Nhuận Lung nói:
- Các vị đại nhân cứ đi về trước, Lý Vân Tiêu vào hỗn ám kim kỳ thì chết chắc, dù là ta cũng không cứu hắn ra được, cứ yên tâm.
Cảnh Thất lạnh lùng nói:
- Bổn tọa không yên tâm chút nào, ngươi đừng đánh gái huyền khí của mình quá cao. Ta sẽ chờ tại đây, xem hắn có chết thật không.
Ân Trì đồng ý:
- Chờ hắn chết rồi hẵng đi, như vậy bảo đảm hơn, dù sao tiểu tử này rất yêu nghiệt.
Nhuận Lung tỏ ra khó chịu nhưng không tiện làm mọi người mất mặt, gã khẽ hừ tự rót tự uống, phớt lờ bọn họ.
Hiện tại Lý Vân Tiêu đang ngồi xếp bằng giữa lá cờ to chín mặt, từng đợt sóng lực lượng hùng hồn từ bốn phía vọt tới hóa thành từng vòng sóng gợn rầm rộ.
- Loại lực lượng này . . .
Thân hình Lý Vân Tiêu lắc lư theo những đợt sóng vang gần như hòa vào đó, đầu óc choáng váng, ý chí chìm nổi.
- Rất quái dị.
Tim Lý Vân Tiêu đập nhanh, một tay bấm quyết, ma văn tuô n ra khỏi người bảo vệ hắn bên trong.
Những sóng vàng công kích vào ma văn có nhiều cái bị nuốt vào nhưng có một phần chắn ngược lại. Trong phút chốc năng lượng trong không gian hỗn loạn, lộn xộn.
- Những sóng gợn màu vàng này là ánh sáng!
Lý Vân Tiêu lăng không điểm một cái, một vệt sáng vàng bay ra từ đầu ngón tay, chậm rãi biến to lên, tỏa sáng lăn tăn.
Là Đại Bi Mộ Vân Kính, hai tay bắt ấn quyết, mặt kính tách thành hai, chia bốn, rất nhanh biến thành vô số mặt kính, ngưng tụ thành mười hình lăng giác chậm rãi đáp xuống vây quanh Lý Vân Tiêu.
Những sóng vàng đụng vào lăng kính thì bị phản chiếu lại, trong phút chốc sóng gợn trong không gian rối loan, không gian run rẩy.
Lý Vân Tiêu có hơn mười lăng kính bảo vệ không dính chút gợn sóng, là nơi ổn định nhất trong không gian. Bên ngoài lăng kính thì sóng gợn không dứt, trùng kích nhau.
Trên mặt biển, sóng gợn bình ổn quanh hỗn ám kim kỳ chợt rối loan, sóng gợn khác nhau, hơi dồn dập.
Mọi người phát hiện khác lạ.
- Có chuyện gì?
Nhuận Lung vội quan sát, nói:
- Không sao, là Lý Vân Tiêu đang dốc hết sức lực đối kháng lực lượng tan rã của kim kỳ, có lẽ sẽ kéo dài một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng vẫn chỉ tốn công.
Đám người Ân Trì không lạc quan như vậy, lạnh nhạt nói:
- Hy vọng như ngươi mong muốn.
Nhuận Lung hơi khó chị nói:
- Nếu đã không tin tưởng bổn tọa như vậy tại sao còn đến Bắc hải mượn trận làm gì?
Ân Trì cười nói:
- Cẩn thận là hơn, không phải chúng ta không tin các hạ mà chỉ hy vọng bảo đảm không có gì sơ sót.
Trong hỗn ám kim kỳ, Lý Vân Tiêu không ngừng vắt óc suy tư.
Ánh sáng phát ra từ lá cờ vàng chín mặt bị Đại Bi Kinh chấn ngược về, hai lực lượng đánh nhau, nhưng không tiêu trừ. Không gian tích góp năng lượng càng lúc càng nhiều, rồi sẽ có lúc tới điểm giới hạn.
Đại Bi Mộ Vân Kính đem lại tác dụng là đập lớn con sông, tuy chặn được một lúc nhưng nước sóng không ngừng tích lũy dâng lên thì sẽ có lúc vỡ đập.
- Cứ tiếp tục thế này kim kỳ chín mặt và Mộ Vân Kính sẽ có một cái bị phế trước. Vừa rồi ta ba ấn hợp nhất oanh kích vào kim kỳ nhưng không tổn thương được nó, e rằng là Mộ Vân Kính không chịu nổi trước.
Lý Vân Tiêu thầm lo âu, giơ tay lên. Đâu Suất Thiên Phong biến ra ánh sáng ngũ sắc bay ra ngoài đập vào một mặt cờ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt cờ bị đập trúng đột nhiên tan vỡ hóa thành vô số đốm sáng vàng.
Nhưng giây sau các đốm sáng vàng lại ngưng tụ thành một lá cờ to, giống y như đcú.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt, hắn hiểu rằng cờ lớn chín mặt này chỉ có ảo ảnh biến ra, chỉ có một mặt là thật.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, lực lượng đồng nguyệt tập trung nhìn, lập tức phát hiện có điều khác biệt. Lý Vân Tiêu đắc ý cười to mấy tiếng, ném Đâu Suất Thiên Phong xuống.
- Để xem lần này ngươi làm sao phục nguyên?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt lá cờ vàng kia vỡ nát, vô số ánh sáng vàng tản ra.
Nhưng giây lát lại ngưng tụ thành cờ, giống y như đúc.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc bật thốt:
- Cái gì?!
Thế này Lý Vân Tiêu mới phát hiện lá cờ trước mắt cũng là ảo ảnh. Lý Vân Tiêu quét mắt qua, lá cờ mặt thật đã biến thành cái bên cạnh.
- Thì ra chín cái hóa thân đều là giả, chín hóa thân lại đều là thật. Rắc rối rồi đây.
Lý Vân Tiêu liên tục biến sắc mặt, trừ phi có lực lượng cùng lúc phá hủy chín lá cờ vàng nếu không đừng hòng phá được trận chiến.
Hiện ánh sáng kia không ngừng tích lũy, tuy tốc độ rất chậm nhưng sẽ có lúc tràn đầy. Nếu đại Bi Kính vỡ nát thì lực lượng mênh mông sẽ ập đến, e rằn Lý Vân Tiêu sẽ tan xương nát thịt ngay.
- Ánh sáng lắng đọng cũng là trùng kích chín mặt kim kỳ. Khi Đại Bi Kính không chịu đựng được nữa thì ta sẽ cùng đánh ra chín trùng kích, chắc phần thắng sẽ rất lớn.
Lý Vân Tiêu kêu đám người Xa Vưu ra khỏi Giới Thần Bi, kể rõ tình huống, phân phối nhiệm vụ.
Xa Vưu lo hai đợt công kích. Lý Vân Tiêu, Bắc Quyến Nam lực lượng yếu hơn nên mỗi người một đòn.
Cá sấu sau lưng thu nạp cương phong cự linh thì lực lượng không ngừng tăng lên, đã vượt trên người khác nên cũng vào hàng chủ công.
Tuyệt thế thần thể của Tân Thần đã mở ra lục môn, vượ trên đỉnh cửu tinh bình thường, làm chủ công.
Ác Linh tuy đoạt xá thân đỉnh cửu tinh Yêu An nhưng dù gì là thân thể người ngoài, Huyền Lôi Kinh Vân Hống sau khi bước vào cửu giai liền mất cơ duyên, mãi chậm chạp không tiến bộ.
Hai người sức chiến đấu siêu phàm nhưng đa phần dựa vào thân bất tử, hóa thân sấm séét, về mặt công kích hơi yếu. Lý Vân Tiêu kêu hai người hợp sức đánh ra một đòn công kích.
Tuần Thiên Đấu Ngưu là thần khôi, lực siêu cường,, đơn độclo một đòn công kích.
Kim Cương quyền của Hồ Lô Tiểu Kim Cương phối hợp Băng Sát Tâm Diễm trong công kích đơn nhất thì cực kỳ sắc bén, nhưng Lý Vân Tiêu không yên tâm nên để Thủy Tiên và Hóa Tu phối hợp, ba người cùng công kích một đòn.
Thủy Tiên rất ngạc nhiên nhìn khôi lỗi, tò mò liên tục đánh giả, vỗ sờ.
Tròng mắt Hồ Lô Tiểu Kim Cương xoay theo Thủy Tiên, làm nàng cười to.
Cuối cùng có Trần Tinh Vũ, Tô Liên Y thì lo hậu chiêu, phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Có sắp xếp này gần như không sơ sẩy gì, Lý Vân Tiêu yên tâm, bắt đầu điều tức trong trận Mộ Vân Kính kết thành, chờ thời gian tích lũy.
Mọi người ngồi vòng tròn trong không gian, yên lặng chờ. Bên ngoài kính gợn sóng liên tục, làm tốc độ Đại Bi Mộ Vân Kính phản chiếu tăng nhanh, như cái ao nhỏ nước, nước rơi ngày càng nhiều.
Đột nhiên một luồng sáng lóe lên giữa mọi người, dần ngưng tụ thành thân hình cao lớn.
Mấy người cùng kêu lên:
- Đại nhân!
Lý Vân Tiêu mừng rỡ nói:
- Đại nhân đã thích hợp với thân hình này?
Cười tủm tỉm đến là Linh Mục Địch.
Linh Mục Địch nhẹ gật đầu, nói:
- Cũng gần được rồi. Thân hình Thần Luyện Cương cứng rắn hơn ta trước kia, điều tiếc nuối duy nhất là không thể tu luyện. Nhưng mười vạn năm qua có thể sống lại một lần xem như ông trời dày yêu ta.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Thiên đạo vô thường, cảnh tượng thế này chắc ngày xưa đại nhân có nằm mơ cũng không nghĩ ra đi?