Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1115: Công dương chính kỳ



- Thì ra là Ôn Thư, đi vào đi.

Trước cung điện có đứng hai người thủ hộ, đều là hai tay đặt trên đại kiếm, sắc mặt lạnh như băng. Hai người vẫn nhắm nghiền hai mắt, không ngừng phun ra nuốt vào linh khí Thiên Địa ở bốn phía, thẳng đến khi Ôn Thư đáp xuống, người ở bên trái mới mở mắt ra, sau khi thản nhiên nhìn thoáng một phát lại nhắm lại.

Ôn Thư ôm quyền nói:

- Hai vị làm phiền rồi.

Hắn lập tức hóa thành một đạo quang mang bay vào trong cung điện, bên trong mây trôi vờn quanh, hành lang gấp khúc kéo dài không dứt, thập phần rộng lớn, Ôn Thư bay một hồi về phía mặt bắc, đáp xuống trước một tòa đại điện, cao giọng nói:

- Ti tình báo Ôn Thư cầu kiến Công Dương đại nhân

- Vào đi.

Một lát sau bên trong truyền đến thanh âm không nóng không lạnh của một lão giả.

Ôn Thư có chút gật đầu, liền mở rộng bước chân tiến vào, trước đại điện hiện lên một đạo thủy quang, trong điện phủ đủ để dung nạp hơn vạn người chỉ có mấy người đứng đó, cực kỳ trống rỗng.

Một lão giả áo gai thần thái tường hòa đang ngồi ở chủ vị, lắng nghe báo cáo của mấy người bên dưới.

Ôn Thư đi tới phía trước, im im lặng lặng đứng ở bên cạnh, cùng nghe một gã nam tử cẩm y ngọc phục báo cáo.

Nam tử kia thần thái bình thản, nói đến chuyện mình bế quan tu luyện gần đây, Công Dương Chính Kỳ ngồi ở bên trên cẩn thận lắng nghe, không ngừng khẽ gật đầu, tựa hồ cực kỳ quan tâm đối với việc tu luyện của nam tử này.

Ôn Thư nghe xong một hồi liền không còn hứng thú nữa, người này nói đều là một ít chuyện Thuật đạo, tựa hồ có đột phá không nhỏ, đợi đến lúc nam tử êm tai nói, mấy người bên người đều cười chúc mừng, hắn cũng giả mù sa mưa cười nói:

- Chúc mừng Viên đại nhân bế quan lấy được tiến triển cực lớn, chỉ cần hồn thể trở về từ Vực Ngoại Tinh Không sợ rằng có thể trực tiếp trùng kích đến Thuần Thần thập giai nha?

Nam tử kia đúng là cục trưởng cục linh tư Viên Cao Hàn vừa xuất quan, hắn khẽ mĩm cười nói:

- Ôn đại nhân quá khen, cũng không biết Tinh Quang Hồn Thể kia đã đạt đến loại trình độ nào rồi, nếu có thể đột phá đến cửu giai chi cảnh, ta trùng kích Thuật Đạo đỉnh phong vẫn có nắm chắc nhất định, về phần Thuật Thần thập giai, ha ha, đây chẳng qua chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, đã có ai thấy qua chứ?

Ôn Thư cười nói:

- Hắc hắc, đã có truyền thuyết, vậy khẳng định từng tồn tại. Nếu không nhiều huyền khí siêu phẩm được ghi lại trong sách cổ là từ đâu đến chứ?

Công Dương Chính Kỳ mở miệng nói:

- Cao Hàn nếu ngươi có thể ở tuổi này trùng kích đến cửu giai đỉnh phong, vậy thì thành tựu tương lai thậm chí có thể vượt qua Thiên Chiếu Tử đại nhân, trùng kích Thuật Thần cũng chưa chắc không có khả năng. Vậy ta liền phái người mở ra thông đạo đi thông Vực Ngoại Tinh Không, nghênh đón Tinh Quang Hồn Thể của ngươi trở lại. Việc này thập phần trọng yếu, liền giao cho Ám Tư đi làm, không thể có chút sai lầm nào được.

Viên Cao Hàn ôm quyền nói:

- Đa tạ Công Dương đại nhân.

Công Dương Chính Kỳ khẽ gật đầu, ánh mắt rơi vào trên người Ôn Thư, nói:

- Ôn Thư, bên phía ngươi có phải có tình báo gì không?

Ôn Thư toàn thân chấn động, ánh mắt Công Dương Chính Kỳ khiến hắn thoáng cái trở nên khẩn trương, vội hỏi:

- Công Dương đại nhân, trong Tà Mị Tông có yêu nhân tai họa, ta đề nghị điều động Chấp Pháp Sứ tiến tới điều tra.

Công Dương Chính Kỳ nhướng mày, nói:

- Loại chuyện này ngươi và Tiêu Hải Dụ tính toán là được, có còn đại sự khác không

Ôn Thư vội vàng lắc đầu nói:

- Không có.

Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua một gã nam tử bên người, cười nói:

- Tiêu đại nhân cũng vừa may ở đây, đỡ cho ta chạy đi rồi.

Tiêu Hải Dụ nhẹ gật đầu, nói:

- Đợi quay lại ta sẽ điều động Chấp Pháp Sứ tiến đi. Đúng rồi, có Chấp Pháp Sứ ở hai nơi phái đi tựa hồ đã mất đi tin tức, một chỗ ở Đông Vực, một chỗ ở Tống Nguyệt Dương Thành, Ôn đại nhân có tin tức không?

Ôn Thư vỗ mạnh đầu một cái, kêu lên:

- Ai nha, đã quên mất.

Hắn liền nói lại lời Lục Chí truyền đến một lần.

Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ biến hóa, cả giận nói:

- Chuyện trọng yếu như thế ngươi lại quên mất?

Ôn Thư ngượng ngùng nở nụ cười nói:

- Đây không phải là tạm thời quên mất sao.

Sắc mặt Tiêu Hải Dụ hơi có chút khó coi, ngưng trọng nói:

- Tống Nguyệt Dương Thành cơ hồ tụ tập tất cả cao thủ Thương Minh ở đó, thực đủ sức để sánh vai với hàng loạt đại phái rồi, lại bị vài tên Yêu tộc vây khốn, tin tức cũng không có, mà ngay cả chấp pháp giả ta phái ra cũng bị người giết, tình thế tựa hồ cực kỳ nghiêm trọng ah.

- Tống Nguyệt Dương Thành... Chuyện sao lại trùng hợp vậy chứ?

Một gã nam tử bên người Viên Cao Hàn sắc mặt có chút trắng bệch, đúng là Mạc Hoa Nguyên, không khỏi cảm thấy lo lắng cho bọn người Mạc Tiểu Xuyên.

Công Dương Chính Kỳ ngưng giọng nói:

- Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh vẫn một mực bị giám thị, cũng không biết là mấy tên Yêu tộc từ đâu xuất hiện, năng lực không ngờ lớn thế. Việc này sợ rằng Tứ Cực Môn xuất lực không nhỏ, ngươi lại phái ra hai nhóm nhân mã, phân biệt đi tới Tống Nguyệt Dương Thành và tổng bộ Tứ Cực Môn, nếu Tứ Cực Môn có ý cãi lời, trước hết bắt giữ Đường Khánh mang về Thánh Vực rồi nói sau.

Tiêu Hải Dụ có chút nhíu mày lại nói:

- Nếu là không có căn cứ chính xác hắn đánh chết Chấp Pháp Sứ thì sợ rằng không tiện mạo muội bắt giữ, làm vậy có thể sẽ khiến bên trong Thương Minh bất mãn. Còn nữa, vô luận là đi tổng bộ Tứ Cực Môn hay là Tống Nguyệt Dương Thành, đều phải điều động cao thủ tiến đến, cường giả Võ Đế bình thường sợ rằng không có tác dụng gì.

Công Dương Chính Kỳ trầm tư một hồi, nói:

- Tổng bộ Tứ Cực Môn tốt nhất là ngươi tự mình đi một chuyến, dùng thân phận Phó cục trưởng chấp pháp ti của Thánh Vực trực tiếp chất vấn Đường Khánh, nếu hắn có khác thường, do ngươi ra tay bắt cũng không có gì, mặc dù trong đó có hiểu lầm, ngày sau cũng tiện bàn giao với Thương Minh. Về phần Tống Nguyệt Dương Thành, chỗ đó thế cục không rõ, Nam Phong Tuyền lại đang bế quan, quả thật không có ai để phái a.

Tất cả mọi người trầm mặc một hồi, đột nhiên Viên Cao Hàn nói:

- Công Dương đại nhân, ta ngược lại là có một người có thể tiến cử, hơn nữa thực lực vừa vặn thích hợp với việc này.

- Ah? Người phương nào?

Công Dương Chính Kỳ hỏi, tất cả mọi người đều hiếu kỳ.

Viên Cao Hàn mỉm cười nói:

- Người này ở ngay tại Trường Thiên Nhất Sắc cách Thánh Vực ba vạn dặm.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều co rút đồng tử, lập tức biết rõ là người phương nào.

Công Dương Chính Kỳ sắc mặt khẽ biến thành ngưng, nói:

- Người này quả thật thập phần thích hợp, nhưng hắn dù sao không phải là người Thánh Vực ta, chưa chắc sẽ nghe theo lệnh ta, không dễ phái a.

Viên Cao Hàn cười nói:

- Thánh Vực thiết lệnh, thiên hạ cùng tôn vinh. Hắn cũng không thể mạo muội phật mặt mũi chúng ta được, huống hồ chúng ta cũng không phải điều động, mà là mời hắn ra, để Tiêu Hải Dụ đại nhân tự mình đến thăm mời, chắc hẳn vẫn có thể thỉnh động được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.