Hắn lâm không thuấn di đi ra ngoài, lập tức xuất hiện trước người Lý Vân Tiêu, một quyền liền lâm không đánh tới.
Quyền phong tạo ra kình khí cường đại trực tiếp oanh phá không gian, tầng tầng lớp lớp, giống như sóng biển cuốn thẳng lên bầu trời.
Nội tâm Lý Vân Tiêu bỗng nhiên trầm xuống, một quyền này tuyệt đối là Lực lượng của Vu Dật Tiên, nếu hiện tại Kỳ Thắng Phong đã hoàn toàn phù hợp thân thể này, vậy hắn thật không có bất cứ cơ hội trốn thoát nào.
Nhưng một quyền này tuy rằng cường đại, cũng bất quá cao hơn Thất Tinh Vũ Đế mà thôi, nếu không phải Kỳ Thắng Phong không muốn xuất toàn lực, thì đâu chỉ đơn giản là thất tinh Vũ Đế mà thôi.
Lý Vân Tiêu hít một hơi thật sâu, thân thể lần thứ hai hóa thành Lôi Điện, bay nhanh hướng phía sau rời khỏi, đồng thời lấy ra Mộ Vân Kính, lâm không triển khai.
Mộ Vân Kính trực tiếp soi sáng một mảnh, trong nháy mắt quyền ảnh kia bị tiêu giảm đi không ít, nhưng vẫn như cũ đánh vào trên mặt kính, bộ phận lực lượng xuyên thấu lao qua, được chiết xạ thành vô số quang mang thật nhỏ tách ra bốn phía, bộ phân nhỏ rơi trên người Lý Vân Tiêu, khiến hắn khí huyết quay cuồng, bay nhanh thối lui ra sau.
Trên mặt Kỳ Thắng Phong lộ ra giật mình vẻ, nói:
– Đại Bi Mộ Vân Kính? Trong tay ngươi lại còn có bảo vật như vậy.
Sắc mặt hắn một trận âm trầm, lạnh giọng nói:
– Ta hôm nay cũng muốn nhìn, ngươi có Thiên Mệnh gia thân, rốt cuộc còn có bao nhiêu con bài chưa lật ẩn dấu.
Hai tay hắn Kết Ấn, Chân Ma Cự Linh ở sau người hiện ra, một ngón tay lâm không điểm xuống, toàn bộ bầu trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn đè ép xuống tới, giống như Mạt Nhật.
Thần sắc Lý Vân Tiêu khẽ động, hắn đoán không có sai, Kỳ Thắng Phong vẫn không thể hoàn toàn nắm trong tay Thân thể Vu Dật Tiên, bằng không căn bản không cần vận dụng Chân Ma Pháp Tướng, chỉ cần một phần mười Lực lượng của Vu Dật Tiên có thể đơn giản giết chết hắn.
Ánh mắt hắn lóe lên quang mang, trên người bắt đầu hiện ra Ma Văn, hai tay Kết Ấn thật nhanh, vậy mà giống Kỳ Thắng Phong như đúc.
– Ùng ùng.
Không trung truyền đến âm thanh vang dội, phía sau Lý Vân Tiêu cũng chậm rãi hiện ra một đoàn bóng đen, đồng dạng cũng là một pho tượng cao to vô cùng, Chân Ma Cự Linh xuất hiện, theo Lý Vân Tiêu một quyền đánh ra, quả đấm đen nhánh kia cũng lâm không hạ xuống.
– Chân Ma Pháp Tướng
Tâm thần Kỳ Thắng Phong chấn động, trên mặt lộ ra vẻ khó tin, trong mắt sát cơ đậm đặc không gì so nổi.
Người này hôm nay không trừ diệt, tất biến thành kẻ ngáng đường.
– Ầm ầm,
Hai tôn Chân Ma Pháp Tướng, một ngón tay một quyền, trên không trung chạm vào nhau, hiển nhiên lực lượng Lý Vân Tiêu yếu hơn một tầng, Quyền Phong từng cái tan vỡ, Cự Linh phía sau cũng bị chấn đến mức sập xuống.
Một cổ cự lực trực tiếp truyền lại quyền tâm Lý Vân Tiêu, cảm giác đau nhức lan tràn ra, Ma Văn trên cánh tay giống như băng vải bị lột dần ra, tựa hồ bị người lột hết da vậy.
Trong mắt Kỳ Thắng Phong hiện lên vẻ sắc bén, lâm không bước ra một bước, Cự Linh cũng một cước dẫm nát cả vùng đất, chấn đắc thiên địa.
Chân Ma Cự Linh luân khởi một quyền, đuổi theo Lý Vân Tiêu.
Nơi Cự Linh Ma Quyền đi qua, dư ba kịch liệt, mọi người hai nha Suất, Đỗ đều tâm thần chấn động, gương mặt hoảng sợ kinh khủng, thân thể bọn họ hầu như dầu hết đèn tắt, làm gì còn khả năng chống lại lực lượng lăn qua lăn lại như vậy, từng nơi Ma Khí cuồn cuộn đi qua, từng người một đều bị chấn đến mức thổ huyết, bị đánh bay ra ngoài.
Càng làm cho mấy người hoảng sợ là đại lượng Ma Khí từ vết thương của bọn họ trực tiếp dũng mãnh lao vào trong cơ thể, bắt đầu ma hóa.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, một thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm nắm trong tay, lâm không vận chuyển kiếm quyết.
Thân thể sau khi ma hóa, cũng tuôn ra Cửu Thiên Đế Khí, hội tụ ở bốn phía thân kiếm, hóa ra quang mang chói mắt, theo kiếm quyết dẫn dắt, hàng vạn hàng nghìn tinh quang tụ hội.
– Kiếm quyết – thần quang.
Một kiếm lâm không chém ra, giống như là một đạo thần dương phá vỡ đêm tối, xua tan hắc sắc vô biên, mang theo tình cảm ấm áp, làm cho vạn vật cảm thấy bừng lên sức sống.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong đại biến, kiếm ý một kiếm kia trực tiếp dẫn tới thiên địa Dị Tượng, hắn phảng phất nhìn thấy sau lưng Lý Vân Tiêu xuất hiện một tia Thần Hi mọc lên.
– Hoắc.
Quyền mang bị kiếm khí xỏ xuyên qua, Thần Hi sơ chiếu, đâm rách hắc ám, dư quang chiếu xuống.
– Hừ.
Kỳ Thắng Phong hừ lạnh một tiếng, cự kiếm trong tay đưa ngang trước người, trực tiếp đem đỡ dư quang, tạo ra âm thánh chấn động “Bang bang phanh” vang lên.
Kiếm ý quanh thân Lý Vân Tiêu không giảm, không những vậy lại còn đang không ngừng tăng lên, cả người đứng yên giữa không trung, giống như một chuôi tuyệt thế bảo kiếm sừng sững giữa thiên địa, tản mát ra khí tức kinh khủng.
Kỳ Thắng Phong lạnh giọng nói:
– Kiếm ý đạt đến mức như vậy đã chạm ngưỡng Võ Đạo Điên Phong, ngươi tuyệt đối không thể nào chỉ có bằng này tuổi, rốt cuộc ngươi là tồn tại thế nào?
Lý Vân Tiêu lẳng lặng nói:
– Cái đó và ngươi có quan hệ sao, mỗi người đều có con đường không giống nhau, tuy rằng ta không phải địch thủ của ngươi, nhưng ngươi muốn giết ta sợ cũng không dễ dàng như vậy. Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi vừa mới đoạt xá xong Thân thể Vu Dật Tiên, sợ là chưa thể hoàn toàn hòa hợp, cần có thời gian tiếp tục củng cố độ hòa hợp đi?
Trên mặt Kỳ Thắng Phong hiện lên một tia kinh dị, thời khắc này hình dạng Lý Vân Tiêu không quan tâm hơn thua, khí định thần nhàn, hoàn toàn là hình dạng tông sư một phái, đạo kiếm ý kia cùng với thần thái quân lâm thiên hạ hiện tại, tuyệt đối không thể giả vờ, phải có quá trình thiên chuy bách luyện mới có thể đạt được như vậy.
– Hừ, quả nhiên không đơn giản.
Kỳ Thắng Phong lạnh lùng nói:
– Đúng là ngươi không có quan hệ gì với ta, nhưng mà ngươi nắm giữ một thiên Hồn Luyện Thần Quyết hoàn chỉnh, còn Ma Nguyên lực cùng Ma Công, thậm chí còn có một vài điểm ngay cả ta cũng không nhìn thấu, những thứ này đều việc ta không dễ dàng bỏ qua.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Nhưng ngươi bây giờ không cách nào nắm Thân thể Vu Dật Tiên trong tay, ngươi có nắm chắc giết được ta sao?
Kỳ Thắng Phong hừ nói:
– Không thử một chút làm sao biết được chứ.
Hai người kết thúc đoạn hội thoại ngắn ngủi, bầu không khí lập tức trở nên lãnh lệ, hai người đều đã từng đứng đỉnh cường giả đại lục, trên người nắm giữ không phải là tuyệt học thì cũng là bí pháp.
Ánh mắt Kỳ Thắng Phong càng ngày càng lạnh, bởi vì hắn hoàn toàn không đoán biết được thực hư Lý Vân Tiêu.
Mà Lý Vân Tiêu lại là ánh mắt đạm nhiên, dáng vẻ như nắm chắc, bởi vì hắn đã hiểu rõ một hai khả năng của Kỳ Thắng Phong.
Kỳ Thắng Phong có chút hối hận, hối hận vì lúc nãy không tay luôn với Lý Vân Tiêu, bây giờ đúng như đối phương nói, cổ thân thể này ngược lại trở thành điểm yếu của hắn khiến hắn khó mà sử dụng được nhiều thủ đoạn, mà Lý Vân Tiêu cũng điều tức lại, Hồn Lực cũng khôi phục hơn phân nửa, những điều này khiến cho thực lực của hai người đã tiến rất gần nhau.