Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1887: Cùng một trận tuyến (1)



Tân Thần cười lớn một tiếng, trên thân thể bạo khởi từng đạo kim quang, song quyền nắm chặt, một cổ khí tức kinh khủng bộc phát ra, trực tiếp ép tới không khí hướng ra bốn phía liên tục nổ lên.

Trên thân thể của hắn hiện ra kim sắc giăng khắp nơi đường cong, ngưng tụ thành từng đám trận pháp hình tròn, chồng chất vờn quanh lẫn nhau, tầng tầng tương khấu, đem lực lượng của thân thể không ngừng đề thăng lên.

– Ầm ầm!

Một sức mạnh to lớn từ trong cơ thể Tân Thần tuôn ra, khí tức trực tiếp vọt tới cửu tinh Vũ Đế.

Lý Vân Tiêu tỉ mỉ ngưng mắt nhìn lại, đây hoàn toàn là lực lượng nhục thân, có thể khiến cảnh giới xông thẳng tới cửu tinh.

Ở trên thân thể Tân Thần, năm đạo lực lượng nguồn suối không ngừng mà xoay tròn, tản mát ra khí tức kinh khủng.

– Đùng!

Tân Thần ngũ chỉ bóp một cái, hung ác cười một tiếng, cả người trong nháy mắt bắn ra, một quyền oanh đến.

Nghiễm Quyền vẫn bất động thanh sắc, cảnh giác nhìn chăm chú hắn, hừ lạnh nói:

– Vừa mới đột phá cửu tinh mà thôi, không biết sống chết!

Hắn giơ lên chiến phủ, hét lớn một tiếng đã chém xuống phía dưới.

Phủ mang hoa phá trường không, trực tiếp đem không gian bổ ra, một cái hắc sắc khe nứt nổi lên, hướng phía trên người Tân Thần xé rách đi.

– Phanh!

Tân Thần quyền uy oanh xuống, trực tiếp đem cái khe màu đen kia nổ nát, hóa thành vô số cái khe tản ra.

Cả người hắn càng lăng không bước ra một bước, thoáng cái đã lấn người tiến lên, lần thứ hai song quyền đánh ra

Nghiễm Quyền biến sắc, chiến phủ giải phong ra, thể tích biến lớn lên mấy lần, đưa ngang trước người hướng đôi quyền kia nghênh đón.

– Phanh!

Quyền uy đánh vào trên thân búa, vô số kim sắc trường tuyến từ trên thân thể Tân Thần phụt ra ra, đều kích bắn hướng thiên không, ở phía trên ngưng tụ thành một trận đồ, bên trong dị tượng mọc thành bụi.

Một vầng mặt trời chói chang từ trong trận đồ kia hiện lên, thân thể Tân Thần tựa như nắng gắt, cùng với mặt trời chói chang chiếu rọi, tản mát ra dương khí cực mạnh.

Song quyền càng thiêu đốt đỏ bừng, thiêu đốt thân búa bắt đầu toát ra khói trắng.

Nghiễm Quyền hoảng hốt, hai tròng mắt đều lồi đi ra.

– Hừ hừ…

Một cổ long tức cực mạnh từ trong lỗ mũi của hắn mạnh mẽ phun ra, cả người trong nháy mắt long hóa đứng lên, chiến phủ chi lực đem song quyền đón đỡ trở lại

Dần dần long ảnh ở trên khoảng không nổi lên, cùng với mặt trời chói chang dị tượng tương hỗ tranh nhau phát sáng.

– Khoa Phụ Truy Nhật!

– Long Bàn Hổ Phục!

Hai người đồng thời hét lớn một tiếng, khí thế trên người bỗng nhiên tiếp tục kéo lên mà lên.

Mặt trời chói chang và long ảnh đồng dạng ăn mòn cắn nuốt lẫn nhau, lưỡng chủng lực lượng cực hạn lấy hai người làm trung tâm, hướng ra bốn phương tám hướng phụt ra đi, đánh phá bầu trời không ngừng vỡ vụn

Hai người Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn ngay ở chỗ không xa quan chiến, vô số lực lượng kinh khủng trực tiếp xuyên thấu hai người mà qua, không thể đả thương bọn họ chút nào.

Viên Cao Hàn lộ vẻ sợ hãi động dung nói:

– Thần thể chi thân ngạnh kháng cửu tinh long tộc?

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Cao Hàn huynh nghĩ hai người này ai sẽ thắng?

Viên Cao Hàn đưa mắt nhìn một trận, nói:

– Cửu tinh thần thể và cửu tinh long tộc so sánh với phổ thông võ giả đều có ưu thế trời sinh cực mạnh, nhất thời ưu khuyết thật đúng là không rõ.

Hắn dừng lại, lại bổ sung:

– Đây quyết định bởi bản thân tu vi của hai người mạnh yếu đi, mặc dù là cửu tinh sơ cấp, cũng có chênh lệch cực lớn. Thứ nhì liền quyết định bởi trình độ huyết mạch của long tộc nơi đây, phải xem huyết mạch chi lực của hắn có thể mạnh mẽ cỡ nào.

Lý Vân Tiêu nói:

– Cao Hàn huynh quả nhiên đang hiểu. Ta phỏng chừng hai người này nhất thời nửa khắc là phân không ra thắng bại. Nghiễm Quyền huyết mạch chi lực rất mạnh, hơn nữa bước vào cửu tinh Vũ Đế sợ rằng cũng có khoảng thời gian nhất định, đối với cửu tinh quy tắc chi lực nắm trong tay muốn xa xa mạnh hơn Tân Thần.”

– Nhưng Tân Thần này đó là chí cường thần thể a!

Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe ra hàn mang, ngưng thanh nói:

– Nếu để cho hắn bát môn đều mở ra, thân thể thành thánh, đó là kế tục Ngạo Trường Không rồi.

– Thân thể thành thánh?

Viên Cao Hàn lộ ra mỉm cười, nói:

– Từ cổ chí kim bao nhiêu thần thể, hãn hữu đại thành. Tu luyện thân thể, đến phía trước cứ đi một bước, so với võ giả còn muốn trắc trở hơn gấp trăm lần, là một cái hiểm lộ thông thiên.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nga? Cao hàn huynh tựa hồ còn rất có nghiên cứu?

Viên Cao Hàn hơi biến sắc mặt, hiện lên một tia cảnh giác, nói lầm bầm cười nói:

– Vân Tiêu huynh lại muốn nói chọc ta sao?

Lý Vân Tiêu ha ha cười nói:

– Giữa ta và ngươi, giả bộ luyến tiếc, hoàn toàn có thể không có gì giấu nhau, sao còn nói lời khách sáo? Thực sự là đả thương cảm tình đấy.

Viên Cao Hàn sắc mặt trầm xuống, hừ nói:

– Nói cảm tình? Chờ ngươi khi nào để ta rời khỏi, để ta song hồn hợp nhất, bản tôn tự mình đến cùng với ngươi nói chuyện cảm tình.

Lý Vân Tiêu nói:

– Chắc chắn có một ngày như vậy, nhưng phải để ta an toàn sống quay về đại lục mới được đi? Nếu là lần này ta chết rồi, sợ là Cao Hàn huynh cũng khó mà chỉ lo thân mình.

Trên mặt Viên Cao Hàn co quắp một chút, bất mãn nói:

– Lấy tính tình của ngươi, sớm muộn có một ngày sẽ chết, không bằng ta hiện tại hướng Công Dương đại nhân thỉnh cầu cứu viện thế nào? Chỉ cần có thể nói động được Trác Thanh Phàm đi một chuyến, mới có thể an toàn mang ngươi rời khỏi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi nghĩ Trác Thanh Phàm người nọ làm việc tin cậy sao? Còn nữa, nếu để cho Đông Hải phát hiện có Thánh Vực thế lực lẻn vào Vũ Địa, lưỡng tộc chiến sự sẽ vĩnh không có ngày yên ổn.

Hắn nhìn chằm chằm Viên Cao Hàn nhìn ra ngoài một hồi, chậm rãi nói rằng:

– Còn có một chuyện càng thú vị hơn, ta đang suy nghĩ có enen báo cho Cao Hàn huynh biết hay không?

Viên Cao Hàn hừ nói:

– Cái miệng là mọc ở trên mặt của Vân Tiêu huynh.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi cũng biết ta tại sao lại bị Long Vệ phát hiện?

Viên Cao Hàn vẻ mặt đạm nhiên, hai mắt hơi khép lại, có vẻ cũng không thèm để ý, nhưng bộ dáng nghe cũng không nghe.

Lý Vân Tiêu nở nụ cười một chút, theo tay vung lên, ảnh tượng của Dương Nguyên Thư lập tức xuất hiện ở trên hư không,

– Cao Hàn huynh có thể nhận được người này?

Viên Cao Hàn nhìn chằm chằm người nọ một trận, nói:

– Không nhìn được.

Lý Vân Tiêu nói:

– Cao Hàn huynh tiếp tục nhìn kỹ.

Hắn tâm niệm vừa động, ảnh tượng của Dương Nguyên Thư liền bắt đầu động, bốn phía huyễn hóa ra cảnh tượng trong long mộ, đem chuyện lúc trước bắt đầu tái diễn.

Cách đó không xa Tân Thần và Nghiễm Quyền đang đánh túi bụi, các loại cực chiêu thảm liệt chém giết, liệt địa thiên lý, nhưng hai người lại không gặp chút nào, chỉ là nhìn chằm chằm ảnh tượng của Dương Nguyên Thư một cái.

Rất nhanh, cảnh tượng đột nhiên trở nên chậm chạp, tựa hồ cố ý bị khống chế được tốc độ.

Trước người của Dương Nguyên Thư trực tiếp xuất hiện ba cỗ quan tài tinh xảo nước sơn hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.