Một lão nhân khác, Tổ Chính Thanh sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng:
– Dương trưởng lão, đây là cơ hội ngàn năm một thuở. Phân bộ của Tinh Tú tông bị tiêu diệt, Tinh Tú lão Quái quét sạch môn phái khác giúp chúng ta. Meiẽn không xảy ra sai lầm thì sau này trong Thanh Hải trấn có khoảng một nửa lợi nhuận thuộc về Thiên Hạc các chúng ta.
Dương trưởng lão tức giận quát:
– Nhưng hậu quả rất nghiêm trọng! Nếu bị Tinh Tú lão Quái biết là chúng ta làm thì các chủ cũng không bảo vệ ngươi được!
Tổ Chính Thanh kiêu ngạo lạnh lùng cười:
– Dương trưởng lão lo xa quá, có ba môn phái Phi Kiếm tông, Trảm Hổ Môn, Thạch Phương Trai gánh tội thay, không đến lượt gã. Có gan mới làm giàu, người làm việc lớn sao có thể so đo tính toán!
Dương trưởng lão tức giận người run rẩy nhưng không biết làm sao, lo lắng nhìn bên dưới. Các cao thủ Thiên Hạc các bịt mặt hăng say giết đệ tử Tinh Tú lão Quái.
***
Giờ phút này Lý Vân Tiêu sớm đã khởi động Thanh Loan chiến hạm chạy như bay trong Nam hải cách mấy ngàn dặm. Thanh Loan chiến hạm lơ lửng trên mặt biển.
Vạn dặm tĩnh lặng, không có bóng người.
Đoạn Việt mặt trắng bệch đứng trên chiến hạm, gã nhìn biển rộng và trời xanh, cảm thấy không chân thật.
Đoạn Việt lẩm bẩm:
– Thật sự cướp được Thanh Loan chiến hạm, điều này... Sao có thể...
Trong vụ nổ hai luồng lực lượng kia làm Đoạn Việt bị thương nặng, phong ấn lại khởi động, tu vi của gã rớt xuống Vũ Tông thất tinh, bị thương càng nặng hơn, sắc mặt rất tệ.
Nhưng nhìn Thanh Loan chiến hạm xưa kia toàn phải ngước cổ nhìn, thế nhưng chiến hạm này bị hai người dễ dàng đánh cắp, Đoạn Việt cảm thấy hoảng hốt, vẻ mặt nghi ngờ ngơ ngẩn. Đoạn Việt bỗng cảm thấy thiếu niên trước mắt gã không phải nhân loại.
Lý Vân Tiêu chạy tới chạy lui trên chiến hạm, kiểm tra tình trạng của chiến hạm.
Lý Vân Tiêu sắc mặt khó xem mắng:
– Thật là tông môn sĩ diện, không có tiền thì đừng chơi thứ cao cấp vậy! Nguyên chiến hạm trừ có thể lơ lửng khoe khoang ra ta không thấy có tác dụng gì!
Đoạn Việt thói quen Lý Vân Tiêu càu nhàu, nói:
– Ngươi đã sửa chữa lại chủ trận phòng ngự, công kích rồi, chỉ tính công kích ma âm đủ chứng minh giá trị của chiếc chiến hạm.
Lý Vân Tiêu lườm Đoạn Việt:
– Ngươi có biết mới rồi mở ra vòng phòng ngự, công kích ma âm hơn mười giây hao phí bao nhiêu nguyên tinh của ta không?
Lý Vân Tiêu nhìn Đoạn Việt vẻ mặt hoang mang, hắn nhe răng nanh lạnh lùng nói:
– Tương đương với năm vạn trung phẩm nguyên thạch.
– A!
Đoạn Việt giật mình suýt té xuống biển, hét thất thanh:
– Đùa sao? Mới có chút xíu đã mất năm vạn trung phẩm nguyên thạch? Trận pháp này sẽ ăn nguyên thạch? Bà nội nó, lão tử vất vả nửa năm, một năm cũng không kiếm được số tiền lớn như vậy!
Lý Vân Tiêu âm trầm nhìn Đoạn Việt:
– Chứ ngươi nghĩ sao? Chiến hạm lục giai có thể ảnh hưởng khí huyết, tinh thần của cường giả Vũ Hoàng, đây là công kích vượt cấp biến thái. Nếu không dựa vào nuốt nhiều nguyên khí,ngươi nghĩ Vũ Hoàng sẽ yếu như bút vậy sao?
Đoạn Việt im lặng. Cường giả Vũ Hoàng Thất Túc cảnh đã là đỉnh cao nhất Thiên Hương đế quốc, một món huyền khí lục giai có thể chấn vỡ tinh thần thủ nguyên của Vũ Hoàng đúng là rất nghịch thiên, nuốt nhiều nguyên thạch cũng bình thường.
Đoạn Việt ngước nhìn sáu Thuật Luyện Sư sợ hãi co ro trong góc, nhíu mày hỏi:
– Vân thiếu gia định xử lý sáu người này thế nào?
Sáu Thuật Luyện Sư sợ hãi teo tim.
Một Thuật Luyện Sư nổi lá gan cầu xin:
– Xin đừng giết chúng ta, chúng ta đều là Thuật Luyện Sư tam giai, có lẽ sẽ hữu dụng với các ngươi!
Nếu là trước kia Đoạn Việt còn thấy sáu người này là báu vật vô giá, nhưng từ lúc thấy qua Lý Vân Tiêu biến thái, Thuật Luyện Sư khác không lọt vào mắt gã được.
Đoạn Việt nhíu mày nói:
– Tha mạng cho bọn họ có khi nào xảy ra chuyện không? Sau người này dù gì là người của Tinh Tú tông.
Lý Vân Tiêu nói:
– Đừng lo, sáu người này khá quen thuộc chiến hạm, có chuyện cần dùng. Bây giờ quan trọng nhất là sửa lại chiến hạm này.
Lý Vân Tiêu nhíu mày suy tư, mắt hấp háy.
Lý Vân Tiêu lẩm bẩm:
– Chỉ còn cách tìm bọn họ.
– Bọn họ?
Đoạn Việt nghi hoặc hỏi:
– Bọn họ là ai? Ai có bản lĩnh lớn đến mức sửa được Thanh Loan chiến hạm?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
– Trong Thương Minh thực lực đứng sau Vạn Bảo Lâu, mối làm ăn gì cũng dám nhận, Lôi Phong thương hội.
Đoạn Việt trợn to mắt nói:
– Lôi Phong thương hội?
Đoạn Việt kinh ngạc kêu lên:
– Lôi Phong thương hội cũng có trong Thiên Hương đế quốc, chỉ là một thuương hội nhỏ. Ta nhớ cửa hàng của nó chỉ rộng cỡ một người, hình như chỉ có một, hai tiểu nhị, quanh năm không thấy buôn bán được gì.
Lý Vân Tiêu nhìn Đoạn Việt như ngó đồ ngốc:
– Lôi Phong thương hội trong toàn bộ đại lục đều giống vậy, chẳng lẽ phảu treong tòa lầu lớn mới là thương hội lớn?
Đoạn Việt thói quen bộ dáng trong thiên hạ này gia lớn nhất của Lý Vân Tiêu, bình tĩnh nói:
– Dám nhận tất cả việc làm ăn? Khoa trương quá, kêu bọn họ đi giết Bá Thiên Vũ Đế Ngạo Trường Không thì họ có dám nhận không?
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng:
– Đương nhiên dám nhận, nhưng không ai trả nổi giá. Muốn giết Ngạo Trường Không cần trả khoảng ức cực phẩm nguyên thạch đi. Hơn nữa Lôi Phong thương hội chỉ nhận tiền trước làm việc sau.
Đoạn Việt há hốc mồm, thế này cũng coi như biến tướng không nhận việc. Nhưng nếu có biến thái trả ức cực phẩm nguyên thạch không biết Lôi Phong thương hội sẽ làm sao.
Lý Vân Tiêu nhìn mặt biển, chỉ vào một hòn đảo nhỏ:
– Đáp xuống hòn đảo kia đi. Thanh Loan chiến hạm quá khổng lồ, không thể bỏ vào trữ vật giới tử, ta sẽ bày trận pháp trên đảo tạm giấu nó, lại đi tìm người Lôi Phong thương hội bàn việc làm ăn.
Thanh Loan chiến hạm nhanh chóng lái tới bên trên hòn đảo nhỏ. Lý Vân Tiêu xem xét hạ địa hình, kêu sáu Thuật Luyện Sư xuống, dạy bọn họ cách bày trận.
Trận pháp có thể tàng hình đã vượt qua phạm trù tri thức của sáu Thuật Luyện Sư.
Nghe Lý Vân Tiêu giảng dạy tỉ mỉ, các Thuật Luyện Sư mắt sáng rực, khao khát hấp thu. Trận pháp là cơ sở của thuật luyện chi đạo, bất cứ loại luyện chế nào đều cần thông qua trận pháp liên tục không ngừng cung cấp năng lượng để thuật luyện. Cho nên một Thuật Luyện Sư cao cấp chắc chắn là một trận pháp đại sư.
Có người không hứng thú với thuật luyện chi đạo, ví dụ xếp hạng nhất Thiên Địa Phong Vân bảng, được Thánh vực ban cho danh hiệu vương tọa, Vũ Đế đằng Quang là một trận pháp đại sư siêu mạnh. Nếu cho Vũ Đế Dằngd Quang có đủ thời gian bài bố dẫn động thiên địa quy tắc, rót đất đai núi non, lực lượng trời trăng sao vào trận pháp thì dù là chín Vũ Đế khác trong tốp mười rơi vào trận pháp cũng khó thể đi ra.
Lý Vân Tiêu bày trận pháp ẩn núp chỉ là một loại thủ thuật che mắt đơn giản, xóa bỏ ảnh hưởng không gian nơi có Thanh Loan chiến hạm, khiến người không phát hiện được. Nếu Lý Vân Tiêu phục hồi lại thực lực cửu giai đế giai Thuật Luyện Sư thì có thể thông qua trận pháp phá không gian, kéo Thanh Loan chiến hạm vào hư không. Dù Vũ Đế phá không tiến vào cũng khó thể tìm ra chiến hạm.