Qua mấy canh giờ sau, Lý Vân Tiêu cùng Trác, Xán hai gã Yêu tộc đi ra khỏi Giới Thần Bi, hơn nữa còn gọi Mạch theo, cùng nhau đi thành Viêm Vũ.
Khu vực dành cho tu luyện đang xây dựng, chân thân bốn người vừa hiện ra, ba gã Yêu tộc đều có chút kinh ngạc, không biết chuyện gì.
Những kiến trúc này chẳng khác gì hàng nhái thành Tân Duyên, nhưng mà ngoại hình và cách cục hơi sửa đổi lại.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn quét qua, lại bay tới một mật thất, ba gã Yêu tộc lập tức hiểu ý, bọn họ bao quanh mật thất này.
Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:
- Cố Thanh Thanh, đường xa đến đây, cũng không chào hỏi thành chủ ta đây. Chúng ta dù sao có giao tình không tệ, cũng không cần khách khí như thế.
Mạch ba người nghe xong, lập tức hiểu được, bọn họ khóa không gian nơi đây, bất kỳ vật gì cũng không thể xuất nhập.
- Hì hì, đây không phải sợ quấy rầy ngươi sao. Gia nghiệp lớn như thế này, khẳng định hao tâm tổn trí. Cho nên ta xấu hổ tìm ngươi đấy.
Trong mật thất có tiếng nói Cố Thanh Thanh truyền ra, nàng cũng biết trốn không được, kiên trì đẩy cửa mật thất đi ra.
Một bộ váy dài màu cam, thần sắc tươi cười, trông thấy bốn người, lập tức nội tâm trầm xuống, nhưng trên mặt thần sắc không đổi, không có chút ba động nào cả.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, ta thật sự bận rộn, cho nên không có thời gian nói chuyện tào lao với ngươi. Lấy Thiên Vận Tạo Hóa Đan ra đi.
Cố Thanh Thanh híp mắt cười nói:
- Đan dược ta ăn rồi... Ngươi không thấy thực lực của ta tăng tiến rất nhiều hay sao?
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
- Ngươi cũng là người thông minh, thật sự không trung thực hay sao?
Cố Thanh Thanh giận dữ nói:
- Vì sao ngươi không tin tưởng ta? Tín nhiệm cơ bản giữa người với người đâu? Ta thực răn rồi... Ah!
Nàng còn há to mồm, bộ dáng mặc cho ngươi kiểm tra.
Lý Vân Tiêu vung tay lên, nói:
- Bắt lại đánh một trận, sau đó ném vào trong Sơn Hà Đỉnh, tăng thêm ba ngàn tài liệu cùng luyện hóa, sẽ luyện ra đan dược.
Cố Thanh Thanh cảm nhận được yêu khí từ ba mặt áp tới, sắc mặt đại biến, tức giận nói:
- Lý Vân Tiêu, ngươi điên sao?
Lý Vân Tiêu không nói lời nào, lạnh lùng nhìn qua nàng, đồng thời chính mình lấy Kiếm Thương Trảm Hồng ra, hóa thành kiếm giới, ngăn cản Cố Thanh Thanh đào tẩu.
- Đừng đánh đừng đánh!
Cố Thanh Thanh kêu to lên, ba tên cường giả Hư Cực Thần Cảnh, hơn nữa còn có Lý Vân Tiêu, cho dù nàng có bổn sự thông thiên cũng không thoát được, lập tức chịu thua, kêu lên:
- Đan dược ở trên người ta, ngươi thật đánh thì ta sẽ ăn nó ngay.
Lý Vân Tiêu khoát khoát tay, bảo ba người dừng lại, nói:
- Chưa thấy quan tài không đổ lệ, Cố Thanh Thanh đại nhân cũng thích bị người ta xem thường mà.
- Ngươi!
Cố Thanh Thanh tức giận không nói ra lời, hung dữ trừng Lý Vân Tiêu, đồng thời nội tâm rất khiếp sợ, không ngờ lại nhiều ra hai tên thủ hạ Hư Cực Cảnha, hơn nữa dường như rất nghe lời hắn.
Cố Thanh Thanh tức giận nói:
- Thiên Vận Tạo Hóa Đan cho ngươi, ngươi dẫn thập phương quy tắc ở nơi cường đại nhất tu luyện. Ta vừa bế quan không bao lâu đã bị ngươi đánh gãy, phải đền bù.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ngươi đi phủ thành chủ bảo Tô Liên Y an bài cho ngươi một chỗ tu luyện tốt hơn, nơi tốt nhất, ngươi chưa đủ tư cách.
- Ngươi...
Sắc mặt Cố Thanh Thanh biến hóa, trong nội tâm có phần khó chịu, biết rõ chính mình đột nhiên đoạt đan rời đi, làm cho Lý Vân Tiêu bài xích nàng thành người ngoài, mặc dù có chút ủy khuất, nhưng biết rõ mình tự làm tự chịu.
- Đan cho ngươi, địa phương ta tự tìm.
Cố Thanh Thanh tức giận không thôi, ném đan dược ra.
Lý Vân Tiêu kiểm tra xong, xác nhận không sai mới thở ra một hơi, thần thức tập trung Cố Thanh Thanh được giải trừ, nói:
- Thật có lỗi, trong vòng ngàn dặm nơi đây đều tính là cấm địa thành Viêm Vũ, bất luận kẻ nào cũng không được tùy ý đi lại.
- Ta muốn đi động, các ngươi ai có thể quản ta!
Cố Thanh Thanh giận dữ, trực tiếp hóa thành ánh sáng màu xanh, bay vài vòng trên không trung thành Viêm Vũ, càng bay tới nơi phong ấn.
Mạch nói:
- Có quản hay không?
Lý Vân Tiêu cười khổ lắc đầu, nói:
- Do nàng đi thôi, chỉ cần nàng không làm ẩu là giúp thành Viêm Vũ đại ân rồi. Ba vị trở về tu luyện đi, ta còn có việc muốn đi xử lý.
Xán cùng Trác nói:
- Thập phương quy tắc đối với hai chúng ta không có tác dụng gì, chúng ta nên quay về Giới Thần Bi chiếu cố Lâm đại nhân thôi.
Lý Vân Tiêu thu hai người vào trong thần bia, Mạch tiếp tục tu luyện trong nơi phong ấn, từ khi Lâm truyền thụ hắn Phạm Yêu Thánh Công đến nay, tất cả tâm tư của hắn đều đặt vào đây, vẻ ngoài thì bình tĩnh nhưng nội tâm của hắn gấp không chờ được.
Lý Vân Tiêu vốn cũng muốn thông qua bắt Cố Thanh Thanh dò xét thực lực của Mạch, lại không thể ngờ Cố Thanh Thanh trực tiếp chịu thua.
Thấy Mạch rời đi, thân ảnh Lý Vân Tiêu lóe lên, bay vào trong phủ thành chủ.
Phủ thành chủ hiện tại xây lớn hơn trước mấy lần, vóc dáng trước kia đã thay thế hoàn toàn, biến thành hùng vĩ hơn không ít.
Hơn nữa chấp pháp đội, thương hội, hậu cần, phòng thủ thành thị đều có đủ, còn đang ganh đua hoàn thành sự vụ trong thành.
Lý Vân Tiêu vừa bước vào trong, lập tức thần thức tỏa ra, truyền âm ra ngoài, Tô Liên Y chạy tới, xuất hiện trước mặt hắn.
- Chuyện võ quyết như thế nào rồi?
Lý Vân Tiêu đi thẳng vào vấn đề.
- Đã truyền bá ra ngoài, phản ứng thật lớn, người chạy tới càng ngày càng nhiều. Còn hạn chế võ giả vào thành, ta đang suy nghĩ có phải nên đặt vị trí tổ chức võ quyết tại thủ đô Hỏa Ô đế quốc hay không?
Tô Liên Y nói suy nghĩ của mình ra.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện này thật phiền toái, ngươi và Linh Nhi thương nghị đi, chấp pháp đội phải tạo dựng lên trước, để tránh nhân số quá nhiều tạo thành rung chuyển cực lớn.
Tô Liên Y cười nói:
- Minh chủ yên tâm, những chuyện này ta đã cân nhắc, thời gian quyết định vào năm ngày sau.
- Năm ngày sau sao? Tốt.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Việc này vừa xong, thành lập kết cấu thành Viêm Vũ và Thiên Võ Minh cơ bản xây dựng xong. Ngươi và Linh Nhi tận lực thả việc trong tay ra, chuyên tâm tu luyện, dù sao thực lực bản thân mới là căn cơ tất cả.
- Vâng!
Tô Liên Y khom người đáp.
Nàng vào lúc này cảm thấy lúc trước lựa chọn ăn cả ngã về không đi theo Lý Vân Tiêu là quyết định chính xác nhất đời này, thậm chí còn còn tốt hơn đảm nhiệm các chủ Thiên Nhất Các.
Lý Vân Tiêu khoát khoát tay, nói:
- Ngươi đi đi, ta đi Vạn Tinh Cốc.
Tô Liên Y nghe vậy nhíu mày, nói:
- Thiên Tinh Tử vẫn do dự với chuyện gia nhập liên minh, có lẽ là tại hạ không đủ tư cách, mời không được. Nếu như minh chủ đi tới đó, chắc chắn mã đáo thành công.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ban đầu khi ở tây vực, ta cùng với Thiên Tinh Tử xem như minh hữu kề vai chiến đấu, đồng sanh cộng tử, hy vọng có thể nói động hắn, có thời gian năm ngày, vừa vặn đi một chuyến tới tây vực.
Rất nhanh, thành Viêm Vũ khởi động truyền tống trận vượt qua vực.