Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1006: Không thể nhịn được nữa (2)



- Ân, nói có lý. Chúng ta thiếu thốn tin tức, đó là cái gì chứ?

Thôi Bác thoáng tưởng tượng, đột nhiên cả kinh nói:

- Ngươi nói có phải là Thiên Nguyên thương hội hứa hẹn hiệu trung với bọn họ, lúc này mới mời được cường viện tới?

Tuyên Ngọc Đường sững sờ, trong mắt mang theo một đạo tinh quang, ngưng trọng nói:

- Không bài trừ loại khả năng này. Vốn theo hiểu biết của ta về Đinh Linh Nhi, nàng sẽ không làm như thế, trừ phi là chủ ý của Lý Vân Tiêu. Dù sao nữ hài tử nếu gặp gỡ lang quân như ý, sẽ kính dâng tất cả ra ngoài, cũng là rất bình thường.

- Ah? Tuyên trưởng lão ý nói người cầm quyền của Thiên Nguyên thương hội hiện tại chính là Lý Vân Tiêu?

Địch Sinh Hoa đi qua đi lại vài bước, nói:

- Đúng là có khả năng này, chúng ta có thể nghĩ biện pháp điều khiển Lý Vân Tiêu, đây chẳng phải là nhét Thiên Nguyên thương hội vào trong Vạn Bảo Lâu chúng ta khống chế sao?

Địch Sinh Hoa dường như cảm thấy đây là chủ ý tuyệt diệu, càng nghĩ càng kích động, nói:

- Lý Vân Tiêu chỉ là thổ dân nam vực, căn bản chưa thấy qua các mặt xã hội, muốn khống chế hắn có lẽ không khó.

Thôi Bác giội nước lạnh, khẽ nói:

- Địch trưởng lão suy nghĩ quá ngây thơ, một gã có thể khống chế Thiên Nguyên thương hội, hơn nữa còn là nhân vật kéo Tiền Tài Bang và Tứ Cực Môn xuống nước, sau có thể là nhân vật đơn giản. Việc cấp bách của chúng ta là phải biết Tiền Tài Bang và Tứ Cực Môn đã biết cái gì mà là chúng ta không biết

Tuyên Ngọc Đường nói:

- Lý Vân Tiêu kia từ khi tiến vào thành Tống Nguyệt Dương, dẫn do Tật Hỏa khống chế và giám sát, có lẽ hắn nắm giữ vài tin tức gì đó.

- Ah, là Tật Hỏa? Vì một thổ dân mà an bài hắn đi, là ai an bàn như thế?

Thôi Bác liên tục nói:

- Nhưng mà chuyện này rất có ánh mắt, Lý Vân Tiêu quả nhiên không phải bình thường, mau gọi Tật Hỏa tới gặp ta.

Tuyên Ngọc Đường ngưng mắt nhìn, lập tức nhìn vào trong bầu trời xa xa, trên mặt khô héo mang theo thần sắc kích động, trong miệng thì thào tự nói, nhưng mà không ai nghe ra cái gì cả.

Trên không trung nơi trú đóng của Thiên Nguyên thương hội, Trấn Thiên Tháp nhất trụ kình thiên trấn áp xuống, ở cửa tháp sinh ra hấp lực to lớn, trực tiếp không gian bốn phía, kể cả chưởng lực của Tu Đan Hà cùng Trương Sùng và lỗ đen cũng bị hút vào trong tháp.

Sắc mặt Tu Đan Hà cùng Trương Sùng đột biến, hai người đánh ra một chưởng lần nữa, lập tức lui ra phía sau, nhao nhao bay xuống dưới.

Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, nhìn qua thấp cao thì chấn động toàn thân.

Thương minh Trấn Thiên Tháp hắn cũng nghe qua, nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy, mà làm cho nội tâm của hắn hoảng hốt, Trấn Thiên Tháp vậy mà mà giống như đúc cái hắn nhìn thấy ở vực ngoại tinh không, chính là cổ tháp trấn áp Đế Già.

Có điểm khác nhau là, trên Trấn Thiên Tháp tức giận không kiềm được, cổ tháp của Đế Già khủng bố hơn nhiều, hơn nữa nhìn qua cái này còn mới hơn rất nhiều.

- Chẳng lẽ là phỏng chế phẩm? Trấn Thiên Tháp rốt cuộc có lai lịch gì, nhất định phải tìm cơ hội nói cho rõ ràng.

Trong lòng Lý Vân Tiêu âm thầm tự đánh giá.

La Anh sau khi dẹp loạn tranh chấp giữa hai người, trên người thu liễm chiến y màu trắng bạc lại, Trấn Thiên Tháp nhanh chóng thu nhỏ lại, thu vào lòng bàn tay của hắn, bị hắn thu vào trong cơ thể.

Lần này không chỉ có Tu Đan Hà, mà ngay cả Nhâm Quang Nhiễm cũng nhịn không được, ồn ào quát:

- La Anh, Trương Sùng, ngươi hai người các ngươi tại sao tới đây? Đây là chuyện của Thiên Nhất Các và Thiên Nguyên thương hội, các ngươi chẳng lẻ muốn thương minh phân liệt sao?

Nội tâm của hắn sợ hãi không dứt, hai người này ra tay, dùng thân phận địa vị của bọn họ trực tiếp đại biểu cho lập trường của Tứ Cực Môn và Kim Tiền Bang, trong mơ hồ hắn cảm thấy không ổn.

- Hừ!

Không chờ hai người trả lời, Lý Vân Tiêu liền hừ lạnh nói:

- Lão thất phu, nếu ngươi đã biết đây là chuyện giữa chúng ta và Thiên Nhất Các, Vạn Bảo Lâu chọc trứng chim vào đây làm cái quái gì? Thiệt thòi ta vẫn xem Vạn Bảo Lâu là bằng hữu, còn có Phi Vũ huynh lúc trước hứa hẹn có người gây bất lợi cho ta, hắn nhất định sẽ đứng ra giáo huấn đối phương, bây giờ lại cùng người khác đối phó ta, xem ra tình cũ ở thành Vũ Phong không được rồi, tiểu đồng bọn không thể nào cùng chơi đùa với nhau được nữa.

Lệ Phi Vũ đầu đầy đổ mồ hôi, ngượng ngùng nói:

- Vân thiếu nói lời này quá bất công, Lệ Phi Vũ ta là người công bình. Ngày đó hứa hẹn nếu có người khi dễ Vân thiếu, ta tự nhiên sẽ đứng ra đầu tiên, nhưng nhưng bây giờ là ngươi khi dễ người khác sao?

Sắc mặt Lý Vân Tiêubình tĩnh, lãnh đạm nói:

- Nếu muốn sửa từ ngữ thì sợ gì không có cách? Cũng may mắn cũng nhờ có chuyện này mới có thể thấy rõ mục đích của ngươi, cùng với sắc mặt thật sự của Vạn Bảo Lâu. May mắn trong thương minh cũng không phải tất cả đều cậy mạnh hiếp yếu, bỏ đá xuống giếng, khá tốt có Tứ Cực Môn và Kim Tiền Bang đại nghĩa, nguyện ý buông tha tư lợi bản thân, dùng hài hòa của thương minh làm đại cục động thân mà ra, đối kháng với đám tôm tép nhãi nhép.

Hắn nói chuyện ngôn từ chính nghĩa, nói hiên ngang lẫm liệt, cao giọng nói:

- Thiên địa có chính khí, hạo nhiên chính khí trường tồn thiên địa!

Tất cả mọi người há to mồm, ngẩn ngơ nhìn qua.

Ngay cả La Anh cùng Trương Sùng cũng nhíu mày, thầm nghĩ chính mình có vĩ đại như vậy sao?

Càng nghĩ càng cảm thấy càn khôn mênh mông cuồn cuộn, thoáng cái cái eo cũng ưỡn thẳng, mặt mũi tràn đầy chính khí trừng gian diệt ác, phát huy chính nghĩa mạnh mẽ.

Lệ Phi Vũ nuốt nước miếng, hắn phát hiện khẩu tài của Lý Vân Tiêu còn khó lường hơn cả thực lực của hắn, hoàn toàn không biết nên nói tiếp thế nào.

Tu Đan Hà thấy La Anh xuất hiện, dần dần tỉnh táo lại, ý thức được kết quả hôm nay đã thoát ra khỏi khống chế, đã phát triển theo hướng không tốt.

Tứ Cực Môn, Kim Tài Bang, Thiên Nguyên thương hội là ba trong bảy cự đầu của thương minh, chính mình trừ phi lại kéo thêm hai nhà khác tới, nếu không căn bản không có khả năng chống lại, huống chi còn có thành Hắc Thiết. Thành Hắc Thiết có thể so sánh với cả thương hội liên minh, là tồn tại có thể chống lại bảy siêu cấp thế lực a.

Tu Đan Hà cảm thấy tâm thần lạnh như băng, thật lạnh thật lạnh.

- Lệ công tử thân là một trong tứ tú của bắc vực, không thể ngờ là loại người này, thật khiến người ta thất vọng.

Không gian gần Thiên Nguyên thương hội thay đổi, lập tức có nhiều nhân mã đi tới, dùng Tiền Vô Địch cầm đầu, đều là người Kim Tiền Bang, thình lình còn có hai tên cường giả Võ Đế bên trong, Võ Tôn cũng không ít. Một khi xuất hiện, mọi người không hề che dấu khí tức, không gian chung quanh bị võ ý cường địa làm lắc lư không dứt.

Chiến ý trên người Tiền Vô Địch bắn ra, nhìn chằm chằm vào mắt Lệ Phi Vũ đầy khiêu khích.

- Lệ công tử là một trong tứ tú của bắc vực, đương nhiên không giống những tiểu lâu la chúng ta nha. Chúng ta hiểu làm người thì nói chuyện phải giữ lời, mà Lệ công tử lại hiểu lời lẽ biến báo, có thể dùng đánh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.