Mọi người giật mình, không khỏi có chút nghị luận.
Mấy người chấp chính cũng nhíu mày, lặng lẽ không nói.
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Thực lực của Dịch Hồng Minh là không thành vấn đề, nhưng huyết mạch của hắn vô cùng cuồng bạo, một khi điên lên, thậm chí không khống chế được lý trí, hắn làm gia chủ, sợ là người không phục sẽ càng nhiều.
Vi Thanh lạnh lùng nói:
– Hiện tại thời buổi rối loạn, cũng không quản được nhiều như vậy, những người khác không phục cũng phải phục.
Công Dương Chính Kỳ nhíu mày vài cái, nói:
– Được rồi, ngược lại là việc của Long gia bọn họ, ta cũng không có quyền can thiệp, liền phiền Vi Thanh ngươi nhìn nhiều một chút.
– Ân.
Vi Thanh khẽ lên tiếng, khóe miệng hơi giơ lên.
Công Dương Chính Kỳ nói, hàm nghĩa tất cả mọi người đều hiểu, nếu Dịch Hồng Minh là ngươi Vi Thanh khâm định, vậy dĩ nhiên cũng là nắm ở trong tay ngươi, cũng sẽ nắm Long gia trong tay, ở trong thế cục bây giờ không gì là không thể.
Đột nhiên Lăng Bạch Nguyệt mở miệng nói:
– Mấy vị đại nhân nói tới bảy đại tông môn, ta đột nhiên nhớ tới một việc. Gần đây lấy được không ít tin tức, tựa hồ Thần Tiêu cung cũng muốn mở lại sơn môn.
Công Dương Chính Kỳ buồn bực nói:
– Hừ! Chuyện gì cũng chen một cước!
Lăng Bạch Nguyệt nói:
– Thần Tiêu cung cung chủ lúc trước vì nhân tình bế quan, hiện tại nếu biết được Cổ Phi Dương...
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Hiện tại quá khứ, đều dính ở trên người Lý Vân Tiêu. Xem ra Lý Vân Tiêu đích thật là đầu mối then chốt trong lần thiên hạ rung chuyển này, phải nghĩ biện pháp lôi kéo hắn tới.
Vi Thanh trầm giọng nói:
– Mượn hơi? Lấy cái nhìn của ta, nên bắt hắn, triệt để nhốt ở trên Thánh Vực, sẽ là biện pháp tốt nhất. Đừng quên đồ đạc trên người Lý Vân Tiêu, ta đã hạ thiết lệnh, truy nã khắp thiên hạ!
Công Dương Chính Kỳ cau mày nói:
– Thu hồi thiết lệnh lại đi, cũng không phải chuyện phiền toái gì. Nếu có thể mượn hơi hắn, đồ đạc vẫn là có thể dùng chung, mặc dù không thể, nắm giữ ở trong tay người nhà cũng không có gì không tốt.
– Hừ, Chính Kỳ Đại Nhân nghĩ thật thoáng!
Sắc mặt Vi Thanh hết sức khó coi, bầu không khí thoáng cái có chút cương lên.
Thương Ngô Khung nói:
– Việc của Lý Vân Tiêu có khả năng vừa đi vừa nhìn, sách lược cũng không phải vừa thành bất biến. Vi Thanh đại nhân, mới vừa rồi ngươi chỉ nói một điểm, trước ổn định bảy đại tông môn, sau đó thì sao?
Sắc mặt Vi Thanh bình thường lại, khẽ hừ một tiếng nói:
– Bước đầu tiên ổn định bảy đại tông môn, bước thứ hai dĩ nhiên là bắt những phong hào Vũ Đế kia, những nhân vật kiệt ngạo bất tuân này, mặc dù chúng ta cho vài phần bộ mặt, nhưng điều khiển lên mỗi một người đều là bằng mặt không bằng lòng, căn bản không đem Thánh Vực coi vào đâu.
Công Dương Chính Kỳ gật đầu nói:
– Điểm ấy ta cũng hiểu. Lần trước để Đoan Mộc Hữu Ngọc điều tra việc Tống Nguyệt Dương Thành, Trác Khinh Phàm đi trấn áp Ma chủ phân thân, đều không giải quyết được gì, tất cả đều tự đại không coi ai ra gì.
Thương Ngô Khung nói:
– Đối phó những người này, so với Thất Đại Tông Chủ còn muốn vướng tay. Dù sao Thất Đại Tông Chủ còn sẽ suy nghĩ lợi ích tông môn, thái độ đối với Thánh Vực sẽ khiêm nhường một chút. Nhưng thập đại Vũ Đế nói dễ nghe một chút là Thánh Vực phong hào, nói khó nghe một chút là mười tên liều mạng, trời đất bao la người nào cũng không sợ, chỉ có thể dùng phương pháp chiêu an, không thể cường hoành.
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Điểm ấy là tự nhiên.
Vi Thanh cười lạnh nói:
– Tuy rằng mười tên liều mạng này không nghe điều khiển, nhưng chỉ cần đủ lợi ích, cũng không khó mượn hơi. Phong Vân chi chiến cũng sắp qua ba mươi năm, ta đang suy nghĩ có nên một lần nữa, đem cường giả thiên hạ tập hợp đến, tận khả năng mời chào nhân tài vào Thánh vực, lớn mạnh chúng ta hay không.
Người bốn phía đều giật mình không thôi, sau đó rơi vào trầm tư.
Hắc Vũ Hộ nói:
– Phương pháp này không tệ, nếu mở lại Phong Vân bảng chi chiến, có lẽ so với lần trước sẽ kịch liệt hơn. Chúng ta nhìn thiên hạ cường giả cũng ít nhiều có thêm hiểu rõ cùng lý giải, thậm chí có thể chiêu mộ.
– Ân, việc này là tốt, nhưng không nên nóng vội, đợi thời cơ chín muồi lại mở cũng không muộn.
Công Dương Chính Kỳ khẽ gật đầu nói.
Vi Thanh nói:
– Chỉ cần nắmTthất Đại Tông Phái, thập đại Vũ Đế trong tay, lại chiêu mộ các lộ hào kiệt, thiên hạ liền ổn. Sau đó lại liên thủ Hóa Thần hải, chia làm hai lộ, một đường trấn áp Yêu Tộc, đoạt Hồn Thiên Nghi, một đường chuyên tâm bao vây tiễu trừ Nguyệt Đồng! Đợi sau khi giải quyết Yêu Tộc cùng Nguyệt Đồng, sẽ tìm Hải Hoàng Ba Long trao đổi việc Ma chủ, Hải Tộc có thể xuất lực mà nói là hay nhất, nếu bọn họ nghĩ không đếm xỉa đến cũng được, bằng lực lượng của chúng ta cũng đủ để trấn áp.
Hắn nói một hơi, khinh miệt nhìn Công Dương Chính Kỳ một cái, cười nhạo nói:
– Kỳ thực trong thiên hạ có phiền toái gì, đều là Chính Kỳ Đại Nhân quấy lên.
Tất cả mọi người trầm tư, nghĩ Vi Thanh nói đích xác không sai.
Công Dương Chính Kỳ không để ý tới hắn châm chọc, trầm ngâm nói:
– Phương án của Vi Thanh đại nhân đích xác trật tự rõ ràng, có khả năng thử một lần. Nhưng thế sự biến hóa vô thường, chỉ sợ sẽ không thuận lợi như vậy.
Vi Thanh nói:
– Đây là tự nhiên. Phương án của ta cũng không phải vừa thành bất biến, phải theo biến hóa mà biến hóa, nhưng một điểm hạch tâm là làm đến nơi đến chốn, từng chút đẩy mạnh, không ngừng tăng lực lượng của chúng ta cùng trình độ nắm thiên hạ trong tay, như vậy mới có thể ứng đối tất cả biến hóa.
Thương Ngô Khung nói:
– Vi Thanh nói vậy rất có đạo lý, ta nhận đồng.
Công Dương Chính Kỳ nhìn Hắc Vũ Hộ cùng Ti Đình Ngữ nói:
– Các ngươi thì sao?
Hắc Vũ Hộ nói:
– Phương pháp này cũng được, nhưng không thể quá cường ngạnh, làm nhu hòa mà thôi.
Công Dương Chính Kỳ gật đầu nói:
– Những người kia đều là tuyệt thế cường giả, nếu xử lý không tốt mà nói, trái lại hoàn toàn bắn ngược, ta sẽ lưu ý đắn đo.
Hắc Vũ Hộ nói:
– Như vậy rất tốt, ta đây cũng không có gì lo lắng. Đợi bế quan ra, liền bắt đầu tổ chức nhân thủ, chuẩn bị lần thứ hai bao vây tiễu trừ Nguyệt Đồng, việc này cũng mong Chính Kỳ Đại Nhân giúp ta lưu ý một phen, tận khả năng cấp cho trợ giúp.
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Đây là tự nhiên! Nguyệt Đồng là cộng địch của Nhân Tộc, ngoại trừ Thánh Vực ra, thế lực khác cũng nên xuất lực, Hắc Vũ Hộ đại nhân an tâm chữa thương, việc tổ chức nhân thủ liền giao cho ta đi.
Hắc Vũ Hộ vui mừng nói:
– Vậy làm phiền.
Thanh quang trên bàn đá đột nhiên thoáng cái hóa thành màu đỏ, chậm rãi đậm lên.
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Trận pháp đã đến cực hạn, ba vị đều đi thôi, đợi sự tình có biến ta lại triệu tập mọi người, tất cả lấy hội nghị hôm nay là chuẩn.
Hắn đánh vào trận pháp kia một đạo quyết ấn.
Nhất thời hồng quang dâng lên, bàn đá chậm rãi chìm xuống phía dưới, quang ảnh đám người Vi Thanh hoảng hốt thoáng cái, liền tiêu thất ở tại chỗ.