Đại tiểu thư nhà Lý gia nên Lý Chiêu Hoàng ngoài tự tìm hiểu lý thuyết thì nàng còn được mẹ và người hầu dạy cho không ít việc.
Nhờ thế nàng cũng biết được sức chiến đấu của nam nhân trong chuyện kia ở mức nào , thường thì một tiếng đã là kinh khủng lắm rồi , mẹ nàng còn xuất ngày chê cha yếu đuối.
Điều này chứng tỏ tu vi ảnh hưởng không nhiều đến chuyện này , muốn làm được lâu thì phải thuộc dạng có năng khiếu thì mới được.
Tuy nhiên năng khiếu thì cũng chỉ nên ở mức khoảng hai tiếng thôi , còn Thiên Tiếu đã nằm ngoài tầm hiểu biết của nàng rồi.
Không biết trong người nàng âm khí cỡ nào nhưng một ngày hắn dằn vặt nàng mãi không buông , tu vi Hồn Hoàng nhưng nàng vẫn cảm thấy khó thở.
Cảm giác đau đớn đã hoàn toàn tan biến , chỉ có cảm giác sung sướng , chỉ là cứ sung sướng kiểu này mãi thì nàng chết mất.
Lúc này thì nàng đã nghỉ ngơi được nửa ngày rồi , ăn uống no đủ khiến nàng gần như lấy lại sức lực.
Nuốt xuống miếng cơm cuối cùng trong chén nàng chỉ vào mặt Thiên Tiếu rồi nói :
“Từ giờ cho tới ngày mai không có phép đụng vào người ta .”
Nguyên nhân nàng ta tại sao lại trao thân cho mình , Thiên Tiếu đã biết , Thôn Phệ chủ động nói chuyện với hắn ta.
Ký ức của hắn cũng cho biết rằng ở Thiên Vương Tinh đang xảy ra chuyện , hắn không thể nào quay về trong tình trạng trọng thương được.
Thiên Tiếu xới cho nàng bát cơm rồi nói :
“Học tỷ đã kiểm tra lại xem trong gia định có ai bị vỡ ngọc bài sinh mệnh hay không chưa ?”
Lý Chiêu Hoàng cấm lấy bát cơm ăn lấy ăn để :
“Chưa có ai gặp chuyện gì cả , có thể là không phải do hoàng gia làm rồi , nhưng ta vẫn không đoán ra được là rốt cuộc có chuyện gì .”
Thiên Tiếu suy nghĩ một chút , bỗng nhiên hắn nghĩ tới một khả năng liền nói :
“Hình như chúng ta đã cứu lấy Thiên Vương Tinh rồi đấy , học tỷ hãy nhớ rằng ta dẫn ngươi tới chỗ trận pháp tại Lam Hoa Thành , nơi đó chỉ là một trong năm trăm trận pháp thông giữa hai thế giới.
Ngoài ra còn cả các trận pháp không thuộc về Thanh Long Đế Quốc nữa , rõ ràng đã có những cổng bị mở ra , Thiên Vương Tinh đã đối mặt với nguy cơ hủy diệt.
Nhưng con vật kia vì muốn giết ta nên đã bỏ ra cơ hội đó , triệu tập lực lượng để mai phục hai người chúng ta.
Kết quả ta dùng cấm chiêu quét sạch toàn bộ quái vật Hư Không cấp cao , đây là câu trả lời phù hợp nhất trong hoàn cảnh này .”
Suy đi tính lại thì Lý Chiêu Hoàng cảm thấy chuyện này cũng rất đúng , số lượng quái vật tập trung ở Đế Đô của Thủy Châu Đế Quốc thực sự quá đông rồi.
Không thể chỉ là quái vật còn lại trên hành tinh được , với lại con vật kia cẩn thận như thế tất nhiên phải tập trung toàn bộ lực lượng.
Bỗng nhiên nàng cảm thấy sự hy sinh của mình có ích hơn một chút , không chỉ là sự trao đổi tầm thường , tấm thân của nàng còn giữ mạng cho đấng cứu thế của Thiên Vương Tinh.
Trong lòng nàng cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều , ánh mắt nhìn Thiên Tiếu đã bớt khắt khe hơn , dù sao đây cũng sẽ là người nàng phải sống chung cả đời.
Quảng Cáo
Hoặc ít nhất nàng phải vượt qua được Thiên Tiếu và sư phụ của hắn , hiện tại nàng đã coi như nữ nhân của hắn thì đừng để sư phụ của hắn tức giận.
Có thể cách cả hành tinh nói chuyện thì không phải dạng vừa , còn truyền cho nàng một công pháp xịn sò khi ở rất xa nữa.
Từ đây nàng suy ra được nếu cắm sừng Thiên Tiếu chắc chắn nàng sẽ chết rất thảm , với lại miệng thì nói khó nghe nhưng thân thể thì khác.
Cứ mỗi lần hắn lại gần nàng liền cảm thấy cả người nóng lên , trong đầu toàn suy nghĩ bậy bạ , nàng tự kết luận được rằng bản thân thích cách Thiên Tiếu mạnh bạo trong chuyện kia.
Khi hắn mất đi lý trí làm mọi thứ một cách điên cuồng càng khiến nàng sung sướng hơn.
Thiên Tiếu ít nhiều gì cũng nhận ra được điều này , tuy nhiên nữ nhân của hắn đa dạng một chút thì khi làm chuyện kia sẽ không bao giờ thấy chán.
Lý Chiêu Hoàng nghỉ ngơi đầy đủ rồi , cũng đã hai ngày trời trôi qua rồi , nỗ lực để thích nghi với Thiên Tiếu của nàng không tệ .Bây giờ ít ra nàng không còn cảm thấy hắn quá xa lạ , trong lòng tưởng niệm về ngươi kia cũng dần vơi bớt , càng lúc càng nhạt nhòa.
Cha mẹ nàng hồi xưa tới với nhau cũng đâu phải là do yêu đương gì , cha nàng là con cả của Lý gia Thanh Long Đế Quốc , mẹ nàng là một quý tộc của Bạch Hổ Đế Quốc.
Tới tận khi cưới nhau hai người cũng chỉ gặp được mấy lần , mỗi lần đều chào hỏi cho có lệ thôi chứ không giao tiếp quá nhiều.
Được cái cha nàng là một nam nhân tốt , khi rước mẹ nàng về thì dù không yêu thích nhưng rất nuông chiều , đối xử thật lòng nên qua thời gian tình cảm hai người cũng càng ngày càng tốt.
Lúc trẻ trung ai trong lòng chẳng có một đối tượng yêu thích , quan trọng là mức độ đến đâu.
Thiên Tiếu bước đến sau lưng nàng , hắn biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì liền hỏi :
“Ngươi suy nghĩ nhiều làm gì , vì ngươi có ân cứu mạng nên bất kể ngươi quyết định làm sao ta cũng sẽ không can thiệp.
Lúc đi đường ngươi cũng nói với Thẩm Ngọc rằng đã thích người khác rồi , kể cả ngươi quyết định rằng chuyện mấy ngày này coi như chưa từng diễn ra thì ta cũng có thể hiểu được .”
Lý Chiêu Hoàng quay người lại , vẻ mặt nàng kinh ngạc , nhẹ giọng hỏi :
“Ta tưởng ngươi sẽ dùng hết sức để giữ nữ nhân lại bên cạnh , như thế mới đúng với bản tính thích chiếm giữ của nam nhân các ngươi chứ .”
Thiên Tiếu gật đầu , hắn không hề phủ nhận việc mình thích chiếm giữ bên đáp :
“Ngươi có thể hiểu như thế này , kẻ cả phụ nữ đã có chồng ngủ với ta thì vẫn là của ta , nhưng bọn họ đều là cuộc sống không hạnh phúc.
Những người còn lại thì thích ta , kể cả ta không thích thì vẫn để họ ở bên , đối xử tốt với bọn họ.
Quảng Cáo
Đã thích người khác như ngươi , còn là ân nhân cứu mạng thì lại là chuyện khác , cuộc sống của ngươi không phải do ta quyết định.
Tất nhiên nếu ngươi ở bên ta thì chắc chắn sẽ được đối xử như các nàng ấy , ngươi gặp rắc rối ta giải quyết , gặp phải nguy hiểm ta cản đằng trước .”
Lý Chiêu Hoàng thở dài , một quyết định thật khó khăn , nàng ngoảnh mặt sang chỗ khác rồi nói :
“Ta hiểu ý ngươi rồi , một thời gian sau ta sẽ đưa cho ngươi câu trả lời chắc chắn .”
Thiên Tiếu mỉm cười :
“Được thôi , bây giờ thì cũng tới lúc chúng ta quay trở về rồi .”
Lá bài truyền tống trận xuất hiện trên tay của Thiên Tiếu , bây giờ hắn có thể mở ra truyền tống trận bất cứ lúc nào cũng được.
Nguyên Thạch đã không còn nhiều nhưng hôm qua tìm được trong hoàng cung một số lượng khá lớn , hóa ra Thủy Châu Đế Quốc đã biết sử dụng Nguyên Thạch để vận hành trận pháp tốt hơn.
Hai người mở ra truyền tống trận đi tới tòa thành đối xứng với Long Thành , quãng đường không xa nên dù truyền tống cũng chỉ mất vài giây.
Tới nơi Thiên Tiếu không chút do dự mở ra một truyền tống trận khác ở ngay gần đó , lúc này hắn cũng đang rất mong để có thể trở về.
Long Thành
Ngay trung tâm của hoàng cung Thanh Long Đế Quốc xuất hiện truyền tống trận , trận pháp tự khắc trên mặt đất.
Sự kiện này khiến cho toàn bộ những cao thủ gần đó xuất hiện , bao gồm cả mấy vị Hồn Thần cao thủ của Thiên Vương Tinh và Vũ Thần cao thủ tới từ thế giới khác tụ tập lại.
Ù….ù…..ù
Tất cả mọi người đều chuẩn bị chiến đấu , nhưng sau đó chỉ có hai bóng người xuất hiện.
Hoàng đế Cầm Tử Nam lập tức lao tới , hắn kiểm tra khắp người Thiên Tiếu , thấy hắn không có vấn đề thì thở phào nhẹ nhõm.
Thiên Tiếu mỉm cười nói :
“Khiến cho Nam thúc lo lắng rồi .”
Cầm Tử Nam run rẩy :
Quảng Cáo
“Về là tốt rồi , Tiếu nhi nhanh đi vào nghỉ ngơi .”
Đang tính đi thì một người hắng giọng :
“Khoan đã .”
Thiên Tiếu quay lại nhìn thì thấy có hai người bước ra , người vừa mới nói tiếp tục :
“Tiếu nhi , có phải là Tạ Thiên Tiếu , người có điểm số cao tới lố bịch trên Thiên Địa Bảng hay không ?”
Thôn Phệ thông báo ngay lập tức :
“Hai người này tu vi vượt qua Hồn Thần rồi , chủ nhân phải cẩn thận , không ai ở đây có thể bảo vệ được ngươi đâu .”
Vượt qua cả Hồn Thần , rốt cuộc là chuyện gì nữa đây.
Người kia đi tới trước mặt Thiên Tiếu mỉm cười nói :
“Ta chờ ngươi cũng khá lâu rồi , nếu không phải ngươi trở về thì ta đã tới hành tinh kia để kiếm ngươi về rồi.
Bây giờ thì xin được phép giới thiệu , ta đại diện cho Nguyệt Thần Cung của , tất nhiên chỉ là phân nhánh của tổng bộ ở Thánh Đế Tinh.
Còn người bên cạnh ta là đại diện của Thái Dương Thần Cung , cũng là chi nhánh của tổng bộ ở Thánh Đế Tinh .”
Cô gái vừa nói xong thì người nam nhân tới từ Thái Dương Thần Cung lạnh nhạt :
“Quá mất thời gian , bắt đầu luôn đi .”
Hắn vừa dứt lời thì Thiên Tiếu đột nhiên có cảm giác nguy cơ xuất hiện , quay về đằng sau thì một nắm đấm đã rất gần mặt của hắn.
.