Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1233: Hương mô mô (1)



Hắn cũng nghĩ đến một mối liên hệ khác, lấy thực lực của Tây Môn Kim Lăng là có thể thắng Yến Tinh Hoa, nhưng chẳng biết vì cái gì chạy trối chết, nói vậy trong này cũng có công lao của Lý Vân Tiêu.

Nghĩ tới chỗ này, nội tâm La Thanh Vân một trận khó có thể bình tĩnh, hắn lạnh lùng liếc nhìn Lý Vân Tiêu một chút, đứa kia còn đang giả bộ bị sự kiện trước mắt dọa sợ, đột nhiên uống rượu an ủi, uống không còn biết trời đâu đất đâu.

Hắn mạnh như thế nào? Dĩ nhiên có thể ở ngay dưới mắt ta lén lút xuất thủ.

La Thanh Vân dòng máu sôi trào, nội tâm một trận buồn bực, có chút không kiềm chế nổi hiện tại liền muốn cùng Lý Vân Tiêu đại sát một hồi.

Vẻ mặt La Thanh Vân nóng lòng muốn chiến rơi vào trong mắt Tây Môn Kim Lăng, còn tưởng rằng đối phương ngầm thừa nhận, càng là giận tím mặt, khí thế xông lên tận trời, hướng về trên người La Thanh Vân nghiền ép đi.

– Hừ.

La Thanh Vân đột nhiên đem chén rượu “Ầm” một tiếng bóp nát, ở trên bầu trời của hắn lập tức có một nguồn sức mạnh đang lưu động, đem khí tức của Tây Môn Kim Lăng ngăn trở. Cùng lúc đó, trên người hắn dần dần nổi lên từng đạo từng đạo ánh sáng ác liệt, dần dần đem mi mắt giơ lên, hướng về trên người Tây Môn Kim Lăng nhìn chăm chú.

Vẻn vẹn chỉ là ánh mắt nhìn chăm chú, cả người Tây Môn Kim Lăng liền chấn động, sống lưng bốc lên từng cơn ớn lạnh, dáng vẻ của La Thanh Vân thật giống như là một thanh trường thương sắp xuất khiếu, tùy thời có thể chấn động lên, đâm thủng tất cả trở ngại phía trước.

– Thiết.

Cả người Tây Môn Kim Lăng lập tức đổ mồ hôi lạnh, không còn chiến ý, hắn làm sao cũng nghĩ không thông, tu vi của mình rõ ràng so với đối phương mạnh hơn nhất tinh, nhưng vì sao sẽ sinh ra một luồng sợ hãi khó có thể chống lại.

Trong lòng khiếp đảm, chưa chiến trước bại.

– Dừng tay.

Nạp Lan Chỉ Tuyền kêu lớn:

– Tây Môn công tử, ta tin tưởng việc vừa nãy tuyệt không phải là La đại ca gây nên.

Hai người khí tức quyết đấu, ngoại trừ Lý Vân Tiêu liếc mắt liền thấy Tây Môn Kim Lăng ngoài cường trong yếu ra, người còn lại đều cảm giác là thế lực ngang nhau, Nạp Lan Chỉ Tuyền chỉ lo hai người thật sự động thủ, này tất nhiên sẽ dẫn đến thương vong.

Từ Thanh cùng Bùi Minh Viễn thầm kêu đáng tiếc, bọn họ là ước gì xem một hồi trò hay.

Tây Môn Kim Lăng nguyên bản khiếp đảm, hiện tại Nạp Lan Chỉ Tuyền vừa ra ngăn lại, lập tức lại tới sức lực, cả giận nói:

– Không phải hắn? Hừ, ngoại trừ hắn còn có thể là ai?

Từ Thanh cười nhạt nói:

– Tây Môn huynh, chỉ trích phải có chứng cứ. Ngươi lung tung mắng người như vậy, ai cũng sẽ không thừa nhận.

Tây Môn Kim Lăng lạnh lùng nói:

– Muốn chứng cứ ta không có, thế nhưng đơn giản suy đoán liền biết rồi. Lúc trước ta cùng thất tinh Vũ Tôn kia chiến một trận, nguyên bản nắm chắc phần thắng, lại bị người đánh lén. Sau đó ta…

Sắc mặt hắn đột nhiên khẽ biến thành hồng, dừng một chút.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Sau đó ngươi làm sao? Là làm sao chuyển bại thành thắng?

Hai mắt Tây Môn Kim Lăng trừng lớn, hắn biết Lý Vân Tiêu là đang giễu cợt hắn, một luồng sát khí bắn qua, nội tâm đã phán tử hình cho người này, cả giận nói:

– Sau đó ta trọng thương không địch lại, nhưng vào lúc này La Thanh Vân lâm không mà đến, cứu Chỉ Tuyền tiểu thư, đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân.

Sắc mặt Nạp Lan Chỉ Tuyền có chút lạnh, xệ mặt xuống nói:

– Kính xin Tây Môn công tử nói chuyện thận trọng, ta tin tưởng La đại ca tuyệt không phải loại người như vậy, hắn tất nhiên là vừa chạy tới mà thôi.

– Hừ, vừa chạy tới?

Tây Môn Kim Lăng hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Lý Vân Tiêu, châm chọc nói:

– Ta bây giờ hoài nghi lần này Chỉ Tuyền muội muội bị tập kích đều là La Thanh Vân hắn một tay bày ra, người này chính là lâu la trong đám kẻ địch kia, lại cùng La Thanh Vân có nhận thức. Hơn nữa lúc trước ta nói tới điểm đáng ngờ, cuối cùng được lợi to lớn nhất là La Thanh Vân, những chuyện này còn chưa đủ chứng minh sao?

Nạp Lan Chỉ Tuyền đưa mắt nhìn về phía Lý Vân Tiêu, mặc dù là người quen cũ của La Thanh Vân, nhưng xác thực là một trong những người tập kích nàng, lập tức không có một chút sắc mặt tốt, lạnh lùng nói:

– Ngươi đi ra nói, ngươi cùng La đại ca có đồng mưu hay không, vì sao cùng những người tập kích ta kia xen lẫn, các ngươi là một tổ chức thế nào?

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

– Làm sao tất cả đầu mâu đều chỉ về ta? Cái tổ chức kia không có quan hệ gì với ta a, ta cũng là bị bọn họ cưỡng bức đến, có người nói tên là tổ chức Băng Khối.

Lập tức hắn không chút ẩn giấu nào đem chuyện mình sau khi đi tới Hồng Nguyệt thành, bị Văn Lâm kéo vào tổ chức Băng Khối, cùng với tại sao lại đột kích Nạp Lan Chỉ Tuyền nói một lần, tất cả mọi người nghe mà một trận ngạc nhiên.

– Ha ha.

Bùi Minh Viễn phình bụng cười to lên, vỗ bàn nói:

– Không nghĩ tới Chỉ Tuyền tiểu thư đến Hồng Nguyệt thành dĩ nhiên là vì vũ đài tái, ha ha ha ha.

Từ Thanh cùng La Thanh Vân cũng lộ ra mỉm cười, một mặt quái dị.

Nạp Lan Chỉ Tuyền gò má ửng đỏ, cáu giận nói:

– Vô lại, dám vu oan tình tỷ muội của ta cùng Như Băng muội muội, lần này chỉ là đến tâm sự với nàng mà thôi. Không nghĩ tới bị ác đồ hãm hại, đồng thời bị người có dụng tâm khác lợi dụng.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Hừm, ta xem trong Băng Khối fans đoàn này, xác thực có rất nhiều người chân tâm yêu thích Khương nhị tiểu thư, chỉ là bị Yến Tinh Hoa cùng tuyết cầu tỷ tỷ lợi dụng. Không biết Chỉ Tuyền cô nương biết lai lịch của tuyết cầu tỷ tỷ này không?

Sắc mặt Nạp Lan Chỉ Tuyền khẽ biến thành lạnh, hừ nói:

– Trên đời này có thể mập như vậy, ngươi nói ta liền biết là ai.

– Là ai?

Lý Vân Tiêu cùng vài tên nam tử đều đồng thời hiếu kỳ hỏi.

Nạp Lan Chỉ Tuyền thoáng có vẻ khổ não, lắc đầu nói:

– Không nên hỏi, chỉ cần các ngươi tiếp tục ở lại Hồng Nguyệt thành liền sớm muộn có thể biết. Không nghĩ tới nàng dĩ nhiên đem chủ ý đánh tới trên người ta, sợ là đối với Như Băng muội muội cũng có cử động bất lợi, ta nhất định phải mau chóng đi về Khương gia nhắc nhở Như Băng muội muội.

Tây Môn Kim Lăng hừ lạnh nói:

– Dù vậy, cũng không cách nào bài trừ hiềm nghi của La Thanh Vân, dù sao hắn cùng thành viên của Băng Khối nhận thức, đồng thời Yến Tinh Hoa này suýt chút nữa trở thành vong hồn dưới quạt lông của ta, làm sao lại đột nhiên phản kích chấn thương ta.

Hiện tại La Thanh Vân có thể khẳng định đều là Lý Vân Tiêu đang giở trò quỷ, nhưng lấy sự kiêu ngạo của hắn căn bản khinh thường giải thích, chỉ là tức giận trừng Lý Vân Tiêu một chút.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Ta ngoại trừ nhận thức La huynh ra, còn nhận thức Từ Thanh huynh, vì sao ngươi không nghi ngờ là Từ Thanh huynh gây nên?

Tây Môn Kim Lăng nổi giận, quát lạnh:

– Vũ Tôn cường giả chúng ta nói chuyện, ngươi một tên Vũ tông chõ miệng vào làm gì? Chẳng lẽ không biết chữ chết viết như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.