Vạn Biến Hồn Đế

Chương 295: Ra Oai Phủ Đầu





Chín huynh đệ của Hắc Lâu đứng gãi đầu nhìn nhau, Long Thập chỉ vào bếp hỏi:

“Huynh hiểu gì không đại ca.”

Long Nhất hiểu gì mới lạ, nhìn ba người Thiên Tiếu tình tứ trong bếp hắn chẳng hiểu gì, tên kia thực sự là tình thánh hay sao.
Trong thời gian ngắn như thế có thể khiến hai cô gái siêu lòng, điều mà bọn họ mất rất nhiều thời gian cũng không thể làm được.


Hỏa Lam Linh càng bất ngờ hơn, Nhan Như Ngọc lại dễ dàng đổ như thế thì kế hoạch của nàng có chút sai rồi.


Mấy người bất ngờ nhưng Thiên Tiếu thì không, từ khi cưa đổ hoàn toàn Họa Thiên Hậu, kiểm chứng lại một lần với Lý Nhã Lan, chốt hạ bằng Cầm Vĩnh Hà.
Từ đó hắn đã rút ra được một kết luận, nữ nhân bị tổn thương càng nặng thì chỉ cần đi đúng đường, phá vỡ rào cản tâm lý thì các nàng sẽ càng dễ xiêu lòng, toàn tâm toàn ý với ngươi.


Ngược lại mấy người như Băng Mị mới khó đỡ, cuộc sống của nàng chẳng có gì gọi là bất hạnh, lại chẳng có điểm chung gì với hắn.
Ở bên nàng bao nhiêu lâu, lại chẳng có ích lợi gì, mãi mới nắm tay với hôn môi.
Tự tay xuống bếp mấy nàng coi như ngôn tình thì Băng Mị coi đó là tất nhiên, giống như hắn là người hầu của nàng vậy.


Thiên Tiếu ở trong bếp làm rất nhiều đồ ăn, không biết bao nhiêu nguyên liệu được hắn mang ra sử dụng nữa.
Liễu Nhã thấy vậy liền hỏi:

“Có cần làm nhiều như thế không?”

Thiên Tiếu vừa làm việc vừa nói:

“Ta đang chuẩn bị khẩu phần ăn cho hai người các ngươi trong vòng ba tháng, mỗi ngày ăn cơm hay không ăn cũng được, riêng thứ ta chuẩn bị phải ăn hết.
Ngọc Nữ Tâm Kinh hồi phục sức khỏe, phá vỡ Đồng Tâm Thuật nhưng di chứng vẫn còn, dược thiện của ta làm riêng có tác dụng chữa trị rất tốt.”

“Nhã nhi hồi phục liền có thể thuận lợi tấn thăng từ Siêu Thần Đỉnh Phong lên Tái Tạo Cảnh, khi đó không biết ta có bận gì không.
Ta hiện tại còn chưa biết gì về Thiên Hồn học viện cả, chuẩn bị trước vẫn hơn, chứ đang dùng giữa chừng bị ngắt quãng thì sẽ phí công hết.

Với lại phải chuẩn bị cho các nàng ấy nữa, nếu không để các nàng ấy mang ra so bì thì các ngươi có thể bị cô lập đấy.”

Nhan Như Ngọc: độ thiện cảm 89

Liễu Nhã: độ thiện cảm 90 ( Khóa)

Liễu Nhã cảm động vô cùng:

“Ơn này ta sẽ ghi nhớ suốt đời, sau này công tử có đuổi thì ta cũng không đi.”

Thiên Tiếu mỉm cười nói:

“Có người khác thì xưng công tử, không thì cứ gọi thẳng tên ta là được, nàng nhớ ơn ta thì cố gắng một chút để Băng Mị chấp nhận.
Tránh cho mai một ta phải khó xử, ta thực sự không thích nữ nhân của mình đi bên cạnh như người hầu.”

Liễu Nhã: Độ thiện cảm 100 (Khóa)

Không nghĩ tới có người đạt độ thiện cảm tối đa đầu tiên lại là Liễu Nhã, chắc trước đó nàng quá khổ, lại sắp chết, gần như tuyệt vọng.
Đột nhiên hắn xuất hiện cứu mạng của nàng, chăm sóc nàng thật rốt, ăn nói cũng ngọt ngào khiến nàng cũng cuồng nhiệt rồi.


Mấy huynh đệ Long Nhất cũng quan tâm chăm sóc nhưng có một vấn đề họ không giải quyết được, đó chính là vấn đề sinh mệnh.
Ngoài ra nàng đã lấy lại được sự tự do thực sự, bây giờ không phải giết người dù không muốn nữa rồi, Hắc Lâu vỡ nát cũng có nghĩa xiềng xích cuối cùng cũng đã tan vỡ.
Lúc tâm hồn nàng rộng mở nhất Thiên Tiếu như cơn gió mát ùa vào, nàng làm sao có thể chống đỡ được.


Có điều bất kể như thế nào thì 100 điểm hình như hơi nhiều, hắn ta vừa chế biến đồ ăn, dùng tiếng lòng liên lạc với Vạn Biến:

“Ngươi có thể cho ta biết mức độ tình cảm của nàng với ta không, với lại sao lại “khóa” là sao?”

Vạn Biến bằng hình ảnh hiển thị trước mắt.



0: Không đội trời chung

10: Căm thù

20: Căm ghét

30: Khó ưa

40: Không có thiện cảm

50: Người dưng

60: Thiện cảm

70: Thân Thiết

80: Yêu Quý

90: Sống chết không đổi

100: Cộng đồng sinh tử

“Đấy là các cấp độ, còn “khóa” lại là do tác dụng của công pháp.”

Ác Ý cũng lên tiếng:

“Ta cảm nhân được linh hồn cô bé tên Liễu Nhã, nàng hiện tại đang rất ỷ lại vào ngươi, ký chủ trước đây của ta cũng gặp phải một người như vậy.
Hắn ta gặp chuyện nàng ta liền bất chấp tất cả trả thù, thế nên tốt nhất ngươi đừng bị gì, loại người hiền lành như nàng nổi điên lên thì đáng sợ lắm đấy.”

Thiên Tiếu nhíu mày hỏi:


“Kết cục là gì?”

Ác Ý bình thản đáp:

“Ký chủ trước của ta chưa chết, tuy nhiên cô nàng lạu tưởng chết rồi, trả thù xong liền tự tử, ta nói bởi vì không muốn ngươi gặp phải chuyện như thế.
Nữ nhân như thế rất hiếm có, ngươi lại gặp được tận hai người, Họa Thiên Hậu và cô nàng này đều đặt ngươi vào một vị trí rất quan trọng, cố sống cho tốt vào.”

Cuối cùng hắn cũng hiểu, Liễu Nhã và Họa Thiên Hậu cũng giống như hắn vậy, ngươi tốt với ta một, thì sẽ đền đáp lại gấp mười lần.
Chính vì thế hắn mới yêu Họa Thiên Hậu như vậy, số mệnh lại rất ưu ái ban cho hắn thêm một người sẽ toàn tâm toàn ý vì hắn.


Rất nhanh tới thời gian chia tay, Hỏa Lam Linh rời đi ngay khi vừa mới tới nơi, nàng đúng là rất sợ mấy người ở trong Thiên Hồn học viện.


Nhan Như Ngọc quan sát xung quanh cẩn thận rồi hỏi:

“Tới nơi rồi chúng ta phải làm gì tiếp, công tử có thể tham gia khảo hạch nhưng chúng ta thì không được.”

Chuyện này Thiên Tiếu có tham khảo ý kiến của Hỏa Lam Linh trước khi nàng ta chuồn mất rồi:

“Mười một người rất vừa vặn, ngoại trừ Liễu Nhã đi bên cạnh ta thì những người khác phân ra bảo vệ nữ nhân của ta.
Các nàng có nhờ cậy gì thì giúp nhiệt tình một chút, riêng Như Ngọc tỷ phải chú ý, người tỷ ở cạnh có thể cho tỷ rất nhiều lợi ích nếu nàng ta vui vẻ, thế nên phải cố gắng.
Với lại chỉ cần nàng ta công nhận thì những người khác cũng sẽ chấp nhận tỷ thôi.”

Đi vào trong thành thì quả nhiên rất nhiều người đã chờ đợi sẵn, Băng Mị nhếch mép:

“Ngươi cũng giỏi đấy Thiên Tiếu, chưa được sự đồng ý của ta đã kiếm thêm nữ nhân rồi.
Tưởng rằng lão già nhà ta thích ngươi thì muốn làm gì cũng được phải không.”

Thiên Tiếu cười trừ rồi chỉ đám người Nhan Như Ngọc:

“Họ sau này sẽ phụ trách bảo vệ các ngươi, tu vi của chúng ta còn quá yếu, để các ngươi như thế này ta không yên tâm.
Đặc biệt là ngươi đấy Băng Mị, Nhan Như Ngọc chiến lực có thể coi như đỉnh phong của Trung cấp vi diện, Tái Tạo Cảnh Cửu Trọng.
Những người khác lần lượt sẽ bảo vệ các ngươi theo thứ tự, chiến lực của bọn họ đương nhiên không bằng Nhan Như Ngọc, cũng coi như rất mạnh rồi, đều là Tái Tạo Cảnh.”

Mọi người khá bất ngờ khi Thiên Tiếu kiếm ra lắm bảo tiêu có tu vi khủng khiếp như thế, mười một ngày đã có chiến lực bằng một nửa Nguyệt Thần Cung rồi.
Tên này vừa bị truy sát xong lại có thể kiếm được cao thủ làm bảo tiêu, rốt cuộc làm cách nào vậy.



Cầm Vân Ca đánh giá Nhan Như Ngọc rồi hỏi:

“Như Ngọc tỷ giỏi nhất cái gì?”

Nhan Như Ngọc cũng không chút do dự, bình thản đáp lại:

“Giết người.”

Cầm Vân Ca lạnh nhạt:

“Người của Hắc Lâu lại trở thành bảo tiêu cho chúng ta, Thiên Tiếu có thể bỏ qua dễ dàng nhưng ta thì không đâu.
Ta biết ngươi sợ cái gì mà phải làm chuyện này…..”

Băng Mị bỗng lên tiếng cắt ngang:

“Vân Ca tỷ tầm nhìn không nên hạn hẹp như thế, chuyện quá khứ bỏ qua đi, vợi lại nói thế nào thì người ta vẫn có vợ chồng chi thực với Thiên Tiếu.
Không chừng còn mang huyết mạch của Tạ gia rồi, tỷ vẫn nên nể mặt một chút thì hơn.”

Chu Vũ khoác vai Băng Mị cười nói:

“Muội muội nói như thế khiến tỷ có chút đau lòng đấy, có điều Vân Ca cũng không nên quá chuyên quyền, nói thế nào thì mười người chúng ta vẫn là mỗi người một phiếu.
Hai nàng cũng không phải dạng phế nhân, ngươi cũng nên rộng lượng một chút, đừng để Thiên Tiếu khó xử.”

Trận giao phong nhẹ nhàng kết thúc, bây giờ Nhan Như Ngọc biết tại sao Thiên Tiếu lại bất lực rồi.
Băng Mị và Cầm Vân Ca tiếng nói rất có trọng lượng, nhìn sắc mặt của mấy người khác là đủ hiểu.
Chu Vũ thì quá âm hiểm, vừa châm chọc nàng và Liễu Nhã không có tiếng nói, rõ ràng còn bất mãn hành động của Hắc Lâu.
Nhưng vẫn ép Cầm Vân Ca một cái, muốn cho nàng và Liễu Nhã biết muốn sống yên ổn thì phải ngon trước mặt nàng.


Nhưng tất cả đều vừa đủ, giữ thể diện cho nhau, bọn họ mới là đại tỷ.



.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.