Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2290: Giới lực chi tỏa (2)



Lý Vân Tiêu còn ôm một chút hy vọng, nếu có thể binh không nhận máu hóa giải nguy cơ trước mắt, tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.

Khóe miệng của Kỳ Thắng Phong hiện lên tàn nhẫn nhe răng cười, nói:

- Quá mức thiên tài, tâm thân này chính là thù hận cực lớn a toàn bộ Thiên Vũ Giới nếu là có thêm mấy người giống như ngươi vậy, chúng ta đây mấy kẻ thiên tư bình thường còn sống thế nào?

Lý do này để Lý Vân Tiêu triệt để không nói gì, chỉ có thể cười khổ.

- Có một Lỗ Thông Tử như vậy đủ rồi, ta quyết không thể chịu được dưới bầu trời này xuất hiện một Lỗ Thông Tử thứ hai!

Sắc mặt của Kỳ Thắng Phong phát lạnh, vô cùng sát ý từ trong mắt nổ bắn ra.

Lý Vân Tiêu trong nháy mắt xuất thủ, quyết ấn mở ra, quát dẹp đường:

- Bó buộc!

Trên Ma Nguyên Tỏa như tấm mạng nhện nhất thời dâng lên vô số ký hiệu, thoáng chút trở nên kiên cố không gì sánh được, đem Kỳ Thắng Phong gắt gao khóa lại.

- Hừm, Ma Nguyên Tỏa đối với nghê thạch chi lực đích xác cũng có hiệu quả, nhưng ngươi đã quên ổ khóa này vốn là của bản tọa sao? Múa rìu trước cửa Lỗ Ban, làm trò cười cho người trong nghề!

Kỳ Thắng Phong cười lạnh một tiếng, nơi mi tâm quang mang lóe lên, một ấn quyết cổ quái nổi lên.

Ống khóa giống như mạng nhện nhất thời “Ào ào” đung đưa, tựa hồ muốn phá vỡ ra.

Lý Vân Tiêu bỗng nhiên quát dẹp đường:

- Xuất thủ!

Hắn đưa tay chộp một cái, thần dịch lực bắt đầu khởi động, Tam Sắc Đâu Suất Thiên nhất thời xuất hiện ở không trung, mạnh mẽ đánh rơi xuống phía dưới

- Giải...

Trong mắt của Kỳ Thắng Phong bắn ra hàn tinh, hét lớn một tiếng.

Quanh thân ống khóa “Ào ào” hoảng động dị thường lợi hại, lại vẫn như cũ vẫn là chết tử khóa lại, nhưng không có dấu hiệu giải ra.

- Cái gì?

Trong lòng của Kỳ Thắng Phong bỗng nhiên trầm xuống, ánh mắt như đao hướng trong ống khóa nhìn lại, chỉ thấy trên Ma Nguyên Tỏa đen kịt, có kim quang từng điểm, lóe ra bất định, lúc ẩn lúc hiện.

Ở bên trong hư vô, tựa hồ có một cái kim sắc trường tỏa, và Ma Nguyên Tỏa trọng điệp ở tại cùng nhau.

- Đó là...

Kỳ Thắng Phong bỗng nhiên rút miệng lãnh khí, thất thanh cả kinh nói:

- Giới lực chi tỏa!

- Ầm ầm...

Tam Sắc Đâu Suất Thiên hạ xuống, không gian như là đồng hồ cát đè xuống một mảnh, Kỳ Thắng Phong thân thể một chút bị đánh ngã thất điên bát đảo

Tam Sắc Đâu Suất Thiên đồng thời bị rung trở về, Lý Vân Tiêu vung tay lên thu vào, đồng thời kiếm quyết nổi lên, ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm lên tiếng trả lời ra, phi chém mà tới.

Khâu Mục Kiệt từ lâu súc thế đã lâu, thấy Lý Vân Tiêu vừa xuất thủ, cũng đồng thời thân ảnh lóe lên, một cái cước ấn to lớn vô cùng mạnh đạp xuống tới

- Chân của Đế Thính!

Kỳ Thắng Phong kinh sợ không ngớt, trước đó ba ngọn núi dù chưa có thể gây tổn thương cho hắn, nhưng là bị đụng khí huyết quay cuồng, lúc này hai người liên thủ một kích, để hắn cũng cảm thụ được từng tấc nguy hiểm.

Nhưng toàn thân bị Ma Nguyên Tỏa và giới lực trói buộc, vô pháp nhúc nhích.

- Chết tiệt đừng quên các ngươi còn trúng cấm chế của bản tọa, nổ tung cho ta...

Hắn tức giận không ngớt, trong miệng phun ra một chuỗi phù ấn, liên hô lên ba chữ “nổ”.

Nhưng... Cái gì cũng không có phát sinh...

Ba mươi sáu kiếm hóa thành kiếm phù lăng không chém xuống, đâm vào hắn trên thân thể, phát sinh “Bang bang phanh” có tiếng, họa xuất từng đạo vết kiếm, rất có bá đạo kiếm khí nhảy vào trong cơ thể, khắp nơi phá hư thân thể.

Đồng thời chân của Đế Thính hạ xuống, hung hăng dẫm nát trên người hắn

- Ầm ầm..

Thân thể của Kỳ Thắng Phong hung hăng bị đánh một cái, chỉ cảm thấy một ngụm máu tươi dũng mãnh vào hầu, thiếu chút nữa phun ra máu.

Bốn phía Ma Nguyên Tỏa và giới lực chi liên chấn động “ầm ầm” động tĩnh, lực lượng của hắn đã bị Ma Nguyên Tỏa áp chế, mà giới lực chi liên xuất hiện, càng làm cho hắn hoảng sợ dị thường, trong lòng hầu như hoàn toàn rối loạn đúng mực.

Tương truyền ở trong thiên địa, ngay khi xuất hiện siêu việt quy tắc lực lượng, sẽ gặp ngưng tụ một giới chi lực, hóa thành pháp tắc tỏa liên.

Trong đầu hắn trống rỗng, mặc dù là Thần Cảnh cường giả cũng không có khả năng điều động giới lực chi tỏa. Hắn cũng không biết đây là Lý Vân Tiêu từ bên trong Giới Thần Bi ngưng luyện ra được giới lực chi tỏa, còn tưởng rằng là Thiên Vũ Giới pháp tắc chi lực, cả người hoàn toàn bối rối.

- Không tốt, hắn thân thể đại thành, là vì bất diệt thánh thể, chiêu thức phổ thông hết sức khó khăn đả thương được hắn, dùng cực chiêu!

Lý Vân Tiêu vừa quát xuống, thu hồi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm, Giới Thần Bi từ từ bay ra, hóa thành tấm bia to lớn vĩ ngạn, lăng không đánh rơi xuống đi

Khâu Mục Kiệt cũng là diện mục dữ tợn, hét lớn một tiếng, trên trán hiện ra một cái sừng tới, mạnh mẽ kích bắn xuống

Kỳ Thắng Phong ở sau ngắn ngủi kinh sợ, rốt cục phục hồi tinh thần lại, đồng thời phát hiện lúc này nếu nói giới lực chi tỏa, tựa hồ cùng với trong truyền thuyết cũng không giống nhau, chí ít trên uy lực đã cách biệt khá xa, nếu không phải còn có Ma Nguyên Tỏa phụ trợ, căn bản vô pháp ràng buộc chính mình.

- Pháp Tướng chân thân!

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời hóa ra ba đầu sáu tay, phía sau một tay nắm chặt minh luân, hướng phía trên Ma Nguyên Tỏa chém tới.

Đột nhiên một đạo thân ảnh ngang trời mà đến, trực tiếp đem minh luân cầm cố.

- Phanh!

Một cánh tay của Hồ Lô Tiểu Kim Cương bị dựng thẳng bổ ra phân nửa, nhưng hắn mặt không biểu tình, đôi mắt nhỏ như hạt đậu xoay chuyển, trong miệng khẽ thổ ra nói:

- Ngươi muốn Băng Sát Tâm Diễm, cho ngươi.

- Cái gì? Ngươi...

Yrong lòng của Kỳ Thắng Phong trầm xuống, mạnh mẽ phát hiện cỗ khôi lỗi àny không thích hợp, phía sau hắn cánh tay mạnh mẽ một quyền oanh kích đến đây.

Linh Mục Địch mi tâm lóe lên, một đóa hoa mỹ băng hoa hiện lên, như là hoa quỳnh một cái chớp mắt, hướng tới trên quyền phong kia rơi đi

Đồng thời, thanh âm của Bắc Quyến Cổn Nam cũng lăng không vang lên.

- Nhất ngự vạn thế, bát lăng chiếu ảnh, định thần vi kiếm!

Một mảnh độc xanh biếc hiện lên, bên trong hóa ra vạn kiếm chi ảnh, đều chém rụng

- Ầm ầm...

Trong khoảnh khắc, lực lượng kinh khủng phóng lên cao, toàn bộ tiểu viện trong nháy mắt hóa thành bụi bay, lực lượng trùng kích hướng bốn phương tám hướng đi.

- Đi!

Trong hỗn loạn, Lý Vân Tiêu mạnh mẽ quát một tiếng, Linh Mục Địch và Bắc Quyến Cổn Nam bị hắn thoáng chút thu vào Giới Thần Bi, cả người hóa thành lôi quang tiêu thất ở tại chỗ.

Khâu Mục Kiệt cũng là hai cánh mở ra, không gian chi lực bắt đầu khởi động, thân ảnh thoáng cái tiêu thất đứng lên.

- Còn muốn chạy?

Kỳ Thắng Phong tức giận có tiếng truyền đến, Ma Nguyên Tỏa và giới lực tỏa đã bị to lớn trùng kích chấn vỡ, thân thể khôi ngô từ bên trong băng diễm kinh khủng lao ra, khóe miệng dĩ nhiên mang theo vết máu, kinh sợ nhìn lưỡng đạo không gian ba động.

- Lưu lại cho bản tọa!

Trên người hắn một cổ khí tức đè ép đến đây, xa xa không gian trực tiếp vặn vẹo, nguyên bản Lý Vân Tiêu và Khâu Mục Kiệt gần biến mất lần thứ hai nổi lên, hai người đều là sắc mặt trắng bệch, thầm hô không tốt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.