Va Vào Ánh Mắt Em

Chương 19: 19: Pg




Ngày đầu tiên của triển lãm đã bắt đầu.

Ngữ Nhi đã tới từ tối hôm trước cùng một vài nhân viên khác của showrom.

Cô hồi hộp xen lẫn lo lắng.

Triển lãm này hoành tráng hơn cả cô tưởng tượng.

Không chỉ có xe, còn có thời trang, trang sức và những bữa tiệc xa hoa.

Cô rất áp lực, lần đầu cô có mặt tại nơi như này.

Cô đi một vòng kiểm tra xong xuôi mới thở phào.

Nhưng cô vẫn rất tập trung cao độ.

Cứ ngỡ ngày đầu lượng người tham dự không đông, ai dè đông không tưởng, không chỉ trong thành phố, mà giới thương nhân, tài phiệt ở thành phố khác và nước ngoài cũng tham dự.

Mới từ trưa tới chiều, số người đặt cọc mua xe đã vượt ngoài dự tính.


Cô vui mừng báo cho quản lý An.

Thấy vậy, An Khánh yên tâm hơn hẳn.
Buổi tối sẽ có tiệc, nên toà nhà diễn ra triển lãm vô cùng nhộn nhịp.

Những đoàn xe sang nối tiếp nhau đi vào sảnh, những phu nhân, cùng giới con nhà giàu ăn mặc lộng lẫy, trau chuốt tới dự.

Ngữ Nhi bèn mở một lon cafe tu một hơi.

Cô phải thật tỉnh táo để không xảy ra sai sót gì.

Tối nay sẽ có một buổi biểu diễn thời trang, sảnh để oto của showrom cũng ngay gần sàn diễn.

Bên công ty có thuê một số PG nóng bỏng tới để pro xe.

Họ đều là những cô gái có thân hình bốc lửa, mặc những trang phục thể thao cá tính, mỗi xe sẽ có một PG mặc đồ đồng màu với màu xe.

Giờ diễn sắp bắt đầu, vẫn thiếu một PG của chiếc xe màu đen bóng.

Cô sốt ruột, gọi cho PG đó, cô ấy bị kẹt xe.

Quãng đường vào toà nhà sự kiện quá nhiều xe khiến cô ấy không tới kịp.

Đội ngũ cộng sự của cô thì toàn nam giới, chỉ có cô cùng Tiểu Xuân là nữ.

Thấy sát giờ, một nam đồng nghiệp gợi ý:
- Hay cô Phương vào thay thế một lúc đi.

Dù sao ở đây cũng không tìm được ai khác, cô có chiều cao nhỉnh hơn Tiểu Xuân.
Cô còn do dự, thì Tiểu Xuân lại động viên:
- Một lát là được mà, đợi cô PG tới là chị có thể rời đi.
Ngữ Nhi bất đắc dĩ gật đầu, vội vàng tới phòng thay đồ.

Trang phục PG này quá hở hang với cô, áo crop top và quần đùi bó sát, lại thêm đôi boot thể thao màu đen cùng tông màu.

Cô nhìn quanh, thấy có một chiếc khăn đen hơi lấp lánh, bèn lấy quấn một bên hông để che chắn một mảng đùi lớn.


Do cả ngày bận rộn nên nhìn cô hơi nhợt nhạt.

Cô bèn lấy đồ trang điểm dặm lại qua loa rồi ra ngoài.
Tiểu Xuân nhìn thấy diện mạo chưa bao giờ thấy của cô, liền thốt lên:
- Trời ơi chị Ngữ Nhi xinh đẹp quá!
Ngữ Nhi ngại ngùng rồi chạy về vị trí chiếc xe.

Nếu những PG khác xoay đủ các tư thế uốn éo bên chiếc xe cạnh mình thì Ngữ Nhi chỉ đứng im tại chỗ.

Một sự kiện thế này có cả những phóng viên và thợ ảnh của các tạp chí lớn, họ ra sức chụp những phô ảnh đẹp để có thể lên bản tin thật hấp dẫn.

Dưới ánh đèn flash, chiếc khăn quấn hông của Ngữ Nhi vốn hơi lấp lánh lại càng nổi bật.
Sự kiện thế này làm sao có thể thiếu Ôn Kiệt, anh ta mê xe mà, lại kể Ôn gia cũng có tiếng tăm kinh doanh quán bar và rượu ngoại, hắn cũng có vé mời tham dự.

Biết showroom xe của Hạ Phong Thần trưng bày ở đây, anh ta bèn ké luôn xe bạn mình cùng đi tới.

Hạ Phong Thần thấy phiền nhưng vẫn để Ôn Kiệt lên xe, trợ lý Doãn lái, còn hai người ngồi sau.
Tới nơi, Ôn Kiệt có vẻ thích thú, sẵn sàng lên dây cót tinh thần cho một bữa tiệc ăn chơi.

Lần trước đã tậu một chiếc xe màu đen nhám bản giới hạn, nhưng anh ta vẫn muốn tận mắt xem màu đen bóng kia có đẹp hơn xe của mình không.

Nếu ưng mắt, kể cả bỏ ra số tiền lớn anh cũng sẽ mua thêm chiếc nữa.

Vừa tới nơi, Ôn Kiệt há hốc chạy lại PG trước mặt:
- Ủa, Nhi Nhi?
Ngữ Nhi nhìn thấy Ôn Kiệt thì đứng hình, bất giác lùi lại, nhìn ra đằng sau thấy Hạ Phong Thần đang chầm chậm đi tới.


Cô còn chưa đáp lại, Ôn Kiệt lại hí hửng ra mặt:
- Sao mỗi lần gặp Nhi Nhi lại mang một phong cách khác thế này.

Tôi không biết cô làm cả PG nữa.

Tôi thích, tôi thích!
Ngữ Nhi bẽn lẽn:
- Anh đừng hiểu lầm, tôi là tình huống bất đắc dĩ mà thôi!
Lúc này Hạ Phong Thần đã đi tới, từ xa anh đã thấy Ôn Kiệt trò chuyện với PG chiếc xe, còn thầm nghĩ tên đào hoa này lại tránh thủ đi rải thính.

Tới nơi, phát hiện người phụ nữ của mình ăn mặc hở hang, mấy người đàn ông thì liếc nhìn vòng eo nhỏ nhắn được quấn bởi một chiếc khăn nhỏ làm anh thấy cáu.

Anh bèn đứng vào giữa Ôn Kiệt và Ngữ Nhi:
- Cậu có thôi đi không, tới xem người hay xem xe vậy!
Ôn Kiệt chả để ý khuôn mặt tối đen của bạn mình, vẫn cười hihi nhìn Ngữ Nhi:
- Tôi xem cả hai không được sao!
- Không được!
Bất ngờ, cả Ngữ Nhi và Hạ Phong Thần đều lên tiếng phản bác..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.