Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1906: Thế giới chi kiếm (2)



Sắc thái kia thập phần óng ánh, giống như lưu ly vậy, biểu tượng cho điềm lạnh quang minh.

Sau đó không gian bắt đầu chấn động kịch liệt, trong lưu ly quang kia chợt có một cổ Thiên Uy cuồn cuộn ép xuống, như vô số thiên thạch rơi xuống mặt đất, khiến cho người hít thở không thông

Năm tên Long vệ lộ vẻ hoảng sợ thất sắc, gương mặt trong nháy mắt biến đổi, một người trong đó cả kinh nói:

– Là ai?

Tất cả mọi người cho rằng đối phương có cường viện, nguyên một đám trở nên cảnh giác dị thường.

“Oanh”

Thác nước trong giây lát bị một cổ sức mạnh to lớn đánh ra một vết rách, một tòa ngũ quang thập sắc lưu ly sơn hiển hiện, treo trên bầu trời đảo Tụ Long, gào thét ép xuống.

Toàn bộ sơn thể cơ hồ trong suốt thanh tịnh, lại có lưu quang lập lòe chớp động, không thể nhìn rõ ràng trong đó là gì.

Thậm chí ngay cả hình thái lưu ly sơn cũng hoảng hốt bất định, không cách nào nhìn rõ chân thân

Sắc mặt Long Thủ đại biến, kinh hãi nói:

– Cổ khí tức này... Cổ khí tức này chẳng lẽ là...

Trên mặt Xa Vưu hiện ra một tia hồi tưởng phức tạp, cười lạnh nói:

– Long vệ nhất tộc lưu truyền từ thời Thượng Cổ Hồng Hoang tới nay, quả nhiên cũng nhận ra vật ấy sao?

Toàn thân Long Thủ chấn động, khó mà bình tĩnh được.

Bảo kiếm trong tay hắn đột nhiên · đâm vào trong đại địa, một đạo thanh sắc Long tức từ sau lưng hắn phóng lên trời, hai tay của hắn bắt đầu phi tốc bấm niệm pháp quyết, từng đạo ấn phù từ trong tay bay ra, như Hồ Điệp nhẹ nhàng bay múa ở bốn phía.

Ngũ quang thập sắc lưu ly sơn áp chế xuống, một cổ sức mạnh to lớn mênh mông phi tốc ngưng tụ, gương mặt pho tượng Thủy Long tựa hồ trở nên có chút dữ tợn, tản mát ra khí tức Hồng Hoang cổ xưa.

Cổ lực lượng trước kia chấn nhiếp Xa Vưu lần nữa hàng lâm, cùng lực lượng Long Thủ hợp hai làm một, đều hội tụ trong chưởng quyết của hắn.

Một phương Điêu Long quyết ấn cực lớn hiện ra, toàn bộ thời không tựa hồ đều ngưng tụ, mà ngay cả thế rơi của Tu Di Lưu Ly Sơn cũng theo đó trì trệ

Long Thủ hét lớn một tiếng, hai tay đập lên trời, sức mạnh to lớn ngập trờì tràn ra, trong ấn quyết vọt ra một đạo Long ngâm, bay lượn Cửu Thiên, đánh tới Tu Di Sơn

“Ầm ầm”

Dưới dưới hai cổ lực lượng xông tới, hào quang cực lớn tứ tán

Toàn bộ đảo Tụ Long đều không ngừng rung động lắc lư, thác nước dưới dư âm lực lượng còn lại khuếch tán xuống, như một khay bạc bị nghiền nát vậy, bị chấn tản khắp đầy trời.

Xa Vưu trong lòng đại chấn, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói:

– Làm có thể cường đại vậy được? Lực lượng của ngươi là từ đâu ra, vậy mà ngạnh kháng được vật ấy?

Gương mặt Long Thủ dưới hai cổ lực lượng kia đè xuống, bắt đầu trở nên vặn vẹo cực độ, trong hai tròng mắt tuôn ra hàn mang.

Trong thân thể của hắn không ngừng dâng lên Long tức vô biên, tựa hồ vô cùng vô tận, vô thủy vô chung. Tuy rằng gian khổ dị thường, nhưng quả thật đã chống được Tu Di Lưu Ly Sơn

– Xem ra ta vẫn xem nhẹ ngươi rồi

Thần sắc trên mặt Xa Vưu trở nên ngưng trọng chưa bao giờ có, quyết ấn trong tay buông ra, hai tay mở ra hai bên, giơ cao khỏi đỉnh đầu, lần nữa kết xuất một ấn quyết cổ quái.

Ấn này vừa ra, cả người hắn lập tức hóa thành cự nhân, trong thân thể bắn · ra vạn đạo quang mang, giống như Tu Di Lưu Ly kia vậy, một người một núi chiếu rọi lẫn nhau

Long Thủ gian nan nuốt một cía, hai mắt trừng lớn, lộ ra kinh hãi cực độ, nhìn qua Tu Di Lưu Ly Sơn trên không trung biến hóa dưới ngũ quang thập sắc, trong mắt bắt đầu hiện ra thần sắc sợ hãi.

Sơn thể dần dần biến mất, hào quang thu liễm đến trung tâm, chậm rãi ngưng ra một thanh lợi kiếm

Kiếm Cương chấn động âm dương, Du Long đi đi lại lại, trông rất sống động.

Kiếm này vừa ra, hào quang vạn trượng, cổ sức mạnh Hồng Hoang trên đảo Tụ Long lập tức bại lui, thác nước vào thời khắc này lại ngược dòng trên xuống

– Quả nhiên là kiếm này!

Long Thủ hoảng hốt sợ hãi rống một tiếng, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng nổi vậy, cả người run rẩy, khó có thể bình tĩnh được.

Nhưng sau sợ hãi ngắn ngủi, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trầm xuống, trong hai tròng mắt vô cùng ngưng trọng, hai tay phi tốc đánh ra quyết ấn, không trung xuất hiện đạo đạo tàn ảnh, lại hơi tương tự với quyết ấn mà Xa Vưu đánh ra.

Xa Vưu hiện giờ thân như lưu ly, như thần minh cúi đầu quan sát đại địa

– Nếu ngươi đã nhận ra kiếm này, thì nên biết nguyên nhân ta đi Vô Thủy chi địa chứ? Trong thiên hạ, chỉ có Xa Vưu ta, mới có tư cách đi vào Thiên chi tẫn đầu, Vô Thủy chi địa thôi.

Long Thủ ở dưới kiếm cương âm dương, chống đỡ áp lực thật lớn, thân thể như không ngừng run rẩy, trên kiếm kia ngoại trừ có uy lực cực lớn ra, còn có uy áp vô thượng, đâm thẳng vào linh hồn hắn.

– Nằm mơ.

Hắn cắn răng giận dữ hét:

– Sự tồn tại của Long vệ nhất tộc chính là để thủ hộ Vô Thủy chi địa, trừ phi chúng ta đều chết hết.

Hắn ngửa mặt lên trời rống to, thân thể thoáng cái Long hóa, ấn quyết trong tay biến đổi, trên đảo Tụ Long đều ầm ầm chấn động

Một đạo, hai đạo, ba đạo..., vô số đạo hào quang từ trong đảo phóng lên trời, diễn biến đại trận

Năm tên Long vệ đều kinh hãi, ngay cả bọn hắn cũng không biết, toàn bộ đảo Tụ Long dĩ nhiên lại là một phương trận khí

Vô số hào quang chiếu rọi bốn phía, Long Thủ ở trong tâm trận pháp, thần sắc trở nên càng ngày càng tỉnh táo.

Năm tên Long vệ đều là Võ Đế cửu tinh, tồn tại đứng ở đỉnh phong đại lục, nhưng dưới sức mạnh to lớn mênh mông kia lại phát hiện mình lại nhỏ bé như vậy.

Thần sắc Xa Vưu cũng đại biến, vừa sải bước ra, thân ảnh liền xuất hiện ở bên cạnh lợi kiếm kia, lãnh đạm nói:

– Nếu ngươi đxa chấp mê bất ngộ, thì đừng có trách ta không niệm tìn đồng tông.

Tay trái hắn bấm niệm pháp quyết đánh ra, trong miệng thở khẽ bốn chữ, nói:

– Tu Di Vô Ngã

Kiếm Cương xoay tròn, chậm rãi rơi xuống.

Rơi xuống phảng phất cũng không phải là một kiếm, mà là một phương thế giới

Gương mặt dữ tợn của Long Thủ khủng bố dị thường, lạnh giọng nói:

– Thế giới chi kiếm của Chân Long tổ tiên chẳng lẽ chỉ có Tu Di Vô Ngã trong tay ngươi sao?

– Cái gì?

Xa Vưu chấn động toàn thân, kinh hãi nhìn qua phía dưới, một cổ cảm giác xấu nổi lên trong lòng.

Trận pháp trên đảo Tụ Long mở rộng ra, lực lượng mạnh mẽ vô tận rót vào trong chuôi bảo kiếm trước người Long Thủ, một cổ uy nghiêm vô thượng phá phong mà ra, phát ra tiếng khí minh đâm vào linh hồn.

Năm tên Long vệ dưới tiếng kêu gào kia đều bị chấn khiến màng tai nghiền nát.

Xa Vưu khó có thể tin kinh hãi nói:

– Kiếp Lượng Vô Thủy

Trên chuôi bảo kiếm này nhộn nhạo ra sức mạnh to lớn vô biên, cùng toàn bộ trận pháp đảo Tụ Long chiếu rọi lẫn nhau, lực lượng mênh mông phóng lên trời, cùng Tu Di Vô Ngã Kiếm đua tiếng với nhau.

Song kiếm chi huy trực tiếp phá tan đảo Tụ Long, như Liệt Dương vậy, tản mát ra hào quang vô biên, chiếu rọi toàn bộ Vũ chi đại địa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.