Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1407: Triệu hoán (1)



Đồ đằng tộc Xỉ Kình chính là thứ được gọi là Mông Lỏa kia, hiển nhiên chính là tồn tại cường đại hiện giờ vẫn còn sống trong biển rộng, bản năng võ giả của Lý Vân Tiêu đã khiến hắn cảm thấy không ổn, nếu thật sự bị triệu hoán ra thì sợ rằng cả trấn Hải Thiên đều sẽ tiêu đời rồi.

Hắn tuy rằng biểu hiện không quan tâm, không để bất cứ chuyện gì trong lòng, nhưng sống chết của hàng trăm vạn người không thể làm như không thấy được.

– Ngươi nói triệu hoán thì triệu hoán sao? Coi ta không tồn tại à?

Lý Vân Tiêu thi triển ra thuấn di, trực tiếp hiện thân trên không vòng tròn kia, Ngạc Ngư dưới chân lập tức hóa thành Phong Hỏa Luân, phi tốc xoay tròn xuống dưới.

Nghiễm Dịch kinh hãi, hắn đã sớm chuẩn bị ra tay, nhưng không nghĩ tới đối phương vậy mà trực tiếp thuấn di tới Hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức bay ra một đạo lam sắc quang mang, đúng là một đầu Hải Điểu do nước ngưng tụ thành, bay lượn mà đi.

“Ọt ọt ọt ọt”

Hải Điểu kia không biết do thủy nguyên tố kỳ dị gì ngưng tụ thành, phi tốc biến lớn, Tam Thiên Quang Minh tiểu thế giới Phong Hỏa Luân đánh lên Hải Điểu kia, vậy mà không thể xông tới được nữa, như thạch đầu rơi vào trong nước biển vậy, trực tiếp chìm nghỉm xuống

– Cái gì?

Lý Vân Tiêu cả kinh, hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ trên đời này còn có nguyên tố gì có thể áp chế được tổ hợp giữa Thái Cổ Cương Phong và Phượng Hoàng Thần Hỏa, nhưng thế giới to lớn, há có thể dòm tận, vạn vật đều có tương sinh tương khắc.

Lý Vân Tiêu cũng không kinh hoảng, chỉ quyết trong tay biến đổi, quát:

– Tam Thiên Quang Minh Đại Thế Giới.

Lực lượng Phong Hỏa Luân chìm vào trong cơ thể Hải Điểu bỗng nhiên đề cao một cấp bậc, phạm vi xoay tròn không ngừng tăng lớn, trong nháy mắt đã phá vỡ Hải Điểu kia, đột nhiên hạ thấp xuống dưới.

“Ầm ầm”

Thủy nguyên tố ngưng tụ Hải Điểu lập tức bị triệt để đè ép xuống.

Nghiễm Dịch thấy mà quá sợ hãi, hiển nhiên có chút không dám tin tưởng, đồng thời cũng cảm thấy đau lòng, nhưng thời gian cho hắn cũng không nhiều nữa, hắn hóa ra tư thái Bán Long, trong tay nắm một cây xiên thép màu vàng đột nhiên đâm ra.

– Thủy Kích Tam Thiên.

Người Hải tộc rất thiếu huyền khí, Tam Xoa Kích càng là dấu hiệu của Ba gia tứ hải cộng chủ, cho nên rất hay bị bắt chước, hơn nữa chế tạo Tam Xoa Kích cũng rất đơn giản, thích hợp người Hải tộc sử dụng.

Nghiễm Dịch đâm một cái, bầu trời biến sắc, hơi nước bốn phía nhanh chóng hội tụ đến, hình thành một đạo nước chảy cự đại, mang theo uy thế vô biên ầm ầm áp tới.

Chiêu Thủy Kích Tam Thiên kia như trụ nước phun tới, phá tan đại Phong Hỏa Luân, giống như núi lửa phun trào đánh tới chỗ Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu trong lòng cả kinh, khí tức bạo phát ra trên người Nghiễm Dịch vậy mà có chút tương tự với Nhuận Tường, cũng là loại thiên tài có độ tinh khiết huyết mạch cực kỳ cao.

Loại Vương duệ Hải tộc huyết mạch tinh khiết cực cao này, hắn cũng từng gặp qua ở Đông Hải, nhưng tuyệt đối là phượng mao lân giác, hiện giờ chẳng qua chỉ mới tiếp xúc với hai Vương duệ Hải tộc, vậy mà đều là thiên tài như vậy

Là mình vận khí quá tốt, hay là sau mấy chục năm, trong tứ hải đã xảy ra biến hóa?

Hắn không kịp nghĩ nhiều, lực công kích của cột nước kia quá mạnh mẽ, nhưng sau khi tách ra đại Phong Hỏa Luân tốc độ cũng trì hoãn lại, Lý Vân Tiêu lâm không lắc mình một cái liền tránh né được.

Nhưng chỉ chút thời gian ngắn ngủi như vậy đã đủ rồi, nghi thức triệu hoán của đám người tộc Xỉ Kình dưới sự bảo vệ của Nghiễm Dịch đã tiến hành gần xong.

Mà trên mặt biển cũng bắt đầu từ từ trồi lên, phần lưng một đầu cự kình hiển lộ ra, chỗ bọt nước mà Nghiễm Dịch ngồi lúc trước chính là cột nước do nó phun ra, trên phần lưng nó được khắc vào các loại trận pháp rậm rạp chằng chịt, khiến người hoa cả mắt.

Tiếp theo những chiến sĩ tộc Xỉ Kình kia cũng nhao nhao lâm không bay tới, thủ hộ ở bên người Nghiễm Dịch, bọn hắn tuy rằng bị thương trình độ khác nhau, nhưng thề sống chết bảo vệ Vương tộc chính là trách nhiệm và sứ mạng của bọn hắn.

Mấy tên chiến sĩ phụ trách triệu hoán đã liên thủ xong, một đầu thông đạo đen kịt đang chậm rãi mở ra.

Lý Vân Tiêu thần sắc lạnh lẽo, lạnh giọng nói:

– Nghiễm Dịch, lập tức đình chỉ triệu hoán, nếu không ta sẽ hạ sát thủ đấy.

Nghiễm Dịch chẳng biết tại sao nghe hắn nói vậy trong lòng liền phát lạnh, nhưng lúc này sao có thể vì một câu của hắn mà ngừng được, lạnh lùng nói:

– Muốn ngừng cũng đơn giản, mau giao Hồng Thạch ra đây!

Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:

– Cho ta ba tháng để cân nhắc, sau đó sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục có được không?

– Ba tháng cân nhắc? Nằm mơ!

Nghiễm Dịch một ngụm từ chối, lạnh lùng nói:

– Đã không bàn được, vậy thì ta liền tự mình tới lấy rồi.

Trong thông đạo dần dần mở ra dần truyền ra khí tức khủng bố, mang theo hương vị dã man và huyết tinh, xem ra đồ đằng kia đã bắt đầu động rồi.

Sát khí trong mắt Lý Vân Tiêu dần dần ngưng tụ, lạnh giọng nói:

– Đã như vậy thì tất cả đều là do ngươi tự tìm đấy.

Hắn lăng không khẽ vẫy, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bay ra, ở trên không trung kết thành một bộ kiếm đồ vận chuyển, không ngừng quay cuồng như mây đen, không ngừng có kiếm khí từ trong đó tràn ra.

Lý Vân Tiêu lâm không điểm tay, quát:

– Kiếm Vân Hóa Vũ.

Trong đóa kiếm chi ảnh vân kia nổ bắn ra vạn đạo cường quang, một hồi kiếm vũ khủng bố nhao nhao lao xuống, trảm thiên liệt địa

Tât cả Hải tộc đều cực kỳ sợ hãi, kiếm vũ này không chỉ phạm vi bao trùm lớn, hơn nữa uy lực cũng kinh người, mỗi một kiếm đều ẩn hàm công kích của Bát Phương Võ Tôn cảnh, phảng phất như vô số cường giả Võ Tôn đồng loạt ra tay vậy.

– Ah ah ah.

Đám lâu la Hải tộc liên tục truyền ra tiếng kêu thảm thiết, dưới Bát Hoang cảnh toàn bộ đều bị chém sạch, mặc dù là một ít người tộc Xỉ Kình bị thương cũng không thể ngăn cản nổi, lần nữa tăng thêm thương thế.

Lý Vân Tiêu vi để tránh ảnh hưởng quá lớn, phạm vi kiếm vũ tận lực khống chế ở vùng lấy đại trận triệu hoán kia làm trung tâm, mấy vạn tôm binh tôm tướng lúc trước bị dọa sợ chạy ra xa nên thương vong nhỏ nhất

– Lý Vân Tiêu, ngươi thật sự dám giết chiến sĩ Hải tộc ta sao, đáng chết ah.

Nghiễm Dịch giận dữ không thôi, cùng vài tên tộc Xỉ Kình thực lực cường đại chống lấy kiếm quang lao lên, vây công lấy Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

– Buồn cười, đàm phán không thành rồi, không phải liền tới chém giết sao?

Hắn biến đổi chỉ quyết, kiếm vân lập tức tan rã, chín chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm phi tốc trở lại trước người hắn, cấu trúc thành một bộ kiếm đồ, kiếm khí chi hải đột nhiên tản ra, hào quang bắn khắp, chiếu rọi xuống bên dưới.

– Kiếm Đồ chi Cửu Thiên Lãm Nguyệt.

Theo hắn quát nhẹ, một thanh kiếm thật lớn ngưng hình trên bầu trời, phi tốc chém xuống

Không gian như khóa sắc bị kéo ra, chiến sĩ tộc Xỉ Kình xông lên dưới kiếm hình lập tức nổ bung, hóa thành từng đoàn từng đoàn huyết nhục tiêu tán trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.