Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2519: Chiến Hồn Sơn



Lý Vân Tiêu cười nói:

– Nếu thật là có đến không về, các ngươi phải chôn cùng rồi.

Diêm Hành sắc mặt liên tục biến hóa, nói:

– Đội trưởng, họa là ta dẫn lấy, để ta dẫn bọn hắn đi!

Sắc mặt của Tả Thừa âm trầm lợi hại, hắn đột nhiên chậm rãi nói rằng:

– Đại nhân, ở phụ cận khu vực trung tâm của Vô Pháp Thiên, có một tòa sơn mạch là Chiến Hồn Sơn...

– Đội trưởng!

Một người đột nhiên kinh hô lên, ánh mắt lộ ra kinh ngạc, những người khác cũng là sắc mặt đại biến, nhưng rất nhanh đã khôi phục như thường.

Tả Thừa nói:

– Nguyên bản chúng ta cũng không sao nắm chặt, hiện tại có ba vị đại nhân ở đây, nói không chừng càng có cơ hội.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Nga? Thế nhưng có chuyện tốt gì sao?

Tả Thừa nói:

– Chiến Hồn Sơn chính là sinh tử giới hạn của Vô Pháp Thiên, một ngày lướt qua Chiến Hồn Sơn cơ hồ là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta ở Giang Quái Thành năm mươi năm trong mấy tháng, chỉ gặp qua một người vượt qua Chiến Hồn Sơn vẫn toàn thân mà trở ra, mấy người còn lại đều không ngoại lệ chết ở bên trong.

Trần Thiến Vũ cả kinh nói:

– Là ai ngưu bức như vậy?

Trên mặt của Tả Thừa hiện lên tinh mang, ngưng thanh nói:

– Phệ Hồn Tông tông chủ — Hoàng Phủ Bật đại nhân!

Trần Thiến Vũ cả kinh, gật đầu nói:

– Nguyên lai là hắn, lấy thực lực của hắn, mặc dù là Thiên Đãng Sơn Mạch có hung hiểm cũng chưa chắc sẽ chết.

Khâu Mục Kiệt nói:

– Nếu lão thất phu kia có thể đi đến, chúng ta cũng không có vấn đề.

Trong đại sảnh trong nháy mắt tựu yên tĩnh lại, tĩnh thật giống như ngay cả quỷ cũng không có.

Tả Thừa lau một cái mồ hôi lạnh trên trán, ngượng ngùng nói:

– Vị đại nhân này xem ra cực độ tự tin, hơn nữa đối với Hoàng Phủ Bật đại nhân rất có bất mãn, Vô Pháp Thiên này mặc dù chỗ Tây Vực biên thuỳ, đó là ở trong phạm vi Phệ Hồn Tông, nói chuyện vẫn là phải cẩn thận một chút.

Trong mắt của Khâu Mục Kiệt lóe lên một đạo sát khí, lập tức sợ đến Tả Thừa trái tim kịch liệt co quắp một chút, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Đạo sát khí kia bất quá lóe lên rồi biến mất, lại dường như dao nhỏ vậy trực tiếp đâm vào buồng tim của hắn, đây cũng là đối phương võ ý mạnh mẽ, hầu như ngưng tụ thành thực chất, một đạo ánh mắt là có thể tánh mạng người ta!

Nếu không phải mình thực lực cũng không yếu, sợ là vừa rồi dưới một đạo hàn quang kia, liền trực tiếp sợ đến tim gan bể nát.

Hắn trong lòng không khỏi kinh hoàng, ba người này rốt cuộc là ai a? Tuyệt không thể nào là hạng người vô danh trên đại lục yên lặng, bọn họ tự xưng là thực lực có thể so sánh với Phệ Hồn Tông tông chủ, chẳng lẽ là phong hào Vũ Đế tới?

Sắc mặt của Tả Thừa lại trắng bệch biến thành xanh mét, qua một trận đều không thể khôi phục lại, thần thái kia trở nên cung kính trước nay chưa có, sợ nói:

– Xin hỏi danh hào của ba vị đại nhân?

Lý Vân Tiêu nói:

– Tên của chúng ta sẽ không cần hỏi, ngươi nói tiếp chuyện Chiến Hồn Sơn.

– Dạ!

Tả Thừa không dám vi phạm, đè nén nội tâm kinh hãi và hiếu kỳ, sửa sang lại ý nghĩ của, nhân tiện nói:

– Vô Pháp Thiên sản xuất nhiều đất hoàng châu, chính là thiên hạ đều biết, đồng thời càng tới gần khu vực trung tâm hạt châu phẩm chất càng tốt, cái loại cực phẩm Thổ Hoàng Châu đều không ngoại lệ đều là ở bên trong Chiến Hồn Sơn sinh ra, tồn thế số lượng cực nhỏ, mặc dù là Giang Quái Thành đều rất khó thu được. Do đó cực phẩm Thổ Hoàng Châu giới cách cao khó có thể tưởng tượng, tre già măng mọc đám người vào núi mà chết cũng liền cuồn cuộn không ngừng.

Hắn ngừng vài cái, tựa hồ chạm đến tâm tư, trên mặt hiện lên một tia thống khổ không dễ phát giác, tiếp tục nói:

– Do đó Chiến Hồn Sơn tuy rằng nguy hiểm, nhưng vẫn là liên tục bị mọi người phát hiện không ít thứ. Mà gần nhất có một tin tức truyền ra, tạm thời chỉ ở phạm vi nhỏ truyền bá, cũng không biết thật hay dả, lại làm cho toàn bộ dong binh đoàn đều có chút không kiềm chế được.

– Bên trong Giang Quái Thành dong binh đoàn đếm không hết, hàng năm đều phải đoàn diệt mười mấy cái, qua nhiều năm như vậy lăn lộn ra một điểm danh hào có chừng tám cái, Thanh Câu Dong Binh Đoàn xem như một cái, nhưng ở trong bát đại dong binh đoàn bài danh cũng là phía sau.

– Cái gọi là giang hồ càng già, lá gan càng nhỏ. Bình thường tiến vào khu vực Chiến Hồn Sơn đều là đám dong binh đoàn cấp bậc tay mơ, chúng ta bát đại dong binh đoàn chưa bao giờ mạo muội bước vào cấm địa, nhưng chẳng biết tại sao, lần này Mộ Sắc Dong Binh Đoàn thực lực cực kỳ mạnh mẽ, thực lực ở trong bát đại dong binh đoàn có thể bài nhập trước hết, cũng đột nhiên tập thể tiến vào cấm địa, thâm nhập đến bên trong Chiến Hồn Sơn!

Trong mắt Tả Thừa lóe lên một tia thần sắc khiếp sợ và phức tạp, nói:

– Kết quả đó là đoàn diệt!

Toàn bộ trong đại sảnh an tĩnh lại, tản mát ra bầu không khí tầng tầng áp lực, tiếng hít thở của mỗi người đều rất nặng.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Có thể làm cho bọn họ đi điên cuồng như vậy, tất nhiên là có lợi ích cực lớn khu động. Có phải hiện tại lợi ích truyền ra, đã kích thích các ngươi hay không?

Trên mặt của Tả Thừa lộ ra vẻ kinh dị, vội hỏi:

– Đại nhân quả nhiên cơ trí! Mộ Sắc Dong Binh Đoàn là từ đâu có được tin tức ai cũng không biết, nhưng bây giờ bát đại dong binh đoàn hầu như đều biết được. Ở trong Chiến Hồn Sơn kia tồn tại một con quái thú hình thể to lớn, nắm giữ thổ hệ chi lực cực mạnh, có thể thôn thiên thổ địa, mà người của Mộ Sắc Dong Binh Đoàn phát hiện phân và nước tiểu của quái thú kia đang thổ hóa, dĩ nhiên có thể hình thành Thổ Hoàng Châu so với cực phẩm đẳng cấp càng cao hơn nữa!

Trần Thiến Vũ cũng không nhiều biểu tình, chỉ là kinh ngạc nói:

– Lại có loại sự tình này?

Mà Lý Vân Tiêu và Khâu Mục Kiệt còn lại là sắc mặt đại biến, Khâu Mục Kiệt ngưng thanh nói:

– Cực phẩm Thổ Hoàng Châu đẳng cấp đã là cửu giai, quái thú có thể sản sinh hiệu quả như thế cũng không phải là không có, nhưng đều là hết sức khó khăn gặp được, phượng tồn tại giống như phượng mao lân giác!

Trong mắt hắn bắn ra quang mang tới, thậm chí liếm môi một cái.

Lý Vân Tiêu nói:

– Các ngươi bây giờ là muốn làm cái gì? Sẽ không ngu xuẩn đáo đến săn giết con quái thú kia chứ?

Tả Thừa nói:

– Con quái thú kia gần nhất tựa hồ lâm vào ngủ say, để lại mấy con ấu tể ở trong núi.

Lý Vân Tiêu nhướng mày, rốt cuộc minh bạch ý nghĩ của bọn họ, nói:

– Nếu chỉ là ấu tể, Mộ Sắc Dong Binh Đoàn là thế nào đoàn diệt?

Tả Thừa khổ sở nói:

– Đây cũng chính là ta lo lắng, hiện tại toàn bộ dong binh đoàn đều sóng ngầm bắt đầu khởi động, tựa hồ muốn đi tới Chiến Hồn Sơn. Nhiều người lực lượng lớn, mọi người cùng nhau hành động cũng có thể bão đoàn sưởi ấm.

Lý Vân Tiêu nói:

– Hiểu được, tiến nhập giải đất trung tâm nhất định phải vượt qua Chiến Hồn Sơn đúng không?

Tả Thừa nói:

– Đúng thế, Chiến Hồn Sơn là sinh tử đường ranh giới của Vô Pháp Thiên, chính là nơi tất trải qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.