Vả Mặt Thanh Mai Trúc Mã, Tìm Luôn Được Cả Người Thương Thật Lòng

Chương 1



Khu vực thương mại trung tâm thành phố Thâm Châu. Ban ngày, những tòa nhà cao tầng uy nghiêm, trầm mặc được ánh đèn đêm rực rỡ chiếu sáng, phản chiếu vẻ phồn hoa, lộng lẫy. Tòa nhà cao nhất, Thời Đại Đô Hội, sừng sững vươn thẳng lên bầu trời xanh thẫm, uy nghi hùng vĩ.

Nằm trong dãy cửa hàng mặt phố của tòa nhà, nổi bật nhất là thương hiệu thời trang xa xỉ "Freya" đến từ Ý, toàn bộ bức tường được trang trí bằng bạch kim lấp lánh, ở giữa đính kèm logo FLY được thiết kế tinh xảo, lộng lẫy, thu hút mọi ánh nhìn ngay cả khi đứng cách xa cả trăm mét.

Ngay bên cạnh "Freya" là "Trang sức Diệp Lam Tâm", thương hiệu trang sức vàng bạc đá quý nổi tiếng trong nước, được thiết kế theo phong cách tổng thể trầm ổn, trang nhã. Biển hiệu màu xám tím với dòng chữ Diệp Lam Tâm được viết theo kiểu cách điệu.

Phòng VIP trên tầng hai của Diệp Lam Tâm.

Cánh cửa phía sau quầy mở ra, Diệp Anh bưng hai hộp trang sức đi tới.

Người phụ nữ ngồi trên ghế sofa khẽ nhướn mày, vẻ mặt đầy mong đợi.

Diệp Anh bước đến chiếc sofa bên cạnh người phụ nữ, đôi chân thon dài trong chiếc váy liền duyên dáng đặt sang một bên, đặt hộp trang sức lên bàn trà, rồi từ từ mở ra.

Khi bộ trang sức cao cấp được thiết kế riêng được trưng bày, đôi mắt người phụ nữ lóe lên tia sáng.

Diệp Anh đeo găng tay, cầm chiếc vòng cổ, bước ra sau ghế sofa, đeo lên cổ người phụ nữ trắng nõn, sau đó là vòng tay, nhẫn và bông tai.

Đây là một bộ trang sức cao cấp lấy hoa hồng làm chủ đề, những viên sapphire hồng được đính kết thành từng lớp cánh hoa hồng, kết hợp với những chiếc lá màu xanh lục bảo trong suốt, tạo nên sắc màu tươi sáng, thanh lịch và quyến rũ. Khi đeo cả bộ trang sức lên người, người phụ nữ như thể dải ngân hà rơi xuống vườn hồng, đẹp không sao tả xiết.

Người phụ nữ bước đến trước gương soi toàn thân, càng ngắm càng thích, khẽ cười nói: "Cảm ơn cô, Diệp quản lý, tôi rất thích."

"Cảm ơn chị Mạnh đã tin tưởng." Giọng Diệp Anh trong trẻo, ngọt ngào.

Một lúc sau, Diệp Anh tiễn người phụ nữ quý phái đã thanh toán xong xuống lầu, dõi theo bóng cô ấy khuất dần.

Diệp Anh quay người trở vào cửa hàng, chuẩn bị lên lầu thay quần áo, ánh mắt lướt qua quầy hàng ở tầng một, nhìn thấy một cô gái trẻ xách túi vải đang đi chầm chậm trước quầy. Khi ánh mắt cô gái dừng lại ở một sản phẩm, cô ấy ngẩng đầu nhìn nhân viên bán hàng.



Nhân viên bán hàng liếc nhìn cô gái, rồi thờ ơ dời mắt, hướng về phía một người phụ nữ xách túi Freya, mỉm cười hỏi: "Chị muốn xem mẫu nào ạ?"

Cô gái trẻ ngượng ngùng cúi đầu, nhìn lướt qua những món đồ lấp lánh trên quầy một cách hờ hững, rồi định rời đi.

"Chào chị, chị muốn xem chiếc vòng tay này phải không ạ?" Một giọng nói mềm mại, ngọt ngào vang lên.

Cô gái quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp, trắng nõn, lông mày thanh tú, sống mũi cao, ngũ quan thanh tú, nhưng không hề sắc sảo.

Nhìn thấy cô gái đeo găng tay, mở tủ kính có khóa, cô gái trẻ lộ ra vẻ mặt ngại ngùng, xua tay nói: "Không cần phiền đâu ạ, em chỉ xem qua thôi."

"Không phiền đâu ạ." Diệp Anh cười tươi nói, cô lấy chiếc vòng tay bằng vàng nguyên chất được chế tác tinh xảo ra, đặt lên bàn, nói với cô gái: "Lại đây, em đeo thử xem sao."

Đối mặt với lời mời nhiệt tình, cô gái trẻ rất ngại ngùng, chủ động nói: "Thôi ạ, không thử đâu, nhìn là biết em không mua nổi rồi."

"Không sao đâu, cứ coi như là thử trước xem có hợp không." Diệp Anh cầm lấy chiếc vòng tay, cô gái trẻ không cưỡng lại được lời nói dịu dàng, ngọt ngào đó, đưa tay ra.

Sau khi đeo vòng tay cho cô gái, Diệp Anh khen ngợi: "Đẹp thật đấy, chiếc vòng này rất hợp với những cô gái xinh xắn, thanh tú như em."

Ánh mắt cô gái trẻ sáng lên, không còn vẻ rụt rè như lúc mới bước vào cửa hàng, khóe môi nở nụ cười rạng rỡ, chân thành nói: "Cảm ơn chị. Khi nào em để dành đủ tiền sẽ đến mua."

"Được chứ." Diệp Anh mỉm cười đáp.

Sau khi cô gái rời đi, Diệp Anh gọi quản lý cửa hàng lên tầng hai, nói: "Chú ý tăng cường đào tạo nhân viên, đừng giống như Freya bên cạnh, kiêu ngạo, khinh thường khách hàng. Chúng ta phải phục vụ nhiệt tình với mọi khách hàng bước vào Diệp Lam Tâm."

Quản lý cửa hàng gật đầu đồng ý.

Sau khi xong việc, Diệp Anh nhìn đồng hồ, đã đến lúc phải đi rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.