Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1612: Bạo Tinh nhất tộc (1)



Yên lão nặng nề hút cái tẩu thuốc mấy ngụm, phun ra vụ khí, nói:

– Mọi người không cần quá bi quan, tình huống hiện tại hẳn là so với lúc trước phải tốt hơn nhiều, nếu là thật có kinh khủng như vậy. Những người này là làm sao chống đỡ đến bây giờ? Tiểu tử này rõ ràng đang khoa trương dọa chúng ta!

Mọi người vừa nghĩ cũng hiểu được có đạo lý, đều tức giận sôi máu nhìn chằm chằm nam tử kia, bất quá cảm giác hưng phấn lúc mới tới xem cự thành đã hoàn toàn biến mất.

Lý Vân Tiêu nói:

– Không nên quá mức khẩn trương, cũng không thể phớt lờ. Hiện tại so với lúc đầu khai chiến, một là thăm dò chi tiết của Hải tộc, đều đã có chuẩn bị. Hai là lục địa chiến tuyến kéo dài, Hải Tộc càng ngày càng bị vây hoàn cảnh xấu. Ba là tòa Cự Thành này phòng ngự vượt xa trên Hải thiên trấn, đã có thế một người giữ quan, vạn người khó xông qua.

Trần Trọng Uy có chút kinh ngạc nhìn Lý Vân Tiêu một cái, kinh ngạc không hiểu người này trẻ tuổi như vậy lại có kiến thức không tầm thường, hắn hồ nghi nói:

– Ngươi là đội trưởng?

Lý Vân Tiêu nói:

– Chúng ta là tiểu đội Chiến Nhận, ta là đội phó. Hải Tộc vài lần công thành, dùng là thủ đoạn gì? Dĩ nhiên tổn thất to lớn như thế?

Trần Trọng Uy lập tức trầm mặc, tựa hồ bắt đầu hồi ức, trong hai con ngươi lóe ra vẻ kinh khủng.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, xem ra người này xác thực đã bị kích thích, hắn tiến lên vỗ vai đối phương một cái, lạnh nhạt nói:

– Đừng sợ, nơi này là bên trong cự thành, trăm phần trăm an toàn.

Trần Trọng Uy sợ hãi run rẩy thân thể ở dưới cái vỗ này mới ngừng lại, một tình cảm ấm áp cùng cảm giác an toàn ở bên trong tâm lan tràn, hắn ngẩng đầu lên, trực tiếp thấy được khuôn mặt tuấn lãng và con ngươi trong sáng của Lý Vân Tiêu.

Hắn không khỏi ngẩn ra, người này cho hắn một cảm giác cực kỳ tin cậy và an toàn, sợ hãi trong nội tâm vào giờ khắc này đã bị xua tan.

– Hải Tinh, đại lượng Hải Tinh kinh khủng ta đời này cũng chưa từng thấy qua nhiều Hải Tinh khủng bố như thế, phô thiên cái địa, toàn bộ Hải Thiên trấn đều bị che phủ, những Hải Tinh đó tất cả đều sẽ ăn thịt người a!

Trần Trọng Uy nghĩ lại phát sợ, tâm thần vừa ổn định lại trở nên kinh sợ, hai cái tay còn không ngừng quơ lên, thật giống như trên người bò đầy Hải Tinh vậy, bắt đầu run rẩy.

Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, một tinh thần lực nhàn nhạt ở trong mắt tản ra, Trần Trọng Uy lập tức đình chỉ động tác tứ chi, lần nữa trở lại bình tĩnh.

Hắn hít một hơi thật sâu, nói:

– Xin lỗi, ta có chút thất thố. Thời điểm chúng ta vừa đến Hải Thiên Trấn, đại chiến còn chưa bắt đầu. Ta nghe người bên trong thành nói, hai tộc nói chuyện với nhau hồi lâu, đồng thời cũng thử công kích qua lại vài lần. Sợ rằng Đại Chiến Tướng sẽ lên, quả nhiên bị nói trúng, đến Hải Thiên Trấn ngày thứ ba lại bắt đầu lần đầu tiên đại quy mô công kích.

Yên lão nói:

– Bọn họ dùng Hải Tinh làm vũ khí tiến hành công kích?

Người còn lại đều cảm thấy có chút buồn cười, không ít người lộ ra mỉm cười.

Trần Trọng Uy nhìn những người đó một cái, trên mặt hiện lên một tia vẻ lo lắng, nhưng cũng không có quá chú ý, tiếp tục nói:

– Hải Tộc trực tiếp dùng bí pháp thôi động Hải Triều, dìm nước Hải Thiên Trấn. Trong sóng biến đó đều mang đại lượng sinh vật công kích, hồng sắc Thủy Mẫu to lớn như núi phun ra độc khí màu đen cùng điện mang. Ngư Quái mọc ra hai cái tay đầy lông xù lại biết đánh quyền, trong đó kinh khủng nhất chính là lục sắc Hải Tinh này, mỗi một con đều có khuôn mặt giống người, còn hàm răng. Chúng nó được sóng biển cuồn cuộn nổi lên xông vào trên phòng ngự đại trận, đều dùng răng gặm mất lực lượng phòng ngự kết giới, từng chút một xâm chiếm…

Mọi người nghe được trong lòng có chút sợ hãi, lại không ai cười nữa, đều ngưng trọng nghiêm mặt.

Trần Trọng Uy tiếp tục nói, trong thanh âm hầu như đều mang theo nức nở, nói:

– Lúc đó phòng ngự đại trận không có bị phá, vẫn đang chống đỡ. Chúng ta chỉ là cảm thấy ghê tởm cùng bất khả tư nghị. Dù sao lần đầu tiên cùng Hải Tộc tiếp xúc, có trời mới biết trong biển còn có nhiều sự vật cổ quái kỳ lạ như vậy. Lúc đó tiểu đội trưởng của chúng ta còn đùa giỡn nói, không biết mấy thứ này nấu nướng lên sẽ có mùi vị ra sao, chọc cho đoàn người ha hả cười to.

– Bất quá mới thời gian uống cạn chén trà, một thành trì phòng ngự lớn như vậy lại đột nhiên tan biến trong đó. Ta vĩnh viễn đều không thể quên trong nháy mắt đó, sinh vật cổ quái phô thiên cái địa hướng về chúng ta lao đến. Những sinh vật này đẳng cấp cũng không cao, những Hải Tinh đó tất cả đều là tam giai cùng Tứ Giai tồn tại, hồng sắc Thủy Mẫu lợi hại nhất cũng bất quá là Lục Giai, số lượng đại khái ba mươi bốn con, mấy thứ này nào sẽ đặt ở trong mắt chúng ta…

Trần Trọng Uy dừng lại một chút, nước mắt đều sắp rớt xuống, thương tâm nói:

– Lúc đó Hồng Nguyệt thành phái tới chủ chiến đại nhân, và Hải Thiên Trấn vốn là Liêu Dương Băng đại nhân, còn có mấy tên Vũ Đế cường giả, phát khởi mệnh lệnh công kích. Toàn thành hơn bảy trăm người là sĩ khí cao ngất, muốn cho đám hải thú này ném thử một chút lợi hại, từng người anh dũng xung phong liều chết đi tới.

Lý Vân Tiêu tỉnh táo nói:

– Ai biết một lần chém giết này là vô biên vô hạn, giết tới các ngươi hao hết nguyên lực, tay chân như nhũn ra còn nhìn không thấy được tận cùng.

Trần Trọng Uy cảm xúc thu hồi lại, kinh ngạc nói:

– Làm sao ngươi biết?

Lý Vân Tiêu nói:

– Đám Hải tộc chủng quần này ta hiểu rõ không ít, loại Hải Tinh này ăn thịt người thuộc về Bạo Tinh nhất tộc, năng lực sinh sản kinh người, thích quần cư ở trong biển rộng, rất nhiều địa phương đều có thể thấy. Một tổ quần cư Bạo Tinh, chậm thì trăm vạn con, nhiều thì trăm triệu con, gặp phải tộc đàn hơn trăm triệu con, coi như là tứ hải vương tộc cũng rất là đau đầu. Cho nên đối với Bạo Tinh nhất tộc, Hải Tộc cho tới bây giờ đều lấy giám thị làm chủ. Nếu là phát triển quá mức cường đại rồi, sẽ nghĩ biện pháp khiến cho hai tổ bạo tinh tàn sát thôn phệ lẫn nhau, lấy giảm thiểu bọn nó uy hiếp.

Tất cả mọi người đều tò mò, mấy thứ này bọn họ đều là lần đầu tiên nghe nói, Quan Hưng Dương không nhịn được nói:

– Lẽ nào đám Bạo Tinh này còn có thể tàn sát đồng loại của mình sao?

Lý Vân Tiêu giải thích:

– Bạo Tinh cũng chia làm mấy cái đẳng cấp, trong đó lục sắc là phổ biến nhất, bình thường chỉ có tu vi tam, tứ giai, số lượng lại nhiều nhất. Ngoài ra còn màu đỏ, màu vàng, biến dị thành màu xanh nhạt, trong đó đẳng cấp cao nhất là Bát Giai hắc sắc Bạo Tinh, cũng là Bạo Tinh Vương. Trong mỗi một cái tộc quần chỉ có thể có một con Bạo Tinh Vương. Nếu là hai con gặp nhau, nhất định sẽ chém giết ra sinh tử. Hải Tộc đó là lợi dụng điểm này, đem Bạo Tinh tộc đàn bọn chúng biết rõ tận lực khống chế.

Trần Trọng Uy cười khổ lắc đầu liên tục, nói:

– Nếu như bằng hữu ngươi lúc đó ở Hải Thiên Trấn, chính là sẽ không phát sinh chuyện bi thảm như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.