Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2659: Bẩy rập



Chẳng lẽ là Đinh Sơn sửa lại luyện phương?

Loại khả năng rất lớn, dù sao Thiên Địa quy tắc bất đồng, quá trình luyện chế năm đó chưa hẳn thích hợp với hiện giờ.

Nhưng Lý Vân Tiêu thân là Thuật Luyện Sư cửu giai, vẫn cảm nhận được có gì đó rất không đúng, một loại dự cảm bất hảo lan tràn trong lòng.

Quyết ấn trong tay hắn hơi đổi, vận chuyển Thần Dịch Lực, thuận theo chu thiên chạy đi, những nơi đi qua lỗ chân lông đều khép kín lại.

Cả người thoáng cái liền trở nên như thùng sắt, không còn nửa phần lực lượng nào tràn ra nữa. Không chỉ có như thế, hắn còn bắt đầu ngồi xuống điều tức, không ngừng khôi phục lấy lực lượng hao tổn trước kia.

Mấy canh giờ sau, tựa hồ có một cổ cảm xúc bực bội lan tràn trong lòng.

Lý Vân Tiêu vụng trộm mở mắt ra, chỉ thấy đại lượng cường giả trên trán đều phủ kín mồ hôi, áo lưới ướt đẫm.

Song sắc chi quang vẫn còn chuyển động, trong Âm Dương Đỉnh không ngừng có đan hỏa phun ra, đích thật là đang luyện chế đan dược.

Toàn bộ trong tràng chỉ có ba người sắc mặt an tường, chính là Lý Vân Tiêu, Trở Cao Nguyên và Đinh Sơn, mà ngay cả Đinh Bằng đầu cũng đầy mồ hôi, thân thể như lúc lạnh lúc nóng, không ngừng run rẩy, nhưng vẫn cắn răng gắng gượng lấy.

Lý Vân Tiêu âm thầm nghĩ ngợi nói: nhìn màu sắc đan hỏa thì đích thật là đang luyện chế đan dược, hơn nữa bộ dạng Đinh Bằng cũng tuyệt không phải làm bộ, chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều sao?

Đinh Sơn khuôn mặt an tường, hơn nữa đoan trang uy nghiêm, thỉnh thoảng biến hóa quyết ấn trong tay, đánh vào trong Âm Dương Đỉnh, khu động lấy đan hỏa.

Lý Vân Tiêu không ngừng quan sát hắn kết ấn, mày ngày càng nhíu chặt, trong thủ ấn kia tựa hồ ẩn chứa một loại lực lượng hắn cũng không biết, bằng vào lịch duyệt của hắn lại chưa từng thấy quá.

– Không được, ta không được rồi!

Đột nhiên một người kêu lớn lên, mặt mũi tràn đầy tái nhợt, mồ hôi chảy xuống ròng ròng, thân hình run run.

– Vạn Nguyên đại nhân, nhất định phải chịu đựng ah! ”

Đinh Sơn mở mắt ra, nói:

– Đã luyện chế được một nửa, ngàn vạn không nên phân tâm, nếu ngươi phạm sai lầm thì sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tất cả mọi người, hậu quả khó có thể tưởng tượng được.

Người nọ cắn răng, nói:

– Thế nhưng mà...

Đinh Sơn ngắt lời nói:

– Không có nhưng nhị gì hết, ở đây mỗi người đều đang đau khổ chèo chống, chẳng lẽ ngươi có thể tu luyện đến Võ Đế cửu tinh nhưng chút gian nan đó cũng không nhịn được sao?

Người còn lại sắc mặt cũng khó coi, nhưng nhìn xem đan hỏa không ngừng phun ra nuốt vào trong Âm Dương Đỉnh, trong mắt vẫn xẹt qua tinh mang, liếm lấy đầu lưỡi sau nhao nhao nhắm hai mắt lại, tiếp tục chống đỡ lấy.

Đinh Sơn cong ngón búng ra, một đạo kim quang bắn xuống, nói:

– Đây là Hồi Nguyên Đan ta bí chế, rất có lợi với ngươi đấy.

Vạn Nguyên thoáng cái bắt lấy, nhìn thoáng qua liền nuốt vào trong bụng, nói:

– Đa tạ hội trưởng đại nhân.

Chỉ chốc lát, trên mặt hắn liền lộ ra vẻ khiếp sợ, trong mắt một mảnh vui sướng, tựa hồ tác dụng đan dược kia rất mạnh, khiến hắn vô cùng vui sướng

Đồng tử Lý Vân Tiêu co lại, dưới Nguyệt Đồng hắn nhìn qua, sau khi thôn phệ đan dược, nguyên khí tràn ra quanh thần Vạn Nguyên càng ngày càng đậm, lộ ra trạng thái bồng phát.

Trong mắt của hắn xẹt qua kinh hãi, mà giờ khắc một đọa ánh mắt khác cũng nhìn sang, đúng là Trở Cao Nguyên, trên mặt cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc.

Lý Vân Tiêu đưa mắt cho hắn, liền chậm rãi nhắm hai mắt lại, không quan tâm tình huống bên ngoài, an tâm tu luyện lấy.

Bỗn nhiên, Luân Hải hắn có chút đau nhói thoáng một phát, sau đó lỗ chân lông trên người bắt đầu mở ra từng cái, Thần Dịch Lực trong cơ thể vận chuyển một chu thiên, vậy mà bắt đầu thu nạp Âm Dương nhị khí ở bên ngoài.

– Cái gì! Đây là có chuyện gì?!

Lý Vân Tiêu trong lòng cả kinh, vốn sợ rằng Chân Nguyên của mình trôi qua, lúc này mới khép kín tất cả lỗ chân lông, hiện giờ sao lại tự động mở ra, còn thu nạp lấy không chút kiêng nể gì cả.

Cổ Âm Dương nhị khí này sau khi chảy vào trong cơ thể xoay tròn một vòng quanh kinh mạch, cuối cùng bị thân thể hấp thu vào, có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng bản thân lại trở nên mạnh mẽ thêm một chút.

– Cái này...

Lý Vân Tiêu tuy rằng giật mình, nhưng đa phần là kinh hỉ, lực lượng bành trướng kia ẩn chứa uy năng cực lớn, so thu nạp nguyên khí lúc bình thường phải mạnh hơn nhiều!

Hắn nếm được ngon ngọt, lá gan không khỏi lớn thêm, bắt đầu đổi vận Tạo Hóa Nhất Mạch, gia tốc hấp thu Âm Dương nhị khí bốn phía, không ngừng chuyển hóa làm lực lượng của mình.

Mấy canh giờ sau...

“Không đúng, không đúng, không đúng! ”

Đột nhiên Vạn Nguyên sợ hãi rống một tiếng, kêu to lên.

Toàn thân mọi người đều run lên, tất cả đều mở mắt ra nhìn qua hắn.

“Chi! ”

Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, Vạn Nguyên trước kia còn thần thái sáng láng, giờ phút này vậy mà hai mắt lún sâu, cả người cơ hồ trở thành da bọc xương, trên người không có chút huyết sắc, dưới làn da có thể thấy rõ cách mạch máu, cả người giống như bị rút sạch vậy

– Tại sao có thể như vậy?!

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, hơn nữa không khỏi nhìn lại mọi nơi, kết quả khiến cho mọi người chấn động, mặt mũi mỗi người đều tràn đầy hắc khí, bộ dạng cực độ hư thoát, làn da trên người đều nhăn nheo lại.

– Dừng lại, mau dừng lại, ta muốn chết rồi!

Vạn Nguyên nhìn xem thân thể của mình, hoảng sợ kêu to lên, nâng hai tay lên không ngừng quơ quơ về trước, lại rất cảm thấy vô lực.

– Đinh Sơn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?!

Hội trưởng thương hội Lôi Phong Chu Kỳ Thủy chợt hoảng hốt, hắn hoảng sợ phát hiện mình cơ bản cũng đã bị rút sạch Chân Nguyên, thân thể bắt đầu cảm thấy hết sức yếu ớt.

Lúc này ngay cả kẻ đần cũng biết xảy ra vấn đề, tất cả đều kinh hãi nhìn qua, mà Đinh Sơn trên Âm Dương Đỉnh thần thái lại sáng lán, đỏ bừng cả khuôn mặt, tràn đầy vẻ vui mừng vô tận.

– Đinh Sơn, ngươi...

Từ Vạn Sâm cũng hét rầm lên, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.

Tất cả mọi người còn lại cũng ngồi không yên, tất cả đều hoảng sợ.

Đinh Sơn chậm rãi mở mắt ra, nói:

– Mọi người đừng hoảng hốt, đây là hiện tượng bình thường, lập tức phải Ngưng Đan rồi. Đợi sau khi dùng Cửu Âm Cửu Dương Phá Ách Đan, mọi người không chỉ đều khôi phục như thường, hơn nữa thực lực còn có thể lại tiến thêm một tầng nữa.

Cảnh Diệu sắc mặt tái nhợt nói:

– Vì sao mọi người đều bị rút sạch lực lượng, duy chỉ có ngươivà ý Vân Tiêu không lùi mà tiến tới, tựa hồ càng cường đại rồi!

Sắc mặt Đinh Sơn trong nháy mắt biến đổi, thoáng cái nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong ánh mắt lộ ra khiếp sợ và giận dữ, quát:

– Lý Vân Tiêu, ngươi đang làm cái gì?!

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

– Ta chỉ là đang làm chuyện giống Đinh Sơn đại nhân thôi mà, ngươi đang làm cái gì thì ta làm cái nấy.

Đinh Sơn sắc mặt đại biến, thoáng cái liền âm trầm xuống, hai mắt phóng hỏa, cả giận nói:

– Khó trách ta chung quy vẫn cảm thấy không đúng, thì ra là ngươi đang quấy phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.