Bộ dáng lúng túng khó xử của nàng lập tức khiến mọi người chú ý, một cổ cảm xúc khác thường lan tràn dưới Phương Thốn Sơn, bộ dạng mọi người đều có chút hiểu được, lộ ra thần sắc cổ quái không ngừng gật đầu.
Hác Liên Thiểu Hoàng vỗ tay một cái thật lớn, lập tức nói:
- Đã hiểu rõ, là Thải Âm Bổ Dương chi thuật, nghe đồn nam tử hấp thụ sơ nguyên và âm khí của nữ tử, có thể cường tráng bản thân, không ngừng hấp thu thậm chí còn có thể trùng kích đến đỉnh phong võ đạo nữa.
- Oanh, đừng vội nói bậy.
Lạc Vân Thường vẻ mặt đỏ đến phát tím, tức giận không thôi, lửa phun ra từ trong đôi mắt cơ hồ như muốn đốt cháy cả Hác Liên Thiểu Hoàng vậy.
Lý Vân Tiêu xấu hổ cả giận nói:
- Thực chất chỉ là cảm ứng giữa Thần Thể với nhau, đạt tới thỏa thích vong ngã, cùng nhau tiến bộ. Ta hiện giờ chính là muốn mượn nhờ Cửu Dương Thần Thể của Vân Thường phát huy ra lực lượng Minh Nguyệt Thần Thể, chữa trị thân thể tổn hại thôi.
- Khục, khục khục Vân thiếu khẳng định không phải là người như thế.
Mạc Tiểu Xuyên ngắt lời nói:
- Bất quá chúng ta vẫn ra ngoài cả đi, đừng cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy Vân thiếu thái bổ, à, không, là tu luyện.
Viên Cao Hàn lắp bắp kinh hãi, ánh mắt đánh giá trên người Lạc Vân Thường một phen, nói:
- Là Cửu Dương Thần Thể mà năm đó Cố Thanh Thanh có sao? Cảm ứng giữa Thần Thể ta cũng đã nghe qua, nhưng không có án lệ này, dù sao người có được Thần Thể cũng quá ít, có lẽ thật sự có thể kích phát ra tiềm năng trong thân thể ngươi cũng không chừng.
Đinh Linh Nhi trong lòng ê ẩm không nói nên lời:
- Vậy việc này không nên chậm trễ, có cần chúng ta chuẩn bị gì không?
Lý Vân Tiêu nói:
- Không cần, chỉ cần Vân Thường phối hợp với ta là được.
Lạc Vân Thường thân hình khẽ run lên, có chút bối rối, vội hỏi:
- Yên tâm đi Linh Nhi muội muội, ta nhất định sẽ hảo hảo phối hợp Vân thiếu, vô luận hắn muốn ta làm gì ta cũng tuyệt đối không phản kháng.
Đinh Linh Nhi:
-...
Không khí thoáng trì trệ, Lý Vân Tiêu còn cố hỏi:
- Sẽ không để ngươi làm gì đâu, chỉ là phối hợp ta tu luyện chút thôi..., nếu như thật sự bất tiện...
- Thuận tiện, sao lại bất tiện chứ.
Đinh Linh Nhi nói:
- Vừa rồi chỉ là Vân Thường tỷ tỷ nói sai thôi, nếu ngươi muốn động tâm tư xấu, chúng ta sẽ xông lên đánh ngươi trước.
Lạc Vân Thường lần này biết rõ đã lỡ lời, túng quẫn đến mức hai gò má lập tức như cà tím, hai tay không ngừng khoa tay múa chân suy nghĩ muốn giải thích, nhưng tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt "ta hiểu" cả
Hác Liên Thiểu Hoàng cao giọng nói:
- Đi ra ngoài đi ra ngoài thôi, Vân thiếu cần thái bổ rồi. Ai dám quấy rầy, ta là người đầu tiên muốn mạng hắn.
Mạc Tiểu Xuyên ho khan vài cái, nói:
- Vân thiếu ngươi yên tâm thái bổ, à không, là tu luyện. Chúng ta ở bên ngoài thay ngươi canh chừng, thuận tiện trước tiên mang tiểu Ngô rađã, ta cảm thấy đứa bé kia có chút không thành thật, nếu như ngươi phát hiện tình huống không đúng, chúng ta lập tức mang tiểu Ngô vào.
Lý Vân Tiêu vẻ mặt hết cách, biết rõ đám người kia là cố ý, càng giải thích chỉ càng phiền toái.
Mọi người sau khi biết rõ Lý Vân Tiêu có cách trị hết thì tâm tình nguyên một đám nhẹ nhõm sung sướng, quét sạch tâm tình lo lắng trước kia, thoáng cái đã lui ra ngoài hết, chỉ còn hai người Lạc Vân Thường và Lý Vân Tiêu ở một mình bên trong.
Bên ngoài còn truyền đến tiếng nghị luận lặng lẽ của mấy người, nhưng cũng không có bất kỳ che dấu nào cả, trực tiếp lọt vào trong tai hai người.
- Ta nghe nói Thải Âm Bổ Dương chi thuật kia cần đại lượng nguyên âm chi nữ, Vân thiếu tổn thương nặng như vậy, cũng không biết một mình Lạc tiểu thư có đủ không nữa.
- Lạc tiểu thư có Cửu Dương chi thân, là cao đồ của Thần Tiêu Cung, ta ngược lại sợ nàng quá cường hãn, khiến Vân thiếu không chịu đựng nổi, bị hái ngược nguyên dương, vậy thì nguy rồi.
- Điều này cũng đúng, bất quá ta thấy Vân thiếu không giống như là nguyên dương chi thân a? Hắn trước khi chưa khôi phục trí nhớ chính là một thiếu gia ăn chơi mười phân, cô nương dạng gì mà chưa chơi đùa qua chứ!
- Ân, nói cũng đúng. Nguyên âm không đủ có thể phiền toái, không biết hắn có thể hái nguyên dương bổ dương không, bên trong Giới Thần Bi này nam nhân ngược lại không ít, Tham Thiên Tạo Hóa Dương Dương Quyết kia của Lí Dật dường như cũng rất lợi hại.
- PHỐC ngươi đừng có buồn nôn vậy có được không? Nguyên âm không phải còn có Đinh tiểu thư sao? Làm tốt tùy thời chuẩn bị đưa vào đi.
- Ta đánh chết mấy tên miệng tiện hồ ngôn loạn ngữ các ngươi.
Theo tiếng mắng tức giận của Đinh Linh Nhi vang lên, tiếng cười vui của mọi người cũng dần nhạt luôn.
Lý Vân Tiêu lúng túng nói:
- Đám vô liêm sỉ này, thật không ngờ trêu chọc sư phó v, ta thu bọn hắn làm đồ đệ thật sự là mắt bị mù rồi.
Lạc Vân Thường cúi sát đầu, không dám ngẩn mặt lên nói khẽ:
- Bọn hắn cũng là lo lắng cho ngươi, sau khi biết ngươi có thể khôi phục, tất cả mọi người đều rất vui vẻ.
Lý Vân Tiêu thấy nàng bộ dạng nàng vô cùng nhu thuận, như tùy thời chuẩn bị hiến thân liền có chút choáng váng nói:
- Ngươi đừng nghe bọn họ nói linh tinh, cũng chỉ là Thần Thể huy ánh giống như lần trước, dẫn đạo lực lượng trong thân thể của ta để tiến hành tự chữa trị là được rồi.
- Ân.
Lạc Vân Thường khẽ lên tiếng, trong lòng lại cười khổ nói: thân mật như vậy có khác gì giao hợp thân thể đâu chứ? Trên mặt nàng đỏ lên, ngồi xuống trước mặt Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ta chuẩn bị xong rồi.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ta dạy cho ngươi một thức ấn quyết có thể tăng cường liên hệ giữa ta và ngươi hơn.
Lạc Vân Thường học theo rất nhanh đã nắm giữ được, một tay kết liên hoa ấn, một tay đụng vào một chỗ với bàn tay Lý Vân Tiêu, lập tức cảm nhận được một cổ lạnh như băng khiến thân hình nàng thẹn thùng run rẩy lên một chút.
Cổ lạnh buốt trên bàn tay càng ngày càng lạnh, khiến trong lòng nàng cả kinh, âm thầm trách cứ không thôi, Vân thiếu cũng đã mệnh huyền sinh tử một đường rồi, mình còn ở chỗ này nghĩ loạn, nếu Vân thiếu bởi vậy mà xảy ra chuyện, cả đời mình cũng không thể tha thứ cho bản thân được
Nghĩ vậy, nàng lập tức xua tan tất cả tạp niệm, khí định thần nhàn bắt đầu vận chuyển Cửu Dương chân khí.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm hơi kinh hãi, không thể tưởng được Lạc Vân Thường tiến vào trạng thái nhập đinh còn nhanh hơn hắn nghĩ nhiều lắm, ở xa xa không ngừng có nhiệt khí từ chỗ đối phương truyền đến, cũng không biết là nhiệt lượng của Cửu Dương chân khí hay là nhiệt độ cơ thể của Lạc Vân Thường nữa, khiến thân hình đã dần mất đi tánh mạng của hắn cũng hơi có lại chút nhiệt độ cơ thể, cảm thấy vô cùng ấm áp.
Vào thời khắc này, Giới Thần Bi xuyên thẳng qua trong hư không vô tận, bỗng nhiên ở phía trước xuất hiện một cái khe, trực tiếp nuốt Giới Thần Bi vào trong đó.