Vả Mặt Thanh Mai Trúc Mã, Tìm Luôn Được Cả Người Thương Thật Lòng

Chương 152



Hướng Vũ Hàm không chút do dự nói: “Thôi đi, tôi với Hứa Phương Trì đang cãi nhau, đàn ông không có đứa nào tốt đẹp cả, ăn trong bát còn ngó trong nồi. Lần này, nếu anh ta không xin lỗi cho đàng hoàng, tôi sẽ không tha thứ cho anh ta.”

“Vậy cô bé kia phải làm sao? Vẫn còn là sinh viên, tương lai tiêu tan rồi.”

“Tôi có thể làm gì? Giết người phóng hỏa còn muốn tôi đi đền mạng thay à?” Hướng Vũ Hàm tức giận nói, “Cô ta không có đầu óc, cô cũng không có đầu óc à? Tôi đi nói với Hứa Phương Trì, nếu Hứa Phương Trì cho rằng là tôi xúi giục thì sao? Đến lúc đó Diệp Anh chẳng phải sẽ thêm dầu vào lửa bôi nhọ tôi? Cô ta không chỉ không bỏ qua mà còn sẽ mượn chuyện này để chia rẽ tôi và Hứa Phương Trì hoàn toàn!”

Người đại diện im lặng một lúc rồi nói: “Tôi chỉ nói thôi, để cô biết chuyện này.”

Sau khi cúp điện thoại, Hướng Vũ Hàm không còn tâm trạng uống sâm panh nữa.

Fan hâm mộ làm ra chuyện ngu ngốc bốc đồng như vậy, cô ta cũng rất khó chịu.

Tuy nhiên, lúc đó cô ta vẫn chưa biết, rắc rối lớn hơn đang chờ đợi cô ta ở phía sau.

Chỉ trong hai ba ngày, một loạt công việc của Hướng Vũ Hàm bị hủy bỏ. Hợp tác thương mại đã đàm phán trước đó đột nhiên không có tin tức. Chương trình vốn đã định tham gia cũng bị thay người. Công việc đang đàm phán thì trực tiếp bị đình trệ.

Mọi người trong phòng làm việc đều lo lắng, có người nói cô ta đắc tội với ông lớn, lại có người nói cô ta bị cơ quan chức năng để mắt đến, sắp bị điều tra nghiêm ngặt.

Người đại diện sau khi nhận thấy có gì đó không ổn, đã nhiều lần dò hỏi, cuối cùng mới biết được, cô ta đã đắc tội với ông lớn nhà họ Chu ở Kinh Thành.



Người đại diện đến nhà Hướng Vũ Hàm, lo lắng hỏi: “Tổ tông của tôi ơi, cô hãy nghĩ kỹ xem, tại sao cô lại đắc tội với vị đại Phật ở tận đẩu tận đâu vậy?”

Nhà họ Chu ở Kinh Thành, thực lực hùng hậu, quan hệ chằng chịt, gốc rễ sâu xa. Muốn chèn ép một người trong giới giải trí, chẳng tốn chút sức lực nào.

“Nghĩ thông rồi thì chúng ta sẽ tìm cách giải quyết, nhanh chóng khắc phục. Đối phương mà tàn nhẫn hơn, làm ra chuyện gì đó, thì cô sẽ hoàn toàn không thể lật ngược tình thế.”

Hướng Vũ Hàm cũng trăm mối không rõ, “Tôi làm sao có thể đắc tội với bên đó, tôi còn chẳng có cơ hội quen biết!”

“Chu công tử gần đây toàn ở Thâm Châu.” Người đại diện nói, “Người ta không thể vô duyên vô cớ nhắm vào cô, đừng có đắc tội với người ta mà không biết.”

“Chu Tắc Hủ?” Hướng Vũ Hàm đột nhiên lên tiếng.

“Đúng, nhà họ Chu chỉ có một cậu ấm đó.” Người đại diện đáp, “Tôi nghe người trong cuộc tiết lộ, chính là anh ta đang gây áp lực.”

“Chu Tắc Hủ… là bạn cũ của Hứa Phương Trì, cũng là người quen cũ của Diệp Anh…” Hướng Vũ Hàm lẩm bẩm.

“Vậy cô còn chần chừ gì nữa, mau liên lạc với Hứa Phương Trì, bảo anh ta hẹn người ra ngoài, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, nói chuyện cho rõ ràng, nên xin lỗi thì xin lỗi, nên bày tỏ thì bày tỏ.” Người đại diện vội vàng nói.

“Nhưng tôi với Hứa Phương Trì vẫn đang cãi nhau, mấy ngày nay anh ta không chủ động liên lạc với tôi…”

“Tổ tông của tôi ơi, giờ là lúc nào rồi, cô còn giận dỗi à? Là tương lai của cô quan trọng hay là sĩ diện nhất thời quan trọng?”



Trong lòng Hướng Vũ Hàm cũng biết cái nào nặng cái nào nhẹ.

Sau khi người đại diện rời đi, cô ta gọi điện cho Hứa Phương Trì.

Chuông reo vài tiếng thì được kết nối.

“Alo?” Giọng nói trầm thấp của Hứa Phương Trì vang lên.

Hướng Vũ Hàm nghẹn ngào, giọng nói mang theo tiếng khóc, “Anh không định để ý đến em nữa sao?”

“Không có.” Hứa Phương Trì giải thích, “Mấy ngày nay chạy khắp nơi quảng bá, bận quá.”

“Em bị người ta bắt nạt, anh có lo không?” Hướng Vũ Hàm nức nở.

“Ý gì vậy?” Hứa Phương Trì không hiểu lắm, “Ai bắt nạt em?”

“Bạn cũ của anh, Chu Tắc Hủ, anh ta là đại gia, lại sinh ra trong gia đình quyền quý, ai mà không nể mặt mấy phần? Công việc của em bây giờ bị cản trở toàn diện, căn bản không thể tiến hành, không ai dám hợp tác với em nữa…”

“Tại sao anh ta lại làm vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.