Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 34: Phiên ngoại 2: Trò chơi quá trớn



Sau khi Giang Chỉ Minh cai sữa hai người giao bé cho mẹ Tô Minh chăm sóc. Lúc đầu hai người không có ý định này, bọn họ muốn con ở bên cạnh nhưng không thể làm trái với ý muốn của ông bà ngoại muốn cháu trai ở bên cạnh nên mới đem Giang Chỉ Minh đưa qua.

Tô Minh cũng có chút mừng rỡ vì lược thanh nhàn, thân thể khôi bhục bắt đầu đi làm, bằng không cả ngày ở nhà cũng rất buồn chán. Huống hồ Giang Xuyên ra ngoài ham gia thi đấu càng ngày càng nhiều hai người trên căn bản là ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.

Theo lệ trò chuyện điện thoại xong Tô Minh biết ngày mai Giang Xuyên sẽ trở về, mặt ngoài xem khống chế nụ cười trên mặt nhưng người ngoài cũng nhìn ra cậu “Mặt mày hớn hở”, ngay cả đồng sự nhìn cậu cười sẽ không tự chủ cũng bật cười. Không thể không nói Tô Minh có ngọai hình thật đẹp. Là đàn ông được nói là đẹp đẽ quả thật có chút kỳ quái, nhưng khi người khác nhìn hì luôn cảm thấy như vậy.

Mấy hôm nay trời rất nóng làm người ta dễ dàng lười biếng, Tô Minh không nhớ mình đã bao lâu không chạm vào nhà bếp, có thời gian một năm chỉ cần Giang Xuyên ở nhà thì anh sẽ làm thức ăn cho cậu. Từ một người mới bắt đầu làm bếp cũng không nhận rõ đến bây giờ thành thạo điêu luyện cũng nhờ có Tô Minh “Dốc lòng dạy dỗ”.

Có thể việc làm này không chỉ làm Tô Minh khẩu vị thêm kén chọn, ngay cả nhà bếp cũng không vào. Lúc Giang Xuyên đi dự thi cậu ra bên ngoài ăn hoặc sau khi tan làm cậu đi cửa hàng thức ăn nhanh giải quyết. Ăn ở mấy chỗ này chủ yếu là lấp đầy bụng nhưng không ngon miệng không thỏa mãn sự thèm ăn của cậu.

Tô Minh thuộc loại người ăn quen một thứ sẽ thành khách hàng thân thiết. Khoảng thời gian này cậu ăn cơm thịt heo hơi nhiều, làm cho cậu học được cách làm luôn nên ngày hôm nay tâm tình tốt, có thể cân nhắc đổi món đi đến một nhà hàng khác để ăn.

Cậu đặc biệt đi tới một nhà hàng kiểu Nhật mà các đồng nghiệp nhiệt liệt giới thiệu. Nhà hàng này trang trí theo phong cách chính quy khiến người ta cảm thấy giống như đi tới Nhật Bản. Thời gian này chính là giờ cơm, không gian rộng rãi đã ngồi đầy người, Tô Minh nhắm ngay một chỗ gọi món ăn xong đi tới ngồi xuống.

Còn chưa kịp ngồi xuống, Tô Minh nhìn phía đối diện có một người thanh niên đang ngồi, trước mặt không có đồ ăn đoán chừng là mới vừa kêu xong còn đang chờ, lúc này người kia cũng mở mắt ra nhìn cậu, Tô Minh mang theo áy náy hỏi: “Thật không tiện, xin hỏi nơi này có người sao?”

Người kia lắc đầu một cái, nói: “Không có.” Tô Minh sửng sốt một chút, nói tiếng cám ơn, mới ngồi xuống.

Điện thoại di động đúng lúc trong túi run một chút, Tô Minh đoán chính là Giang Xuyên, lấy ra vừa nhìn chỉ có đơn giản vài chữ: “Em ăn cơm chưa.”

Tô Minh trả lời lại: “Em đang đợi thức ăn, anh ăn rồi sao?” Đợi không bao lâu, bên kia đã trả lời: “Ừ, em ở bên ngoài à?” Tô Minh làm ra vẻ ngây thơ như trước đây, suy nghĩ một chút ở trên bàn phím đánh ra một hàng chữ rồi gửi tin đi.

“Ngồi đối diện em có một người giọng nói rất là giống anh.” Nói giống nhau như đúc cũng là không thể nào, nhưng mới vừa nghĩ đến hai chữ kia, Tô Minh trong nháy mắt hoảng hốt, tưởng giọng nói Giang Xuyên vang lên bên tai mới giựt mình. Quả thật rất giống nhau.

Sau đó nhân viên phục vụ bưng tới một cái mâm thức ăn, Tô Minh liếc mắt nhìn chính là món mì mà mình gọi. Cái bàn không lớn, chỉ đủ để hai mâm thức ăn, lúc phục vụ đặt thức ăn xuống Tô Minh thốt lên một tiếng: “Cảm ơn.” sau đó người đối diện cũng nói y như cậu.Tô Minh lập tức cảm thấy quẫn bách, cảm thấy áy náy, đem mâm thức ăn đẩy về phía đối diện một chút.

Tới trước tới sau, hiển nhiên đối phương cùng mình gọi thức ăn giống nhau.

Người kia lại nói: “Không sao, cậu ăn trước đi.” Giọng nói vừa nghe, nếu như không phải ngoại hình khác nhau thật sự khiến người nghe tưởng là Giang Xuyên. Tô Minh không ngại ngùng, từ chối một chút người kia nói cũng không cần phải nhiều lời nữa, nên cậu cúi đầu bắt đầu ăn.

Một lát sau, nhân viên phục vụ cũng bưng thức ăn lên, người đối diện có giọng nói giống Giang Xuyên nói câu: “Ăn được rồi.” Rồi cũng bắt đầu chuyên tâm thưởng thức tô mì trước mặt. Mì sợi ở đây danh bất hư truyền, cũng khó trách mọi người khen ngợi truyền đến tai cậu.

Lúc này trời đã tối Tô Minh cũng ăn xong đang chuẩn bị đi thì người đối diện từ khi bắt đầu ăn đến bây giờ vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên ngẩng đầu hỏi một câu: “Cậu… Còn độc thân?”

Tô Minh ngẩn người, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, tuy rằng cậu trưởng thành khá xinh xắn, cho tới nay không quản khác phái hay là đồng tính đối với cậu lấy lòng cũng tương đối ít. Phụ nữ cảm thấy cậu so với mình xinh đẹp hơn làm sao có thể xem cậu là bạn trai, thanh niên thì lại cảm thấy bị đoạt hết danh tiếng không muốn đi chơi cùng với cậu.

Bất thình lình rồi lại đơn giản trực tiếp hỏi như vậy, dĩ nhiên làm cho cậu do dự một hồi, cậu cũng không làm sao nói cho người kia biết mình đã có con, chỉ lắc đầu một cái nói: “Thật không tiện, tôi đã có bạn trai.”

Vậy cũng xem như cậu ở trước mặt người xa lạ nói dối một lần đi, lời vừa nói ra, vẻ mặt của người nọ cũng rõ ràng kinh ngạc một chút, gật gật đầu, cầm điện thoại di động lên quơ quơ: “Kết giao làm bạn thì có thể được phải không?”

Tô Minh trời sinh không thể từ chối người, để lại một tài khoản không thường dùng để tán gẫu, liền đi.

Sau khi về đến nhà, đầu tiên là cùng ba mẹ chat video, nhìn Giang Chỉ Minh từ từ lớn lên, cha mẹ cậu thường nói nhất là đề tài chỗ nào giống ba ba, chỗ nào giống mẹ, Tô Minh vừa bắt đầu đã nói: “Ôi chao, cái kia, thật giống ba ba nha.”

Mẹ Tô Minh liếc mắt nhìn cậu không để ý lắm nói: “Ngã theo chiều gió.”

Tô Minh không có gì để nói, cũng không cãi, nghĩ thầm nếu sau này để cho Giang chí Minh học nói chuyện sau đó lại gọi cậu là mẹ, phỏng chừng cậu có thể phun ra một ngụm máu.

Giang Xuyên còn có hai giờ đăng ký, phỏng chừng về đến nhà cũng hừng đông, anh bảo Tô Minh ngủ trước, không cần chờ. Có thể người kia cảm thấy ngày mai là cuối tuần không cần đi làm, cậu sẽ chờ anh trở về đại chiến ba trăm hiệp rồi ngủ tiếp. Giang Xuyên nhìn cậu ý tứ khiêu khích hàm xúc rõ ràng trong lời nói, một loại cảm giác quen thuộc tràn ngập toàn thân. Anh có một quãng thời gian không thân mật cùng với tiểu Minh Minh.

Trước khi ngủ, Tô Minh từ trong tủ lạnh cầm hai chai bia đang muốn tùy hứng vào lúc ban đêm, chất cồn trợ hứng không thể thiếu. Cậu ngồi xếp bằng ở ban công trên ghế treo, hai ba ngụm rót hết non nửa lon bia, chất lỏng lạnh lẽo chảy quayết hầu ở trong người lan tràn ra, suốt đêm gió cứ như vậy lưu luyến triền miên.

Điện thoại di động ở trong tay rung mấy lần, Tô Minh một lát sau mới cầm lên xem, nghĩ Giang Xuyên đã đăng ký vào sân bay không nhắn tin được, mà tin nhắn này chắc là của người buổi tối gặp ở nhà hàng.

Đúng như dự đoán, Tô Minh nhìn khung chat, đối phương gởi tới một câu đơn giản thô bạo khích lệ: “Dung mạo cậu thật là đẹp mắt.”

Cậu cười cười, không để ý nhiều, trả lời: “Cảm ơn.”

“Tôi không phải đang nói đùa.”Bên kia trả lời, Tô Minh đã uống xong một chai bia, tửu lượng cậu không được tốt lắm, bắt đầu cảm thấy được đầu nóng lên, không biết là chất cồn hay là do giọng nói của người kia giống Giang Xuyên.

“Tôi biết, bạn trai tôi cũng nói như vậy.” Tô Minh suy nghĩ một chút, quyết định đem hai chữ ông xã đối thành bạn trai, cậu chỉ muốn ở trước mặt người ngoài tạo nên một cảm giác kỳ thực mình mới là áp chế người khác. Đoán chừng là người kia không hiểu ý của cậu nên mới trả lời: “Nếu vẫn là bạn trai, có phải là tôi còn có cơ hội?”

Tô Minh: “…”

Bất ngờ lũ lượt kéo đến, Giang Xuyên gọi điện thoại nói cho cậu biết, chuyến bay đến trễ, không biết khi nào bay, có thể về đến nhà vào sáng ngày thứ hai, bảo Tô Minh không nên thức đêm. Cậu bên này buồn buồn đáp một tiếng, khui lon bia thứ hai.

Vốn muốn đấu ba trăm hiệp phỏng chừng cũng chiến không được, sớm biết cậu cũng sẽ không đem mình trong ngoài rửa sạch sẽ chờ Giang Xuyên trở về ăn mình. Cậu cũng sẽ không dùng bia trợ hứng, muốn buổi tối hôm nay thật là hoàn hảo.

Không biết là thân thể bị Giang Xuyên chiều hư hay là thế nào, vốn chỉ muốn nghênh tiếp anh thô bạo mà tiến vào trong lúc hứng thú đạt đến điểm cao nhất lại đem tâm tình cậu đẩy xuống, Tô Minh không khỏi có chút buồn bực mất tập trung.

Uống rượu thì càng ngày càng bừa bãi còn muốn ứng phó một người khác, cậu càng ngày càng mơ hồ, người kia bắt đầu phát ra những âm thanh, Tô Minh ngón tay ở trên màn ảnh dừng lại một chút, vẫn là mở ra.

chất cồn xác thực sẽ cho người làm ra một ít chuyện bình thường không dám làm. Có thể nói cuối cùng vẫn giữ được ý thức và thật sự say đến không biết nói như thế nào đều do đại não điều động. Thế nên người kia sao lại giờ khắc này xuất hiện ở trước mặt mình.

Tô Minh ở nhà từ trước đến giờ không mặc quần áo quá nhiều, vốn muốn chờ Giang Xuyên trở về nên chỉ mặc một cái áo sơ mi rộng rãi ở ngoài, hạ thể không mặc gì đi chân trần đứng ở trên sàn nhà, dựa vào cửa nhìn hắn, ánh mắt mơ hồ, hai gò má ửng đỏ, trong miệng cũng vô ý thức nói gì đó.

“Cậu có khỏe không?” người đàn ông nhìn Tô Minh đột nhiên mở hai tay ra ôm tới, hắn đưa tay ra tiếp nhận cậu, người trong ngực tản ra nhàn nhạt mùi rượu, hòa lẫn trên người khí tức nhẹ nhàng khoan khoái sau khi tắm quanh quẩn ở chóp mũi, thật lâu không thể tản đi.

“Anh đã đến rồi…”Tô Minh nghiêng đầu kề sát ở trước ngực hắn, khóe miệng tươi cười mà nói một câu. Người đàn ông nuốt một ngụm nước bọt, trở tay đóng cửa lại, đem người ôm vào trong lòng càng chặt hon.

“Làm sao uống nhiều như vậy.” Người đàn ông đem cậu đặt lên giường, Tô Minh bị Giang Xuyên dạy dỗ đến tùy tiện nằm một cái liền cong người lại, hai chân dài nhỏ trắng nõn tùy ý uốn lượn lên, mơ hồ lộ ra phong cảnh dưới áo sơ mi, mặt trên đã mở hai cái nút áo, xương quai xanh một mảng nhỏ da dẻ như ẩn như hiện lại rất câu người.

Tô Minh say, đầu óc cũng rất tỉnh táo, rõ ràng biết mình đang làm gì, nội tâm cũng giãy dụa, cuối cùng không có thể làm cho phần hổ thẹn đánh bại bản năng dục vọng, để người kia mở hai chân của mình ra.

cố tình trong lúc này, người kia thỉnh thoảng nói mấy câu nói, cũng làm cho Tô Minh cảm thấy được người trước mắt chính giọng nói rất giống Giang Xuyên, hình thể cũng không kém nhiều, không biết là khi cho hắn tiến vào, có phải là cũng giống Giang Xuyên để cho mình thoả mãn.

“Anh đang chờ cái gì… Nhanh lên một chút… ah…” Tô Minh hạ thê hoàn toàn bại lộ ở trước mặt người kia, hai chân cũng mở ra. Cậu biết người kia là đang kinh ngạc vì mình là song tính nhân. Bị người nhìn chăm chú cũng rất có cảm giác, Tô Minh không nhịn được co rụt lại hoa huy*t không ngờ từ bên trong chảy ra một luồng dâm dịch trực tiếp bị nam nhân thu hết vàc đáy mắt.

Trước mắt thân thể vừa quỷ dị lại vừa đẹp đến nói không nên lời hắn chưa từng thấy qua, dương vậl thanh tú, lông mao rất nhạt, dưới hai quả cầu nhỏ là một bộ phậr sinh dục giống phụ nữ, âm thần phi nộn cũng không phải ngây ngô, mà là tản ra mùi vị thành thục ngọl ngào, chắc chắn đã bị người khác thao cả trăm ngàn lần mới có thế mẫn cảm như vậy, hơi hơi lấy tay đụng vào lại mắc cỡ co rút mộl chút, sau đó giữa hai môi hoa huyệl chảy ra một dòng dâm dịch trong suốt.

Dòng dâm dịch kia theo đáy chậu chảy về phía rãnh đùi, chỗ ấy là cúc huyệt một bộ phận yêu thích khác của đàn ông, hắn không thể nào không biết nơi đó tư vị tươi đẹp đếr mức nào, còn chưa tiến vào mà có thể cảm nhận được hoa huy*t đem dương v*t của mình toàn bộ bac lấy, bên trong thịt vách tường mềm mại chặt chẽ bám vào dương v*t thao đến mềm mại để càng có thế thẳng thắn thoải mái mà đâm xuyên. Lúc kích thích đến tuyếr tiền liệt có thể nhìn người trướt mặt không chịu nổi đối với hắn tìm mọi cách xin tha.

Đây cơ hồ là có thể làm cho hắn vì người đó mà điên cuồng.

Người đàn ông có chút động tình đem hai chân của cậu kẹp vào eo cúi người xuống ngăn chặn đôi mô vì say rượu mà trở nên hồng hào đầu lưỡi không giải thích mà chu vào trong cổ họng cậu càn quét, cơ hồ muốn hôn cho người hít thở không thông.

Tô Minh nằm ở trên giường lắc mông muốn cởi áo sơ mi trên người:ũng không lực giơ tay chỉ có thể cầu hắn hổ trợ, kéo tay hắn qua đè lại trước ngực mình. Người đàn ông:ách áo sơ mi chạm được một bầu ngực mềm mại, đầu óc nóng lên, không chút nghĩ ngợi mà một tay lứt khoát đem khuy áo sơ mi từng cái mở ra. Áo vừa mở là thấy một bộ ngực cao cao không còn áo sơ mi giữ lại nên hai ngực mở ra hai bên.

Bộ ngực kia không nên xuất hiện rên người một nam nhân. Nhưng ở hân thể này lại giống như vẽ rồng điểm mắt rất xảo diệu, khi bị người chạm vào rồi cũng không có cách nào hả ra.

Người đàn ông có chút không kịp chờ đợi cởi quần ra đem dương v*t ngẩng đầu thả ra ngoài. Tô Minh lùng hai chân cuốn eo hắn đem hạ hể đẩy lên dùng hoa huy*t non mềm cà cà cái dương v*t vừa cứng vừa thô, cậu thốt ra trong miệng dâm từ lãng ngữ mà nói: “Anh đẹp Irai.. nhanh tiến vào…chịch em…”

Dù là Giang Xuyên, nhìn thấy dáng vẻ ấy cũng khó có thể nhẫn nại trong cơ thể mình bốc lên dục vọng muốn đem cậu thao đến chết, huống chi là hắn lần đầu nhìn thấy Tô Minh như vậy nhịn không được, chỉ là nhìn cậu như vậy, suýt chút nữa liền muốn tước vũ khí.

“Thực sự là dâm đãng.” Người đàn ông nói xong câu này, phải thừa nhận dâm đãng có thể trở thành nhược điểm của hắn. Hắn chưa bao giờ cùng phụ nữ xảy ra quan hệ, lúc này dưới thân Tô Minh hoa huy*t ướt nước làm cho hắn cũng không nhịn được nữa, nhìn chằm chằm âm thần ngập nước đem quy đầu thô to tiến vào.

“A…”

Hai người đều phát ra âm thanh sảng khoái, cảm giác trong cơ thể bị chen vào thực sự quá thoải mái. Tuy rằng không phải Giang Xuyên, có thể vụng trộm khoái cảm vượt qua tất cả. Khi người đàn ông tiến vào, cúc huyệt mạnh mẽ hút dương v*t một trận giống trời hạn gặp mưa, phải đem người hút khô mới bằng lòng buông tha.

Mà người kia cũng cảm nhận được trước nay chưa từng sảng khoái như vậy. Tô Minh trong cơ thể rất nóng, phi thường mềm mại. Khi hắn đi vào cảm thấy dương v*t trước đây thao bao nhiêu người cũng không tính là cái gì, đây mới là cực phẩm.

Căn phòng không có mở đèn dựa vào ánh trăng nên trên giường hai thân thể trần truồng quấn quýt lấy nhau cũng không phải khó coi như vậy, lọt vào tai chính là âm thanh làm người đỏ mặt. Một người vùi đầu gian khổ thao sảng khoái đến thở dốc, một người dưới thân được hầu hạ đến tiết ra dâm thuỷ. Tiếng rên rỉ chui vào trong tai người, kích phát dục vọng nguyên thủy nhất. Cái mông nhanh chóng rung động, dương v*t to dài mà dữ tợn bên trong hoa huy*t cuồng đảo mãnh liệt mà thao, giống như phải đem hoa huy*t phá hư để nó cũng không bao giờ có thể tiếp tục dâm đãng như thế mà ở dưới thân người đàn ông khác tiếp tục làm tình.

“A a a… Anh trai mạnh thật… Chịch chết em rồi… A a… Chậm một chút…” Tô Minh đầu óc chóng mặt, hai chân vô lực buông xuống hai bên, theo động tác người kia đỉnh đầu cũng lung lay, hai vú cũng bị thô bạo mà nắm ở trong tay, dương v*t điên cuồng va chạm không để lại dư lực tàn nhẫn mà đâm vào thật say.

“Anh chịch em như vậy chồng em biết chưa?” Người đàn ông thở gấp ngữ khí rất giống lúc ân ái Giang Xuyên hay nói. Tô Minh trong lúc hoảng hốt cho hắn chính là Giang Xuyên, chờ cậu hiểu rõ ý tứ của những lời này trong lòng không khỏi khổ sở, cảm thấy mình có lỗi với Giang Xuyên, lắc đầu không chịu nói. “Tại sao không nói chuyện, em không phải rất sướng sao? Anh cho em sướng so với chồng em chịch em có thoải mái hơn không? Hả?”

Người đàn ông không buông tha hỏi cậu, Tô Minh càng là nghe hắn nói tâm lý hối hận như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn đem hắn ép vỡ, nhưng ngay khi hắn xoắn xuýt bàng hoàng thì người đè lên cậu kịch liệt ra vào đột nhiên ngừng lại, ghé vào lỗ tai cậu nói một cách lạnh lùng: “Không nói? Vậy anh sẽ chờ đến em nói mới thôi.”

Nhưng mà cậu đang bị chịch đến sảng khoái không chỉ có dương v*t thô to không tiếp tục động tác, đem khoái cảm bức đến một góc không cho đi ra ngoài, lại cũng không có rút ra, một dương v*t lấp đầy trong người không tiến vào không rút ra, khiến thân thể thật khó chịu.

“Anh làm sảng khoái hơn… Anh trai… nhanh động đi…” Tô Minh nhắm mắt lại, đem người kia tưởng tượng thành Giang Xuyên, làm cho cảm giác tội lỗi của mình ít đi một chút. Người kia có được câu trả lời hài lòng đem dương v*t lui ra một đoạn lại nặng nề mà đâm vào, Tô Minh bị hắn đâm đến đầu cơ hồ muốn va vào đầu giường, hai người lại bắt đầu trạng thái tiến nhập mới.

Bây giờ Tô Minh có thể hoàn toàn dựa vào trước sau hai huyệt để đạt tới cao trào mà khiến tiểu đệ đệ phía trước bắn tinh. Có thể lúc trước cùng Giang Xuyên làm tình, người kia muốn cho cậu phóng thích một lần, lại dùng lực thao cậu. Cậu cũng biết người trước mắt này không phải Giang Xuyên bị làm đến sảng khoái bắn một lần lại một lần, cuối cùng chỉ có thể phun ra tinh dịch trong suốt.

Hai túi thịt không ngừng đánh vào cái mông của cậu, không cần nhìn cũng biết nơi đó đã nổi lên dấu vết hồng nhạt, dương v*t người này cùng dương v*t Giang Xuyên không phân cao thấp. Cậu luôn bị đại dương v*t của Giang Xuyên làm quen rồi, mới đầu còn lo lắng người này có thể nhỏ bé không bằng Giang Xuyên, bây giờ nhìn lại là chỉ có hơn chớ không kém. hoa huy*t lâu ngày thật vất vả mới nghênh đón một dương v*t ở bên trong gây rối, vui mừng đón hùa sau đó từ từ có chút không chịu nổi.

Người này tinh lực mạnh mẽ Tô Minh bị hắn bắn trong hoa huy*t tràn đầy tinh dịch, lại đem chủ ý đánh tới hậu môn của cậu, dường như hắn muốn các vị trí cơ thể của cậu đều lưu lại dịch của hắn, như chó thích dùng nước tiểu của nó để đánh dấu chủ quyền.

Tô Minh không nghĩ tới hắn còn muốn làm cửa sau của mình muốn ngăn cản lại không có khí lực, dùng tay đẩy ra thân thể của hắn lại giống như nghênh đón dục vọng lớn hơn.

Cậu quỳ nằm lỳ ở trên giường, kinh nghiệm làm tình cùng với Giang Xuyên cho cậu biết rõ dùng dạng tư thế gì có thể làm càng sâu hơn. Người đàn ông đâm sâu vào trong hậu huyệt, chỗ ấy xác thực như hắn suy nghĩ căng mịn trơn trợt, không thể so với hoa huy*t nước nhờn dồi dào, mà càng đi về phía sau cúc huyệt bị kích thích mà phân bố dịch ruột non cũng làm cho hắn ra vào càng thông thuận.

“A a… Đâm vào đi… Sâu hơn một chút… Ạch… Ôi sướng quá… Nha nha anh nhanh quá… A a nhẹ chút…”

Người đàn ông nghe cậu rên rỉ, một bên dùng lực eo đánh xuyên, một bên đố kị nửa kia của cậu có thể mỗi ngày nhìn thấy thân thể đẹp đẽ như vậy. Ở cùng một chỗ, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có thể làm một phát. Hắn có thể tưởng tượng đến Tô Minh tính dâm đãng như vậy ở nhà khẳng định không mặc quần, chỉ mặc một cái áo che lại cái mông, không quản đang làm gì, cũng có thể vén y phục của cậu trực tiếp đi vào mà thao lộng.

Hắn càng muốn tâm càng không cam lòng, người như vậy không thuộc về hắn, có lẽ chỉ có đêm nay mới có thể đem thân thể của cậu thưởng thức cho đã, cho nên hắn không muốn làm cho Tô Minh trên người vết tích quá mức rõ ràng đã rất khắc chế, giờ khắc này chỉ muốn không để ý hết thảy làm trên lưng, vai, thậm chí đôi vú dụ người kia đều lưu lại dấu hôn của mình. Hai cái huyệt bị làm đến sưng tấy, vừa chạm vào sẽ đau, không thể đi vào.

Nghĩ đến điều này, động tác của hắn càng tăng mạnh một trận hung ác đánh đưa làm Tô Minh quỳ không được đầu gối mềm đến muốn nằm xuống, lại bị người kia ôm vào trong ngực, hàm răng trên bờ vai gặm cắn, ôm chặt cậu trong ngực mạnh mẽ thao đến không dừng lại.

“Buông tha em… A a a… Không được… Tha em.. Anh trai… Ạch a… Hậu môn… Cũng bị làm sưng rồi…” Tô Minh rốt cục không nhịn được, nằm nhoài trên giường, dương v*t trên hậu huyệt không tha thứ, tiếp tục đè lên cái mông cậu ở phía trên hậu huyệt ra vào. Cái mông bị ép tới thay đổi hình dáng, Tô Minh không hề có chút sức chống đỡ, mơ mơ màng màng, mất đi ý thức rồi tiếp tục tỉnh lại, trước sau đều bị người kia lăn qua lộn lại không biết làm bao lâu.

Lúc tỉnh lại đau nhức toàn thân, mỗi một nơi đều báo cho cậu đêm qua điên cuồng như thế nào. Cậu giật giật, cảm giác bị người ôm vào trong ngực, hạ thân một mảnh dính nị, bên trong hậu huyệt cũng cắm vào một dương v*t. Cậu chậm rãi nhớ lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, cầm lấy điện thoại di động ở đầu giường nhìn, lập tức kinh sợ chảy mồ hôi lạnh khắp cả người. Giang Xuyên rất nhanh sẽ đến nhà!

Cậu trở tay đẩy ra người ngủ bên cạnh, giật giật cái mông, dương v*t lui ra ngoài phát ra tiếng nước càng làm lòng như lửa đốt, cậu quay người đánh người kia mấy lần: “Mau tỉnh lại!”

Người đàn ông tỉnh lại, còn không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, nhìn Tô Minh trên người sáng, không nhịn được lại đem ánh sáng dát lên một tầng người ôm vào trong lòng trìu mến.

“Bạn trai em chuẩn bị về rồi! Anh đi mau!” Tô Minh nhìn xuống đất bày bừa lộn xộn không biết thu thập có kịp không. Người kia vừa nghe trong mắt buồn ngủ cũng toàn bộ tiêu tan, vội vội vàng vàng vén chăn lên đang muốn xuống giường, Tô Minh trước tiên nở nụ cười: “Au diễn có chút lố rồi đó a.”

Giang Xuyên quay đầu lại liếc mắt nhìn cậu, Tô Minh cười đến trong chăn lăn lộn. Giang Xuyên nhào tới ôm chăn bông đồng thời ôm Tô Minh, tiếng nói lười biếng trầm thấp, đối với Tô Minh mà nói là độc nhất vô nhị: “Bảo bối, chơi đùa đến vui vẻ sao?”

Tô Minh nhìn nhìn anh gật gật đầu, ý cười còn không có tản đi, hôn một cái lên chóp mũi Giang Xuyên, người kia lập tức vén chăn lên chen vào, hai người liền lăn đến cùng một chỗ.

Vừa mới bắt đầu bọn họ tạo ra một trò chơi không hẹn mà gặp nhau. Từ lúc Tô Minh nói cho Giang Xuyên gặp phải một người có giọng nói rất giống anh là bắt đầu vở kịch. Không có chuyến bay đến trễ, Tô Minh đang ở phòng ăn gặp người chỉ nói mấy câu rồi xóa liên lạc của đối phương, vốn là cũng không có ý định gọi là “Kết giao bằng hữu”. Nhưng mọi diễn biến chỉ là phần biên soạn trong trò chơi họ đặt ra mà thôi, mà say rượu là thật cậu cao hứng, không cẩn thận uống nhiều rồi.

“Bảo bối, có một vấn đề anh muốn sửa chữa một chút, anh là bạn trai cúa em? Há?”

Tô Minh con ngươi chuyển động không có nhìn thẳng Giang Xuyên hàm hồ nói: “Đây là em tự đặt ra.”

“Là tự đặt ra à.”

“Khà khà, dữ liệu sai lầm, phải là ông xã.”

“Lặp lại lần nữa.”

“Ông xã.”

“Ừm.”

Hoàn

Lời tác giả muốn nói

Phiên ngoại thứ hai cũng hoàn thành, cảm tạ các vị.

Truyện này đến đây là kết thúc.

Rất cảm tạ một ít bạn đọc đã yêu thích các CP trong chuyện.

Chắc là sẽ không tiếp tục viết thêm nữa. Nhưng mà CP phụ vẫn còn trong dự định

Nhưng mà cũng không dám chắc sau này sẽ có phần tiếp theo đây, khà khà.

Lời hai bạn già editor-beta (làm bộ truyện này: Tác giả cứ viết tiếp đi nhưng hai thân già này không theo nổi nữa.

H ngập mặt ngập đầu rồi.

Hai bạn già cảm ơn các bạn đã đọc đến đây xem được những lời cảm ơn chân thành này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.