Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3535: Tam sơn ngũ nhạc



Lý Vân Tiêu hơi nhíu mày, tới trình độ của hắn hiện tại, Đâu Suất Thiên Phong đã không còn tác dụng gì, nhưng dù sao cũng là huyền khí làm bạn với hắn nhiều năm, lập không ít công lao. Hiện tại nhìn thấy nó bị hủy, nội tâm cũng khổ sở.

Nam Khâu Vũ nói:

- Chư vị không cần lo lắng, cũng không cần khổ sở. Đâu Suất Thiên Phong bị hủy nằm trong dự liệu của ta, nhưng cũng là hành động bất đắc dĩ. Chỉ có bảy loại nguyên tố phối hợp mới có thể làm cho tam sơn ngũ nhạc phát huy ra uy lực của ‘ khốn thần ’.

Chỉ thấy trong màn nước, sau khi Đâu Suất Thiên Phong tan nát, rất nhiều nguyên tố vỡ vụn tụ tập quanh các ngọn núi. Bụi mù bao phu thiên địa, đám người Dận Vũ nhíu mày.

- Xảy ra chuyện gì?

Uyên Long cả kinh, mặc dù hắn đánh nát Đâu Suất Thiên Phong, nhưng cả khốn cảnh không bị hủy. Ngược lại lực lượng giam cầm càng ngày càng mạnh.

Lúc này Vô Ngân tỏa sáng, nó không ngừng thu nạp thổ hệ nguyên tố tán loạn của Đâu Suất Thiên Phong, hào quang bảy màu bộc phát.

- Thất Sắc Đâu Suất Thiên Phong?

Dận Vũ hơi giật mình, nhưng cảm giác không giống, cũng mặc kệ như thế, hiện tại hào quang bảy màu không khác biệt lúc trước bao nhiêu.

Uyên tức giận gào to, phi thân lên, liên tục đánh ra mấy quyền vào kết giới bảy màu, đánh tam sơn ngũ nhạc run động không nhỏ.

- Nam Khâu Vũ đại nhân, ngươi đã sớm tính toán Đâu Suất Thiên Phong của ta?

Trong thiên cung, Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào màn sáng một hồi, lạnh lùng nói:

- Nếu không phải gian lận ngay từ đầu, bảy loại thổ hệ nguyên tố làm sao dung hợp hoàn mỹ như thế?

- Ha ha.

Nam Khâu Vũ xấu hổ cười cười, nói:

- Trước kia nhìn thấy Đâu Suất Thiên Phong của Vân thiếu, ta vẫn tự hỏi vấn đề này. Bởi vì Thiên Tiệm Nhai đúng lúc có dị thổ ‘ Vô Ngân ’, hơn nữa là dựa vào tam sơn ngũ nhạc chi trận lưu truyền tới nay. Trong trận từng nói rõ, nếu có thể tề tụ đủ bảy loại dị thổ, như vậy diễn biến ra tam sơn ngũ nhạc chi trận, đủ để khốn thần.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Vạn pháp tương thông, đạo lý này hơn phân nửa giống với Đâu Suất Thiên Phong. Hiện tại từ uy lực của trận thế, có lẽ có thể vây khốn đám người này một thời gian ngắn. Không biết bảy loại dị thủ này có thể thu hồi hay không?

Nam Khâu Vũ nói:

- Khó! Nếu bị đám người Dận Vũ đánh tan, những thổ hệ nguyên tố này mất đi dị lực, sợ rằng sẽ ngưng tụ thành sơn mạch, trụy lạc rơi vào trong biển, biến thành hải đảo.

Lý Vân Tiêu có chút tiếc hận, thở dài:

- Mặc dù như nguyện của ngươi, nhưng cũng chỉ có thể như thế.

Dứt lời, hắn thi triển tứ đại thần quyết khôi phục.

Hơn nữa hắn cũng không kiêng kỵ cái gì, trực tiếp thi triển trước mặt mọi người, làm cho người Thiên Tiệm Nhai nhìn nhau, đều tập trung quan sát, muốn học được một ít gì đó.

Tuy bốn thần quyết rất huyền diệu, nhưng trợ giúp với Lý Vân Tiêu cực nhỏ. Từ khi luyện chế Thùy Chủ Trầm Phù thì trạng thái của hắn càng yếu kém.

- Vô dụng, kiếm kia dung nhập siêu huyền không gian, lực lượng đã siêu thoát thế giới, trực tiếp kéo sụp ngươi. Trừ phi đem ngươi khống chế thần quyết nguyên vẹn, nếu không căn bản không thể làm gì, tương lai trên con đường thần đạo sẽ thành vướng bận của ngươi.

Vào lúc này bên tai hắn có tiếng nam tử vang lên, tiếng nói xuất hiện đột ngột làm Lý Vân Tiêu kêu to một tiếng, quát trong nội tâm:

- Ai?

- Ha ha, ta sao? Ta chỉ hơi hiếu kỳ mà thôi, cho nên mới sang đây xem một chút.

Tiếng nói kia cười vang, nói:

- Ngươi rất không tồi. Nếu có thể vượt qua tai hại của thanh kiếm này, như vậy vô cùng có khả năng lao ra khỏi thế giới này, siêu việt Giới Vương.

Nội tâm Lý Vân Tiêu vô cùng rung động, nghe đối phương nói thế, hơi hiếu kỳ nhìn xem mà thôi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hắn không có nằm mơ, nội tâm vô cùng khiếp sợ và kinh hãi.

Dù sao mặc kệ người phương nào, đột nhiên phát hiện có người bởi vì "Hiếu kỳ " mà "Nhìn" tâm thần của ngươi, hơn nữa còn nói chuyện với ngươi, loại cảm giác này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Hắn lại quát lên:

- Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Tới từ nơi đâu? Đừng có lén lút như vậy.

Tiếng nói kia cười vang, nói:

- Nếu sau này ngươi có thể lao ra khỏi Thiên Võ Giới, như vậy sẽ biết ta là ai, tới từ nơi nào. Chuôi kiếm nầy vốn không phải ngươi có năng lực luyện chế ra, nhưng dưới cơ duyên xảo hợp luyện ra, đây là số trời. Đã số trời như thế, ta sẽ không quan tâm chỉ cho ngươi con đường sáng. Dùng lực lượng của ngươi hiện tại, căn bản không có khả năng nắm giữ thần quyết nguyên vẹn. Trừ chuyện này ra, còn có một cách xử lý là áp chế nó, đó là dùng chân long chi hồn làm linh, ngăn chặn kiếm này trói buộc liên lụy ngươi. Nếu không, tiếp tục như vậy ngươi sớm muộn gì cũng chết mà thôi.

- Chân long chi hồn? Dận Vũ sao?

Lý Vân Tiêu chấn động.

Giọng nói kia tiếp tục nói:

- Tuy thực lực Dận Vũ giảm xuống, nhưng hắn thật sự là chân long, hơn nữa thơi điểm ở đỉnh phong, so với lịch đại chân long, thực lực thật sự đứng đầu. Nếu ngươi ghét bỏ hắn, có thể đợi chân long đời sau xuất hiện, có lẽ cũng không lâu đâu.

Trong lòng Lý Vân Tiêu khiếp sợ không nhỏ, Bách Luân Kết Y cho hắn tọa độ thời không, thật sự không lâu sau sẽ có chân long xuất hiện, không ngờ người này lại biết.

- Đại nhân, rốt cuộc ngài là thần thánh phương nào? Chẳng lẽ là cường giả tiền bối của Thiên Võ Giới sao?

Lý Vân Tiêu trở nên cung kính, nghiêm túc nói:

- Nếu tiền bối là cường giả của thế giới này, như vậy hiện tại đang gặp ma kiếp, mong rằng tiền bối có thể động thân ra bảo hộ thế giới!

- Bảo hộ thế giới này? Ha ha.

Giọng nói cười rộ lên, cũng không có chút tình cảm nào, chỉ thuần túy cười cười, nói:

- Những chuyện này không quan hệ tới ta, ta cũng không muốn quản. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, căn nguyên của ma kiếp nằm ở Ma giới, nếu ngươi muốn vĩnh viễn tiêu trừ tai họa ngầm của hai giới, chờ ngươi ngăn cản kiếm kia, hơn nữa tu luyện tới Giới Vương cảnh thì nên đi tới Ma giới số một!

- Ma giới số một?

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

- Tiền bối có thể nói nhiều hơn một ít không?

Tiếng nói kia nói:

- Ta đã nói rất nhiều, nếu không phải thấy hậu bối ngươi không tệ, sinh lòng vui sướng, cũng không chủ động liên hệ với ngươi. Ta nói chỉ thế thôi, tự giải quyết cho tốt, trước khi ngươi vượt qua Giới Vương cảnh, chúng ta hơn phân nửa sẽ không liên hệ với nhau.

Lý Vân Tiêu nghe ra hắn phải đi ý tứ, vội vàng nói:

- Tiền bối chậm đã, ta còn có việc muốn hỏi, tiền bối tới từ nơi nào, tại sao xuất hiện trong nội tâm của ta?

Tiếng nói kia im lặng một hòi, Lý Vân Tiêu cho rằng hắn đã rời đi, lúc này lại nói:

- Đây chỉ là một đám thần niệm của ta, lúc ngươi trong lục đạo không gian đánh ra một kiếm kia, lúc đó mới khiến cho ta chú ý, nói thế thôi, không nói, không nói.

Rốt cuộc tiếng nói im lặng triệt để, tùy ý Lý Vân Tiêu gọi thế nào cũng không hồi âm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.