Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2340: Thập giai thần huyết



Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Muốn chế ngự những Quỷ Tu la huyết mạch bán thành phẩm này, nhất định phải cần La Thanh Vân mang Long Huyết chân chính, nếu có một ngày La Thanh Vân phản bội ngươi, vậy ngươi chẳng phải thoáng cái mất đi toàn bộ?

Sắc mặt Vi Thanh cùng La Thanh Vân đều kịch biến, đồng thời bắn ra lệ mang, hung hăng nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu.

Trong lòng mọi người rùng mình, thầm nghĩ Lý Vân Tiêu này thật là âm hiểm, thiên hạ khó dò nhất là nhân tâm. Vi Thanh đối với La Thanh Vân cũng có kiêng kỵ nhất định, bây giờ bị hắn công khai khiêu khích, sợ là lòng kiêng kỵ càng sâu hơn.

Vi Thanh lạnh lùng nói:

– Ta và Thanh Vân là quan hệ hợp tác, vừa là thầy vừa là bạn, ngươi khích bác không được.

Lý Vân Tiêu cười ha hả nói:

– Ta chỉ là tùy ý nói mà thôi, không cần quá để ý. Lấy trí tuệ của La Thanh Vân, tự nhiên sẽ không đi lên con đường của Khâu Mục Kiệt cùng Ninh Khả Vi.

Sắc mặt Vi Thanh đại biến, tức giận nói:

– Lý Vân Tiêu, còn dám bịa đặt gây xích mích giữa ta cùng La Thanh Vân, bắt sống hắn, người còn lại đều giết.

Sắc mặt La Thanh Vân trầm xuống nói:

– Vâng.

Chiến Thương của hắn vung lên, mười tên Quỷ Tu La rống to, khí tức trên người tăng mạnh, kinh thiên động địa.

Vi Thanh nói:

– Mấy người các ngươi đều trở về đi, để cho Quỷ Tu la hảo hảo phát huy.

– Vâng.

Bạch Cô Đường đại hỉ, hắn vốn bị Ninh Khả Vân ép sát, đánh tiếp nữa thậm chí có khả năng tử vong.

La Tinh cũng thu Huyền Khí lại, lắc mình trở về bên người Vi Thanh, Chiến Hạm đã bị Đâu Suất Thiên đập nát, không thể dùng nữa rồi.

Diêu Kim Lương nói:

– Ba lão bất tử này đã bị ta kích thương, cũng phái mấy Quỷ Tu la thu thập bọn họ đi.

Hắn ngoắc tay, Táng Vân Thú liền trở lại bên người, trực tiếp đi tới phía sau Vi Thanh, tựa hồ không muốn xuất thủ.

Sắc mặt La Thanh Vân trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong tay không ngừng đánh ra quyết ấn.

Mười tên Quỷ Tu La hét lớn một tiếng, hóa thành mười đạo quang mang vọt tới mọi người.

Sáu tên trực tiếp vây quanh Tam lão, điên cuồng tấn công.

Số lượng nhiều gấp đôi, hơn nữa hoàn toàn là lối đánh liều mạng, trong nháy mắt liền chế trụ Tam lão.

Hai tên phân biệt nhằm về phía Ninh Khả Vân cùng Bạc Vũ Kình, hai người kia trong chiến đấu đã tiêu hao không ít, lúc này đối mặt hai gã Quỷ Tu la sắc mặt liền đại biến, vạn phần cảnh giác.

Hai gã cuối cùng thì vây quanh Khâu Mục Kiệt, một tên kéo cái đuôi thật dài, trực tiếp quăng tới, nổi lên một mảnh điện quang.

Còn có một tên bốn đầu tám tay, mỗi tay đều nắm Cửu Giai Huyền khí, như là Chương Ngư (*bạch tuột) điên cuồng khảm đến.

Khâu Mục Kiệt biến sắc, lạnh giọng nói:

– Phân phối cho ta hai cái, thật đúng là để mắt ta a.

Hắn mở ra phi dực, liền biến mất ở tại chỗ.

Ầm…

Chỗ hắn đứng nhất thời bị đánh thành mảnh vỡ, Thần Thức của hai gã Quỷ Tu la đảo qua, đột nhiên đuổi theo.

Vi Thanh cười nói:

– Mục Kiệt đại sư chính là người sáng tạo chung cực thân thể, công lao thiên thu, tất lưu danh sách sử, tự nhiên phải được chiếu cố.

Sắc mặt của Lý Vân Tiêu dị thường khó xem, cuộc chiến hôm nay, muốn toàn thân trở ra hầu như là không thể nào, sợ là tất cả mọi người phải bỏ mạng.

La Thanh Vân lạnh nhạt nói:

– Lý Vân Tiêu, chúng ta tiếp tục đánh.

Lý Vân Tiêu lạnh giọng nói:

– La Thanh Vân, thực sự muốn cùng ta đánh một trận sao?

Đồng tử của La Thanh Vân đột nhiên co rụt, chiến ý vô tận bộc phát, hưng phấn nói:

– Ta nằm mộng cũng muốn đánh bại ngươi a, Lý Vân Tiêu, ngươi là tiêu chí của thời đại trẻ tuổi, là đỉnh phong mà tất cả mọi người muốn lướt qua a.

Lý Vân Tiêu nói:

– Tốt, ta thỏa đáng ngươi, có gan cùng ta sinh tử nhất quyết? Không chết không ngừng.

Trên mặt La Thanh Vân lộ ra kinh sắc, lập tức cười như điên nói:

– Ha ha, ta muốn chính là chiến đấu như vậy.

Sắc mặt Vi Thanh đại biến, quát:

– La Thanh Vân, không được hồ đồ, hắn là muốn đánh chết ngươi, sau đó để cho mười tên Quỷ Tu la không người khống chế.

Ánh mắt La Thanh Vân phát lạnh, lạnh lùng nói:

– Thì tính sao?

Hắn nắm trường thương, đâm tới ngang trời, quát nói:

– Chiến đi.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu băng lãnh, hắn đã hạ quyết tâm, vô luận như thế nào cũng phải đánh chết La Thanh Vân, bằng không loại vật Quỷ Tu la này quá mức kinh khủng.

Mặc dù Vi Thanh có thể làm ra La Thanh Vân thứ hai, thứ ba, đó cũng là chuyện sau này.

Hơn nữa Long Huyết Chân linh cấp khác, điều kiện hình thành nhất định dị thường hà khắc. Bằng không hắn cũng sẽ không đẩy La Thanh Vân lên làm Hồng Nguyệt Thành thành chủ.

– Như ngươi mong muốn.

Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, Đâu Suất Thiên chậm rãi bay ra.

Vi Thanh cùng La Thanh Vân biến sắc, hai người đều hết sức rõ ràng vật này lợi hại.

Không gian dọc theo quỹ tích Đâu Suất Thiên phi hành đè xuống, trấn áp một mảnh bầu trời gấp khúc, La Thanh Vân đặt mình bên trong, hoàn toàn không cách nào né tránh.

– Quét ngang thập địa.

La Thanh Vân hét lớn một tiếng, trực tiếp vén lên Chiến Thương, đánh tới Đâu Suất Thiên.

Ầm ầm…

Toàn bộ bầu trời run lên, như dòng nước bị phân liệt.

Lấy Đâu Suất Thiên làm trung ương, tứ sắc hung hăng áp chế thương thế lại, linh áp kinh khủng hướng bốn phương tám hướng nổ ra, chấn thân thể hai người hoảng hốt bất định.

Trường thương ở trong linh áp có vẻ uốn lượn lên, khiến sắc mặt La Thanh Vân đại biến.

– Chân Long Pháp Thân.

Hắn hét lớn một tiếng, mạnh mẽ vung trường thương, nhất thời hóa thành hình rồng phá tan thiên địa.

Ầm ầm…

Hư không chấn vỡ, một Long Ảnh kết hợp với Chiến Thương, mạnh mẽ đâm tới Lý Vân Tiêu.

Lúc này trên người của hắn bày biện ra từng mãnh long lân, Long uy càng ngày càng mạnh, một thương kia tựa hồ vẫn chưa đem hết toàn lực, cũng đã để cho Lý Vân Tiêu cảm thấy hít thở không thông.

Lý Vân Tiêu giật mình, dương kiếm chém tới.

Phanh…

Đại lực trực tiếp đâm rách kiếm phong, mạnh mẽ chém ở trên người, như là bị Sơn Nhạc đập trúng, “Ầm” một tiếng chấn nhập vào trong đại địa.

Diêu Kim Lương cười rộ lên nói:

– Xem ra Vi Thanh đại nhân lo lắng có chút dư thừa, thực lực của Lý Vân Tiêu này bất quá so với Cửu Tinh trung giai Vũ Đế mà thôi, hoàn toàn không phải là đối thủ của La Thanh Vân.

Sắc mặt Vi Thanh hơi dễ nhìn một chút, nói:

– La Thanh Vân người mang Thập Giai huyết mạch, ổn thắng là chuyện đương nhiên. Nhưng Lý Vân Tiêu biểu hiện cũng không bình thường, sơ suất rất dễ thua thiệt.

Diêu Kim Lương than thở:

– Aii, xem ra ta không có cơ hội kiến thức toàn bộ lực lượng của hắn. Thật khiến cho người tiếc nuối.

Vi Thanh hừ nói:

– Ngươi yên tâm, Thập Giai Thần Huyết lực, tuyệt sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Cách đó không xa, Hồng Nguyệt Thành Tam lão rốt cục chống không được, bị sáu gã Quỷ Tu la đánh thổ huyết, không ngừng rống giận, nhưng vô lực xoay chuyển trời đất.

Khâu Mục Kiệt cũng khổ chiến, miễn cưỡng chống đỡ.

Bạc Vũ Kình cùng Ninh Khả Vân hơi khá một chút, dù sao chỉ có một đối thủ, nhưng mà quyết không thoải mái.

Toàn bộ Thánh Vực hoàn toàn áp đảo, trong lòng mọi người kêu khổ liên tục.

Lý Vân Tiêu bị chấn nhập đại địa, liền không còn một tiếng động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.