Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2634: Lưu Minh phủ (1)



Tiểu nhị này hướng đồng bạn ở sau lưng dặn dò, liền lên phi hành khí, mang theo hai người ở tầng trời thấp xuyên toa, hướng về phía Thiên Nguyên thương hội đi tới.

Lý Vân Tiêu nói:

– Tiểu huynh đệ, gần đây Tân Duyên Thành có biến hóa gì không?

– Biến hóa? Biến hóa rất lớn ấy chứ!

Tiểu nhị kia cười khổ một tiếng, vừa cẩn thận lái phi hành khí, vừa nói:

– Hai vị cũng là vì Lăng Bạch Y mà đến đi? Chúng ta đều lo lắng gần chết, cũng không biết khi nào hướng Lăng Bạch Y tuyên chiến, hiện tại chỉ còn chờ phát tuyên chiến, mọi người sẽ di tản ra ngoài.

Lý Vân Tiêu nói:

– Lấy thực lực của Thương Minh, chỉ cần mọi người đồng lòng, đối phó một cái Lăng Bạch Y tịnh không khó khăn lắm a? Không cần phải phát anh hùng thiếp, triệu tập các lộ cường giả tập hợp?

Tiểu nhị kia nói:

– Ngươi có biết Lăng Bạch Y là người phương nào sao? Đây chính là phong hào Vũ Đế bài danh đệ tứ, cho dù Thương Minh dốc hết toàn lực cũng không thế làm gì hắn. Huống chi Thương Minh cũng không muốn xuất hiện tổn thất lớn như vậy, nên ra trọng thưởng triệu tập quần hùng thiên hạ. Aii, thần tiên đánh nhau, phàm nhân tai ương. Cũng không biết lần này sẽ ra sao. Tống Nguyệt Dương Thành mới bị diệt bao lâu? Mong Tân Duyên Thành không nên theo gót mới tốt.

Lý Vân Tiêu một trận không nói gì, nghĩ không ra một Thương Hành tiểu nhị cũng nhìn thấu triệt như vậy.

Tiểu nhị kia thử dò xét hỏi:

– Chẳng lẽ hai vị cũng là cao thủ mà Thiên Nguyên thương hội mời tới?

Lý Vân Tiêu nói:

– Phải.

Tiểu nhị kia nói:

– Thảo nào, Thiên Nguyên thương hội cũng hỗ trợ đối phó Lăng Bạch Y.

Lý Vân Tiêu ngạc nhiên nói:

– Nga? Chẳng lẽ còn có thương hội không ủng hộ?

– Đó là đương nhiên.

Tiểu nhị cười nói:

– Mặc dù là Thương Minh, nhiều tổ chức cấu thành như vậy, làm sao có thể bền chắc như thép, có tán đồng dĩ nhiên là có phản đối.

Lý Vân Tiêu nói:

– Vậy xin hỏi Tiểu ca, không biết thương hội nào tán thành, thương hội nào phản đối?

– Cái này...

Tiểu nhị vội vàng lắc đầu nói:

– Ta không rõ ràng lắm, hai vị đến tổng bộ Thiên Nguyên thương hội tự nhiên có khả năng hỏi thăm được.

Hắn hiển nhiên là không chịu nhiều lời, rất sợ họa từ miệng ra.

Lý Vân Tiêu cũng không tiện miễn cưỡng, phi hành khí quả nhiên cực nhanh, sau nửa canh giờ liền đến tổng bộ Thiên Nguyên thương hội.

– Hai vị là...

Hộ vệ trước cửa thoáng cái ngăn bọn họ lại, hộ vệ kia nhíu mày nhìn Lý Vân Tiêu vài lần, không đợi hắn tự giới thiệu, liền kinh hô:

– Ngươi, ngài là Lý Vân Tiêu đại nhân?

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười nói:

– Chính là ta.

Hộ vệ kia thoáng cái luống cuống, vội nói:

– Ngài đợi một lát, ta liền đi vào thông báo.

Không có bao lâu, hộ vệ kia liền chạy ra nói:

– Vân Tiêu Đại nhân, Thiếu Đương Gia cho mời.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

– Thiếu Đương Gia? Là Đinh Bằng? Linh nhi không ở đây sao?

Hộ vệ kia nói:

– Linh nhi tiểu thư đang ở trong Tân Duyên Thành, nhưng tựa hồ đi ra ngoài làm việc, bây giờ Thiếu Đương Gia chính là Đinh Bằng thiếu gia.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nếu Linh nhi không ở mặt, ta cũng lười cùng Đinh Bằng giao tiếp, bảo hắn an bài cho ta hai gian phòng khách, ta một đường mệt nhọc hơi mệt, trước nghỉ một lát.

– Cái này, cái này…

Hộ vệ thoáng cái mắt choáng váng nói:

– Vân Tiêu đại nhân, cái này không tốt lắm đâu?

Lý Vân Tiêu nói:

– Nếu không quá tốt, vậy dễ tính, tự ta tìm lữ quán ở lại, đợi Linh nhi trở về ngươi liền tới nói cho ta biết đi.

Đối với Thiên Nguyên thương hội, bản thân hắn cũng không có hảo cảm gì, đặc biệt sau chuyện Vũ Văn Bác, Đinh Sơn có hiềm nghi lớn nhất.

Mà giờ khắc này nếu Đinh Linh Nhi đã từ chức đại lý hội trưởng, do Đinh Bằng nắm quyền, Thiên Nguyên thương hội hắn cũng lười vào.

– Đại nhân, đừng, đừng…

Hộ vệ kia lại càng hoảng sợ, đầu đầy mồ hôi lạnh nói:

– Ta phải đi bẩm báo Thiếu Đương Gia, mong đại nhân dừng lại chốc lát, không nên làm khó tiểu nhân.

Rất nhanh, hộ vệ kia lại chạy ra nói:

– Thiếu Đương Gia nói, nếu Vân Tiêu đại nhân không muốn gặp hắn, vậy tự tiện đến phụ cận tìm một lữ quán ở đi.

Lý Vân Tiêu bật cười khanh khách:

– Sau khi Đinh Bằng làm Thiếu Hội Trưởng, tư thái quả nhiên bất đồng, hiện tại ta lại đột nhiên muốn gặp hắn một lần a.

Hộ vệ kia thoáng cái mắt choáng váng, khổ sở nói:

– Vân Tiêu đại nhân, cái này không phải là cố ý đùa tiểu nhân sao?

Lý Vân Tiêu vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:

– Chớ khẩn trương, ngươi còn chưa có tư cách để cho ta cố ý gây khó, ta có lệnh bài nhất đẳng quý khách của Thiên Nguyên thương hội, gặp Thiếu Hội Trưởng của các ngươi không tính là quá phận đi?

Hắn lấy ra một lệnh bài ném tới.

Tay hộ vệ kia có chút run rẩy, trên trán đều là mồ hôi lạnh, vẻ mặt đưa đám nói:

– Vân Tiêu đại nhân, vừa rồi ngài rõ ràng nói muốn ở lữ điếm, hiện tại tội gì làm khó tiểu nhân, lại đi vào thông báo, Thiếu Đương Gia sẽ đánh chết ta, nhà ta còn lão nương tám mươi tuổi…

– Được rồi được rồi.

Lý Vân Tiêu thoáng cái ngắt lời nói:

– Xem ra Đinh Bằng đích thật là không muốn gặp ta, quên đi. Ngươi nói cho ta biết Linh nhi đi đâu, ta liền đi.

Hộ vệ kia run rẩy đưa lệnh bài tới, nói:

– Tựa hồ Linh nhi tiểu thư đi Tinh Nguyệt trai, nhưng tiểu nhân không dám khẳng định.

– Tinh Nguyệt trai!

Đồng tử Lý Vân Tiêu co lại, sắc mặt thoáng cái trầm ngưng nói:

– Là đi gặp Tinh Nguyệt trai chủ Hàn Quân tử?

Hộ vệ kia nói:

– Hơn phân nửa là vậy. Linh nhi tiểu thư cùng Hàn Quân tử lão tiên sinh giao tình không tệ, cụ thể tiểu nhân sao có thể biết.

Lý Vân Tiêu nói:

– Không sai, trả lời của ngươi làm ta rất hài lòng, ta đi a.

Hắn lấy ra một túi Nguyên Thạch ném cho hộ vệ kia nói:

– Những thứ này ngươi cầm.

– Cái này… Tiểu nhân không dám…

Hộ vệ kia vừa mừng vừa sợ, đem túi Nguyên Thạch túm thật chặc đưa qua.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Một chút ban thưởng mà thôi, cất đi.

Hộ vệ kia thụ sủng nhược kinh, vâng vâng dạ dạ cảm kích nói:

– Cảm tạ, cảm tạ Vân Tiêu đại nhân.

Liền vội vàng thu túi Nguyên Thạch vào.

Thân là hộ môn tổng bộ, tuy rằng thường ngày cũng có thể mò được chút mỡ, nhưng dù sao cũng có hạn. Hơn nữa lần này ý nghĩa lại khác nhau, chính là Lý Vân Tiêu danh chấn Thiên Hạ cho hắn, tương lai thổi da trâu cũng có rất nhiều tư bản, hơn nữa cảm thấy có mặt mũi.

– Được rồi, sao lâu rồi chưa từng nhìn thấy Đinh Sơn Hội Trưởng Đại Nhân?

Lý Vân Tiêu hữu ý vô ý hỏi.

Hộ vệ kia sửng sốt, lập tức nhíu mày.

Lý Vân Tiêu nói:

– Làm sao, có vấn đề gì không?

Hộ vệ kia trầm tư một lúc nói:

– Ta đã rất lâu chưa từng thấy qua Hội Trưởng Đại Nhân, nhưng Hội Trưởng Đại Nhân vô cùng có khả năng ở trong Tân Duyên Thành.

Lý Vân Tiêu đồng tử hơi co lại nói:

– Nga? Sao có phán đoán này?

Hộ vệ kia cẩn thận nhìn trái phải thoáng cái, mới len lén thấp giọng nói:

– Bởi vì ta phát hiện tung tích đội cận vệ Kim phong Ngân phong của Hội Trưởng Đại Nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.