Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1033: Bạch y công tử (2)



Lôi đình lớn tới trăm mét, toàn thân màu xanh, may mà chỉ là thanh lôi, nếu như hóa tím, sợ là Lý Vân Tiêu hào hùng vạn trượng làm sao, cũng không dám mạo muội chống đối.

- Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm, đi.

Lý Vân Tiêu vung ra kiếm hoa, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm trong tay nhất thời hướng về trên đại địa xuyên đi. Cửu Tiêu lôi đình theo đó đánh rơi, hai tay Lý Vân Tiêu bấm quyết, quanh thân hiện ra một mảnh ánh sáng màu xanh, thân thể bắt đầu hóa lôi.

Oanh.

Lôi đình rơi xuống, toàn bộ thế giới đều bao phủ ở trong ánh chớp, cũng không còn tồn tại khác. Hắn muốn dùng thiên kiếp chi lôi này, để đền bù Ất Mộc khí thiếu hụt không đủ trong Hóa Lôi Thần Quyết, trực tiếp thu lấy lôi kiếp để bản thân sử dụng.

Lúc hóa lôi, dường như cả người đều hòa vào trong lôi đình, năng lượng đất trời này chính là một bộ phận của thân thể mình, có thể diễn hóa ra hàm ý tầng tầng lớp lớp. Nhưng theo kiếp lôi hạ xuống, thân thể vẫn cảm nhận được rung động rất lớn, phảng phất như bị tách ra, thân thể hóa lôi thậm chí không cách nào duy trì nguyên trạng, bắt đầu hiện hình ra.

Lực lượng Lôi kiếp giội rửa thân thể của hắn, còn có kinh mạch xương cốt, cũng mang đến phá hoại to lớn, thân thể hầu như triệt để tổn hại, sau khi ngưng hình hiện ra hào quang màu vàng, Bất Diệt Kim thân bắt đầu hấp thu lực lượng sấm sét chữa trị bản thân, chỉ bất quá so với tốc độ phá hoại mà nói, vẫn quá chậm.

Không ngừng có huyết dịch từ trong lỗ chân lông chảy ra, ngay cả trong mắt cũng chảy xuôi máu tươi, Thái Cổ Thiên mục trên trán tơ máu loang lổ, tỉ mỉ nhìn tới, trong con ngươi Thiên mục hiện ra một cái vòng xoáy nho nhỏ, tựa hồ đang không ngừng hấp thu lực lượng sấm sét.

- Thật có thể gánh vác sao?

Trong mắt Yêu Long vô cùng lo lắng, không ngừng dùng hồn lực cường hóa thân thể Lý Vân Tiêu, thế nhưng ở dưới loại lôi đình kia căn bản không có nửa phần hiệu quả, một khi trạng thái yêu hóa xuất hiện, lập tức liền bị lôi đình đánh tan, chỉ có Bất Diệt Kim thân khổ sở chống đỡ.

Giờ khắc này trong não hải của Lý Vân Tiêu dần dần trống không, chỉ có một niềm tin kiên định ở trong đầu, đó là có chí thì nên cùng quyết chí tiến lên.

Ở trên đại địa phía dưới, trong trận pháp to lớn càng là lôi vân dày đặc, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở trong đó phát sinh kiếm khí cực cường, dường như thân thể Lý Vân Tiêu đang giãy giụa khổ sở, không ngừng có hàn khí lan ra, kiếm thế kéo lên.

Ở bên ngoài lôi vân mấy trăm dặm, trên bầu trời hiện ra đạo đạo mật văn màu tím, còn có vết nứt màu đen lấp loé.

Rất nhanh liền mở ra một cái khe, hình thành đường nối mở ra.

Năm bóng người chậm rãi từ trong đó hiện lên, đều là bạch y như tuyết, lộ ra lãnh ngạo cùng cao quý, phảng phất như tiên nhân trên trời.

- Ồ? Cách xa trăm dặm có sóng năng lượng thật mạnh, chẳng lẽ là cường giả quyết đấu?

Người cầm đầu hai mắt tuấn lãng trong suốt, bên hông có một ngọc bội màu xanh lam, mặt như hoa đào, nhã nhặn tao nhã. Hắn giơ lên ngón tay ngọc, nâng gương mặt suy tư nói:

- Hừm, là lôi điện chi lực, cách xa trăm dặm cũng có thể nhận biết được, người kia thực lực thật mạnh a.

Phía sau nam tử là bốn tên tỳ nữ, cùng một màu bạch y, khoác lụa mỏng, bốn người có rực rỡ đoan trang, có tĩnh như thu nguyệt, có mùi thơm quyến rũ, có thanh nhã tú lệ, nhưng không có chỗ nào mà không phải là tuyệt sắc khó cầu, rực rỡ bức người.

Càng thêm hiếm thấy chính là, bốn người này còn từng cái từng cái tu vi cực cao, đều là tam tinh Vũ Tôn.

Lấy tuổi tác bực này, sắc đẹp bực này, tu vi bực này, tùy ý đặt ở bất kỳ một nơi nào trên đại lục, đều là thiên chi kiêu nữ mọi người vờn quanh.

Mà ở trước mặt nam tử kia, chỉ là bốn tỳ nữ mà thôi, mang theo xuân, hạ, thu, đông bốn mùa làm họ, cầm, kỳ, thư, họa tứ nhã làm tên.

Hạ Kỳ giơ lên tay như dương chi bạch ngọc, một cái bồn chứa pha lê đeo ở cổ tay, nàng nhìn chăm chú một thoáng nói:

- Công tử, cách Tống Nguyệt Dương thành còn có ba ngàn dặm.

Đông Họa nở nụ cười xinh đẹp, bầu trời giống như hoa đào nở rộ, nhiều hơn không ít sinh khí.

- Chúng ta vội vàng lén lút đi ra, định vị xuất hiện sai lệch cũng là bình thường. Ba ngàn dặm chớp mắt liền tới, so với dự tính tốt hơn nhiều lắm.

- Hừm, đi Tống Nguyệt Dương thành không vội, vũ quyết gì đó tựa hồ là vào ngày mai. Hiếm thấy đi ra một chuyến, ta cũng muốn mở mang kiến thức các đường cao thủ Thiên Vũ giới một chút, xa xa người triển khai Lôi hệ công pháp tựa hồ không kém.

Nam tử ngưng mắt nhìn xa xa, hiển lộ ra hứng thú thật lớn.

Tứ nữ giật mình, Xuân Cầm vội vàng nói:

- Công tử chính là thân thể vạn kim, những mãng phu phía trước kia cũng không biết là tình huống thế nào, nếu như thương tổn tới công tử, vậy thì muôn lần chết khó từ.

Nam tử nhíu mày, trên mặt có chút không vui nói:

- Chu trưởng lão không phải nói lấy thực lực của ta ở dưới Vũ Đế hiếm có địch thủ sao? Làm sao mới ra liền gặp gỡ người có thể thương ta?

- Này…

Xuân Cầm không biết làm sao nói tiếp, các nàng cùng công tử đều là nhiều năm ở trong tông môn tu luyện, cực nhỏ đi ra, làm sao biết tình huống bên ngoài. Công tử nhiều một phần hưng phấn, các nàng liền có thêm một phần cảnh giác.

Vừa thấy công tử không vui, bốn người đều sốt sắng lên.

Hạ Thư vội hỏi:

- Chỉ sợ vận may kém, vừa ra liền gặp gỡ Vũ Đế cường giả. Mà hắn lại không biết được thân phận của công tử, vậy thì thật sự phiền phức. Không bằng trước đi Tống Nguyệt Dương thành, chờ Chu trưởng lão đến, công tử có thể hướng về Chu trưởng lão đưa ra yêu cầu, đi bên ngoài du lịch một quãng thời gian.

- Phải a, lần trước ta nghe người của sở tình báo nói, con trai của Diệu Huyền Tông Tông chủ, ở bên ngoài bị người đánh một chết một bị thương, hiện tại toàn bộ Diệu Huyền Tông đều đang tìm hung thủ.

Thu Thư cũng phụ họa nói, bốn người đều sợ nam tử trước mắt lòng hiếu kỳ gây ra đại sự.

- Hừ, Diệu Huyền Tông là môn phái bỏ đi gì, có thể nào cùng Đao Kiếm Tông ta so sánh.

Nam tử không vui hừ lạnh nói:

- Bọn họ những môn phái bỏ đi này, còn làm cái gì Bắc Vực thập đại phái, cho rằng như vậy liền có thể cùng chúng ta sánh vai, một đám gia hỏa đơn thuần, xếp hạng này trực tiếp kéo thấp cấp độ của Đao Kiếm Tông ta.

Xuân Cầm cười nói:

- Tự nhiên không có biện pháp sánh vai, quả thực chính là ánh huỳnh quang so với Hạo Nguyệt cũng không quá đáng. Nhưng chúng ta không phải vì công tử lo lắng sao, chỉ sợ phát sinh bất ngờ gì không cách nào chưởng khống, đến lúc đó không chỉ đối với công tử không được, bốn người chúng ta cũng liên lụy, công tử nhẫn tâm nhìn bốn chị em chúng ta bị phạt sao?

Nàng một bộ dáng dấp đáng thương, tam nữ khác cũng bày ra dáng dấp yếu đuối mong manh làm người thương yêu, khiến người ta rất là đau tiếc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.