Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1197: Nguy cơ (2)



Giờ khắc này Đế Quân đã là đèn sắp cạn dầu, hóa thành dáng vẻ yêu ma giương nanh múa vuốt, nhìn như dữ tợn khủng bố, nhưng ai cũng biết đã là cung giương hết đà, khó thoát một kiếp.

– Thả ngươi? Thân là bộ phận của ta, dĩ nhiên ngu xuẩn như vậy, thả ngươi đi ra ngoài mất mặt sao?

Đế Dạ lạnh lùng cười nói:

– Vừa nãy ta công kích đám nhân loại kia, bất quá là phô trương thanh thế. Ngươi cho rằng bằng thủ đoạn của ta, nếu như có tâm giết bọn họ, ai có thể trốn được? Mục đích bất quá chính là vì dẫn các ngươi đi ra mà thôi, không nghĩ tới quả nhiên có ngu xuẩn rút lui.

Đế Quân phẫn nộ gào thét nói:

– Muốn hấp thu ta, ta thà rằng tự bạo Chân Ma nguyên, mọi người cùng nhau đồng quy vu tận.

– Hừ, tự bạo? Vậy cũng phải có cơ hội này mới được.

Đế Dạ trong nháy mắt liền na di qua, một quyền trực tiếp đánh vào trong cơ thể Đế Quân, đột nhiên lấy ra ma nguyên của hắn, ở dưới ma lực cường đại ràng buộc, sắc mặt Đế Quân hoàn toàn trắng bệch, mạnh mẽ chống lại không có kết quả, khí tức càng ngày càng yếu.

Trong một phương trận doanh, đột nhiên Hạ Dụ Nam nói:

– Hứa Diễm đại nhân, lần này như thế nào cho phải? Nếu như Đế Dạ hấp thu ngốc ma đầu kia, sợ là thực lực tăng gấp mấy lần, đại gia càng sớm mất mạng.

Sắc mặt Hứa Diễm vẫn trắng xám, cay đắng lắc đầu nói:

– Ta đã tiêu hao hết nguyên khí, trong thời gian ngắn là không thể khôi phục, còn có thể có biện pháp gì?

Ánh mắt hắn rơi vào trên người Lý Vân Tiêu nói:

– Tiểu hữu có chủ ý gì không.

Hiện tại tất cả mọi người bị thương, mấy người Lý Vân Tiêu mơ hồ trở thành người tâm phúc của mọi người.

Trong mắt Lý Vân Tiêu loé ra một tia kiên quyết nói:

– Không bằng hiện tại trốn đi, thừa dịp Đế Dạ còn chưa hút sạch đối phương, hẳn là không để ý tới chúng ta. Hiện tại không đi liền thật sự triệt để xong đời, chỉ là Ma vân kia, nên làm sao phá?

Hứa Diễm gật đầu nói:

– Ta cũng có ý tưởng như vậy, nãy giờ vẫn đang quan sát Ma vân, tựa hồ không có gì có thể phá. Thời điểm ta triển khai Tiểu Thừa Thiên Tuyệt trận đúng là đánh ra một chỗ hổng, chỉ là hiện tại trận khí bị hủy, ta cũng vô lực triển khai trận pháp này.

Mọi người sầu lo, đột nhiên một thanh âm truyền đến, mang theo vẻ khổ sở nói:

– Ma vân này các ngươi không phá ra được, cơ bản là phong cả thiên địa, trừ khi các ngươi có thể chém phá một giới, hoặc là… Ta giúp các ngươi.

– Ai?

Mọi người kinh hãi, toàn thân cảnh giác, theo thanh âm kia nhìn tới, lại là đại Ma Đế Già, hắn đang ngồi xếp bằng ở cách đó không xa điều tức, khí tức cực kỳ yếu ớt.

– Ma đầu.

Mọi người cả kinh, đồng thời lấy ra binh khí, một niệm tức chiến.

Lý Vân Tiêu quát lên:

– Dừng tay.

Hắn nhìn Đế Già, đột nhiên cười nói:

– Ma Chủ đại nhân, vinh hạnh giáng lâm.

Sắc mặt Đế Già tái xanh, uể oải hừ lạnh nói:

– Đừng vội cười ta, được làm vua thua làm giặc mà thôi, lần này ta xác thực thua. Nhưng hiện tại mọi người là trên một chiếc thuyền, không hợp tác, tất cả mọi người sẽ chết. Bất kể là ta bị phân thân kia hấp thu đi, hay là các ngươi bị hắn giết chết, đều không phải là các ngươi đồng ý thấy chứ?

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Xác thực, vậy ngươi làm sao giúp ta phá tan Ma vân đây?

Đế Già nói:

– Ta không có sức mạnh giúp các ngươi phá tan Ma vân, nhất định phải dựa vào sức mạnh của chính các ngươi, thế nhưng ta lại biết phương pháp phá tan Ma vân. Chỉ cần Ma vân vừa vỡ, ta cũng có thể thong dong chạy trốn, các ngươi cũng vậy.

Lý Vân Tiêu nói:

– Như vậy rất tốt, kính xin báo cho phương pháp phá giải đi, thời gian sợ là không nhiều.

Hắn lo lắng liếc mắt nhìn trên bầu trời, khí tức Đế Quân là càng ngày càng yếu, sợ đã chống đỡ không được bao lâu nữa.

Đế Già cũng không phí lời, đứng dậy, lượng lớn Chân Ma khí tràn vào trong tay, không ngừng biến ảo ra các loại ma ấn, đánh vào mặt đất, bốn phía, bầu trời, ma văn như hồ điệp bay lượn, tất cả đều là cực kỳ rực rỡ.

Con ngươi của Lý Vân Tiêu cùng Hứa Diễm đều thu nhỏ lại, mở to hai mắt nhìn, loại tình hình triển khai quyết ấn này, bọn họ là chưa từng gặp, bản năng Thuật luyện sư để bọn họ không chớp một cái chuyên tâm nhìn.

Rất nhanh, một hình tròn năng lượng to lớn lấy Đế Già làm trung tâm, ở bốn phía ngưng tụ thành, tỏa ra ma khí, chỉ là vô cùng yếu ớt.

Đế Già một bên bố trí, một bên giải thích:

– Ma lực kết giới này của ta cùng Ma vân của phân thân là tồn tại đồng dạng, hiện tại ta muốn làm là lấy chính khắc kỳ, nhưng sức mạnh của ta quá yếu, cần các ngươi đem nguyên lực rót vào trong đó, mới có thể thành sự.

Lý Vân Tiêu hồ nghi nói:

– Nguyên lực của chúng ta cùng lực lượng ma nguyên của ngươi tựa hồ mâu thuẫn lẫn nhau a?

Đế Già liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:

– Xác thực là mâu thuẫn, ta cần chính là nguyên lực của các ngươi, để ma lực kết giới tràng của ta hỗn loạn, sau đó kết giới bị phá, để Ma vân phá tan một lỗ hổng cũng không phải là việc khó gì?

Hứa Diễm nói:

– Thì ra là như vậy, như vậy rót sức mạnh vào trong đó là càng loạn càng tốt.

Đế Già gật đầu nói:

– Chính là như vậy, nguyên lực của các ngươi xem như là một loại, còn có lực lượng hắc huyết kia xem như là một loại.

Ở đây còn có hai tên Vũ Đế của Huyết Thần cung, hơi thay đổi sắc mặt, cũng đồng thời gật đầu.

– Lực lượng hắc huyết vẫn để cho ta đến đi.

Một thanh âm hùng hồn vang lên, một vệt ánh sáng màu máu từ xa đến gần hạ xuống, hóa ra bóng người của Huyết Thần Tử, lạnh nhạt nói. Chỉ bất quá ánh mắt hắn rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, tất nhiên không thể bình tĩnh, lạnh giọng nói:

– Bất quá ta có một điều kiện, là người này nhất định phải cho ta.

Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng đồng thời sầm mặt lại, cảnh giác đứng dậy, bọn họ cùng Huyết Thần Tử từng giao thủ, biết hắn lợi hại.

Mạc Tiểu Xuyên cười lạnh nói:

– Nếu như nói đây chính là điều kiện của ngươi, như vậy ngươi có thể qua một bên nghỉ ngơi đi.

Sắc mặt Huyết Thần Tử hiện ra sát khí, lạnh lùng nói:

– Như vậy mọi người ai cũng đừng rời đi, ở chỗ này chờ ma đầu giáng lâm đi.

Tuy rằng hắn thành công đem ma khí từ trong cơ thể đẩy ra, nhưng mà nguyên khí tổn thất lớn, dưới loại tình thế phức tạp này không muốn cùng Mạc Tiểu Xuyên liều mạng.

Chỉ là mất đi huyết thú, hắn thà rằng mọi người câu vong, huống hồ lấy suy đoán của hắn, trên người Lý Vân Tiêu còn có siêu phẩm huyền khí, đây là nguyên nhân trọng yếu hắn quyết không thể bỏ qua.

Huyết Thần Tử kiên quyết không chịu nhượng bộ, để bầu không khí trong phút chốc sốt sắng lên.

Hứa Diễm nhíu mày, trong giọng nói mang theo tức giận nhàn nhạt nói:

– Huyết Thần Tử, ngươi cùng hắn ân oán tư nhân trong lúc đó, chờ qua kiếp nạn này lại tính toán. Hiện tại là lúc nào, há có thể cho phép ngươi ngang ngược!

Sắc mặt Huyết Thần Tử phát lạnh, lạnh lùng nói:

– Xin lỗi, Hứa Diễm đại nhân, lần này nhất định phải giải quyết ân oán! Người này rất giỏi chạy trốn, nếu như đi ra ngoài, ta thực sự không nắm chặt có thể bắt được hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.