Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1392: Ý định (1)



Ở nơi đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm như Hải tộc, sẽ không có chủng tộc nào ngốc đến mức lấy Chân Long làm đồ đằng cả, đây là uy áp đẳng cấp đã thấm vào trong máu, căn bản khó có thể vượt qua.

Mà phiến đại môn tổn hại nhìn thấy trong quang cảnh đồ trước kia quả thật có chút giống với Vương cung Đông Hải hiện giờ.

Lý Vân Tiêu mở miệng nói:

– Quá ít tin tức, không có cái nhìn gì cả. Nếu như Liêu thành chủ có thể đưa phần văn tự nguyên vẹn khác mà Bắc Minh Thiên Lộc kia truyền đến ra cho mọi người xem, ta tin tưởng nhất định sẽ có sức thuyết phục cực cao đấy.

– Đúng, đúng vậy.

Mọi người cũng đều phụ họa theo.

Bắc Minh Lai Phong thản nhiên nói:

– Trong phần tin tức kia có không ít chuyện bí mật, tạm thời không tiện lộ ra. Nhưng nếu có người nguyện ý gia nhập thì đến lúc đó tự nhiên sẽ công khai với mọi người.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Quả thật buồn cười, cũng giống như mua đồ vậy, không phải phải xác định mua, mới báo giá. Sinh ý của Bắc Minh gia các ngươi quả nhiện làm tốt a!

Trong mắt Bắc Minh Lai Phong lóe ra vẻ trang nhã, khẽ nói:

– Lý Vân Tiêu, ngươi không cần ở đây âm dương quái khí, nếu ngươi tham gia ta tự nhiên hoan nghênh, nếu không tham gia thì có thể câm miệng rồi. Về phần thù lao, ngoại trừ bảo tàng tìm được phân phối theo lời Liêu thành chủ nói lúc trước ra, Bắc Minh thế gia ta còn có trọng thù khác, phàm là cường giả Võ Đế gia nhập, mỗi người đều được một kiện huyền khí cửu giai. Mà Võ Tôn thì một kiện huyền khí bát giai và ba miếng đan dược bát giai tăng lên tu vị.

– Cái gì? Huyền khí cửu giai?

Tất cả mọi người chấn động, huyền khí cửu giai cũng không phải hàng vỉa hè a, có bao nhiêu cường giả Võ Đế cả đời cũng không thể có được một món.

Gương mặt Liêu Dương Băng cũng run rẩy thoáng một phát, tựa hồ đã bị thù lao này dọa cho kinh hãi.

Trong lòng Lý Vân Tiêu càng xác nhận di chỉ kia chính là cựu chỉ Vương cung Đông Hải, Bắc Minh Lai Phong nhất định đã nắm giữ tin tức nào đó, cho nên mới dám ưng thuận trọng thưởng như thế.

Có người nhịn không được hỏi:

– Lai Phong công tử nói có thật không?

Bắc Minh Lai Phong khinh miệt cười nói:

– Chẳng qua chỉ là một ít huyền khí cửu giai thôi, chuyện Đông Hải lần này, bên phía Bắc Minh Huyền Cung do ta toàn quyền phụ trách, tài nguyên có thể điều động rất nhiều, ta đã dám nói ra, vậy thì dĩ nhiên là có nắm chắc rồi.

Lần này tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư, nếu không nói ra điều kiện lúc trước, căn bản không ai có cách nghĩ muốn ra biển cứu người cả, nhưng thù lao kinh người kia, còn có nếu thật sự tìm được bảo tàng, ngẫm lại đã khiến nhiệt huyết xôi trào rồi.

Hơn nữa Bắc Minh Lai Phong cũng nói hắn đại diện Bắc Minh Huyền Cung toàn quyền phụ trách việc này, chứng minh Bắc Minh Huyền Cung đối với lần ra biển này cũng cực kỳ trọng thị, nhưng lại phái ra một gã hậu bối, tất nhiên là muốn rèn luyện người này, lấy thân phận đứng đầu Bắc Vực tứ tú, tương lai hắn tất nhiên sẽ là cung chủ đời sau của Bắc Minh Huyền Cung.

Bằng không thì hậu bối dù có ưu tú thế nào, cũng không có khả năng có quyền lợi hứa hẹn nhiều huyền khí cửu giai như vậy, đây đã là đại thủ bút cấp bậc đại tông chủ rồi.

Cư An Nhiên hỏi:

– Dùng thực lực Bắc Minh Huyền Cung, chẳng lẽ còn không phái ra được nhân thủ sao? Tùy tiện tụ tập mười mấy tên Võ Đế vẫn không thành vấn đề a?

Ánh mắt Bắc Minh Lai Phong liếc qua Liêu Dương Băng, trong mắt tên kia bất giác hiện lên vẻ lo lắng, Bắc Minh Lai Phong cũng bất giác lạnh lùng cười cười, nói:

– Lúc trước sau khi Liêu thành chủ đạt được tin tức mà Thiên Lộc tộc thúc đưa tới đã tự mình thử phá vỡ thủ pháp cấm chế trên đó, kết quả khiến cho tin tức bị mất đi rất nhiều, tuy rằng đã được Bắc Minh thế gia chữa trị, nhưng có ít nội dụng vẫnn mơ hồ không rõ, cho nên trong huyền cung đối với chuyện này cũng không quá mức coi trọng, mà theo ta phỏng đoán, gia tộc rất có khả năng đã đánh giá thấp nghiêm trọng tin tức mà Thiên Lộc tộc thúc mang về, ở phương diện nhân thủ cấp cho thật sự không đủ. Bổn công tử lúc này mới tự ý chủ trương đối ngoại nhận người, bất quá mọi người yên tâm, đối với điều phối tài nguyên Bắc Minh Huyền Cung ta vẫn có quyền nói chuyện rất lớn, không cần lo lắng ta có thực hiện được hứa hẹn hay không!

Trong mắt Liêu Dương Băng lộ ra một tia tức giận, nhưng trên mặt vẫn cười nhẹ nhàng, nói:

– Lúc trước trên tin tức mà Thiên Lộc huynh truyền lại quả thật có cấm chế, nhưng Liêu mỗ nóng vội cho an nguy của Thiên Lộc huynh, bởi vậy mới vội phá giải trước muốn nghĩ cách cứu viện, ai nghĩ đến một mảnh hảo tâm lại xảy ra chuyện, aizz.

Tất cả mọi người đây đều không phải người ngu, ai cũng biết nguyên do trong đó, nhưng đều giả bộ tiếc hận, cùng ai thán theo.

Cư An Nhiên cũng nói:

– Liêu thành chủ đích thật là cao thượng, nhưng trấn Hải Thiên cũng không có cao thủ gì, muốn tụ tập một đám người, sợ rằng có chút khó khăn rồi. Nghe nói Đông Vực Tiên Cảnh sắp mở ra, đến lúc đó tất nhiên cường giả thiên hạ sẽ tụ tập đến, nếu dùng huyền khí cửu giai làm thù lao, tất nhiên sẽ hấp dẫn được một đống lớn người a!

Trong mắt Bắc Minh Lai Phong hiện lên một tia sầu lo, nói:

– Địa Lão Thiên Hoang mở ra, ta sợ sẽ đưa tới đám long ngữ hỗn tạp, hơn nữa di chỉ Vương cung Đông Hải trước khi chưa tìm hiểu được rõ ràng, người biết rõ việc này không nên quá nhiều. Chư vị có thể hỗ trợ khuếch tán tin tức ra ngoài, nhưng lại không nên quá mức.

Cư An Nhiên gật đầu nói:

– Thì ra là thế, Lai Phong công tử lo lắng rất đúng.

Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:

– Các ngươi có tọa độ chỗ hải vực mà Bắc Minh Thiên Lộc ở không? Thông qua phương thức gì để tiến đến?

Bắc Minh Lai Phong nhìn hắn một cái, khẽ nói:

– Sao hả? Vân Tiêu công tử cũng động tâm? Dùng thực lực Vân Tiêu công tử, tự nhiên không thể coi như Võ Tôn được, thù lao phải là huyền khí cửu giai mới đúng, nhưng ta nhớ công tử tựa hồ không thiếu huyền khí cửu giai a?

Huyền khí cửu giai trên người Lý Vân Tiêu rất nhiều, đây là chuyện mà thiên hạ đều biết, sợ rằng huyền khí cửu giai mà thất đại tông chủ dùng cũng không nhiều như hắn.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Ta thiếu hay không thiếu huyền khí cửu giai, có quan hệ với nguoi sao? Bây giờ là Bắc Minh Lai Phong người thiếu người chiêu hiền, chẳng lẽ còn muốn tính toán nhiều như vậy sao?

Bắc Minh Lai Phong tức đến ngực phập phồng, nhưng nghĩ đến đây là đại sự mình độc lập phụ trách, cũng là lần khảo nghiệm năng lực mà gia tộc giao cho, nhất định phải làm ra thành tích kinh người, đặt mình ở thân phận cung chủ tương lai mới được, cũng không nên kết quả nhiều thù hận. Lúc này mới nhịn hờn dỗi, nói:

– Vị trí đại thể thì biết rõ, nhưng không có tọa độ chính xác.

– Chẳng lẽ trong tin tức mà Bắc Minh Thiên Lộc đại nhân truyền lại không có tọa đồ chính xác sao? Hải vực cực kỳ mênh mông, sợ rằng vài chục năm trên trăm năm cũng chưa chắc tìm được a!

Có người nhịn không được mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.