– Đại nhân quả nhiên thật tinh mắt, Bảo Tâm chi hoa này đổi một kiện huyền khí cửu giai.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
– Mặc dù có chút đắý, nhưng phải xem là cho người phương nào mang, đáng giá.
Hắn lấy ra một kiện huyền khí cửu giai, đang muốn trao đổi.
Sắc mặt Bắc Minh Lai Phong trầm xuống, ngay khi Lý Vân Tiêu nói ra muốn tặng hóa hắn liền phát hiện sắc mặt Thủy Tiên thay đổi, trong mắt lóe ra hào quang, nội tâm của hắn đột nhiên trầm xuống, lập tức quát:
– Chậm đã
Hắn vội bước tới nói:
– Hoa này ta muốn, hai kiện huyền khí cửu giai mặc dù có chút đắt, nhưng phải xem là cho người phương nào mang, đáng giá!
Nói xong hắn vẫn không quên khiêu khích trừng Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu giận tím mặt, quát:
– Bắc Minh Lai Phong ngươi... Tốt, tốt, tốt, ta ra ba kiện huyền khí cửu giai
“Rầm Ào Ào”
Bốn phía thoáng cái trở nên sôi trào, đều bị cái giá này dọa đến ngây người, toàn bộ đều dừng lại giao dịch trong tay, nhao nhao nhìn sang.
Sắc mặt Bắc Minh Lai Phong cũng biến hóa, hai kiện huyền khí cửu giai hắn cũng là cắn răng mới lấy ra được, nếu bảo hắn ra bốn kiện thì hắn phải phá sản mất rồi, đừng mong mua được những thứ khác nữa.
Nhưng hắn thấy vẻ khiêu khích và khinh thường kia của Lý Vân Tiêu, còn có Thủy Tiên đang đứng cách đó không xa, tiên tư chập chờn, quả thật chỉ có đóa thánh hoa này mới có thể xứng đôi với nàng thôi.
Hắn cắn chặt răng, xanh mặt nói:
– Bốn kiện huyền khí cửu giai, Lý Vân Tiêu tranh sao, có giỏi lại tranh tiếp đi.
Hai mắt hắn trừng lớn, lộ ra một mảnh hung ác, sợ Lý Vân Tiêu lại tăng giá nữa.
Mặt mũi tràn đầy phẫn nộ của Lý Vân Tiêu thoáng cái tiêu tán, hóa thành dáng tươi cười nhàn nhạt, làm thủ thế nói:
– Lai Phong công tử khí phách, tại hạ chịu thua rồi, thỉnh.
Người bốn phía đã sớm cả kinh trợn mắt há hốc mồm, không thể nào hiểu nổi một đóa Bảo Tâm chi hoa sao có thể bán được giá cao như thế, vật kia tuy rằng trân quý, nhưng ở trong biển rộng có thể đáng một kiện huyền khí cửu giai xem như đã rất cao rồi.
Trên mặt Bắc Minh Lai Phong hiện lên vẻ nổi giận hắn tuy rằng thắng, lại cảm thấy ngực bị đè nén khó nói nên lời, nghẹn một hơi không phun ra được.
Bất quá may mắn nhìn vào tiên tư bêncạnh, xem như thoải mái hơn rất nhiều, vội vàng xuất ra t bốn kiện huyền khí cửu giai còn sót lại trên người đi đổi đóa hoa kia, đưa tới trước mặt Thủy Tiên, nịnh nọt nói:
– Hoa tươi tuy đẹp, lại không bằng một phần vạn Thủy Tiên tiểu thư.
Thủy Tiên sắc mặt đại biến, trong hai tròng mắt tuôn ra hàn mang, lửa giận vô tận phun ra, nhìn chằm chằm khiến nội tâm Bắc Minh Lai Phong rét run.
– Sao, sao thế?
Bắc Minh Lai Phong chỉ cảm thấy xướng sống lưng lạnh buốt, một loại cảm xúc không ổn lan tràntrong lòng.
Đột nhiên bên người vang lên thanh âm mỉa mai lạnh như băng của Lý Vân Tiêu:
– Bắc Minh Lai Phong, gan chó ngươi thật lớn, lại dám mang Ba Tuần chi hoa tặng cho con gái Hải Hoàng, ngươi đây là muốn vũ nhục Hải Hoàng đại nhân sao?
– Cái gì?
Bắc Minh Lai Phong hít một hơi lạnh, hoảng sợ thất thanh nói:
– Cái này, đây không phải Bảo Tâm chi hoa sao? Tại sao là...
Người Hải tộc còn lại trong tràng cũng lập tức ngốc trệ, nguyên một đám lộ ra kinh hãi và vẻ sợ hãi, nhìn qua tiên tư yểu điệu của Thủy Tiên, lập tức toàn thân cự chiến.
– Trời ạ ta vừa mới nghe được gì? Cô nàng này, không, Tiên Tử này là con gái của Hải Hoàng đại nhân sao?
– Hải Hoàng chi nữ? Làm sao có thể, Hải Hoàng chi nữ thần thánh cao quý như thế, sao lại tới chỗ thế này chứ?
– Vừa rồi tiểu tử Nhân tộc vậy mà cầm Ba Tuần chi hoa tặng cho Hải chi công chúa, đáng chết, thật là đáng chết ah!
– Ba Tuần chi hoa chính là bông hoa cực ác, tiểu tử này là đang vũ nhục Hải Hoàng đại nhân ah!
Toàn bộ hội trường lập tức bạo loạn cả lên, từng đạo lửa giận kinh thiên dâng lên từ bốn phía.
Trên mặt Bắc Minh Lai Phong lộ ra vẻ hoảng sợ, chỉ cảm giác mình lâm vào trong lửa giận vô biên vô hạn, từng đạo khí tức khủng bố đến cực điểm trực tiếp tập trung lấy hắn.
Trong vô số đạo ánh mắt phẫn nộ, hắn thấy được một đôi mắt sáng như nước, giống như tinh thàn biển cả, không thể nhìn thấy điểm cuối.
– Ngươi, ngươi, Lý Vân Tiêu ngươi...
Tâm Bắc Minh Lai Phong thoáng cái ngã vào vực sâu, nhìn ánh mắt đùa giỡn kia của Lý Vân Tiêu, hắn lập tức liền hiểu rõ đối phương đang đùa ngịch hắn, cục tức nghẹn trong trong lồng ngực rốt cục đã bạo phát ra, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
“PHỐC”
Bắc Minh Lai Phong miệng lớn phún huyết, chỉ vào Lý Vân Tiêu cắn răng cả giận nói:
– Ngươi thật ác độc!
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:
– Lai Phong công tử dũng mãnh như vậy, ngay cả công chúa tứ hải cũng dám đắc tội, thì sợ gì? Ngươi chậm rãi chơi đi, ta không bồi tiếp nữa.
Bắc Minh Lai Phong sinh lòng sợ hãi, khàn giọng kiệt lực quát:
– Lý Vân Tiêu, ngươi hại ta!
Trên mặt Lý Vân Tiêu tràn đầy vẻ kinh ngạc, nói:
– Kỳ quái, ngươi dùng bốn kiện huyền khí cửu giai cướp lấy từ tay ta, sao lại biến thành ta hại ngươi rồi? Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, phải chịu trách nhiều về lời mình đã nói, chuyện mình đã làm đấy!
Trên mặt hắn hiện lên cười lạnh, nói
– Nhưng ta cũng không nghĩ ra ngươi không ngờ lại ác độc như vậy, đoạt lấy Ba Tuần chi hoa chính là vì nhục nhã Thủy Tiên công chúa, thật sự đáng chết
– Ngươi...
Bắc Minh Lai Phong dù có trăm cái miệng cũng không biết nói gì, lửa giận mãnh liệt như sắp đốt hắn thành tro bụi, hắn cầu cứu quay đầu nhìn qua Triệu Văn Chiến.
– Văn Chiến tiên sinh, ta cũng chỉ vô tâm thôi.
Triệu Văn Chiến đứng chắp tay, ngẩng đầu nhìn lên trời, bộ dạng như không liên quan đến mình, lạnh nhạt nói:
– Ta trước kia cũng đã nói rất rõ ràng, đây là Ba Tuần chi hoa, Lai Phong công tử nói là mình vô tâm, thật sự là buồn cười, ai có thể tin tưởng chứ!
Bắc Minh Lai Phong mắt choáng váng, vừa rồi t*ng trùng lên não, chỉ muốn tranh được hoa tươi hiến mỹ nhân, hơn nữa Ba Tuần chi hoa kia quả thật đẹp đẽ dị thường, tựa hồ có hiệu quả mê huyễn. Hiện giờ nhớ lại, Triệu Văn Chiến quả thật đã từng nói qua đó là Ba Tuần chi hoa.
Đầu hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, không ngừng xin giúp đỡ nhìn khắp mọi nơi, hy vọng có thể tìm được cứu tinh.
– Đúng đấy, xé hắn ném vào biển cả, dùng máu tươi rửa sạch nhục nhã!
– Ba Tuần chi hoa và Bảo Tâm chi hoa vô luận là hình thái hay là mùi đều khác cực lớn, dù là mù cũng sẽ không nhầm lẫn được, hắn nhất định là cố ý.
Rất nhiều Hải tộc vây qua, nguyên một đám mắt lộ ra hung quang muốn xé rách hắn.
– Văn Chiến tiên sinh, quy củ đảo Hãm Không các ngươi cũng không để ý sao?
Bắc Minh Kháng Thiên rốt cục ngồi không yên nữa, thanh âm nặng nề vang lên.
Hắn cũng phiền muộn đến cực điểm, trước kia khi Bắc Minh Lai Phong đoạt Bích Hải Thiên Tàm Ti của Lý Vân Tiêu hắn cũng thấy được, còn cố ý muốn xem thử giao phong giữa hai người trẻ tuổi, sau khi Bắc Minh Lai Phong khiến Lý Vân Tiêu ăn phải thiệt thòi hắn còn thầm thấy mừng rỡ.