Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2008: Vì muốn tốt cho ngươi (2)



Lý Vân Tiêu khẽ cười một tiếng, nói:

– Đã biết.

Tiền chưởng quỹ nhìn bóng lưng của hắn chậm rãi tiêu thất, sắc mặt chậm rãi âm trầm xuống.

Lý Vân Tiêu ra khỏi Hồng Hoa thương hội, hơi trầm tư một chút, liền hỏi rõ địa chỉ của Thiên Sơn Lâu, hơn nữa Thiên Sơn Lầu này chỉ là một tiểu thương hội, tựa hồ người biết cũng không ít.

– Đạp đạp

Hắn đang hướng về phía Thiên Sơn lầu đi, phía trước đột nhiên xuất hiện hai đạo nhân ảnh, trực tiếp dẫm nát trên mặt nước, đang khóe miệng mỉm cười nhìn hắn.

Chính là trong thương hội xuất hiện qua một nam một nữ kia.

Sắc mặt của Lý Vân Tiêu trầm xuống, âm lãnh nói:

– Nhị vị thực sự là tính tình nhẫn nãi, dĩ nhiên chờ ta một ngày một đêm.

Nam tử hổ thể cánh tay vượn ôm ngực mà đứng, lớn tiếng cười nói:

– Các hạ không cần sợ hãi, chúng ta không phải người xấu gì cả.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

– Không phải là người xấu, như vậy chờ ta một ngày một đêm, chẳng lẽ là có chuyện tốt phải không?

Nữ tử trách tội nhìn nam tử một cái, khẽ cười rộ lên, nói:

– Tuy không phải chuyện gì tốt, nhưng là cũng không phải chuyện xấu. Chúng ta muốn dùng giá cap thu mua bốn mươi mai cực phẩm Linh Lôi Quả trên người ngươi.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Được, lấy hai trăm ức trung phẩm nguyên thạch tới là được.

Hai người tiên vừa nghe đã sửng sốt một chút, thế nào quyết đoán vậy? Cùng với dự liệu hoàn toàn khác nhau a, sau khi nghe xong, sắc mặt của hai người nhất thời âm trầm xuống.

Nam tử phẫn nộ quát:

– Chúng ta thu mua Linh Lôi Quả của ngươi cũng là vì muốn tốt cho ngươi, không nên rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!

Lý Vân Tiêu há to mồm, giật mình nói:

– Trùng hợp thần kỳ này là chuyện gì xảy ra? Các ngươi mạnh mẽ muốn mua đồ của ta, còn là tốt với ta? Hai vị là lôi phong Vũ Đế truyền nhân?

Cô gái nói:

– Sư huynh của ta nói không sai, ngươi mới vừa rồi ở Hồng Hoa thương hội đã lộ tài, hiện tại rất nhiều người đều theo dõi ngươi. Chỉ cần đem Linh Lôi Quả giao cho chúng ta, dĩ nhiên là đem phiền phức chuyển tới trên người chúng ta tới, liền do chúng ta thay ngươi đỡ một kiếp này đi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Không biết trên người nhị vị có thể có Linh Lôi Quả?

Nam tử hừ nói:

– Ngươi hỏi cái này làm cái gì?

Lý Vân Tiêu nhãn thần rét lạnh xuống tới, lạnh lùng nói:

– Ta cũng muốn nổi lòng tốt một chút giúp người làm niềm vui, thay nhị vị ngăn cản cướp.

– Cái gì?

Nam tử tức giận, một cổ khí tức hung bạo liền từ trong cơ thể tràn đầy đi ra, con ngươi của Lý Vân Tiêu hơi co rụt lại.

Nữ tử vội vã ngăn cản xung đột, nói:

– Tiểu huynh đệ, không bằng như vậy đi. Vả lại ngươi có bốn mươi mai cực phẩm quả, chỉ bán ba mươi sáu mai cho chúng ta được rồi, lấy thực lực tu vi của ngươi, bốn mai cũng đủ ngươi tu luyện một năm, có thể sang năm lại tới mua.

– Bốn mai sao?

Lý Vân Tiêu vươn bắn ra, nhất thời một đạo điện quang lóe ra, hóa thành một cái trực tiếp trùng hướng thiên không.

Chính là bốn mai cực phẩm Linh Lôi Quả, thoáng cái vọt lên cao bảy tám trượng, liền rớt xuống.

Lý Vân Tiêu há to mồm nhận đi tới, trên bốn mai quả thực phát sinh cực mạnh “Đùng” lôi quang, trực tiếp rơi vào trong miệng hắn.

– Tạp ba tạp ba

Lý Vân Tiêu từng ngụm từng ngụm nhai, tảng lớn lôi quang ở trong miệng hắn lóng lánh, trực tiếp để hai người nhìn tới trợn mắt há hốc miệng.

– Ừng ực.

Lý Vân Tiêu nhai vài cái, sau đó một ngụm đã nuốt vào, toét miệng nói:

– Không sai, đã nghiền đã nghiền trên người hai vị có bao nhiêu Linh Lôi Quả đây? Lấy mấy quả tới ha ha.

Hắn mắt lộ ra hung quang, bay thẳng đến hai người bước đi.

Một nam một nữ đã bị cử động của hắn mở miệng nuốt Linh Lôi Quả kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, hơn nữa Lý Vân Tiêu nuốt vào Linh Lôi Quả, sau đó trước ngực chớp động từng đạo lôi điện, hướng phía tứ chi bách hài khuếch tán đến, tản mát ra năng lượng cực mạnh, nhìn qua thập phần kinh khủng.

– Trong Cực phẩm Linh Lôi Quả ẩn chứa lôi điện chi lực toàn bộ bộc phát ra không kém gì một kích toàn lực của thất tinh Vũ Tôn, ngươi làm sao có thể nuốt sống, đồng thời thoáng cái đã ăn tươi bốn mai.

Tên nam tử kia kinh hãi không ngớt, có chút sợ hãi lên,

– Sư huynh đừng hoảng hốt người này nhất định là trời sanh lôi hệ thân thể, vì vậy có thể thừa thụ lôi điện tràng năng mạnh mẽ tuyệt đối, nhưng chung quy chỉ là thất tinh Vũ Tôn, ta ngươi chỉ cần một đầu ngón tay là có thể áp bạo hắn!

Nữ tử kia ở sau ngắn ngủi kinh sợ, bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, cũng chỉ có một lời giải thích này mới nói xuôi được.

– Đúng sư muội phân tích cực kỳ đúng, nuốt liền bốn mai cực phẩm Linh Lôi Quả, lấy tu vi cảnh giới của ta ngươi cũng có thể làm được!

Trong mắt nam tử sáng ngời, lộ ra thần sắc bừng tỉnh, cười gằn nói:

– Thực sự là không biết sống chết uổng phí hai người chúng ta thay ngươi suy nghĩ, lại không cảm kích như vậy cũng được, đồ đầu gỗ cần phải dùng Cửu Thiên đế khí đập xuống mới có thể thông suốt a!

Một cổ khí tức hung bạo từ trong cơ thể bộc phát ra, y phục kia trực tiếp vỡ ra, lộ ra lưng hùm vai gấu, mặt trên đầy dã tính hoa văn và từng đám bạch sắc lông dài.

– Một cái cơ hội cuối cùng, Linh Lôi Quả có cho hay là không?

Nam tử giơ tay lên tới, làm một tư thế hổ phác, trên lợi trảo lóe ra hàn quang.

– Tạp ba tạp ba

Lý Vân Tiêu lại là ném ra thêm mấy mai Linh Lôi Quả, hé miệng tiếp được, nhai toái đứng lên.

– Chết tiệt!

Khuôn mặt nam tử một chút trở nên dữ tợn, hét lớn một tiếng đã nhào tới, phía sau hắn dần dần hiện ra một con hình thái mãnh hổ lốm đốm bạch sắc, lộ ra khí tức cực độ hung mãnh tàn bạo.

– Xuy xuy xuy!

Hổ quyền trên không trung oanh khai, truyền đến mãnh hổ khiếu sơn lâm, bạch hổ lốm đốm mở ra hai mắt giống như chuông bạc, tuôn ra lãnh mang.

– Quả nhiên!

Lý Vân Tiêu thầm nghĩ trong lòng một tiếng, tay phải hơi nắm lại, dưới chân một điểm đã xông tới.

– Phanh…!

Hổ gầm vạn quân chi thế, một chút đánh vào lòng bàn tay của Lý Vân Tiêu, lực lượng cuồn cuộn không ngừng đẩy tới, vô số quái âm ở quanh thân chấn động, đều hội tụ, toàn bộ không gian cũng theo đó lõm xuống, muốn đem lòng bàn tay của hắn một điểm triệt để chen bể

– Tê tê tê tê

Vô số tiếng sóng gió cắt kim loại ở dưới quyền phong rít gào đẩy ra, nam tử hoảng sợ phát hiện, một chưởng của đối phương dĩ nhiên thoáng như thái nhạc tuyên cổ, trải qua năm tháng mà không làm già đi, vô luận chính mình cố gắng như thế nào, cũng không thể lay động nó chút nào.

– Ngươi cũng không phải thất tinh Vũ Tôn!

Nam tử bỗng nhiên giựt mình tỉnh lại, hoảng sợ kêu lên:

– Sư muội, động thủ!

Vừa dứt lời, một làm cổ sợ hãi khiến hắn kinh hoảng liền truyền đến.

Lý Vân Tiêu ngũ chỉ nắm chặt, trong nháy mắt đem quyền ý của hắn đều bóp vỡ, điên cuồng lực lượng hóa thành phong nhận, một chút ở trên cánh tay hắn toàn khai, quyền phong xương ngón tay trong nháy mắt bạo thành phấn vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.