Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2609: Ma Phó (2)



Nhâm Hề Mân đau đến cả người run rẩy, cái loại thống khổ này không chỉ đến từ lục phủ ngũ tạng, càng đến từ cốt tủy kinh mạch, thậm chí toàn thân mỗi một lỗ chân lông, ngay cả trong linh hồn cũng có đau đớn, hoàn toàn thống khổ.

Hắn đời này nằm mộng cũng nghĩ không được có thể đem một người dằn vặt đến trình độ thảm như vậy.

– Ta, ta, ta khuất phục, ta khuất phục, ta đồng ý ngươi! Ô oa!

Nhâm Hề Mân nhất thời lão lệ tung hoành, giống như là lão nhân trăm tuổi, thân thể ở trên mặt đất co quắp, thập phần thương cảm.

– Hừ, bớt ở trước mặt bổn tọa ra vẻ thương cảm! Ta cho ngươi biết, đây chính là phúc!

Đại lượng Ma Khí từ trong cơ thể hắn tuôn ra, thoáng cái hóa thành dáng dấp Đế Già, lạnh lùng nói:

– Hơn nữa, đây cũng là ngươi gieo gió gặt bảo, ai bảo ngươi đối với Bổn Tọa nẩy lên tâm tư, hơn nữa lớn mật đến trực tiếp đem ta luyện hóa. Ha ha, không nghĩ tới trong cơ thể ngươi tích súc đại lượng Ma Nguyên, những Ma Nguyên kia liền cho ta a! Chậc chậc, thực sự là lực lượng khiến người hoài niệm!

Nhâm Hề Mân run run quỳ trên mặt đất, không dám nói lời nào, một bên lau nước mắt.

Hắn nguyên bản tiềm tu ở trong Linh Hoa Diệu Cảnh, chính là nhìn trúng Ma chủ Phong Ấn ở nơi đây, đồng thời tìm phương pháp cạy ra một cái khe, thỉnh thoảng để cho Ma Khí chảy ra cho mình hấp thu luyện hóa.

Hơn mười năm tích lũy, đã đạt đến một trình độ phi thường khả quan, Ma Công dị thường mạnh mẽ.

Nhưng làm hắn phiền não chính là, Phong Ấn Ma chủ nơi đây tựa hồ có linh tính, không ngừng tự mình chữa trị vết rách, hơn nữa mỗi một lần xé ra cái khe, mình tiêu hao lực lượng đều tăng lên gấp bội, đến nỗi về sau có thể rỉ ra Ma Khí thập phần thưa thớt, để cho hắn cảm thấy khổ não.

Mà ở thời điểm Ma Công trì trệ không tiến, Ma Thể rèn luyện chưa đủ, Đế Già xông vào Linh Hoa Diệu Cảnh, bị hắn bắt gặp. Lấy tu vi Ma Công của hắn tự nhiên thoáng cái liền nhìn ra Đế Già công pháp cùng hắn đồng tông đồng nguyên, đồng thời người mang đại lượng Ma Nguyên.

Mừng như điên lại không phân tốt xấu liền trực tiếp đem Đế Già luyện hóa, hóa thành Ma Nguyên tinh thuần nhất hút vào trong cơ thể, nhưng không nghĩ bản thân hấp thu là Ma chủ phân thân, ý chí không chết.

Kết quả không chỉ có Đế Già không chết, trái lại đem Ma Nguyên tích góp mấy chục năm trong cơ thể hắn nuốt chững không còn, đồng thời trồng vào Ma Chủng, có khả năng trực tiếp ăn mòn thân thể của hắn, lục phủ ngũ tạng đau nhức, sau đó lan tràn đến Tứ Chi Bách Hài, cuối cùng thậm chí xâm nhập ba hồn bảy vía, thống khổ không thôi.

– Buông linh đài Thức Hải ra, để cho Ma Chủng của ta đi vào, như vậy liền có thể ban tặng ngươi lực lượng vô tận, trở thành tồn tại vô thượng vinh quang.

Đế Già lạnh lùng nói.

Cả người Nhâm Hề Mân run run lợi hại, hắn biết mặc dù bản thân chống lại, Ma Chủng sớm muộn cũng sẽ lan tràn đến linh đài Thức Hải, bất quá là nhiều thêm thống khổ mà thôi.

Trong tuyệt vọng, rốt cục bỏ qua chống lại, tùy ý Ma Chủng lực ở trong cơ thể lan tràn, cuối cùng tiến nhập linh đài Thức Hải.

– A!!

Nhâm Hề Mân thoáng cái từ dưới đất bay lên, ôm đầu thống khổ kêu to, đầu giống như là muốn nổ.

Đế Già cười lạnh nói:

– Đây là quá trình tất nhiên, không trải qua mưa gió làm sao gặp thải hồng? Chút vị đắng ấy cũng chịu không nổi mà nói, có tư cách gì trở thành người hầu của ta?

Nhâm Hề Mân kêu rên so với lúc trước càng sâu, nhưng khí tức trên người lại không ngừng tăng cường, râu tóc bạc trắng vậy mà không ngừng biến thành đen, nếp nhăn trên mặt cũng từ từ dãn ra, bắt đầu có quang trạch.

Trên bầu trời nghìn dặm.

Một đoàn ánh sáng màu vàng như là kim chúc hòa tan, ở trên không trung không ngừng nhuyễn động.

Đột nhiên phía trước hội tụ thất sắc quang mang, hóa thành từng vòng sáng, bên trong chậm rãi mở ra một con mắt, con ngươi có đỏ đen hai sắc, bốn phía tràn đầy phù hiệu cổ quái.

Đôi mắt kia nháy nháy, nhất thời quang đoàn kim sắc bị một cổ lực lượng hút lại, không ngừng hóa thành từng đạo quang mang bay vụt, trực tiếp bị hút vào trong.

Phù hiệu bốn phía nhãn cầu ở dưới kim quang bắn nhập không ngừng vỡ nát, con mắt tựa hồ có chút thống khổ, ở trên không trung rung động vài cái.

Sau đó toàn bộ con mắt thoáng cái hóa thành kim sắc, bắn ra vạn đạo quang mang.

Nhưng chỉ một sát na, mí mắt đóng lại, tất cả kim quang tiêu thất, khôi phục như lúc ban đầu.

Thân ảnh của Lý Vân Tiêu thoáng cái hiện ra, lấy tay che mắt, trong khe hở chảy ra tiên huyết.

– Vân Tiêu ca ca, máu!

Một thân ảnh màu trắng cũng theo đó xuất hiện, chính là Thủy Tiên, vẻ mặt hoảng sợ, còn có lo lắng nhìn hắn.

– Không sao.

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói, sau đó đưa tay bắt, trong mắt giống như biển máu, có chút đáng sợ.

– Kim Linh Chi Khí quá mạnh mẽ, hơn nữa công pháp Tiểu Luân Chuyển Tam Diệu Pháp Linh Mục không trọn vẹn, mặc dù ta thôi diễn không ít, nhưng thủy chung không thể bước vào Đệ Tứ Tầng.

Thủy Tiên vội la lên:

– Không thể vượt qua cũng đừng cưỡng cầu, không bằng tu luyện Chân thực chi nhãn của gia tộc ta đi.

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

– Chân thực chi nhãn phải triệt để dung hợp Ba gia huyết mạch, từ đó diễn sinh ra thiên phú thần thông, cũng không phải là có thể đơn giản luyện ra. Mà Tiểu Luân Chuyển Tam Diệu Pháp Linh Mục này, tựa hồ là tổng cương của tất cả Linh Mục thuật. Lúc trước ta ở trong Lang Hoàn Thiên ngẫu nhiên nhìn trộm Thiên Đồng thuật Ngũ Thức, hôm nay xem ra cũng là từ Diệu Pháp Linh Mục này diễn sinh ra.

Thủy Tiên vẻ mặt cay đắng nói:

– Cho dù thuật này lợi hại, nhưng tu luyện không lên có gì dùng? Mạnh mẽ tu luyện sẽ có hại, Vân Tiêu ca ca đừng luyện được không.

Lý Vân Tiêu nhìn dáng dấp nàng cầu khẩn, trong lòng mềm nhũn, an ủi:

– Yên tâm đi, ta tự có chừng mực. Làm sao cũng sẽ không để cho mình cái được không bù đắp đủ cái mất.

– Ân, Vân Tiêu ca ca nói cần phải chắc chắn.

Thủy Tiên nghiêm mặt nói.

Lý Vân Tiêu không nhịn được nở nụ cười nói:

– Ta lúc nào nói không giữ lời?

Thủy Tiên vui sướng vỗ tay nói:

– Vậy thì tốt, ta đây an tâm.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

– Được rồi, ngươi nhanh đi tu luyện đi, hiện tại đã đến phụ cận Thiên Lĩnh, ta đi ra xem tình huống một chút.

Thủy Tiên vội vàng kéo cánh tay hắn lại nói:

– Ta cũng muốn đi ra ngoài, Vân Tiêu ca ca mang ta đi ra ngoài được không.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi vẫn là an tâm tu luyện đi, sớm đem vật kia luyện hóa nắm trong tay, đến lúc đó thiên hạ chỗ nào đều có thể đi.

Thủy Tiên nói:

– Ta đã rất nỗ lực, so với thời điểm ở Hải lâm nỗ lực gấp trăm lần! Nhưng tu luyện như thế nào cũng phải nghỉ ngơi chứ!

Lý Vân Tiêu một trận không nói gì, xem nàng tội nghiệp, lúc này mới nói:

– Được rồi, ngươi theo ta ra ngoài đi.

Hai người hóa thành bạch quang, tiêu thất ở trong Giới Thần Bia.

Sau một khắc, kim quang sáng quắc, hai người trực tiếp xuất hiện ở trên Cửu Đỉnh chi chu.

– Thủy Tiên muội tử, ngươi làm sao cũng đi ra.

Phi Nghê xoay người lại, đôi mắt híp một cái, cười hì hì hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.