cuộc sống của y. “

Được rồi, chỉ dựa vào sự ‘hy sinh’ vừa nãy của Hắc Ma Vương, Severus thực sự có lý do để tin tưởng đối phương là vô cùng có thành ý.

“Giáo sư, ta rất tôn kính người… cũng rất sùng bái người.” Gương mặt của Severus có chút ửng đỏ, đây là lần đầu tiên hắn biểu đạt sự kính trọng và gì đó đối với người khác. “Ngài là hậu duệ của Slytherin tôn quý, cũng là cọc tiêu và phương hướng của toàn bộ Slytherin. Thế nhưng trong chuyện này… em vĩnh viễn sẽ đứng về phía Peter.”

Nếu như ngài đã dùng hết mọi cách nhưng cuối cùng kết quả lại không tốt, đừng trách ta giúp Peter mà không giúp ngài.

“Trò có tình cảm với y?”

“Làm sao có thể!”

Biểu tình ghét bỏ kia khiến Voldemort phảng phất như thấy được phản ứng của Abraxas mỗi khi nhắc đến chuyện xấu của hai người bọn họ.

“Trò tôn trọng sự lựa chọn của bạn tốt, thế nhưng cũng không trở ngại cho việc trò sẽ giúp ta ở một mức độ nào đó, phải không?” Slytherin thích ăn nói quanh co, vừa rồi Severus nhắc đến một tràng thần tượng, cọc tiêu gì đó không phải là đang biểu thị ý tứ, mình nguyện ý giúp đỡ sao?

“Peter đang vì bài tập hè của mình mà phiền não.”



“Xem ra em thật sự rất bận? Ta cảm thấy… thân là giáo sư của em, lại còn là một người bạn tốt, ta có phải là nên tìm cách giúp em giảm nhẹ những gánh vác trong kỳ nghỉ hè này.”

“!!!” Peter lập tức kích động nhìn về phía vị V đại nào đó. “Giáo sư, thầy thật là quá tốt rồi… thầy khó được đến nơi này một lần, tối nay em mời thầy ăn cơm.”

Nhìn gương mặt hưng phấn của đối phương, Voldemort lập tức mở miệng đùa giỡn. “Nếu như em hôn ta một cái mà nói…”

Bẹp.

Peter không chút đắn đo hôn mạnh lên mặt của Voldemort, sau đó lại chạy như bay về phía đạo diễn đang sắp hóa thành rồng lửa bên kia.

“… …” Quá thẳng thắng rồi, hắn đột nhiên cảm thấy cái giá này mình đưa ra tựa hồ có chút rẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.